Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trong không gian của trận pháp "Càn Khôn", Tần Vũ đứng lơ lửng trên không.
"Đạo của ta không còn đơn độc nữa?" Tần Vũ nghi hoặc lẩm bẩm: "Người nói câu này là siêu cấp cao thủ nào? Có phải là thiên tôn trong truyền thuyết?"
Điều này bất quá cũng chỉ là suy đoán của Tần Vũ.
Dù sao, đối với Tần Vũ hiện tại mà nói, thiên tôn còn ở rất xa tầm với.
"Không ngờ bố trí thành Càn Khôn đại trận này, lĩnh ngộ được con đường diễn biến của cảnh giới tiếp theo "Càn Khôn Chi Cảnh" lại giúp linh hồn cảnh giới của mình đề thăng nhiều như thế này."
Tần Vũ có thể cảm thấy rõ ràng sự thay đổi của linh hồn, linh hồn kim đan lúc này đã vỡ nát ra biến thành kim sắc dịch thể, kế đó ngưng tụ thành hình dáng của một đứa trẻ.
Linh hồn hóa anh!
"Vốn chỉ mới đạt đến sơ bộ cảnh giới hạ bộ thiên thần, không tưởng được lần này lại giúp ta đạt đến hạ bộ thiên thần đính phong." Tần Vũ không khỏi có chút kinh ngạc. Vận dụng không gian pháp tắc của càn khôn thế giới chuyển hóa thành trận pháp không gian lại có thể giúp Tần Vũ tiến bộ nhanh như thế.
"Lưu Tinh lệ!" Tần Vũ cảm ứng được sự biến hóa của Lưu Tinh lệ, lập tức nhắm mắt cẩn thận quan sát Lưu Tinh lệ.
Lưu Tinh lệ trong hình dáng một giọt nước mắt phát ra lục quang vô biên bao trùm khắp vùng đầu, giống như mặt trời mọc ở phương Đông. Trong đầu Tần Vũ, Lưu Tinh lệ trông thật bắt mắt, sau đó Lưu Tinh lệ mau chóng hòa nhập với linh hồn nguyên anh của Tần Vũ, cuối cùng dung hợp vào trong linh hồn nguyên anh.
"Hài tử, lúc ngươi hoàn toàn luyện hóa được giọt sinh mệnh chi lệ của ta lưu lại thì ngươi phải đạt đến thiên thần cảnh giới rồi." Thanh âm quen thuộc vang lên trong đầu Tần Vũ.
Thanh âm của Tả Thu Mi!
Tần Vũ nhất thời bừng tỉnh, muốn hoàn toàn luyện hóa Lưu Tinh lệ, đích xác cần đạt đến cảnh giới hạ bộ thiên thần.
"Lần trước ngươi sơ bộ luyện hóa giọt sinh mệnh chi lệ này, ta còn chưa nói cho ngươi biết thân phận của ta là do lo lắng thực lực của ngươi chưa đủ. Hiện tại ta sẽ nói cho ngươi biết, Tả Thu Mi ta chính là Sinh Mệnh thần vương tại thần giới, năm xưa lúc ta chết, năng lượng cùng với lĩnh ngộ của ta hoàn toàn ngưng tụ vào trong hai giọt nước mắt. Một giọt hiện đang trên mình ngươi, còn một giọt khác thì ở trên thân Lập nhi, Lập nhi là do ta chăm sóc từ nhỏ đến lớn, nếu có ngày nào đó ngươi có thể gặp nó thì hi vọng ngươi đối xử với nó tốt một chút."
"Nhớ lấy, đừng nghĩ đến chuyện báo thù cho ta, ta chỉ hi vọng hai đứa hài tử các người có thể sống vui vẻ …."
Thanh âm điềm tĩnh ôn nhu của Tả Thu Mi từ từ tiêu tán.
Tần Vũ cảm thấy không đành lòng chút nào. Nguồn truyện: Truyện FULL
Hoàn toàn luyện hóa xong Lưu Tinh lệ, Tần Vũ đã hiểu rõ công hiệu của Lưu Tinh lệ. Lưu Tinh lệ cũng chính là "Sinh Mệnh chi lệ", ẩn chứa một nửa năng lượng của Sinh Mệnh thần vương lưu lại, đồng thời cũng có không gian pháp tắc của Sinh Mệnh thần vương lưu lại.
Chỉ có điều, không gian pháp tắc trong giọt Lưu Tinh lệ mà Tần Vũ có được tịnh không hoàn chỉnh mà chỉ là một bộ phận thôi.
Còn có bộ phận trong giọt sinh mệnh chi lệ mà Lập nhi có được.
"Chỉ cần chân linh không tan, vô luận thương thế có nhiều và nặng đến đâu đều có thể cứu sống trong phút chốc, hơn nữa còn ẩn chứa bộ phận không gian pháp tắc của Sinh Mệnh thần vương, có thể làm tăng thêm sự kết hợp giữa linh hồn và không gian."
"Ta hiện tại đạt đến cảnh giới hạ bộ thiên thần, đợi đến khi thần lực hoàn toàn biến thành "thiên thần chi lực", chắc là có thể mở tầng thứ ba của Khương Lan giới rồi."
Tần Vũ đã cảm thấy thần lực trong thể nội đang không ngừng chảy vào đầu tiến hành biến đổi. Thần lực ám kim sắc đang biến đổi thành từng tia thiên thần chi lực lục sắc.
"Muốn hoàn toàn biết đổi và ngưng tụ thành bích huyết kim đan chắc phải mất mấy ngày." Tần Vũ cố kìm lòng, đã đợi bao nhiêu năm nay rồi thì sá gì một chút thời gian.
Bây giờ, linh hồn cảnh giới là hạ bộ thiên thần đính phong, với sự hỗ trợ của Lưu Tinh lệ thì linh hồn cảnh giới tương đương với một trung bộ thiên thần bình thường.
Thực lực của Tần Vũ càng mạnh thì hiệu quả hỗ trợ của Lưu Tinh lệ càng yếu. Đến ngày nào đó khi Tần Vũ đạt tới thượng bộ thiên thần thì dù Lưu Tinh lệ có hỗ trợ linh hồn cảnh giới của Tần Vũ cũng chẳng đề cao được chút nào.
"Tám mươi hai tên thiên thần này cũng đã hoảng loạn rồi, đi thu phục toàn bộ bọn chúng thôi!" toàn bộ sự chú ý của Tần Vũ chuyển sang người tám mươi hai thiên thần.
…….
Trong càn khôn đại trận.
Tám mươi hai thiên thần lúc này đều vô lực ngồi bệt trên đất, Càn Khôn đại trận này quá rộng lớn, bọn chúng không đi ra được, phải làm thế nào bây giờ?
"Oanh!"
Đột nhiên, hàng ngàn hàng vạn tia lôi điện từ không trung đánh xuống, bao phủ lên khu vực của tám mươi hai thiên thần. Đám lôi điện này là hắc sắc thần lôi, Tần Vũ còn nhẹ tay vì trong trận pháp không gian này hắn có thể sử dụng lôi điện cấp cao nhất là "Phệ Hồn lôi".
Chỉ là điều Tần Vũ muốn làm không phải là giết đám thiên thần này mà là thu phục bọn chúng.
Lôi điện, phách lực, cuồng phong bạo vũ, trên mặt đất đột nhiên xuất hiện vô số lục sắc thực vật dài ra, đám thực vật xanh tươi đó điên cuồng bắt trói đám thiên thần này, các loại công kích liên tiếp không ngừng dồn vào khu vực sở tại của đám thiên thần.
Trong cuồng phong ám hồng sắc, mỗi cơn bạo phong đều như đao kiếm chém vào thân thể, từng khối da thịt của đám hạ bộ thiên thần bị cắt ra, tiên huyết tung tóe.
Chỉ có bảy trung bộ thiên thần và một thượng bộ thiên thần có thể sử dụng không gian lĩnh vực chống lại.
"Muốn giết thì giết, còn dùng thủ đoạn này!" Tại trung tâm cuồng phong Thu Trọng Phục cao giọng hống lên giận dữ.
"A~~" Đám thiên thần bị công kích tối tăm mặt mũi đến bán sống bán chết, thống khổ kêu lên thảm thiết, bọn chúng liều mạng chạy trốn ra đằng xa nhưng mà chạy tới đâu thì các loại công kích lại đuổi theo tới đó.
Hai người Cận Không, Cận Long nỗ lực dùng không gian lĩnh vực đề kháng.
"Đại nhân, chúng ta không thoát ra ngoài được, làm sao đây?" Cận Không lo lắng hỏi to.
Thu Trọng Phục trừng mắt giận dữ quát: "Câm mồm, hắn có thể vây khốn chúng ta tại đây nhưng không nhất định có thể giết ta. Chỉ cần hắn không giết được ta, ta sẽ thi gan với hắn … một ức năm, mười ức năm, trăm ức năm … ta đều thi gan với hắn!"
Thu Trọng Phục là một người cao ngạo, tuyệt đối không dễ dàng nhận thua.
Lúc này Đàm Cửu nắm chặt song quyền, giận dữ nhìn quang cảnh này. Vốn muốn tới giết Tần Vũ, không tưởng được cuối cùng lại nằm trong tay Tần Vũ.
"Tần Vũ, không ngờ ngoài cây trường thương và chỉ xích thiên nhai thần thông lại còn có trận pháp không gian thần kỳ này!" Đàm Cửu khổ sở tự nhủ.
"Oanh!"
Một đạo lục sắc thần lôi từ không trung đánh xuống.
"Phệ Hồn lôi!" không ít thiên thần sắc diện kinh khủng nói.
"Hoo~~" chỉ thấy cực nhiều bạch sắc tịnh hỏa giống như hồng thủy từ không trung rơi xuống.
"Bạch sắc tịnh hỏa!" nhìn thấy quang cảnh này đám hạ bộ thiên thần mặt mày tái nhợt, hạ bộ thiên thần không có không gian lĩnh vực, đối diện với bạch sắc tịnh hỏa căn bản không thể chống đỡ.
Lôi hỏa giao thoa, cho dù là trung bộ thiên thần, không gian lĩnh vực tối đa cũng chỉ chống cự được trong nửa ngày kiệt sức.
Đám hạ bộ thiên thần hoảng loạn chạy trốn. Không biết vì sao đám bạch sắc tịnh hỏa và phệ hồn lôi phảng phất như có ý dồn toàn bộ hạ bộ thiên thần thành một khối.
Bảy mươi bốn hạ bộ thiên thần bị bạch sắc tịnh hỏa, phệ hồn lôi dồn về tụ tập ở một chỗ, chỉ thấy đám hạ bộ thiên thần này đứng lơ lửng như bị trói trên không.
Trên trời dưới đất, phải trái trước sau tràn đầy bạch sắc tịnh hỏa vô tận, bọn chúng không trốn vào đâu được.
"Lùi cũng chết mà tiến cũng chết." hạ bộ thiên thần "Lật Giang" ai oán than. Lật Giang lần này đến đây vốn nghĩ dựa vào vận khí đoạt ít bảo vật nhưng lại gặp phải Thu Trọng tiên sinh.
Đối diện với mệnh lệnh của Thu Trọng tiên sinh hắn dám một mình rời khỏi?
Không dám. Kể cả đám Đàm Cửu cũng không dám rút lui huống chi là đám người này.
"Chúng ta lùi cũng chết, đi theo Thu Trọng tiên sinh tới đây vốn nghĩ rằng dù không đoạt được bảo vật thì tối thiểu cũng bảo vệ được tính mạng. Không tưởng được Thu Trọng tiên sinh lại địch không lại gã Tần Vũ." Trong lòng Lật Giang cảm thấy một nỗi bất lực.
Bạch sắc tịnh hỏa mạn thiên cái địa bao trùm vây tới, hắn không trốn được đi đâu, đám hạ bộ thiên thần ở cùng chỗ với hắn cũng không trốn được đi đâu.
"Chết …" Lật Giang tuyệt vọng.
Nhưng mà bạch sắc tịnh hỏa lúc đến gần Lật Giang lại vô duyên vô cớ không hề tiếp xúc mà chỉ lượn quanh.
"Ý. Chuyện gì thế?" Lật Giang nghi hoặc trừng to hai mắt nhìn bốn phương tám hướng, "Bạch sắc tịnh hỏa, còn có Phệ Hồn lôi tại sao đều không công kích bọn ta?"
Không chỉ có hắn, bảy mươi ba hạ bộ thiên thần khác cũng không bị công kích.
Bảy mươi tư hạ bộ thiên thần này nhìn nhau, trong mắt đều nghi hoặc. Nhưng chỉ trong phút chốc mắt ai cũng lộ ra sự vui mừng được sống sót.
"Ha ha, đại ca, chúng ta vậy mà vẫn còn sống, vậy mà vẫn còn sống." Một hạ bộ thiên thần vốn đã tuyệt vọng, trải qua quá trình từ cõi chết quay về lần này không còn giữ được ý tứ.
Nhưng đột nhiên bảy mươi tư hạ bộ thiên thần này hoàn toàn yên lặng vì phía trước bọn chúng xuất hiện một thanh niên hắc y.
Ta chính là Tần Vũ. Các ngươi hiện tại có hai con đường để chọn, một là chết, một là … vào Tỏa Thần tháp!" Hắc y thanh niên phất tay, một tòa thạch tháp bay ra, liền đó cao lên vài mét.
Tất cả hạ bộ thiên thần chấn kinh.
Chết, hay là vào Tỏa Thần tháp?
Tất cả mọi người không khỏi chần chừ, chỉ là lúc chần chừ thì linh hồn công kích của Tỏa Thần tháp đã đánh tới, linh hồn cảnh giới của Tần Vũ bây giờ đạt đến hạ bộ thiên thần đính phong muốn thu đám hạ bộ thiên thần này thì thật sự dễ dàng. Đặc biệt là khi đám hạ bộ thiên thần này ý chí còn không kiên định.
Chỉ thấy từng người từng người bị Tỏa Thần tháp hấp thu vào trong.
Bảy mươi tư hạ bộ thiên thần toàn bộ bị hút vào trong.
"Gần xong rồi, hiện tại chỉ còn tám tên nữa." Tần Vũ nhìn về phía bảy trung bộ thiên thần cùng với một thượng bộ thiên thần, mấy người này dùng không gian lĩnh vực chống đỡ sự công kích điên cuồng của bạch sắc tịnh hỏa, phệ hồn lôi cùng với cuồng phong bạo vũ.
Không gian lĩnh vực là dựa vào linh hồn chi lực để hỗ trợ.
Hỗ trợ càng lâu thì tiêu hao linh hồn chi lực càng nhiều, đặc biệt là lúc hỗ trợ còn bị công kích thì sự tiêu hao linh hồn chi lực càng thêm kinh nhân.
Năm người Nhạc Vũ Dao, Nhạc Vũ, Liễu Băng, Cận Không, Cận Long đều cảm thấy linh hồn nguyên anh phảng phất như bị khô kiệt.
"Những công kích này vì sao toàn ngưng tụ trên người bọn ta?" mấy người Nhạc Vũ Dao đều lo lắng, dạng công kích này làm linh hồn của bọn chúng tiêu hao rất nhiều.
Tỉ muội Nhạc Vũ Dao, Liễu Băng, huynh đệ Cận Không, năm người này đột nhiên cảm thấy quay cuồng, sau đó không biết gì nữa.
Tần Vũ tay cầm Tỏa Thần tháp, bình thản đứng cười nhìn ba người còn lại đang cố duy trì không gian lĩnh vực.
"Tiêu hao linh hồn chi lực của bọn chúng, đợi đến khi bọn chúng hư nhược mới thu vào Tỏa Thần tháp, đích xác là biện pháp tốt. Bất quá thực lực của ba người này thực mạnh." trong lòng Tần Vũ khẽ động.
Cuồng phong bạo vũ, lôi điện tịnh hỏa toàn bộ tiêu tan.
Cả không gian khôi phục không khí trong lành.
Ba người Cửu Thủ Hắc Long Đàm Cửu, Y Cung Thư cùng với Thu Trọng Phục đều cảm thấy kỳ quái đối với việc các loại công kích kinh thiên hãi địa đột nhiên tiêu thất, lúc này chợt trông thấy Tần Vũ, tức thì mắt trừng trừng nhìn Tần Vũ.
"Tần Vũ, ta vốn đánh giá ngươi rất cao nhưng xem ra ngươi còn lợi hại hơn ta tưởng." thanh âm trầm trầm của Đàm Cửu vang lên. Y Cung Thư chỉ yên lặng nhìn Tần Vũ.
Thu Trọng Phục lạnh lùng nhìn Tần Vũ, trong mắt ẩn hiện sát cơ.
"Thu Trọng tiên sinh, đúng không?" Tần Vũ bình thản cười nói : "chắc ông cũng biết nơi đây là cái gì rồi, đúng, đây là một không gian, trong không gian này trừ phi đạt tới cảnh giới thần vương còn không thì căn bản không thoát được."
Sắc mặt Thu Trọng Phục khẽ biến đổi.
Tần Vũ tiếp tục nói: "Trong không gian này, người bố trận là ta thậm chí có thể khống chế cả không gian này hủy diệt trong phút chốc, đem toàn bộ các ngươi tống vào trong không gian liệt phùng."
Thu Trọng Phục, Đàm Cửu, Y Cung Thư đều chấn động trong lòng.
Đúng, người có thể bố trí ra một không gian đích xác có thể làm điều này.
"Bất quá, ta không muốn giết các ngươi." Tần Vũ mỉm cười, giơ một tay, chỉ thấy vô số đạo không gian nứt vỡ phảng phất như đao kiếm điên cuồng nhắm hướng ba người bay tới.
Dùng không gian liệt phùng để công kích.
Ngay cả thượng bộ thiên thần cũng không có khả năng trong sát na chế tạo hơn vạn đạo không gian liệt phùng như Tần Vũ. Trong trận pháp không gian này thượng bộ thiên thần cũng bị Tần Vũ chà đạp.
Chống cự không gian liệt phùng đích xác rất khó khăn.
Đàm Cửu, Y Cung Thư ngay cả lần phối hợp công kích đầu tiên của đám không gian liệt phùng kinh thiên hãi địa đó cũng không chống nổi, nếu không phải Tần Vũ điều chỉnh cho không gian liệt phùng chệch qua thì hai người đã chết rồi.
Hiện tại tuy không chết nhưng mà …
"Thu!" Tần Vũ trực tiếp đem hai người này thu vào trong Tỏa Thần tháp.
Tần Vũ liếc nhìn Thu Trọng Phục đang nỗ lực chống lại không gian liệt phùng, cười nhẹ nói: "Thực lực quả nhiên rất khá, chống cự được lần phối hợp công kích đầu tiên của không gian liệt phùng, nhưng lần thứ hai thì sao?"
Chỉ thấy lại có một đám không gian liệt phùng kinh thiên hãi địa nhằm hướng Thu Trọng Phục đánh tới.
"Lại tới?" sắc mặt Thu Trọng Phục trắng bệch.
Hiện tại đám không gian liệt phùng này dù chỉ là một phần ba hắn cũng không chống đỡ nổi, Tần Vũ liền dễ dàng đem tên thượng bộ thiên thần sắp ngã gục này thu vào trong Tỏa Thần tháp.
"Lần này thu được tám mươi hai thiên thần, trước đó là ba mươi mốt thiên thần, cộng lại là một trăm mười ba thiên thần trong đó có một thượng bộ thiên thần, mười trung bộ thiên thần và một trăm lẻ hai hạ bộ thiên thần, cũng đủ rồi."
Trong lòng Tần Vũ tính toán sơ qua một chút.
Nhưng lúc này Tần Vũ còn chưa biết, tin hắn bố trí ra trận pháp không gian đã bay tới trước mặt Đông cực Thánh Hoàng.
Đông cực Thánh Hoàng có địa lợi, là người biết đầu tiên.
Còn thuộc hạ của Bắc cực Thánh Hoàng, Nam cực Thánh Hoàng cùng các Thánh Hoàng khác, bao gồm cả Tu La hải, Huyết Yêu sơn, Song Vực đảo cũng đã biết tin này. Đám thuộc hạ đó nhanh chóng đem tin tức truyền tới cho thủ lĩnh của họ.
Sự hấp dẫn của một trận pháp tông sư có thể bố trí ra trận pháp không gian đối với các đại thế lực là rất lớn.