Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Nhất là... khi Lâm Thế Kiệt nâng mặt cô lên, cô nhìn gương mặt đẹp trai điên đảo kia của Lâm Thế Kiệt, chợt mọi sự ấm ức đều bộc phát ra.
“Lâm Thế Kiệt, anh mà còn dám bỏ tôi lại nữa, tôi sẽ thông báo cho toàn thế giới, nói anh từng phẫu thuật thẩm mỹ! Hừ, xem anh có còn dám bắt nạt tôi nữa hay không!”
Lâm Thế Kiệt bị đánh bại bởi tư duy của Giản Nghệ Hân, anh ôm ngang eo Giản Nghệ Hân lên, không quan tâm đến ánh mắt ngưỡng mộ của những người khác trong đại sảnh, cất bước rời đi. Cho đến khi hình ảnh Lâm Thế Kiệt bế Giản Nghệ Hân biến mất khỏi tầm mắt của mọi người, bọn họ mới chợt phản ứng lại.
“Ban nãy tôi không nhìn nhầm chứ, tổng giám đốc Lâm vậy mà lại bảo vệ Giản Nghệ Hân kia trước bao nhiêu người..”
“Trời ạ, ban nãy tổng giám đốc Lâm ngầu thật đó, tôi cũng muốn có một người bạn trai như vậy!”
“Giản Nghệ Hân cũng hạnh phúc quá rồi đó, vậy mà cô ta lại dựa vào lòng tổng giám đốc Lâm, không phải tổng giám đốc Lâm mắc chứng sạch sẽ sao? Hơn nữa nghe nói trước kia anh ấy rất ghét phụ nữ...” Cô thì biết gì chứ, hai người họ đều đã kết hôn r chắn là còn làm chuyện thân mật hơn vậy nữa rồi..: Nghe những người khác không ngừng bàn luận, Lâm Hàn Tình nghiến răng đến mức những chiếc răng bạc như sắp
vỡ vụn. Anh Thế Kiệt là người như thế nào, cô ta rõ hơn ai hết, anh ấy nào từng đối xử với người khác tốt như vậy đâu.
Giản Nghệ Hân dựa vào đâu chứ?
“Giản Nghệ Hân..”
Lâm Hàn Tình lặng lẽ đọc tên của Giản Nghệ Hân, như: hận không thể ăn tươi nuốt sống Giản Nghệ Hân, Giản Thúy Vy nhìn thấy hết mọi thứ, lặng lễ giữ cánh tay Lâm Hàn Tình lại: “Hàn Tình, đừng vội, của cô thì sớm muộn cũng là của cô thôi”
“Thúy Vy, có phải cô có cách gì không?”
Giản Thúy Vy lắc đầu, ban nấy nếu không phải cô ta sai người giúp việc ra hiệu cho người đàn ông kia, người đàn ông kia cũng sẽ không đi quấy rây Giản Nghệ Hân.
Chỉ là không ngờ tới, Giản Nghệ Hân lại biết chút võ mèo cào đó, đúng là đã xem thường cô rồi... “Hàn Tình, cô đi theo tôi, tôi có chuyện nói với cô” Giản Thúy Vy cười, làm lơ tất cả những người trong đại sảnh, đưa Lâm Hàn Tình vào phòng ngủ của mình, Giản Thúy Vy đóng cửa lại, bảo người giúp việc không được đến gần.
Lâm Hàn Tình thấy dáng vẻ bí ẩn của cô ta, cũng không khỏi có chút tò mò.
Giản Thúy Vy là cháu gái ngoại của ông cụ Trình, là thiên kim được yêu thương nhất của cả hai nhà học Giản và nhà họ Trình, là những gia tộc hàng đầu thành phố S, huống chỉ ông cụ Trình còn là thầy của Lâm Thế Kiệt, từ nhỏ Lâm Hàn Tình đã dựa dẫm vào Giản Thúy Vy rồi.
Thấy Giản Thúy Vy như định làm điều gì đó có lợi cho. mình, trong lòng cô ta thầm vui mừng.
“Hàn Tình à, ban nấy cô nói với tôi, Giản Nghệ Hân luôn mang theo một mặt dây chuyền bên mình, cô đã từng nhìn thấy nó chưa?” Giản Thúy Vy cười nói.