Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Cù Thừa Sâm xả hết nước lạnh ra khỏi bồn tắm, sau khi rửa sạch, lại xả nước ấm vào lần nữa.
Ôn Miên đảm bảo Vire đã nằm trên giường ngoan ngoan xem sách thiếu nhi và phim hoạt hình, lúc này mới nhẹ tay nhẹ chân trở về phòng tắm.
"Khóa cửa lại, em lại đây."
Ôn Miên giương mắt nhìn anh, "Cù Thừa Sâm."
"Hả?" Người đàn ông lấy tay thử độ ấm của nước, xoay mặt nheo mắt.
Cô ngồm xổm xuống, nhoài DiễღnđànLêQღuýĐônngười về phía bồn tắm, một bàn tay chống cằm, "Những gì anh vừa nói, đều là thật đúng không?"
Trung tá Cù không vui sầm mặt: "Quân nhân không nói đùa."
Ôn Miên nghe thấy thì vui vẻ, chớp chớp hàng mi dày, cười nói: "Anh biết không, lúc trước khi kết hôn với anh, kỳ thực cũng không nghĩ tới hiện tại sẽ có tình huống thế này."
"Tình huống gì?"
"Em cảm thấy em nhất định sẽ thích anh, nhưng không nghĩ tới sẽ thích nhiều như hiện tại....." Cô ngượng ngùng chu mỏ, dùng tay khoát nước trong bồn tắm, "Em thậm chí còn từng tính đến trường hợp tệ nhất, có lẽ, anh sẽ gặp được một cô gái khác, thích cô ấy."
Cù Thừa Sâm không phát biểu ý kiến, chỉ chăm chú nhìn cô thật sâu.
"Nhưng mà, cuối cùng em muốn tìm cách vượt qua nỗi sợ hãi này, cho nên, em nói với chính mình, cho dù anh thích người khác cũng không sao, em có thể hiểu được, anh cũng không cần gạt em, đến lúc đó chúng ta nói chuyện thẳng thắn với nhau, nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề."
Anh mỉm cười: "Anh thích người khác cũng không sao...... ngay cả như vậy cũng không sao?"
"Khi DiễღnđànLêQღuýĐônchúng ta kết hôn đã nói là sẽ cố gắng hết sức, nhưng không ai có thể cam đoan, trong cuộc hôn nhân này sẽ không xảy ra chuyện gì, không phải sao?"
"Cho nên....... dựa theo đó mà suy luận, cho dù em thực sự yêu Tả Luân, anh cũng phải chấp nhận, chúng ta "nói chuyện một chút", sau đó anh ủng hộ em vô điều kiện, đúng không?"
Mặt Ôn Miên hơi đỏ lên, giải thích: "Những thứ em lo lắng đều là phiên bản "bên ngoài" của anh, em không có nghĩ đến mình sẽ thế nào."
"Bây giờ anh nói cho em biết, anh và em đã đăng ký kết hôn, thì chứng minh không thể xảy ra tình huống yêu mến người khác. Nghe rõ chưa, trong này không có "vạn nhất". Anh là quân nhân, không chấp nhận giả thiết này, anh chỉ có thể chung sống với một mình em, thực thi vô điều kiện, hiểu không."
Sếp Cù nói, thân hình cường tráng đè ép cô nhóc xuống nền gạch men, nắm chặt cằm cô: "Về phần em, tuy anh đã từng nói, anh giao "quyền quyết định" cho em, nhưng khi em tâm địa gian xảo muốn làm chuyện gì đó, thì phải xem anh có cho em cơ hội hay không."
Ôn Miên nghĩ nghĩ, khởi động lại bộ não đang ngừng trệ: "Vậy nếu em và Tả Luân thật lòng yêu nhau thì sao?"
Nói xong cô liền hối hận, lông mi Cù Thừa Sâm khẽ chớp, trong mắt bị một tầng băng đen che phủ.
"Ôn Miên, em đã đồng ý kết hôn với anh, chúng ta sống với nhau cả đờiDiễღnđànLêQღuýĐôn, anh cho rằng đây cũng là điều em muốn, anh biết em không phải là cô gái như thế."
Ôn Miên bĩu môi: "Em chỉ đơn thuần muốn nghe đáp án của anh thôi mà."
Hơi thở mạnh mẽ như gió bão bao quanh cô, người đàn ông bỗng nhiên tiến sát lại gần ôc, chóp mũi chạm lên mặt cô: "Anh sẽ dùng tất cả biện pháp để em rời khỏi hắn, sau đó yêu anh, không rời khỏi anh....... Anh, sẽ không thả em đi như vậy."
Ôn Miên nắm chặt tay, vòng ôm lấy đầu Cù Thừa Sâm, đây là một cái ôm quan trọng hơn tất cả mọi ngôn ngữ, biểu đạt tình yêu và sự cảm kích của cô.
"Sếp, em thật thích, thật thích anh."
"Anh biết."
"Ngày đó em hỏi anh "yêu hay không yêu", kỳ thực là vì.... gần đây em luôn nghĩ đến những chuyện rất ngu ngốc." Trong lòng Ôn Miên mềm lại, khiến cho tiếng nói chuyện cũng trở nên êm dịu, "Nói ra anh không được phép cười em."
Sếp Cù gật gật đầu, tiếp tục cười nhạt nhìn cô.
"Có đôi khi, em muốn nhốt anh ở nhà, không cho anh ra khỏi cổng. Có đôi khi, em còn muốn đến đại viện quân khu của các anh, để các nữ quân nhân, nữ gia quyến đều biết anh là chồng của em, còn có khi, không có lý do gì nhưng vẫn thấy hốt hoảng trong lỏng, buổi sáng khi tỉnh dậy, cảm thấy mình còn đang nằm mơ." Ôn Miên nhíu nhíu mày, bộ dáng rất phức tạp, "Em cũng không biết sao lại như thế, cũng không biết phải làm thế nào mới tốt, anh nói em đã gả cho anh rồi, còn có cái gì mà phải suy nghĩ lung tung chứ...."
Trung tá tiên sinh cảm thấy sáng tỏ, anh thấp DiễღnđànLêQღuýĐôngiọng nói: "Anh cũng có suy nghĩ rất ngốc."
"Hả?"
"Sau khi anh kết hôn với em, mỗi ngày đều sẽ rất vui vẻ."
"Vì sao?"
"Nghĩ đến sẽ kết hôn với em, liền thấy rất vui."
Ngay cả nhóm binh lính đều nói gần đây huấn luyện viên rất điềm đạm, không còn tàn bạo như trước.
Ôn Miên nghẹn ngào, có chút kinh ngạc nhìn người đàn ông đang nhếch môi trước mắt, cơ bắp màu đồng của anh đang căng chặt, đôi mắt trong trẻo mà sạch sẽ đang cùng cô nhìn nhau chăm chú.
Cả phòng tắm bốc lên từng luồng khí nóng.
"Kết hôn với em, anh vui như vậy sao?" Cô hơi hờn dỗi: "Vậy anh thật đúng là kẻ ngốc."
Người như vậy, cũng là chồng của cô, cô có thể có được con người anh, còn có trái tim củ anh, có cái gì đáng để chúc mừng hơn việc này chứ?
Trên đường đời của con người, một cô gái trẻ có thể có được một cuộc hôn nhân, cùng anh ta dắt tay nhau, đi qua từng đoạn đường, thì còn có gì để tiếc nuối chứ.
Cù Thừa Sâm nhìn vẻ mặt thẹn thùng của Ôn Miên, anh ôm chặt cô vào lòng, chuấn xác tìm được môi của cô nhóc, hôn xuống.
Không hôn còn đỡ, anh vừa hôn lên, Ôn Miên liền cảm thấy sức lực cả người đều biến mất, đêm nay xem như là gỡ bỏ lệnh cấm sau giai đoạn dài cấm dục đi.
Hai kẻ ngốc.
Ánh mắt hiện thời của Cù Thừa Sâm giống như con sông ẩn giấu đầy sỏi cát, môi lưỡi của anh dạo quanh trong miệng cô, bưởng bỉnh muốn hòa tan đủ loại cảm xúc vào trong nụ hôn này.
Thế nào cũng đủ.
Anh muốn giữ lấy đối phương, không hcỉ bởi vì thú tính bị khơi mào, còn có, anh rất để ý đến toàn bộ những thứ thuộc về người kia, DiễღnđànLêQღuýĐônnếu anh có thể tiến vào trong cơ thể cô, thật giống như được trao đổi máu thịt với cô, như một nghi thức, tuyên bố tình yêu của bọn họ, bọn họ sẽ vĩnh viễn không chia lìa.
Ôn Miên như đang bay bổng, đầu choáng mắt hoa, lưu luyến đôi môi của người đàn ông, nụ hôn của anh như lưỡi dao cực nóng mà lại lạnh thấu xương, nồng đậm tinh tế như một ly rượu mạnh, nước bọt hai bên cũng nhiễm phải hương vị tình dục.
Cô gái mình khao khát ngày đêm đang nằm ngay trước mắt, rốt cuộc Cù Thừa Sâm lại có thể vuốt ve an ủi cô một phen.
Ôn Miên cố chấp khẽ gọi: "Sếp.........."
Tất cả tình cảm sâu nặng đều khó lòng kiềm chế, ngón tay của Cù Thừa Sâm đưa qua đưa lại trong tóc cô, tìm kiếm phương thức khiến cô run rẩy khắp người.
Khuôn mặt của anh giống như được đắp một tầng mặt nạ bằng nước, dưới ánh đèn sáng bóng trong phòng tắm, khiến cho bọn họ nhìn có chút hư ảo.
"Anh muốn làm em." Máu trong người Cù Thừa Sâm đều nóng lên, anh đã sắp không thể kiềm chế được nữa, quyết định truyền đạt mệnh lệnh của sếp xuống, không được dị nghị, phải lập tức chấp hành.
Ôn Miên nhìn trung tá tiên sinh luôn luôn bình tĩnh như không mà giờ lại biểu hiện như lửa cháy đến nơi, không khỏi buồn cười: "Sếp, muốn dùng súng sao." Cô chậc vài tiếng: "Anh có biết hay không, Vire chính là bị cây "súng" của anh dọa chạy."
Cù Thừa Sâm nhíu mày, thì ra là thế, anh có thể coi như đây là vật khẳng định năng lực nam tính của mình không?
"Không sao, em thích là được rồi." Anh nhẹ DiễღnđànLêQღuýĐônnhàng cười: "Em thích nhất, đúng không?"
Ôn Miên quay lưng lại, muốn né câu nói khiến khuôn mặt cô đỏ lên của anh, "Quân nhân vô lại! Đồ lưu manh!"
Cù Thừa Sâm nghe cô nói thì nhớ tới chuyện gì đó, một mặt vừa cởi bỏ quần áo của cô nhóc, một mặt nói: "Lúc vừa kết hôn, em sống chết không chịu thực hiện nghĩa vụ vợ chồng với anh, lúc đầu anh còn tưởng, là do anh không có tình thú chứ."
Cho nên anh còn từng đi tìm kiếm thông tin, xem phải hành động thế nào, để có thể ôn nhu dịu dàng khi ở trên giường? Phải chăng anh nên nói với Ôn Miên........ những lời nói không đứng đắn, mới có thể đánh chiếm được cô gái này?
Ôn Miên cúi thấp đầu, cả người trên dưới chỉ còn mỗi một cái quần lót, "Khi đó em còn để ý đến việc anh có cùng người khác...."
Ánh sáng trong phòng tắm chiếu lên khuôn mặt lãnh khốc của người nào đó, anh ôm lấy cô gái trước mắt, cất bước tiến vào bồn tắm.
Nước ấm bao trùm lấy hai người, lòng bàn tay thô ráp của Cù Thừa Sâm chạm tới vùng bụng của cô, một ngọn lửa nhỏ bắt đầu thiêu đối khắp người cô, khiến cho cổ họng bật ra một tiếng rên khẽ.
Anh đặt cô ở bên dưới, dựa người vào bồn tắm, một tay kéo người anh em đã bị cô đơn lâu ngày ra, đặt lên bụng Ôn Miên.
Cô tinh nghịch chọc một chút lên đỉnh đầu chắc nịch và mượt mà này, cây gậy bị chọc ghẹo hồi lâu đã trở nên to cứng.
"Vật nhỏ đáng thương." Ôn Miên nói xong, mớiDiễღnđànLêQღuýĐôn phát giác được họa là tự miệng mình mà ra.
Nhất thời, trên trán sếp Cù như có vài sợi gân xanh nổi lên: "..........Nhỏ?"
Không đợi Ôn Miên giải thích, bốn cảnh môi đã dán lại với nhau, Cù Thừa Sâm nắm lấy hai cái đùi của cô, dùng sức tách ra, không kịp báo trước, đã thuần thục kéo quần lót của người nào đó xuống, vậy thô cứng của anh bắt đầu tiến vào thăm dò.
"Ưm.............." Nụ hôn như dã thú khiến Ôn Miên gần như không hít thở được, anh vừa bá đạo chuyển động, vừa trấn an cô.
Phần cơ bắp chỗ vai của Cù Thừa Sâm hở ra, những giọt nước đọng chảy xuống phần lưng rộng lớn của anh, mà nơi bí ẩn của cô bị dòng nước ấm lặng lẽ viếng thăm, sóng tình giữa hai người bắt đầu khởi động.
Anh cúi đầu cắn lấy đầu v* đã dựng thẳng của cô, khiến cho cô nhóc tê dại khó nhịn, tay Ôn Miên di chuyển đến giữa mông người đà ông, vuốt ve vùng mông đầy đặn của anh.
Bị bàn tay mềm mại nhỏ bé của cô kích thích, "hoa cúc" của anh không tự chủ được mà kẹp chặt, phần eo chắc khỏe nặng nề va chạm vào thủy huyệt ướt át của cô gái, liên tiếp không ngừng.
Hai người đã lâu lắm rồi chưa quan hệ với nhau, kích thích vui vẻ này khiến trung tá Cù không thể không say sưa.
Anh than nhẹ một tiếng, đứt quãng nói cho cô: "Ôn Miên, anh muốn tắm rửa cho em thật sạch, rồi gấp lại, thả vào trong túi.”
Ôn Miên ngẩng đầu, liếm bờ môi của anh, hai thân thể chồng lên nhau, tình cảm mãnh liệt cộng với khoái cảm trong người không ngừng DiễღnđànLêQღuýĐônlan tràn, giống như dòng nước ấm này, đưa bọn họ lên tầng tầng trời mây.
Giống như một cái giếng cạn đã lâu được nước mưa tưới mát, không chỉ có trung tá Cù bị mất phương hướng, ngay cả Ôn miên cũng khó lòng kiềm chế được suy nghĩ, mơ mơ màng màng kêu gào: "Sếp, Cù Thừa Sâm....... A...... Dùng sức........ Nhanh một chút....."
Đây là lần đầu tiên nghe thấy cô gái này chọc người như thế, thậm chí còn không hề lúng túng mà nói ra những câu kích thích như vậy, Cù Thừa Sâm giống như bị một tia chớp đánh trúng, xương sống cảm thấy tê dại mãnh liệt một trận.
Người đàn ông không nhịn được nữa, phóng thích ngay trong khoảnh khắc rút ra khỏi người cô, bắn tất cả tinh hoa lên ngực cô.
Trung tá Cù thở hổn hển mấy hơi, tuyệt sẽ không bỏ qua cơ hội chế nhạo Ôn Miên: "Em lớn tiếng như thế, không sợ bị thằng nhóc kia nghe thấy à?"
Cô nhóc Ôn tỉnh lại từ giữa một mảnh hỗn loạn, mặt đỏ lên, anh dùng khăn lông lau chất dịch dinh dính trên ngực cô, ánh đèn chiếu sáng cơ thể trần trụi của người đàn ông, khiến anh giống như một bức tượng hoàn mỹ, còn có khí chất lạnh lùng của một kim loại cứng rắn.
Ôn Miên nói thầm, phải xong nhanh một chút mới tốt, đỡ phải để tên nhóc tai họa kia phát hiện ra động tĩnh, đang muốn đứng dậy khỏi bồn tắm, lại bị người đàn ông giữ chặt phần eo.
Cù Thừa Sâm không chút do dự nắm lấy cánh DiễღnđànLêQღuýĐôntay cô nhóc, cắn một cái lên phần thịt nhẵn mịn.
Ôn Miên kinh ngạc: "Anh làm gì thế?"
"Sau này không được để anh nhịn lâu như thế." Sếp nói, vuốt ve cô vô cùng có kỹ xảo: "Nghe rõ rồi chứ?"
Cả người Ôn Miên đều giống như một tấm thiết bị nung đỏ, thân thể của cô bị anh chọc đến nhũn ra.
"Vậy anh có thể... đừng phóng ra hay không?"
Cù Thừa Sâm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn rủ xuống, chỉ chốc lát sau, tay của Ôn Miên nắm ngược lại anh, ghé vào lỗ tai anh thổi khí nóng: "Cù Thừa Sâm, anh không sợ tên nhóc phá phách kia khi dễ sao?"