Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Lương Thiến ngồi trên chiếc sofa đơn, bất an mà nắm chặt làn váy, cẩn thận nhìn người đàn ông trước mắt.
Tròng kính tối màu chặn ánh sáng từ mắt anh, cô ta chỉ có thể nhìn thấy dáng vẻ căng thẳng của mình phản chiếu trên cặp kính của anh.
Rõ ràng biết hiện tại anh bị mù, tất nhiên sẽ không thể nhìn thấy được phản ứng của cô ta.
Nhưng khi ngồi trước mặt anh, hai chân cô ta liền run lên bần bật, căng thẳng đến mức không thể kiềm chế được.
Cô ta lén lút nhìn Tần Phong đứng bên cạnh Thẩm Trường Hà như hình với bóng, phát hiện Tần Phong đang lạnh lùng nhìn cô ta.
Hai người không nói chuyện, trong phòng khách yên tĩnh, chỉ có tiếng hô hấp của Lương Thiến.
Lương Thiến cắn cắn môi, cố gắng lấy hết dũng khí, tiếp tục thêm dầu vào lửa: "Cô ấy quyết tâm muốn ly hôn với anh như vậy, có lẽ là do anh không thể nhìn thấy."
Cốc nước nóng Thẩm Trường Hà đang cầm trên tay đột nhiên trượt xuống. Nước đổ lên người anh, chiếc cốc lăn hai vòng trên mặt đất may mắn không bị vỡ.
Tần Phong giật mình, cầm khăn mặt tiến lên vài bước, đi đến bên cạnh anh, giúp anh lau nước nóng trên tay.
Thẩm Trường Hà ngồi không nhúc nhích, nước nóng đổ lên người, anh lại giống như không hề hay biết.
Anh rất bình tĩnh, bình tĩnh đến đáng sợ.....
Tần Phong liếc nhìn Lương Thiến, "Ra ngoài"
Tuy rằng Lương Thiến nói những lời này, cùng suy nghĩ của anh rất giống nhau.
Lộ Kiêu Dương là một người phụ nữ máu lạnh vô tình, vong ân phụ nghĩa, nhưng anh không thích người phụ nữ này ba bốn lần làm Thẩm tiên sinh mất hứng.
Lương Thiến bị Tần Phong trừng mắt, sợ tới mức đứng lên, "Em về trước đây, anh Thẩm bảo trọng"
Cô ta liếc nhìn Thẩm Trường Hà, cảm giác như chính mình sắp ngạt thở.
Trước đây, lúc Thẩm Trường Hà cùng Lộ Kiêu Dương còn gắn bó với nhau, anh rất dễ nói chuyện.
Bây giờ rõ ràng là anh rất thất vọng về Lộ Kiêu Dương, mới có thể trở nên đáng sợ như vậy!
Cửa phòng mở, Lương Thiến đi ra, vừa mới thở phào nhẹ nhõm một hơi, liền nhìn thấy Lộ Kiêu Dương đang cầm di động đứng ở trong sân nhìn xung quanh.
Lương Thiến hơi chột dạ, không nghĩ đến Lộ Kiêu Dương lại đích thân đến đây, cô ta đã nói rõ ràng cùng Lộ Kiêu Dương, chỉ cần để Annie mang bản thỏa thuận ly hôn đến là được rồi mà.
Vừa nãy Lộ Kiêu Dương chắc không nghe thấy những gì cô ta nói bên trong đâu?
Lộ Kiêu Dương nhìn thấy Lương Thiến, đang ngẩn người đứng ở đó, vốn là muốn tránh đi, hiện tai không thể trốn, liền cười chào hỏi: "Này, Lương Thiến, cậu cũng ở đây à!"
Thấy Lộ Kiêu Dương đang tươi cười, Lương Thiến lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Cô ta đi tới, dùng giọng điệu quan tâm nói với Lộ Kiêu Dương: "Sao cậu lại tới đây? Trước đây không phải cậu rất không thích nơi này sao? Cậu không sợ, anh ta sẽ không cho cậu rời đi à!"
Mỗi lần trở về nơi này, Lộ Kiêu Dương đều gọi Lương Thiến đến để tiếp thêm can đảm cho cô, muốn Lương Thiến đi cùng cô vào trong.
Lộ Kiêu Dương còn chưa kịp nghĩ ra nguyên nhân giải thích, Lương Thiến đã ngầm hiểu, lớn tiếng nói với Lộ Kiêu Dương: "Cậu đến để đưa đơn ly hôn sao?"
Cô ta cố ý nói lớn tiếng, muốn Thẩm Trường Hà ở bên trong nghe thấy.
Lộ Kiêu Dương nhìn Lương Thiến, trong lòng có loại ý cười muốn dâng lên, thật thú vị.
Sống đến tận bây giờ, đây là lần đầu tiên cô thấy một người có kỹ năng diễn xuất tốt như vậy.
Có điều, vạch trần người khác trước mặt mọi người, dù sao cũng không lịch sự cho lắm, nên cô giả vờ như không biết.
Cô nói với Lương Thiến: "Đúng vậy, không phải cậu bảo tớ ly hôn ngay sao? Tớ mới đến đây"
Lương Thiến nhìn dáng vẻ ngu ngốc của Lộ Kiêu Dương, nói: "Vậy cậu mau đi đi, anh ta đang ở bên trong"
Cô ta thấy Lộ Kiêu Dương sau khi tỉnh lại, đầu óc giống như không được thông minh cho lắm.
Vốn còn lo cô ta gặp chuyện không may, nhưng thấy Lộ Kiêu Dương nghe theo lời khuyên của mình như thế, cô ta mới yên tâm trở lại.
Lộ Kiêu Dương gật đầu, đang định đi vào trong thì đột nhiên vang lên một tiếng "Ầm——", một chậu nước từ bên cạnh đổ xuống.
Đem cả người cô ướt như chuột lột!
___Hết chương 6___