Nội dung truyện: Hạ Vi Minh chết, Trầm Tu Cẩn đích thân tống Giản Đồng vào trong tù. Ba năm tù giam, Giản Đồng bị một câu nói “Chăm sóc tốt cho cô ta” của Trầm Tu Cẩn giày vò đến biến dạng, thậm chí trong tù còn “được đồng ý bỏ đi quả thận”, trước khi vào tù, Giản Đồng nói: Tôi không giết cô ấy. Trầm Tu Cẩn kiên định, sau khi ra tù, Trầm Tu Cẩn nói, tôi đưa quả thận cho cô, cô đưa trái tim cho tôi đi, cuốn tiểu thuyết này có thể nói quá là tàn bạo, Giản Đồng chớp chớp mắt. Ai đã tắt đèn đi thế? Sao bỗng nhiên lại tối như vậy. ********
"Trầm Tu Cẩn, những tên côn đồ hại chết Vi Trà không phải do tôi sắp xếp..." Giản Đồng vừa mở miệng, một bàn tay thon dài có lực bóp cằm cô không thương tiếc, trên đỉnh đầu truyền tới giọng đầy từ tính của hắn "Cô thích tôi đến vậy sao?"
Giọng hắn trong trẻo lạnh lùng, mang theo một chút mùi thuốc lá - mùi vị thuộc về hắn.
"Hả?" Giản Đồng có chút mông lung, cô thích hắn, toàn thế giới đều biết. Tại sao bây giờ lại đột nhiên hỏi như vậy?