Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Khi lôi được Chu Đình Nam lên bờ, cô cảm thấy mình gần như đã kiệt sức nhưng nhìn máu me be bét trên người anh, cô biết anh sẽ không thể chịu nổi lâu. Vì bị nhiều vết thương ngấm nước nên anh đã ngất đi. Cô tiến hành hà hơi thổi ngạt rồi ép tim khi thấy nước trào từ miệng anh ra cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Giờ điện thoại cũng bị chìm theo chiếc xe, cô chỉ còn cách là một mình leo lên núi tìm người cứu hộ. Vách này tuy không phải là dốc thẳng đứng nhưng cũng không dễ bước đi. Mấy lần bước hụt khiến đôi chân trần của cô giờ đây cũng lở loét đầy máu, những vết bị đá cắt cũng sâu hoắm. Trông vô cùng chật vật
Cũng may cô vừa leo lên đến trên cũng vừa trùng hợp có một chiếc xe đi qua, cô lập tức chặn đầu họ lại. Những người trên xe có chút bất ngờ khi nhìn thấy một cô gái lại xuất hiện ở trên núi với bộ dạng quần áo rách tả tơi, khắp người đều dính máu.
“ Anh ơi, vợ chồng tôi bị tai nạn giữa đường anh có thể giúp tôi không. Chồng tôi còn ở dưới đó.”
“ Tôi...” Người đàn ông có chút do dự vì gần đây có rất nhiều vụ lừa đảo lợi dụng lòng thương của người khác để chiếm đoạt tài sản thậm chí sát hại cả một mạng sống.
“ Cầu xin anh đấy, chồng tôi sắp không chịu nổi rồi.” Những giọt nước mắt của Đỗ Thanh Vy liên tục rơi lã chã khiến cho người đàn ông cũng phải mềm lòng.
“ Thôi được rồi.”
“ Cảm ơn anh, cảm ơn anh rất nhiều.” Cô nhanh chóng lau đi những giọt nước mắt trên mặt lại cùng người đàn ông đó đi xuống phía dưới.
Sau khi đến bệnh viện Chu Đình Nam được đưa vào cấp cứu Đỗ Thanh Vy nhanh chóng gọi điện thoại thông báo với bố mẹ chồng.
Lúc này một cơn choáng váng truyền tới khiến mắt cô dần mờ đi, cô ngay lập tức bị ngã ra sàn bệnh viện khiến những người xung quanh cũng phải hốt hoảng.
Ngày hôm sau Chu Đình Nam mới tỉnh lại, phẩn ứng đầu tiên của anh là nhìn xung quanh nơi xa lạ này. Anh hốt hoảng bật dậy muốn bước xuống giường thì cánh cửa lúc này cũng bật mở ra.
“ Cậu không bị què nên lại muốn chạy đi đâu sao?” Người đàn ông vô cùng đẹp trai mang một đôi mắt hồ ly chế nhạo Chu Đình Nam đang ngồi trên giường bệnh.
“ Cô ấy đâu?.”
” Cô gái nào.”
“ Mẹ kiếp Lục Tuấn Minh vợ tôi đâu.” Chu Đình Nam cô cùng mất bình tĩnh.
“ Ha ha đùa cậu thôi, em dâu không sao cả em ấy chỉ bị mệt bên ngất đi thôi.”
Lục Minh Tuấn là bạn của Chu Đình Nam cũng là một người cùng anh gây dựng công ty từ những ngày đầu tiên nên hai người nói chuyện với nhau không hề có khoảng cách.
“ Lô hàng trên biên giới tôi xử lý xong rồi cậu cứ yên tâm nghỉ ngơi đi.”
“ Ừ.” Chu Đình Nam cầm trên tay điếu thuốc rít một hơi thật dài trên mặt hiện đầy vẻ suy tư.
“ Hôi chết đi được, cậu làm cái quái gì mới sống dậy mà hút thuốc như nghiện vậy?” Lục Tuấn cầm lấy quả táo trên bàn vừa cắn vừa nói chuyện.
Đỗ Thanh Vy bị ngất đi cũng vừa tỉnh cô liền muốn đến xem tình trạng của Chu Đình Nam thế nào nhìn anh vừa mới thoát chết đã ngồi đó rít hết điếu thuốc này đến điếu khác khiến cô thật sự rất tức giận. Làm như vậy không phải uổng công cô cứu sống anh ta sao.
“ Chu Đình Nam anh hút nhiều thuốc như vậy có phải muốn chết sớm không?”
Nhìn thấy Đỗ Thanh Vy bước vào Chu Đình Nam ngay lập tức dập điếu thuốc trên tay. Biết cặp vợ chồng này nhất định có chuyện muốn nói nên Lục Minh Tuấn cũng không muốn biến mình thành kì đà cản mũi liên gật đầu với Đỗ Thanh Vy rồi bước ra ngoài đóng cửa lại.
“ Ngồi xuống đây.” Chu Đình Nam nói.
“ Làm gì?”
“ Nhanh.”
Đỗ Thanh Vy thực sự rất ghét cái thái độ lúc nào cũng ra lệnh cho người khác của anh nhưng cô không còn cách nào khác là vẫn phải ngoan ngoãn ngồi xuống.
Vừa ngồi xuống cô đã bị Chu Đình Nam ôm chầm lấy, anh tựa đầu vào hõm vai cô thì thầm, “ Thanh Vy, em có bị đau ở đâu không, nói cho tôi biết đi.”
“ Hả...à... tôi không làm sao hết.” Cô hơi lúng túng vì câu hỏi đột ngột này.
“Em vì sao lại ngu như vậy chứ.”
Đỗ Thanh Vy:“...”
“ Chu Đình Nam anh có thể nói lý chút được không, tôi vừa mới cứu anh từ cõi chết trở về đấy. Anh không cảm ơn mà còn nói tôi ngu, anh có bị...”
Đỗ Thanh Vy còn chưa kịp nói xong một đôi môi lạnh giá lập tức áp sát xuống đôi môi của cô, anh hôn đến mức cô cảm thấy mình như sắp bị ngạt thở, hơn nữa người đàn ông này có phải là chó không tại sao lại cắn người chứ.
“ Chu Đình Nam anh bị điên à ? Sao lại cắn tôi.” Nụ hôn vừa rứt Đỗ Thanh Vy đã lấy tay chùi môi mình vừa mắng Chu Đình Nam.
“ Còn không biết mình ngu ở chỗ nào sao.? Tại sao lại cứu tôi, không phải khi tôi chết em sẽ được tự do sao?”
“ Đỗ Thanh Vy tôi không quen nhìn người khác chết trước mặt mình. Hơn nữa không nhất thiết phải anh chết, có lẽ một ngày nào đó tôi cũng vẫn sẽ được tự do mà.” Trên khuôn mặt cô hiện lên đầy vẻ đau khổ.
“ Em nói dối, em thích tôi đúng không?”
Đỗ Thanh Vy lập tức vùng vằng ra khỏi người anh ấp úng nói, “ Tôi...tôi...” Vừa muốn chối lại vừa muốn thừa nhận. Cô thừa nhận những ngày qua cô thật sự đã rung động với anh, với những việc nhỏ nhặt anh đã làm cho mình.
Một người thiếu đi tình yêu thương như cô lại luôn khao khát điều đó. Những ngày này cô luôn băn khoăn sợ hãi, sợ hãi việc mình đã thích anh, không phải mà đó có lẽ là yêu. Cô chưa từng yêu ai nhưng lúc giữa ranh giới giữa sự sống và cái chết, sự tự do và cầm tù cô vẫn muốn chọn anh.
“ Từ nay tôi sẽ đối xử tốt với em.”
Những giọt nước mắt của cô thi nhau rơi xuống trông vô cùng đáng thương, anh ấy nói sẽ đối xử tốt với cô có phải là anh ấy cũng yêu cô không. Cô không biết nữa nếu yêu thì tại sao anh không nói yêu? Giằng co với việc chọn con tim hay lý trí cuối cùng Đỗ Thanh Vy cũng lựa chọn nghe theo con tim mình.