Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Dịch : Halos
Biên tập : heobeomapu
Tuyết Ngữ khẽ mỉm cười với Tần Vũ sau đó quay về phía mười mấy nữ nhân: "Các ngươi có biết đã gây họa không, đi đi, mau quay về, sau này không được vô lễ với Tần Vũ tiên sinh." Nói xong trong mắt Tuyết Ngữ lấp lóe một tia lãnh quang, tia lãnh quang đó biểu hiện cho sự lạnh lùng khắp đáy lòng.
Tuyết Ngữ đang đứng quay lưng lại Tần Vũ, theo lí thì Tần Vũ không phát hiện được.
Nhưng xung quanh Tần Vũ do có không gian chi lực của càn khôn thế giới bao phủ, sự biến hóa trong nhãn thần của Tuyết Ngữ, Tần Vũ lại thấy rất rõ.
"Tần Vũ tiên sinh, Tĩnh công chúa, Linh công chúa, cáo từ." Tuyết Ngữ lại quay đầu mỉm cười với Tần Vũ sau đó đem đám tỷ muội rời khỏi.
"Tuyết Ngữ?" Tần Vũ lắc đầu nhìn bóng ảnh phía sau Tuyết Ngữ.
Hoàng Phủ Linh ở một bên nói: "Rõ ràng là tố chất không giống nhau, Tuyết Ngữ tỷ tỷ là người ở bên cạnh cô cô lâu nhất đó, thế mà tốt hơn đám nữ nhân hư hỏng kiêu căng kia nhiều."
"Tuyết Ngữ tỷ đích xác là một người rất tốt." Hoàng Phủ Tĩnh cũng nói.
Tần Vũ cũng không phủ nhận, chỉ cảm thấy trận chiến của trường tranh đoạt điện chủ một năm sau sẽ không dễ dàng. Vô luận là Tuyết Ngữ vừa nhìn thấy hay là Đổng Hầu còn chưa gặp qua, đều không phải là người dễ chọc.
"Tĩnh công chúa, Linh công chúa, trước hết hãy đưa ta đến phủ đệ đã, đến bây giờ ta vẫn chưa biết phủ để ở chỗ nào." Tần Vũ mỉm cười nói.
Hoàng Phủ Tĩnh "a" lên một tiếng sau đó cười nói: "Đi, hiện tại cũng không xa phủ đệ của huynh mấy."
Sánh vai đi với Hoàng Phủ Tĩnh, quả thật như Hoàng Phủ Tĩnh nói là không xa, chỉ một chốc Tần Vũ đã nhìn thấy một tòa phủ đệ cổ kính giản dị - Lưu Vân phủ!
Lưu Vân phủ, chiếm diện tích rất lớn, trước cửa phủ, người bình thường đều đi tránh sang một bên.
"Lưu Vân phủ này là nơi phụ hoàng ngẫu nhiên nghỉ ngơi ở bên ngoài. Đương nhiên, tên "Lưu Vân phủ" cũng là do phụ hoàng đặt, sau khi huynh ở lại đây có thể đổi tên."
Hoàng Phủ Tĩnh chỉ vào phủ đệ nói tiếp : "Trong phủ có mười mấy người hầu, án theo quy củ thì mười mấy người hầu này là của phụ hoàng, khi huynh tiếp nhận phủ đệ này thì người hầu phải rời khỏi. Bất quá bên cạnh huynh quá ít người, nếu huynh cần mười mấy người hầu này thì muội có thể nói giúp với phụ hoàng một tiếng, tuyệt đối không thành vấn đề."
Tần Vũ lắc đầu nói: "Không cần đâu, ta có người mà."
Tựu chung Hoàng Phủ Tĩnh làm sao có thể biết trong Khương Lan giới của Tần Vũ có bao nhiêu là thiên thần người hầu.
"Huynh có?" Hoàng Phủ Linh kinh ngạc.
"Ta có một kiện không gian thần khí, người hầu của ta tạm thời đang ở trong đó." Tần Vũ không ẩn giấu, chốc nữa bọn họ cũng phải biết chuyện này.
"Không gian thần khí?" Hoàng Phủ Linh và Hoàng Phủ Tĩnh đều kinh ngạc.
Tần Vũ cũng không nói nhiều mà trực tiếp đi về phía Lưu Vân phủ, người hầu của Lưu Vân phủ nhìn thấy mấy người Tần Vũ liền quát: "Nơi đây là Đông cực Thánh hoàng …"
"Phụng mệnh phụ hoàng ta, từ hôm nay trở đi Lưu Vân phủ này là của Tần Vũ tiên sinh." Hoàng Phủ Tĩnh nghiêm nghị nói.
Hai hộ vệ giữ cửa Lưu Vân phủ run lên, sau đó lập tức hướng về phía Tần Vũ và hai vị công chúa hành lễ, bọn họ nhận thấy hai vị công chúa không dám giả truyền lệnh của thánh hoàng.
Hoàng Phủ Tĩnh để mười mấy người hầu rời khỏi Lưu Vân phủ, sau đó cáo biệt Tần Vũ. Lưu Vân phủ lúc này chỉ còn lại đoàn người Tần Vũ, Tần Vũ trực tiếp triệu tập toàn bộ hơn một trăm thiên thần người hầu ra.
"Phúc bá, người an bài cho bọn chúng làm mọi thứ đi, Thu Trọng Phục, ngươi giúp Phúc bá." Tần Vũ trực tiếp hạ lệnh.
"Tuân lệnh. Chủ nhân."
Hai người Phúc bá, Thu Trọng Phục cung kính nói.
Đột nhiên toàn Lưu Vân phủ náo nhiệt hẳn lên, hơn một trăm người tụ tập trong đó, đích xác có thêm mấy phần khí tức náo nhiệt. Đám thiên thần người hầu cũng rất kinh ngạc, bọn họ thế mà đã đến trên Huyễn Kim sơn.
……
Trong một cái sân ở Lưu Vân phủ, đây là nơi ở của Tần Vũ, lúc này Tần Vũ, Hắc Vũ đang ở đây.
"Tiểu Hắc. Ta chuẩn bị luyện hóa Liên Hoa phân thân, còn đệ?" Tần Vũ nhìn về phía Hắc Vũ nói.
Hắc Vũ nói: "Đệ cũng chuẩn bị tiến nhập Khương Lan giới tiếp tục tu luyện, đệ cảm giác "Lưu Quang thương đạo" của đệ mới chỉ là nhập môn mà thôi, còn cần phải khổ tu."
"Tiểu Hắc, Lưu Quang thương đạo của đệ là theo nguyên lí nào?" Tần Vũ hiếu kì hỏi.
Hắc Vũ trầm ngâm một lúc, chớp chớp mắt nói: "Làm sao mà nói đây? Năm xưa sau khi đại ca sáng tạo ra Càn Khôn thế giới, đệ ở trong Khương Lan giới tùy ý xuất thương, nhưng có một lúc, đệ đột nhiên tiến nhập vào một loại trạng thái kì dị, tựa hồ tiếp xúc với điều gì đó không rõ. Về sau lại chìm vào trong đó, không ngừng xuất thương, không ngừng cảm nhận loại trạng thái đó."
"Theo thời gian, đệ từ từ coi như là quen thuộc với loại trạng thái đó. Hơn nữa đệ cũng cảm thụ được một loại quy tắc kì dị.
Hắc Vũ trầm ngâm: "Loại quy tắc đó quấn lấy không gian chi lực ở một chỗ, nhưng đệ có thể cảm ứng được, càng cảm ứng sâu thì đệ có thể sử dụng được chút ít. Do đó mới có "Lưu Quang thương đạo"."
"Quy tắc?" Tần Vũ nghi hoặc nhìn Hắc Vũ, "như ta biết, trừ các loại quy tắc về năng lượng, chính là không gian pháp tắc cùng với quy tắc tối cao là thời gian pháp tắc."
"Lưu Quang thương đạo của đệ rất quỷ dị, không lẽ là thời gian pháp … Không, không có khả năng." Tần Vũ lắc đầu liên tục.
Tần Vũ rất rõ, thời gian pháp tắc tối lợi hại đó chỉ có đạt đến cảnh giới thần vương mới có thể lĩnh ngộ. Nếu chưa lĩnh ngộ không gian pháp tắc căn bản vô pháp lĩnh ngộ thời gian pháp tắc.
Trong lịch sử thần giới, chỉ có thần vương mới có thể tiến một bước lĩnh ngộ thời gian pháp tắc, đây là một quy luật khắt khe.
"Kì thật," Hắc Vũ trầm mặc hồi lâu mới nói, "đệ cũng cảm thấy … đệ có thể cải biến một chút thời gian lưu tốc trong khu vực chung quanh trường thương của đệ."
"Thời gian lưu tốc?" Tần Vũ chấn kinh nhìn Hắc Vũ.
Quái vật!
Cải biến thời gian lưu tốc, đó không phải là đã có tí ti lĩnh ngộ đối với thời gian pháp tắc sao? Nhưng làm sao có khả năng, dù là thượng bộ thiên thần cũng không có khả năng lĩnh ngộ chút gì đối với thời gian pháp tắc.
Hắc Vũ bất lực cười khổ: "Đệ cũng không biết vì sao "Lưu Quang thương đạo" của đệ lại như thế, đệ cũng không tin là đệ có được lĩnh ngộ đối với "Thời gian pháp tắc", đệ cũng chỉ mới lĩnh ngộ không gian pháp tắc ở mức có thể phi hành mà thôi. Nhưng mà đệ đích xác có thể biến hóa thời gian lưu tốc chung quanh trường thương."
Tần Vũ khe khẽ gật đầu.
"Được rồi, Tiểu Hắc. Từ hôm nay trở đi đệ cứ chuyên tâm nghiên cứu "Lưu Quang thương đạo", bất quá chưa tới lúc nguy hiểm thì đệ đừng sử dụng Lưu Quang thương đạo. Thượng bộ thiên thần không phát giác ra thương pháp ảo diệu của đệ nhưng thần vương cao thủ chắc chắn là nhìn ra. Lúc đó thì rắc rối to." Tần Vũ nhíu mày.
Thần vương cao thủ sau khi hoàn toàn lĩnh ngộ không gian pháp tắc liền một mực nghiên cứu thời gian pháp tắc…
Hắc Vũ cũng gật đầu: "Đại ca, huynh an tâm. Đệ sẽ không sử dụng Lưu Quang thương đạo lung tung đâu."
Tần Vũ vỗ vai Hắc Vũ, cười lớn nói: "Bất quá muốn sử dụng thì cứ sử dụng, cũng chẳng phải chuyện gì to tát, nếu quả thật có thần vương muốn nghiên cứu gì đó đệ thì ta trực tiếp đưa đệ vào Càn Khôn thế giới, ta xem thần vương làm sao mà tìm ra đệ? Đợi ta luyện thành Liên Hoa phân thân rồi thì ta cũng có thể dễ dàng chạy trốn trong tay thần vương."
Tần Vũ tràn đầy tự tin.
Sau đó, Tần Vũ đưa Khương Lan từ trong tay ra trực tiếp đặt trên mặt đất trong phòng, lúc này Khương Lan giới biến thành một mô đất.
"Tiểu Hắc, trước hết đệ hãy tiến vào Khương Lan giới tu luyện, Khương Lan giới đặt trong thần giới mới được, nếu đặt trong Càn Khôn thế giới thì mấy người bọn Ốc Lam lại không cảm ứng được thần kiếp."
Tần Vũ cười nói: "Đợi một năm sau, bọn họ ở trong tầng hai Khương Lan giới cũng đã qua 100 năm, cách thời gian độ thần kiếp không lâu."
Hắc Vũ gật đầu.
"Đúng rồi, Tiểu Hắc. Ta còn có bốn kiện thượng phẩm thiên thần khí, bao gồm cả Xích Huyết thần kiếm, đệ có muốn một kiện thượng phẩm thiên thần khí?"
Tần Vũ lật tay, trước mặt liền lơ lửng bốn kiện thiên thần khí, trong đó có một kiện mang hình cây thương.
Hắc Vũ lại không quan tâm, cười nói: "Tạm thời không cần. Xuyên Vân thương rất thích hợp với đệ, đệ đến bây giờ vẫn không biết Xuyên Vân thương đáo để là luyện chế từ cái gì ra, độ cứng cực lớn. Tuyệt đối ngang với trung phẩm thiên thần khí, chỉ là không có lấy một chút tác dụng …
Vô luận là thần khí hay là thiên thần khí, quan tâm chủ yếu đều là …uy lực.
Nhưng Xuyên Vân thương của Hắc Vũ và cả "Hắc bổng" của Hầu Phí, lúc còn ở phàm nhân giới bọn họ đã có. Hai kiện vũ khí chỉ có một đặc tính – cứng.
"Vậy cũng được, khi nào đệ cần thì cứ nói với ta." Tần Vũ khe khẽ gật đầu sau đó đưa Hắc Vũ tiến nhập tầng hai Khương Lan giới. Còn bản thân Tần Vũ thì tiến nhập Càn Khôn thế giới.
……….
Trong Càn Khôn thế giới.
Tần Vũ đứng giữa tầng không, trước mặt có một đóa cửu diệp liên đang bay lượn, trên bề mặt cửu diệp liên chỗ nào cũng có một tầng hắc sắc hào quang, đặc biệt là hắc sắc liên tâm, hắc sắc hào quang cực kì mát mắt.
Lơ lửng bên cạnh cửu diệp liên là một viên kim sắc viên châu.
Giữa kim sắc viên châu và hắc sắc liên tâm không ngừng truyền qua truyền lại một loại năng lượng vô cùng đặc biệt.
"Lần trước thiếu chút nữa viên kim sắc viên châu này làm linh hồn mình đông kết, lần này chắc chắn tốt hơn." Thần thức của Tần Vũ trực tiếp men theo người lan ra, bao phủ cửu diệp liên và kim sắc viên châu.
Lạnh. Lạnh đến đông cứng cả linh hồn!
Linh hồn nguyên anh của Tần Vũ cũng run rẩy, còn may. Chỉ là lạnh lẽo mà thôi, vẫn chưa đến mức đông kết tức khắc như lần trước. Linh hồn nguyên anh còn có thể chịu đựng được. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
"Ô?" Tần Vũ kinh dị nhìn hắc sắc liên tâm.
Không chỉ kim sắc viên châu lạnh như băng, cả hắc sắc liên tâm cũng cực kì lạnh lẽo. Chỉ là luận về trình độ lạnh lẽo thì hắc sắc liên tâm yếu hơn một chút mà thôi. Nhưng hắc sắc liên tâm lại có một cổ linh hồn khí tức.
Đó là "hồn thể" do hắc sắc liên tâm sinh ra.
"Đúng là thiên hạ điều gì cũng có, đến một thực vật cũng có thể sinh ra hồn thể không có ý thức." Tần Vũ cảm thán nói.
Lập tức, hai giọt máu tươi từ đầu ngón tay Tần Vũ bay ra, mười đầu ngón tay thông với tim, máu ở đầu ngón tay chính là máu của tim. Hai giọt máu tươi đó phân biệt hạ xuống trên kim sắc viên châu và hắc sắc liên tâm. Kim sắc viên châu và hắc sắc liên tâm đều hút gọn giọt máu tươi đó.
Thẩm thấu ..
Hắc sắc liên tâm trực tiếp từ trên đài sen rơi xuống sau đó ánh sáng của hắc sắc liên tâm và kim sắc viên châu giao thoa, cuộn vào nhau.
"Không lẽ?" Tần Vũ nghĩ tới một điều, sau đó lắc đầu nói: "Thôi vậy, trước hết hãy hấp thu cưỡng hồ khí tức thử xem."
Toàn thân Tần Vũ và hắc sắc liên tâm, kim sắc viên châu đột ngộ biến mất, còn cửu diệp liên đã mất hắc sắc liên tâm được Tần Vũ đặt ở một nơi bí mật trong Càn Khôn thế giới, nơi đó là chỗ Tần Vũ chuyên môn cất trữ vật phẩm.
….
Vì Càn Khôn thế giới không ngừng to ra, thêm vào đó lại không ngừng hấp thu "cưỡng hồ khí tức", sau đó không ngừng trưởng thành. Lúc này đang đứng nơi biên giới của Càn Khôn thế giới.
Bây giờ Càn Khôn thế giới lớn đến mức nào?
Lấy hình tượng này để thuyết minh nhé, dù là 10 vạn cái tiên ma yêu giới gộp lại cũng không bằng Càn Khôn thế giới. Do đó có thể thấy sự to lớn vô bờ của Càn Khôn thế giới.
Biên giới của Càn Khôn thế giới.
Tần Vũ đứng ở ven mặt đất, trước mắt là một tầng ngăn cách, bên ngoài là cưỡng hồ không gian vô tận. Tầng ngăn cách này trừ Tần Vũ ra, người khác dù thực lực mạnh mấy cũng không thể phá vỡ.
"Cưỡng hồ khí tức này và Huyền hoàng chi khí đều quỷ dị thật, huyền hoàng chi khí không thể rời khỏi Càn Khôn thế giới, cưỡng hồ khí tức cũng giống hệt." Tần Vũ bất lực nhìn nhận.
Nếu không hắn đã đưa huyền hoàng chi khí, cưỡng hồ khí tức vào trong Khương Lan giới từ lâu.
Nhưng không được.
Cưỡng hồ khí tức vốn đến từ cưỡng hồ không gian, còn huyền hoàng chi khí tựa hồ có tương quan với sự biến hóa của Càn Khôn thế giới.
Trong lúc hắc sắc liên tâm và kim sắc viên châu không ngừng cuốn lấy nhau quay tròn giống như thái cực, Tần Vũ khống chế một đạo cưỡng hồ khí tức lại gần, đồng thời bị thái cực này hút vào trong.Trong lúc hắc sắc liên tâm và kim sắc viên châu không ngừng cuốn lấy nhau quay tròn giống như thái cực, Tần Vũ khống chế một đạo cưỡng hồ khí tức lại gần, đồng thời bị thái cực này hút vào trong.
"Xuy xuy~~"
Tốc độ vô cùng kinh nhân, toàn bộ đạo cưỡng hồ khí tức đó chỉ trong khoảng một ngày là đã bị hắc sắc liên tâm, kim sắc viên châu hấp thụ.
"Sao nhanh thế?" Tần Vũ ngạc nhiên.
Năm xưa hắn luyện chế "Luyện hỏa thủ hoàn" các thứ, thôn phệ chút cưỡng hồ khí tức đó đều mất mười mấy năm.
Cưỡng hồ khí tức có thể nói là vô bờ bến, bây giờ diện tích Càn Khôn thế giới đạt đến một mức độ kinh nhân, mức hấp thu cưỡng hồ khí tức trong mỗi sát na đều đạt đến một lượng kinh nhân, Tần Vũ tự nhiên không thể hà tiện.
"Một đạo cưỡng hồ khí tức đã giúp tiến độ luyện hóa của mình đạt được 50%, thêm một đạo nữa." tuy Tần Vũ không rõ nguyên nhân nhưng cũng không nghiên cứu.
Lại một đạo cưỡng hồ khí tức bay tới.
Lúc này tốc độ hấp thu của thái cực do hắc sắc liên tâm, kim sắc viên châu xoay tròn hình thành bắt đầu giảm xuống, hao phí thời gian gần một tháng mới hấp thu được hơn nửa đạo cưỡng hồ khí tức, lúc tiến độ luyện hóa của Tần Vũ đạt 80% thì ngừng lại.
"Không hấp thu cưỡng hồ khí tức nữa?" trong lòng Tần Vũ có một loại cảm giác.
Hắc sắc liên tâm, kim sắc viên châu tựa hồ đã bão hòa, vô pháp tiếp tục hấp thu cưỡng hồ khí tức. Chỉ là hai thứ này đều chưa được luyện hóa hoàn toàn.
Đồng thời tốc độ trao đổi năng lượng của hắc sắc liên tâm và kim sắc viên châu càng lúc càng nhanh.
Hắc sắc liên tâm biến thành có một chút kim sắc.
Kim sắc viên châu biến thành có một chút hắc sắc.
Nhưng loại biến hóa này vẫn tiếp tục.
"Hắc sắc liên tâm không phải là hắc sắc liên tâm, kim sắc viên châu cũng không còn là bản thể, vậy, vậy Liên Hoa phân thân mình luyện chế ra sau này sẽ không giống như những gì được ghi trong kim sắc quyển trục ư?" Tần Vũ thấy nhức đầu.
Điều làm người ta lo lắng nhất là không biết chút gì.
Tần Vũ cũng lo lắng, Liên Hoa phân thân mà hắn mong mỏi, nếu dùng "hắc sắc liên tâm" biến dị này luyện chế ra sẽ biến thành hình dạng gì?