Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
"Chúng ta đã đến Hoàn Giới tinh." Chu Cẩn nói, "Bất quá nếu như không có công văn chỉ thị mà nói, e rằng không lấy được tiêu bản khoáng thạch. Nơi này một năm trước từng bị đánh cướp, phương diện an ninh phi thường nghiêm ngặt."
Dịch Minh suy tính một hồi, nói: "Ta sẽ đi tìm Tống Tinh Viễn, để Tống Tinh Viễn phát hàm. Kêu bọn họ phân phối một ít, để ta tính." Dịch Minh nhìn một chút, "Hàm lượng trong khoáng thạch chẳng hề cao, trước tiên phân phối 1 tấn về xem một chút. Ta đi liên hệ với viện tinh luyện hóa chất."
Thủ tục đã làm được, song lập tức đối mặt với phiền phức mới. Khai mỏ tuy rằng đều là Beta, nhưng Chu Cẩn đi cũng không tiện, dù sao Omega phần lớn chính là làm những công việc nghệ thuật hoặc là thiết kế nội thất, thiết kế cơ giáp như Chu Cẩn đã hiếm như lá mùa đông, chớ đừng nói chi là nghênh ngang chạy đến quặng mỏ tinh.
Huống hồ thân phận của Aldrich cũng không thích hợp ở đây, quặng mỏ tinh thuộc về liên bang, về công về tư Aldrich đều không thích hợp xuất hiện ở nơi này.
Dịch Minh nôn nóng muốn chộp Michelson tới hành hung một phen.
"Cũng không phải là không có biện pháp." Chu Cẩn nói, "Đánh dấu một cái là được."
Trên mặt Dịch Minh và Aldrich đồng thời xuất hiện một mảnh phóng không, hai người cũng hoài nghi vừa nãy có phải bản thân nghe lộn hay không. Chu Cẩn cư nhiên chủ động như thế? Dịch Minh mới vừa còn muốn đem Michelson chộp tới hành hung lập tức cảm thấy lần này Michelson hiếm thấy làm được việc tốt, nhưng khóe miệng của Aldrich đã không thể nhịn được mà giương lên, trên mặt xuất hiện một nụ cười huyền huyễn.
Sau đó nụ cười theo sự đau đớn vì bị kim đâm trên ngón tay mà biến mất, chờ anh cúi đầu, Chu Cẩn đã lấy xong một ống máu.
Dịch Minh: "..."
Aldrich: "..."
Chu Cẩn nhìn ống máu giản dị trên tay, bên trong có chừng hai mi-li-lít máu: "Nhiêu đây là đủ rồi. May thay, tôi có mang theo thiết bị. Chờ tôi một chút, tôi làm một miếng dán."
Aldrich: "..." Đây đã là lần thứ hai.
"Cậu ấy, cậu ấy đang làm gì thế?" Dịch Minh hoàn toàn không hiểu hướng đi thần kỳ này, "Không phải nói là đánh dấu sao?"
"Cái này a..." Aldrich xoa xoa chỗ bị ứa máu trên ngón tay, Chu Cẩn sau khi thấy mới nhớ tới lại chưa diệt khuẩn, phi thường ngại ngùng đưa tới một chai rượu sát trùng, Aldrich nhận lấy, "Em ấy đại khái muốn chiết xuất một chút tin tức tố, sau đó kề sát trên cổ giả thành dấu vết bị đánh dấu."
Dịch Minh: "..." Ông bây giờ phi thường muốn biết, mấy suy nghĩ cổ quái này của Chu Cẩn đều là từ đâu tới.
Nhìn ra được Chu Cẩn là thường làm chuyện như vậy, thủ pháp tương đối thành thục, nhanh chóng chiết xuất tin tức tố của Aldrich rồi truyền vào một miếng dán nhỏ, sau đó kề sát lên gáy. Miếng dán vốn là màu da, Chu Cẩn nhẹ tay xoa một chút liền hoàn toàn dính lên da, một điểm cũng nhìn không ra nơi đó có miếng dán.
Tin tức tố của Aldrich chậm rãi phát tán, sau đó lan tràn xuống toàn thân Chu Cẩn. Mùi vị của bản thân vây lấy người mình thích, một chút mây đen trong lòng Aldrich lập tức tiêu tan. Được đi, cho dù là giả, giờ khắc này so với thật sự cũng không khác nhau cho mấy.
Aldrich thoả mãn ngửi một cái, tin tức tố của Alpha với tinh thần lực song S phi thường bá đạo, cho dù nhóm Beta không hề mẫn cảm với tin tức tố, nhưng tin tức tố có tính xâm lược bá đạo như vậy thì họ không thể nghi ngờ sẽ kinh sợ —— nửa kia là Alpha của người này phi thường mạnh mẽ, Beta không muốn gây phiền toái đương nhiên sẽ không chủ động gây sự.
Chu Cẩn mở máy thu hình trên thiết bị giới hạn cá nhân ra, kết nối với thiết bị giới hạn của Ngân Dực: "Được, tôi sẽ mở máy thu hình, có vấn đề gì chúng ta cứ tùy cơ ứng biến đi."
Cậu ngửi mùi vị trên người một cái, nói lầm bầm: "Bá đạo như vậy, sẽ chẳng người nào dám có mắt không mở đâu."
Aldrich không sót một chữ nghe lọt vào trong tai, trong lòng hồi hộp.
Hiệu suất của Tống Tinh Viễn khá cao, bộ quản lý khai thác mười mấy phút trước liền nhận được thông báo. Nhưng bọn họ không ngờ tới chính là, người đến lấy khoáng thạch cư nhiên tới nhanh như vậy, bàn tiếp tân luống cuống tay chân một trận, nửa ngày mới liên lạc được với người phụ trách Tạ Ninh.
"Ngài là, Chu Cẩn?" Tạ Ninh kinh ngạc nhìn Chu Cẩn.
"Đúng thế. Chào ngài, Tạ quản lý." Chu Cẩn cười nói, "Tôi tới lấy khoáng thạch, tin rằng Tống bộ trưởng đã gửi thông báo đến."
Tạ Ninh không nghĩ rằng lại là một Omega đến lấy khoáng thạch, càng không nghĩ tới Omega này lại là Chu Cẩn. Hắn ngờ vực nhìn cổ của Chu Cẩn, tin tức tố trên người đối phương cho dù hắn một Beta cũng có thể rõ ràng cảm nhận được. Chu Cẩn đã bị Nhị hoàng tử đánh dấu?
Nhưng điều này không có quan hệ gì với hắn, Chu Cẩn kiên trì ngồi trước mặt hắn, dò hỏi: "Xin hỏi, lúc nào tôi mới có thể lấy được khoáng thạch?"
Tạ Ninh ngồi thẳng người dậy: "Cái này, ngài tới thật không khéo, vừa rồi có một nhóm khoáng thạch được đưa đi, cho nên e rằng phải chờ một lát."
"Phải chờ bao lâu?"
Tạ Ninh mở quang não ra: "Khoảng chừng gần tới một tiếng đi."
Chu Cẩn có thời gian chờ nổi một tiếng này, cậu gật gật đầu, sau đó một thoại hai thoại tán gẫu: "Vẫn rất nhanh, hiện tại cơ giáp khai thác quặng là loại nào vậy?"
Tạ Ninh dặn thuộc hạ rót cho Chu Cẩn một cốc nước, tra một chút quang não nói: "Vâng, là CQR-329. Tính năng tương đối khá, tỉ lệ trục trặc rất thấp."
Tay Chu Cẩn đem cốc đưa tới bên mép hơi dừng lại một chút, nhẹ nhàng nhấp ngụm nước: "Tôi còn tưởng là nước nóng."
Tạ Ninh có chút ngượng ngùng: "A, ngài muốn uống nước nóng?"
Chu Cẩn vung vung tay, đem cốc nước để xuống: "Không phải, chỉ là tôi tự nghĩ vậy thôi." Hỏi hắn, "Quặng mỏ tinh năm ngoái dường như từng bị đánh cướp bởi Tinh Đạo, ngẫm lại thật là khủng bố."
"Vâng ạ." Tạ Ninh đồng ý gật gật đầu.
"Lúc đó ngài đang ở trên Hoàn Giới tinh? Tình huống thế nào, có phải là đặc biệt nguy hiểm?" Chu Cẩn như một bảo bảo hiếu kỳ, mang theo vài phần mong đợi nhìn Tạ Ninh, "Tôi nghe nói lúc đó điều động cơ giáp quân bộ, tình hình trận chiến lúc đó rất kịch liệt."
Chu Cẩn trước mặt hoàn toàn là một bộ dáng vô hại, trên khuôn mặt thanh tú tràn đầy hiếu kỳ, Tạ Ninh hiện tại khá hiểu được vì sao vị Nhị hoàng tử đế quốc kia lại gấp gáp đánh dấu Chu Cẩn như vậy, một mỹ nhân không có tâm cơ như thế này một mình lang thang đi ra ngoài, cho dù ở một quặng mỏ tinh tràn đầy Beta đi chăng nữa, chỉ sợ cũng sẽ không có mười phần an toàn.
"Lúc đó cũng không phải Tạ gia chúng tôi nhận thầu quặng mỏ tinh, lúc đó hẳn là Đinh gia của hệ Kỳ Lân bao hết quặng mỏ tinh. Bất quá bởi vì bà con cô cậu bất lực trước lần cướp bất ngờ kia, bị liên bang hủy bỏ tư cách. Chúng tôi sau đó mới trúng thầu, tôi tới đây bất quá cũng chỉ mới nửa năm mà thôi." Tạ Ninh nhìn Chu Cẩn nói.
Không nghe được chuyện kích động lòng người, trên mặt Chu Cẩn lộ ra vẻ thất vọng: "A, vậy các người nhất định đang làm rất nhiều công việc ở phương diện an ninh đi?"
Trên mặt Chu Cẩn hoàn toàn không giấu được tâm tư, trong lòng nghĩ cái gì liền lập tức thể hiện ra. Tạ Ninh hiểu rõ cười cười, quả nhiên là Omega bị bảo vệ lớn lên, thực sự là đơn thuần đến đáng yêu.
"Đúng, thời điểm đấu giá lúc trước là đem chuyện an ninh này làm trọng điểm, 50% đầu tư đều tập trung vào phí dụng an ninh." Tạ Ninh tự hào nói, "Nếu như bây giờ Tinh Đạo có mắt không mở tới đây, tất nhiên sẽ có đi mà không có về."
Chu Cẩn phối hợp lộ ra vẻ sùng bái: "Thật lợi hại, bất quá chi phí cũng rất lớn phải không?"
Tạ Ninh không quan tâm nhún nhún vai: "Không đáng kể, muốn có được, phải bỏ ra." Văn phòng vừa vặn hướng về cửa khai thác, tấm kính lớn từ sàn đến trần có thể để người nhìn thấy cảnh sắc bên ngoài một cách rõ mồn một.
Tạ Ninh mang theo Chu Cẩn đi đến bên cửa sổ, chỉ vào cảnh sắc bên ngoài nói: "Ngài xem, nơi đó chính là cửa vào khu mỏ. Toàn bộ điểm mấu chốt chúng tôi đều có thiết kế súng laser. Bảo đảm không có một tên Tinh Đạo nào có thể chiếm được một chút lợi lộc từ chỗ chúng tôi."
Trên mặt Chu Cẩn bị nét khiếp sợ che kín, tự đáy lòng thở dài nói: "Chuyện này quả thật quá tuyệt vời."
Tạ Ninh phi thường hài lòng đối với phản ứng của Chu Cẩn, liền chỉ cậu nhìn mấy điểm bố trí vũ khí, mãi đến lúc thư ký đến gõ cửa ra hiệu với hắn khoáng thạch đã chuẩn bị kỹ càng, hắn còn có chút chưa hết thòm thèm.
Chu Cẩn cầm nút không gian thư ký đưa cho cậu, phi thường cảm kích nói: "Thực sự phiền phức Tạ quản lý rồi. Tôi còn phải chạy về phục mệnh, liền không quấy rầy nữa. Hi vọng lần sau chúng ta lại có cơ hội hợp tác."
Tạ Ninh đem Chu Cẩn một đường đưa đi, mãi đến tận lúc nhìn thấy cậu lên phi thuyền mới trở lại.
Vẻ sùng bái trên mặt Chu Cẩn lập tức biến mất sau khi lên phi thuyền, cậu nhanh chóng lái phi thuyền đi tìm Aldrich đang ở ngoài tầng khí quyển của Hoàn Giới tinh chờ cậu.
Aldrich thấy Chu Cẩn rốt cuộc trở về, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, nhưng lập tức phát hiện sắc mặt của Chu Cẩn không đúng: "Làm sao, có vấn đề gì không?" Anh xem toàn bộ quá trình, ngoại trừ cảm thấy kỹ năng diễn xuất của Chu Cẩn có tiến bộ bất ngờ cũng không có phát hiện dị thường gì.
Chu Cẩn: "Ngân Dực, mở quang não, tìm tham số của cơ giáp khai thác quặng CQR-329."
Ngân Dực nhanh chóng tìm, không lâu lắm, mọi dữ liệu có liên quan đến cơ giáp khai thác quặng đều trưng bày trước mắt hai người. Aldrich nhìn Chu Cẩn thần sắc nghiêm túc tra xét dữ liệu, cũng cùng nhìn một vòng, lập tức hỏi: "Em là cảm thấy thời gian có vấn đề?"
"Đúng thế. CQR-329 là loại mới ra năm nay, Michelson giáo sư nhận việc tư, tôi phụ trách gỡ rối một phần tham số." Chu Cẩn nói, "Theo lý thuyết mà nói, năng lượng khai thác là 1 tấn mỗi giờ, kết hợp với tình huống thực tế, có thể thiếu một chút so với 1 tấn, nhưng ít nhất cũng có 0.7 tấn trở lên."
Chu Cẩn xem xong tham số chính thức được đưa ra bởi nhà sản xuất: "Nhà sản xuất cũng không hề đổi đường, vẫn ghi là 1 tấn mỗi giờ. Tôi ở trong phòng làm việc đợi năm mươi mốt phút, nói cách khác chỉ có một chiếc cơ giáp đang làm việc, trong kho hàng cơ hồ không có tồn kho."
"Khoáng thạch trên Hoàn Giới tinh, ngoại trừ một số ít dùng cho thương mại, phần lớn đều là nhờ quân bộ tiêu hao hết." Chu Cẩn vừa giải thích với Aldrich vừa mở quang não của mình ra, kết nối với mạng nội bộ của quân bộ, mỗi ngành của quân bộ mỗi tháng đều phải điền đơn vật liệu đưa đến kho, cuối cùng từ kho thống nhất điều phối phân phát. Chu Cẩn chuyển nhập một chuỗi lệnh sau đó tiến đi vào hậu đài của kho, cấp tốc mở sổ cái của kho ra, sau khi tìm được lượng khoáng thạch được dùng bởi Hoàn Giới tinh, lập tức tính tổng sản lượng.
Aldrich cảm thấy sau này cưới xong, Chu Cẩn có làm gì anh cũng sẽ không thấy kỳ quái nữa: "Em còn có tài khoản kho quản lý của quân bộ nữa?"
"Ba ba tôi, năm đó ông ấy có thể tự do sử dụng hết thảy vật liệu, liên bang phê chuẩn một tài khoản cho ông ấy, vẫn luôn không có doanh thu. Đây không phải là mấu chốt." Chu Cẩn vừa tính toán vừa trả lời, mấy phút sau, cậu dùng sắc mặt nghiêm nghị nói với Aldrich: "Quả nhiên bị tôi đoán trúng, so sánh năng lượng khai thác theo lý thuyết và lượng dùng thực tế của liên bang, hai cái thực sự cách quá xa."
"Có lẽ, quặng mỏ tinh lúc thường chỉ khai thác dựa theo đơn lượng của liên bang mà thôi." Aldrich phân tích, đế quốc có tình huống như vậy, đối tượng cung cấp chỉ có một, thương mại liền chính là mục tiêu sản xuất.
Chu Cẩn xem dữ liệu trong tay: "Nếu là như vậy, nhìn vốn đầu tư vào phương diện an ninh của bọn họ đi, chỉ có thể nói bọn họ thật sự quan tâm đến liên bang. Kết quả của mọi sự thiên tân vạn khổ lại là thâm hụt tiền buôn bán..."
Chu Cẩn suy nghĩ một chút, lên mạng tìm kiếm Tạ Ninh.
Tạ Ninh ở Tạ gia gần một trăm năm mới quật khởi, nhờ tóm thâu được vài công ty nhỏ mới hoàn thành tích lũy được tư bản căn nguyên, bây giờ số đang lên. Muốn nói đại sự gần đây, kia cũng chỉ là một vùng mỏ ở Hoàn Giới tinh. Gia tộc như vậy, nếu nói không để ý đến lợi nhuận, vậy quả thực muốn cười chết người.
Chu Cẩn lẳng lặng nhìn tư liệu của Tạ gia, ngoại trừ mấy vụ án chiếm đoạt ra thì cơ hồ không có tài liệu cặn kẽ nào khác. Aldrich nhìn Chu Cẩn lặng im không nói, suy nghĩ một chút, lại mở video Chu Cẩn đi vào Hoàn Giới tinh ra, chậm rãi xem lại.
Anh có ý định xác định lại lộ trình của Chu Cẩn, đến cùng có bao nhiêu vũ khí phân phối lớn để tính thử vốn đầu tư của Tạ gia ở Hoàn Giới tinh. Nhưng khi phóng đến cảnh Chu Cẩn và Tạ Ninh ở bên cửa sổ phóng tầm mắt nhìn đến cửa khai thác quặng, Aldrich bỗng nhiên ngây ngẩn cả người.
"Ngân Dực, bắt đầu hình ảnh từ phút thứ hai mươi, tốc độ chậm lại gấp ba lần rồi hẳn phát."
Chu Cẩn chú ý thấy Aldrich không đúng, cùng Aldrich đồng thời đem lực chú ý tập trung trên màn ảnh video chậm gấp ba lần.
"Nơi này, có một người." Rốt cuộc Aldrich nhấn tạm dừng, chỉ vào một bóng người ở cửa khai thác nói rằng, "Ta cảm thấy quen thuộc một cách khó giải thích."
Quả thật là có một người, ở cửa khai thác thoáng một cái đã biến mất, tốc độ cực kỳ nhanh, Chu Cẩn lúc đó cũng không chú ý tới.
Aldrich liền lùi lại một giây, để Ngân Dực đem hình ảnh phát chậm gấp mười lần, bóng người cơ hồ không thể nhìn rõ thoáng một cái đã biến mất kia rốt cuộc rõ ràng lên, tuy rằng chỉ quay được một bên, nhưng Chu Cẩn vẫn theo bản năng ngồi ngay ngắn người lại. Cậu không khỏi đối diện với Aldrich, hai người đều thấy được nỗi khiếp sợ trong mắt đối phương.
"Không thể nào?" Chu Cẩn cơ hồ không tin vào mắt mình.
"Tuy rằng cách đến rất xa, bất quá hình ảnh này hẳn đã đủ." Aldrich đem video chuyển thành hình chiếu ba chiều, sau đó cắt hình ảnh của người kia ra, "Ngân Dực, đem tấm này đặt kế bên mặt của Edmon Giản rồi so sánh một chút."
Ngân Dực nhanh chóng hành động, một lát sau: "Ôi chao, độ tương tự là 80% nhá." Nó lắc lắc dây thần kinh nói, "Khác biệt đến từ chính góc độ, đương nhiên còn có thể làm gien sửa mặt mà."
Chu Cẩn lúc này mới phát hiện bản thân vẫn luôn nín thở, sau khi nghe thấy kết quả so sánh của Ngân Dực, thở ra một hơi: "Quả nhiên. Hẳn đã làm gien sửa mặt, chúng ta thật sự cần phải tạ ơn trời đất, gien sửa mặt không có cách nào sửa được hàm dưới co về sau."
Aldrich kịp thời quyết đoán: "Ta đưa em trở về phòng thí nghiệm nhé."
"Tại sao?" Chu Cẩn lập tức kháng nghị, "Edmon đang ở Hoàn Giới tinh, hắn có lẽ sẽ rời đi. Nếu như bây giờ anh đưa tôi đi, chúng ta không biết lúc nào mới có thể bắt được hắn đâu!"
"Từ lúc em hạ phi thuyền ở bến cảng đến phòng làm việc của Tạ Ninh, dọc theo đường đi bất quá chỉ là mấy trăm ki-lô-mét, nhưng đã có ít nhất ba điểm bố trí súng laser." Aldrich chăm chú nhìn Chu Cẩn, "Cửa khai thác càng dày đặc hơn. Nhìn tình huống bây giờ, rất khó nói không biết Tạ gia bố trí như vậy rốt cuộc là để phòng bị liên bang hay Tinh Đạo nữa."
"Cho dù bây giờ em trở vào, cũng là bó tay hết cách. Huống chi Tạ gia đã bao vây Hoàn Giới tinh thành một thùng sắt, không có lỗ thủng để em thần không biết quỷ không hay trở vào đâu!"