Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Mà trong khi đó, có bốn đại nhân vật to lớn đang ngồi trên bãi cát tắm nắng dõi theo mấy người bọn họ.
Mẹ của Hoa Nhiên cảm thán
" Không biết bao giờ con bé sẽ về nhà mình làm con dâu của mình đây "
" Tùy duyên chúng nó thôi "
Mẹ của Dạ Tiểu Thi Thi ngồi bên cạnh nói chuyện cùng bà. Hai người bàn tán sôi nổi với nhau còn để hai ông chồng ngồi ở bên nhìn nhau mà không nói gì.
Mặt trời bắt đầu lặn cũng là lúc cả hai gia đình đi về phía nhà nghỉ của mình. Hai căn nhà có chung một cái sân rộng rãi đằng quay mặt nhìn ra biển.
Gió biển thổi bay những rèm che màu trắng mỏng manh dưới mái hiên nhà. Dạ Tiểu Thi Thi đưa lưng dựa vào cây cột nhỏ nhìn ngắm bầu trời đầy sao.
" Buổi tối ngoài này cũng sẽ lạnh. Em còn ăn mặc phong phanh như này à. "
Hoa Nhiên đi đến khoác chiếc áo khoác mỏng lên trên đôi vai mảnh mai của Dạ Tiểu Thi Thi.
" Em thấy nó mát mà "
" Còn dám cãi à. Xong rồi về lại ốm ra đó "
" Ốm thì đã có anh Hoa Nhiên rồi nè. Anh Hoa Nhiên là tốt với em nhất "
" Em đó. Thật là hết nói nổi em mà "
" Hì hì, mà anh Hoa Nhiên cuối tuần này anh có bận việc gì không vậy?"
" Có chuyện gì sao?"
" Em muốn rủ anh cùng đi đến lễ dạ hội ở trường em cùng với em đó mà. "
" Được. Anh sẽ đi cùng với em "
Hoa Nhiên không cần suy nghĩ đã nhận lời đồng ý luôn. Với anh không gì có thể quan trọng hơn việc có lên quan đến Dạ Nhi của anh được.
____________________________________________________
Ngày diễn ra dạ hội.
19h, Hoa Nhiên đến nhà cô để đón cô đi. Nhìn Dạ Tiểu Thi Thi lung linh trong chiếc váy màu xanh lam lấp lánh vừa xinh đẹp mà không kém phần cao sang quyến rũ.
Dạ Tiểu Thi Thi chào ba mẹ mình rồi ngồi vào xe chỗ vị trí ghế phụ bên cạnh Hoa Nhiên.
" Anh hôm nay rất chi là đẹp trai nha "
" Cảm ơn cô nương đã quá khen. Anh lúc nào cũng đẹp trai hết "
" Hừ thật là không biết anh mắc cái bệnh tự luyến này lâu chưa nữa, sao trước đây em lại không biết nhỉ "
Dạ Tiểu Thi Thi khuôn mặt tỏ vẻ suy nghĩ sâu xa khiến Hoa Nhiên cười rộ lên với tay búng vào trán cô một cái.
" Ui da. Anh làm thế này thì lớp trang điểm sẽ bị trôi hết đi bây giờ nha "
" Dạ Nhi của anh trong mắt anh lúc nào cũng xinh đẹp hết "
" Ừm không thèm nói chuyện với anh nữa "
Dạ Tiểu Thi Thi cũng không hiểu vì sao mà khi nghe anh nói câu vậy tim cô bỗng đập thình thịch thình thịch rõ nhanh, mà trên mặt cô bỗng xuất hiện một rặng mây đỏ đỏ hồng hồng.
" Dạ Nhi của anh lại dỗi anh mất rồi "
" Ai là Dạ Nhi của anh chứ vớ vẩn "
A a a a a đây có được coi là tỏ tình không ta. Xấu hổ quá đi mất. Bình thường mặt cô dày lắm mà sao hôm nay mới có mất câu mà đã đỏ mặt bừng bừng thế này không được chắc tại do nhiệt độ trong xe bị bí nên nóng đó. Trong lòng Dạ Tiểu Thi Thi đang có vô vàn suy nghĩ.
Rất nhanh xe của Hoa Nhiên đã chạy đến trường học của Dạ Tiểu Thi Thi. Anh đưa xe vào khu nhà xe rồi để cô khoác tay mình đi về phía hội trường tổ chức buổi dạ hội. Trên chân Dạ Tiểu Thi Thi đang đi một đôi cao gót 9 phân do đi không quen nên hai người đi rất từ tốn vì thường ngày cô hay đi giày thể thao hoặc một đôi dép gì đó. Vì đi giày cao gót nhiều thường không tốt cho nên cô chỉ đi nó vào những dịp gì đó như hiện tại chẳng hạn.