Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 224
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Chương 224
Cô ta không đưa ra bất kỳ lời giải đáp chính xác nào, gây ra cuộc thảo luận sôi nổi ở bên ngoài.
“Nghệ sĩ của Long Đẳng Trương Y Lâm đột nhiên tuyên bố rút lui khỏi giới giải trí,như vậy chúng ta có thể nhận định rằng cô ta liên quan tới sự cố trong buổi lễ trao giải không?”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Lúc phỏng vấn, trạng thái của Trương Y Lâm rất mệt mỏi, dường như có ý né tránh phóng viên”
ZÀ Z>xv ) “Hôm trước vài bộ phim có sự tham gia của cô ta lên.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
sóng nhận được phản hồi tốt, đuối năm càng có hi vọng giành giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất, tuyên bố ở ẩn vào lúc này, thật tình khiến người khác khó bề tưởng tượng, chẳng lẽ cô ta chính là người đã mua chuộc anti- fan xô ngã Nhan Ôn?”
“Đêm trao giải, tuy Nhan Ôn bị thương, nhưng luôn kiên trì đến phút cuối cùng, cô ấy cũng chưa công khai truy cứu trách nhiệm của bất kỳ người nào..”
Giang Tùy An nhíu nhẹ đôi mày, hiển nhiên đoạn tin tức này không khiến anh hài lòng Tuy Trương Y Lâm ra mặt, nhưng cô ta vốn không xin lỗi Nhan Ôn, đây được xem là gì chứ?
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nhan Ôn bắt gặp ý đồ định gọi điện thoại của anh, vội vàng mở lời ngăn cản: “Bỏ đi, loại người như Trương Y.
Lâm, để cô ta rút khỏi giới giải trí, đã đủ khiến cô ta đau khổ lắm rồi… Còn về việc xin lỗi, em không cưỡng cầu”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Không phải lời xin lỗi thật lòng thật dạ, em cũng không muốn nhận, đừng lãng phí thời gian cho loại người này, Tùy An…”
Nghe thấy Nhan Ôn nói như vậy, anh thật tình không nỡ từ chối.
“Được, tất cả nghe theo ý em” Anh đứng dậy khỏi ghế sofa, nằm xuống bên cạnh Nhan Ôn, nhẹ nhàng ôm cô vào lòng: “Anh đang lo lắng cho em…”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nhan Ôn nghiêng người thoải mái nằm vào lòng anh, nhẹ nhàng xoa bóp cánh tay cho Giang Tùy An: “Cũng giống như vậy, em rất lo lắng cho anh, không những phải giải quyết công việc của công ty, mà còn phải làm người quản lý để bảo vệ em, về nhà lại phải chăm sóc em…
Anh hãy nghỉ ngơi thật tốt có được không?”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Giang Tùy An không đáp lời, mà dùng hành động thực tế để phản hồi.
Anh ôm Nhan Ôn chặt thêm một chút nữa, sau đó đặt chiếc cằm ngay vùng cổ của cô, nhắm nghiền mắt lại.
“Em sở hữu người quản lý lợi hại nhất trên thế giới này, em chẳng sợ gì cả, cũng sẽ không để bụng trò chơi bẩn thỉu đó, vì vậy… Anh cũng phải chuyên tâm làm nghỉ ngơi đều đặn, đừng lãng phí thời gian cho những việc này”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Từ lúc bị thương đến khi trở về nhà, Giang Tùy An chẳng cho cô làm gì cả, Nhan Ôn vừa vặn nhân cơ hội này nghỉ ngơi mấy hôm.
Chị Hà biết Nhan Ôn được Giang Tùy An chăm sóc chu đáo tận tâm, nên cũng yên tâm nghêu ngao giải trí khắp.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
nơi, thí dụ như đến phòng làm việc của Tần Vũ để thăm nom.
Ngay khi cô đi tới cửa phòng làm việc của Tân Vũ, nghe thấy bên trong vang ra tiếng tranh cãi kịch liệt, nói chính xác hơn là Tân Vũ đang nổi nóng với cô nhân viên nào đó.
Chị Hà đứng ngoài cửa một lát, càng nghe càng nhíu chặt đôi mày.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Được rồi, đủ rồi..” Chị Hà không nhịn được bèn đẩy cửa đi vào, thấy cô nhân viên đó đang khóc, đưa khăn giấy cho cô ta và nói với Tân Vũ rằng: “Thỉnh thoảng đích thật công việc rất quan trọng, nên anh đừng túm chặt vụ việc này không buông, để cô ấy mau chóng tìm cách cứu chữa vụ việc đi!”
Cô nhân viên nhìn chị Hà bày tỏ lòng cảm kích.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Chị Hà ho khan một tiếng, thấp giọng nói: “Còn không đi Tân Vũ quay người, không hề ngăn cản, đợi sau khi cô nhân viên lau nước mắt rời khỏi, cl là mới phát , hình như cô ấy đã quản quá nhiều rồi chăng, vì vậy cười ngượng ngùng: “Tôi cũng thường mắc lỗi sai, nếu Nhan Ôn nghiêm khắc giống anh, tôi sẽ sớm từ chức thôi”
“Ai mà chẳng có lúc phạm sai lâm, anh cũng đừng tức giận quá”
Tân Vũ bất lực nhìn sang cô ấy: “ xem thêm … Bởi vì bà chủ biết, nếu cô đến chỗ của nghệ sĩ khác, sẽ bị mắng rất thê thảm”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Không cần nói thẳng thắn như thế chứ!” Chị Hà dè bĩu một câu, chiếc bụng hư đốn vang tiếng: “Anh làm việc đi, tôi phải đi dùng bữa rồi”
“Chờ đã!” Tân Vũ gọi cô, sau đó mặc áo khoác ngoài: “Cùng nhau đi nào”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Cùng nhau?
Chị Hà chớp mắt, tuy trước đó bọn họ cũng thường dùng bữa với nhau, nhưng bầu không khí của hôm nay hình như là lần đầu tiên, nhất là khi Tân Vũ đứng trước cửa, nhìn cô bằng nụ cười điển trai, cô cảm thấy trái tim của mình hưng phấn đến nỗi sắp nổ tung.
“Muốn ăn gì?” Tân Vũ vừa cà thẻ ấn thang máy, vừa thăm hỏi chị Hà.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nụ cười này, cộng thêm…
Ngay lúc này, một đoàn nhân viên đi tới, cũng đáp thang máy, chị Hà thấy khoảng cách giữa mình và Tân Vũ, hạ ý thức tự tỉ muốn nép sang một bên.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Nhưng khoảnh khắc cửa thang máy mở ra, bờ vai của cô bị Tân Vũ ôm lấy, cô ấy được anh dẫn vào thang máy.
Tiếp theo chính là một đoàn người xông vào trong, chị Hà bị người khác hích một cú, cách bờ ngực của Tân Vũ càng gần thêm chút nữa, cô kích động và căng thẳng cúi thấp đầu, đây có được tính là ôm ấp gián tiếp không!
Thế nhưng giây kế tiếp, cô cảm thấy khoảng cách giữa mình và Tần Vũ cách xa thêm một chút.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
‘Vừa ngẩng đầu, chỉ thấy Tần Vũ vì không để người khác chen lấn cô, đặc biệt dùng cánh tay chống đỡ một khoảng cách, để chị Hà có tư thế đứng thoải mái.
“Thật tình không cần, tôi..”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Chị Hà há mồm, lại cảm thấy có phải bản thân tự đa tình, anh ấy chỉ hành động lịch thiệp mà thôi.
Chị Hà luôn cúi thấp đầu, vì vậy không nhìn thấy cảnh người đàn ông trước mặt nghiêng đầu và nở nụ cười mỉm.
Khi cửa thang máy mở ra lần nữa, các nhân viên đều đi ra, chị Hà đột nhiên hơi hụt hãng, nếu cứ bị chen lấn trong thang máy thì tốt biết bao…
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Nếu cô vẫn chưa nghĩ ra nên ăn gì, thì để tôi quyết định vậy” Tần Vũ nói với chị Hà, thấy cô không phản đối liền mở cửa xe: “Lên xe Chị Hà vứt bỏ các tư tưởng không nên có và đi lên xe.
Thế nhưng khi cô nhìn thấy chiếc xe đỗ dưới tầng trệt nơi căn hộ của Tân Vũ liền trở nên ngơ ngác: “Chúng ta đi đâu ăn?” Cô nhớ gần đây đâu có nhà hàng nào.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
“Nhà tôi”
Tân Vũ nói và rút chìa khóa, hoàn toàn không đếm xỉa đến biểu cảm kinh ngạc của chị Hà.
Hai người cố tình đến nhà anh ấy để dùng bữa tối ư?
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Sắc mặt của chị Hà nóng bừng như lửa thiêu, với sự hiểu biết của cô về Tân Vũ, đáng lẽ anh không phải là người tùy tiện dẫn phụ nữ về nhà dùng bữa, chị Hà chậm rãi đi theo Tần Vũ, vừa vào cửa, nhìn thấy căn phòng hỗn tạp liền sững sờ.
Sắc mặt của Tần Vũ cũng không được tự nhiên liền ho.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
khan một tiếng: “Mấy hôm nay công ty có quá nhiều công việc, chưa kịp dọn dẹp…”
“Vậy tôi dọn dẹp giúp anh, tôi không rành nấu cơm cho lắm” Chị Hà không dám nhìn thẳng vào Tần Vũ, nhỏ giọng lên tiếng.
“Được, tôi nấu cơm”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Chị Hà ngơ ngác nhìn Tân Vũ đi vào nhà bếp, tiếp theo đó vang lên âm thanh rửa rau và thái lát.
Trạng thái giờ của bọn họ, có giống như một cặp Tình nhân không?
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Tuy bề ngoài bọn họ là quan hệ vợ chồng chưa cưới, nhưng cách thức đối xử như thế vẫn khiến chị Hà trân trọng vô cùng, cô sợ sau khi mở lời, ngay cả bạn bè cũng chẳng thể tiếp tục, vì vậy luôn không dám cất bước chân đầu tiên.
Như hiện giờ cũng không tồi…
“AI”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter
Vào lúc chị Hà đang thu dọn bàn trà, nghe thấy tiếng hét của Tần Vũ vang lên từ nhà bếp, cô vội vàng xông vào: “Sao vậy!”
Lúc thái rau Tân Vũ không cẩn thận làm rơi vỡ một chiếc bát, anh thấy chị Hà sốt ruột chạy vào, thoáng chốc rất xấu hổ, ngẩng đầu lên: “Không có gì..”
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter