Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Edit: Nhu nha tieu thu, Yuki_Piano
Beta: SCR0811
Một khối tuyết lớn trượt từ nhánh cây xuống, rơi trên mặt đất.
Ôn Miên gối vào hõm vai của người đàn ông, nhẹ nhàng hô hấp, từ từ cảm thụ cảm giác lần đâu tiên thuộc về nhau. Tuy lần thể nghiệm đầu tiên này không thể đạt được khoái cảm cao nhất, nhưng sự trêu chọc của anh mang đến cho cô rất nhiều khoái cảm và an ủi, cô không thế nào quên được.
Cù Thừa Sâm sợ cô vẫn còn khó chịu, vòng một cánh tay qua ôm cô: "Có sao không, anh ôm em."
Ôn Miên nào dám nói không, cô gái nhỏ bị chiếm cũng càng ngày càng cảm thấy có mùi vị chinh phục được người đàn ông của mình.
Cánh tay rắn chắc ôm cô đặt dưới vòi hoa sen trong phòng tắm, sắc mặt anh vẫn như thường, nhìn chằm chằm cô một lát mới xoay người rời khỏi, trên người Ôn Miên là dày đặc những ấn ký xanh tím của anh.
Nước nóng mang đi chút cảm giác mệt nhọc, lại không thể mang đi những biến hóa trong tâm tư của Ôn Miên. Thân thể còn có chút đau, cô nghĩ tới chuyện hai người vừa làm, liền đỏ mặt.
Dục vọng của Cù Thừa Sâm cũng không được thỏa mản, sinh lý không được thỏa mãn, cảm giác có chút.... Anh cười khổ, không biết làm sao, tình hình hiện tại của cô thật sự không cách nào thích ứng được vớ lần kích tình thứ hai.
Ôn Miên tắm xong ra ngoài, nằm lên giường liền mơ mơ màng màng ngủ mất.
Giấc ngủ của cô vừa sâu vừa yên ổn, vốn tưởng rằng có thể ngủ cả đêm, ai ngờ mới ngủ được ba bốn tiếng, qua nửa đêm không biết tại sao Ôn Miên lại tỉnh dậy, suy nghĩ đầu tiên khi mới thức dậy là -- anh, vẫn còn cứng!
Anh không phải là...... đã cứng cả một buổi tối đấy chứ?!
Vật kia hiên ngang hùng dũng đặt ở mông cô gái nhỏ, cù thừa sâm thấy cô có phản ứng, cũng không cố nhẫn nại nữa, anh từ phía sau hôn lên lưng cô, bàn tay luồn vào trong áo ngủ của cô, phủ lên vùng ngực mềm mại phấn hồng của cô.
Cù Thừa Sâm say sưa hôn cô gái nhỏ trong ngực, từ từ khơi lên ngọn lửa tình dục, anh nhíu mày cười một tiếng, hỏi cô: "Nghỉ ngơi đủ rồi đúng không?"
"Cái gì?"
"Làm thêm một lần nữa."
Cho nên...... Những thứ vừa rồi, quả nhiên đều chỉ là làm nóng người sao?
Cù Thừa Sâm vẫn chậm rãi hôn Ôn Miên từng cái từng cái một, đồng thời áp cơ ngực rắn chắc của mình lên thân thể mềm mại của cô, lòng bàn tay của anh và vật nam tính trên người đều chất chứa dục vọng mãnh liệt.
Anh muốn rong ruổi.
Áo ngủ của Ôn Miên bị cởi ra, chẳng biết từ lúc nào anh đã nhanh tay rút cái chăn của cô đi. Trò chơi bắt đầu, so với lần đầu tiên thì nụ hôn của Cù Thừa Sâm đã giảm bớt đi sự an ủi, tăng thêm chút cuồng dã vì không còn sợ dọa đến cô nữa.
Trải qua lần đầu tiên thăm dò, với trí nhớ của một người lính, anh đã có thể nhớ rõ những vị trí mẫn cảm của cô: vuốt ve chỗ nào để cô không thế kháng cự, hôn thế nào để khiến cô mất đi lý trí.
Sự trêu chọc của anh căn bản không hề tốn nhiều sức, Ôn Miên nằm dưới thân thể khỏe mạnh này vốn đã khó có thể chống cự, anh dùng tay giữ đầu cô, áp lên một nụ hôn dài nóng bỏng, cô gái nhỏ không thể nào tránh được.
Ngón tay của Cù Thừa Sâm vuốt nhẹ lên nhũ tiêm của cô, vật nam tính của anh thì đặt giữa hai chân cô
"Đừng sờ...... Em khó chịu."
Anh thích ánh mắt ướt át lúc này của cô, cáng hiểu rõ cô nói khó chịu là có nghĩa gì. Sếp Cù vẫn độc miệng như cũ, "Ôn miên, em ướt rồi."
Ôn Miên quýnh lên, còn chưa kịp kháng nghị, Trung tá đã ăn hết cái miệng nhỏ nhắn của cô, ngón tay liên tục ra vào ở nơi ướt át của cô. Hai chân cô càng kẹp chặt, cảm giác xa lạ kia lại tới.
Nước mắt chảy dài bên má, mấy ngón tay của anh dính đầy mật dịch trong suốt của cô.
Thanh sắc đủ đầy. (Âm thanh và màu sắc đều có đủ)
Cù Thừa Sâm hài lòng nhìn nét mặt hưởng thụ của cô, nắm eo cô, chuẩn bị đi thẳng vào chủ đề. Trước tiên sếp mở hai chân của cô ra, nhẹ nhàng chuyển động thăm dò lại thấy được trong đáy mắt Ôn Miên lộ ra vẻ cầu xin.
Vật cứng rắn dính chất dịch trong suốt của cô chậm rãi đến gần làm người
ta gần như mất khống chế, Cù Thừa Sâm trở nên mạnh mẽ mười phần, ôm cái mông nhỏ của cô, không chút khách khí xâm nhập vào mật đạo ấm áp và chặt chẽ của cô.
Thanh âm xấu hổ của tiếng nước vang vọng trong phòng, người đàn ông rên khẽ một tiếng, không thể khống chế đâm vào thật sâu trong cô, càng ngày càng mãnh liệt, mang đến cho người ta cảm giác tê dại toàn thân.
Không lâu sau, mồ hôi ướt đẫm hai cơ thể trần truồng, Ôn Miên vẫn còn run sợ,khẽ nức nở, Cù Thừa Sâm nghe tiếng cô thở dốc, tiếng cô cầu xin tha thứ, khiến cho nơi kia càng trở nên cứng rắn, cả cơ thể đều nhanh chóng tê dại.
Đây mới là cảm giác vui sướng chân chính khi "make love".
Động tác của hai người so với đêm đầu tiên càng thêm khắn khít, Cù Thừa Sâm trêu chọc vành tai của cô, chọc cho cô một hồi vô cùng sảng khoái. Nơi đó co rút lại bao bọc lấy vật của anh càng chặt chẽ.
Cù Thừa Sâm cười nhẹ một tiếng, càng ôm cô chặt hơn, anh rất hài lòng nhìn cô hình như vô cùng phối hợp và vui vẻ.
"Làm gì mà nhìn em chằm chằm vậy." Ôn Miên xoay mặt, lấy tay ngăn trở ánh mắt thâm thúy của người đàn ông.
Ánh mắt của anh giống như là ánh trăng sáng trong đêm tuyết, dĩ nhiên, giờ phút này mây đen đã che khuất trăng.
"Tại sao?" Cù Thừa Sâm cố ý hỏi, bắt lấy hai cái tay không nghe lời của cô, mười ngón tay của hai người đan chặt vào nhau.
Sếp Cù cao cao tại thượng của cô, Trung tá đại nhân, lên giường quả thật gần như thay đổi thành một người khác.
Anh mạnh mẽ ra vào hoa huy*t của cô không ngừng, vừa cúi đầu hôn bả vai của cô, Ôn Miên không chịu nổi, âm thanh nhu mềm cực kỳ giống từng viên kẹo đường.
"Em.....Rất xấu hổ."
Cù Thừa Sâm dịu dàng khuyên bảo, "Ôn Miên, không cần khẩn trương."
...... Không khẩn trương mới là lạ!
Anh trực tiếp liếm láp từng tấc da thịt của cô, ngón tay ác ý vân vê nơi căng tròn của cô, người đàn ông nhìn vào nơi ẩm ướt của cô, vừa lo lắng, lại có chút khó nhịn không cách nào thỏa mãn được.
Nếu mạnh hơn một chút, có làm đau cô hay không? Cho dù cô gái này không nói, anh cũng có thể cảm thấy cô vẫn còn có chút đau đớn.
Hôn từ xương sườn lên trên, vừa hôn vừa liếm, anh cơ hồ có thể nghe thấy tiếng tim đập nhanh của cô, Cù Thừa Sâm ôm Ôn Miên lên, để cô tựa vào lồng ngực trần trụi mê người của anh, dưới sự dẫn dắt của anh, nơi đó của cô từ từ nuốt vật to lớn của anh vào.
Ôn miên ngồi ra sau, động tác của Cù Thừa Sâm càng kịch liệt, cô không biết làm sao mới có thể làm cho anh càng thoải mái hơn, chỉ có thể không nói một lời mặc cho anh giày vò mình.
Phóng túng như thế, giống như bật mở công tắc, trái tim dâng lên từng trận hạnh phúc thỏa mãn. Cô tựa đầu lên cơ bắp rắn chắc của anh, dịch thấm ướt vật cứng rắn của anh.
"Vòng hai chân lên, ôm lấy anh." Sếp điều chỉnh tư thế, ra lệnh.
Ôn miên chỉ có thể vứt bỏ xấu hổ, tách ra hai chân thon dài ra, dung sức kẹp chặt phần eo trần trụi của người đàn ông trước mặt.
U Huyệt nghênh đón từng đợt ấm áp, Cù Thừa Sâm giữ chặt cái ót của cô, hai đôi môi dây dưa với nhau, cô cô gắng hết sức làm cho mình nuốt lấy vật nam tính của anh, Ôn Miên nắm mái tóc của anh, vừa như bị đau, lại vừa như là mê ly.
Cù Thừa Sâm không quá yên tâm, cau mày hỏi, "Đau sao?"
Anh thế nhưng lấy tay đẩy chỗ hai người kết hợp ra. Ôn Miên vội vàng mím môi lắc đầu, trên thực tế khoái cảm này hiển nhiên đáng sợ hơn lần trước nhiều.
Người đàn ông thẳng lưng rút vật nam tính ra, lại gấp rút đưa vào, giống như là trừng phạt cô.
Ôn Miên không còn kịp rên lên, Cù Thừa Sâm giống như là chọc đến nơi nào đó của cô, mà anh hình như ý thức được điều đó, nhận được sự khích lệ to lớn nhất, vì thế rút ra đến đỉnh, không còn chút bận tâm tận lực đâm vào, tần suất nhanh kinh người.
Tiếng nức nở nghẹn ngào của cô hòa hợp với tiếng va chạm của anh trở nên vô cùng êm tai. Rốt cuộc, cô gái nhỏ bị anh làm đến mức khóc lên, bộ dáng ủy khuất giống đứa bé khiến người ta cực kì đau lòng.
Cù Thừa Sâm sợ hết hồn, thả tiểu mỹ nhân lại trên giường, "Sao thế, làm đau em hả?"
Ôn Miên hoa mắt chóng mặt không thôi, nhắm mắt lại thì thầm, "Không đau...... Rất thoải mái...... Em còn muốn muốn......"
Cô đã bị hành vi của anh khống chế, lời nói không còn mạch lạc nữa.
Con ngươi của Cù Thừa Sâm trầm xuống, trên nét mặt không che giấu vẻ mừng rỡ và cảm giác chinh phục!
Bọn họ phù hợp như vậy.
Người đàn ông lại ôm chặt Ôn Miên, hôn lại hôn, lập tức nhấc cao hai chân của cô, đặt lên vai mình, anh bắt đầu điên cuồng rút ra, đâm vào. Ôn Miên nhiều lần bị đỉnh nhọn kia đâm vào, không nhịn được run rẩy, cô kín đáo vân vê cái mông mạnh mẽ của anh, ngăn chặn thiết bổng vĩ đại của anh hướng về phía mình.
Cù thừa sâm than nhẹ một tiếng, bị hành động đầy yêu thương ngàn năm khó gặp của cô gái nhỏ kích phát tất cả nhiệt tình và tính dục, tiếng va chạm "ba ba ba" vang lên tùy ý mà kích liệt, anh hung hăng cắm vào cô đưa tới cao trào, khiến cho cô chìm trong cảm giác hổ thẹn khi đạt được khoái cảm chưa từng có....
Thân thể Cù Thừa Sâm căng cứng lại, cố gắng chuyển động vài cái rồi bắn ra, Ôn Miên dụi nước mắt vào lồng ngực anh, tiểu huyệt run run, nhiệt nóng toàn thân không giảm đi được.
Tất cả vùng vẫy và biến hóa của cô gái nhỏ đều được Cù Thừa Sâm nhìn thấy rõ ràng, cổ của cô đỏ bừng, tràn đầy vết hôn.
Cô muốn giao phó toàn bộ bản thân mình cho người đàn ông này.
Thì ra, đây mới thật sự là phó thác cả đời.
Theo sự rút ra của người đàn ông, Ôn Miên cảm thấy hai chỗ hai người giao hợp có chất dịch chảy xuống khe mông của cô, làm ướt đẫm ga giường phía dưới.
Thẹn quá hóa giận, Ôn Miên há mồm cắn vào vai Cù Thừa Sâm, hành động mờ ám này khiến Sếp Cù vô cùng vui vẻ.
Anh sờ sờ đầu cô gái nhỏ, giọng nói mang theo cưng chiều vô hạn thổi một lớp khí nóng vào bên tai cô, "Miên Miên."
"...... Hả? Anh nói gì?" Ôn miên lấy lại bình tĩnh, lý trí cuối cùng cùng từ từ quay về.
Cù Thừa Sâm không hề thở gấp chút nào, thể lực tốt đến nỗi Ôn Miên muốn châm chọc!
Anh in lên trán cô một nụ hôn thề ước chân thành và tha thiết, "Em là của anh, mãi mãi."
Loại dục vọng này, mãnh liệt như thế.