Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Toàn Trí Độc Giả - Sing Shong (P4)
  3. Chương 462: Trái tim thép
Trước /56 Sau

Toàn Trí Độc Giả - Sing Shong (P4)

Chương 462: Trái tim thép

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

"Hyunsung-ee sẽ làm tốt thôi."

"Này, vẫn chưa muộn đâu. Buộc chai nhựa vào chân và nhảy xuống từ tầng ba đi."

"Dù sao thì những người khác cũng đều đi cả. Vậy nên nó sẽ ổn thôi. Hãy trở lại sau khi đã trở thành một người đàn ông."

Đó là những lời khuyên khá phổ biến được đưa ra cho một người sắp phải nhập ngũ, giống như cuộc đời của anh ta. Một cuộc sống quá bận rộn theo đuổi những gì mọi người đang làm.

Cũng giống như những người khác, anh ấy phải hát bài "The Private"s Letter", không có bạn thân hay bạn gái để chào tạm biệt, anh ấy bước vào trung tâm đào tạo quân sự.

(The Private"s Letter: Lá thư từ một người lính, một bài hát Hàn Quốc nói về cảm xúc của người thanh niên trên đường nhập ngũ)

"Học viên số 53."

"Học viên số 53 Lee Hyunsung, có mặt!"

Cuộc sống quân ngũ trong thời gian đầu của Lee Hyunsung không quá tệ. Nhờ chiều cao tự nhiên và cơ bắp săn chắc, anh ấy thậm chí còn được đề cử trở thành chỉ huy của lớp huấn luyện. Anh thậm chí sẽ tốt nghiệp khóa huấn luyện với những lời tuyên dương nếu không lặp đi lặp lại việc làm trái lời thề của một người chỉ huy.

"Học viên, cậu nghĩ lời của huấn luyện viên giám sát của cậu là một trò đùa à??"

Ngay từ khi còn nhỏ, anh đã nhận ra rằng mình khá chậm chạp. Bất kể là chuyện gì, anh luôn học được nó muộn hơn những người khác, và anh cũng khá chậm chạp trong việc phân tích các tình huống xung quanh mình.

Ngay cả vậy, anh vẫn sống khá ổn vì có một số người đánh giá cao tính cách thoải mái và trung thực của anh. Thật không may, không có người nào như vậy trong quân đội.

"Tại sao tôi lại phải ghép đôi với cậu ta trong chương trình hỗ trợ tân sinh chứ...."

"Một cơ thể to lớn kỳ dị và không có gì ngoài...."

Lee Hyunsung đã trải qua cuộc sống của một học viên trong khi phải chịu nhiều lời lăng mạ và chế giễu.

Vào thời điểm hoàn thành khóa đào tạo, anh đã trở thành người có thể tắm xong trong năm phút hoặc xếp gọn chăn màn trong vòng chưa đầy một phút.

Không lâu sau đó, thời điểm anh được điều động đến một căn cứ đã đến. Đây là khoảnh khắc anh đã chờ đợi mãi kể từ khi được nhập ngũ.

- Gửi tặng những mẹo nhỏ ngọt ngào cho những người sắp nhập ngũ. Làm theo các hướng dẫn này sau khi bạn đến căn cứ. (HOT!) [812]

Từ cách xỏ giày để sử dụng cho những cuộc hành quân kéo dài, đến cách được các tiền bối yêu quý sau khi được chỉ định vào căn cứ - cái gọi là "mẹo vặt" trên internet mà anh miệt mài nghiên cứu trước khi nhập ngũ là hy vọng duy nhất của anh.

Các học viên đứng cùng với anh lần lượt rời đi.

Anh là người cuối cùng còn lại. Và người đến đón anh là một người tên là "Thượng sĩ Jung". Một chiếc mũ thép đội thấp xuống trên đầu đã che khuất khuôn mặt của người này.

"Cậu, đi với tôi."

Trong khi cưỡi trên chiếc xe tải quân sự ồn ào đang hướng đến một nơi nào đó, Lee Hyunsung một lần nữa nghĩ về cuộc đời mình. Anh nghĩ về vài năm tiếp theo ở phía trước, cũng như những thử thách và gian nan đang chờ anh.

Căn cứ quân sự mới của anh nằm ở giữa một ngọn núi nhỏ. Và vì vậy, đây sẽ là nơi mà cuộc sống quân ngũ của anh chân chính bắt đầu. Anh hoàn thành quy trình đăng ký đơn giản của một tân binh với sự hỗ trợ của một người quản lý và đi đến doanh trại.

Và khoảnh khắc anh mở toang cánh cửa của tòa nhà... - Bạn nhất định phải làm điều này.

Lee Hyunsung đã làm chính xác những gì mà mẹo vặt trên internet nói anh nên làm.

"Chào đón lính mới của mọi người đi-!!"

Nếu đây là một căn cứ quân đội bình thường, cuộc sống quân ngũ của anh sẽ kết thúc ngay tại đây. Nhưng đó là, nếu đây là một căn cứ bình thường.

Khi chiếc túi vải thô của anh ấy bị tung lên trong không trung, mọi thứ xung quanh anh đều chậm lại như bị kéo lê, giống như một video quay chậm. Chiếc túi từ từ mở ra giữa không trung; quần áo lót do quân đội phân phát chưa được giặt, giấy vệ sinh và xà phòng mà anh sử dụng trong trại huấn luyện rất chậm rãi phân tán ra trong không khí. Ngoài ra, khuôn mặt hân hoan, tự tin của Lee Hyunsung, tràn đầy hy vọng về cuộc sống quân ngũ sắp tới của anh ấy...

Khi cảnh này giống như một bộ phim đầy bi kịch được chiếu lên, có người đột nhiên hỏi một câu.

- ....Chúng ta nên làm gì?

Điều đó gợi ra một câu trả lời từ người khác.

- Không có gì nhiều. Đây chính là con người của Hyunsung-ssi. Trong mọi trường hợp, chúng ta hãy chấp nhận thực tế này. Phương pháp điều trị nghiêm

khắc lần trước đã không hiệu quả, vì vậy lần này, hãy tiếp tục với ý tưởng "quân đội tiến bộ" có triển vọng hơn...

- Đừng ồn ào nữa và bắt đầu đi, Kim Dokja.

- ....Vậy thì, chúng ta hãy bắt đầu lại thôi!

Và sau đó, cảnh lại bắt đầu chuyển động về phía trước.

Bịch!

Túi vải thô của anh bay về phía trước như thể bắn ra từ một khẩu đại bác và rơi xuống sàn như một quả đạn pháo.

Bầu không khí trở nên băng giá trong chốc lát như bị ai dội một gáo nước lạnh. Ánh mắt của các tiền bối dần dần đâm vào Lee Hyunsung. Mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên lưng. Có lẽ... anh đã mắc sai lầm?

Ngay giây phút tiếp theo.

Thượng sĩ Jung cười nhăn nhở và vỗ tay. "Bắt đầu bài luyện cười của các cậu đi, ngay bây giờ! Hahahaha! Wow, vừa rồi thật buồn cười! Lần đầu tiên tôi thấy một màn ra mắt mới mẻ như vậy!"

Điều đó đã khiến các vị tiền bối trong doanh trại dành cho anh sự hoan nghênh nhiệt liệt như thể họ đang chờ đợi giây phút này.

"Lính mới-nim, làm rất tốt!" "Tuyệt vời."

Khi những tiếng vỗ tay vang lên, Lee Hyunsung càng cảm thấy khó hiểu hơn, nhưng không khí hoan hỉ đã quay trở lại. Mẹo vặt "ngọt ngào" đã đúng.

Thượng sĩ Jung nói về phía nhóm lính. "Joonghyuk-ee, cậu là tiền bối hướng dẫn của cậu ta, vì vậy hãy chăm sóc anh chàng này thật tốt."

".....Đã hiểu."

Không khí ồn ào tiếp tục diễn ra. Trong lúc đó, Lee Hyunsung phát hiện ra một tiền bối đang thu dọn đồ đạc vương vãi trên sàn nhà giúp anh.

Đồng phục của người đó hoàn toàn thẳng tắp, ánh sáng trong đôi mắt sắc bén và dữ tợn, khuôn mặt giống như một tác phẩm điêu khắc tinh xảo. Ngực của anh ấy có đính một dải băng quân hàm của Binh nhất, với bảng tên "Yoo Joonghyuk".

"À, thì ra người này là tiền bối hướng dẫn của tôi."

Chính lúc đó, ánh mắt đáng sợ của vị tiền bối này đổ dồn vào Lee Hyunsung.

"Tôi, tôi là Binh nhì, Lee Hyunsung!!"

"Vị trí của cậu chỗ này."

Đồ đạc của anh đã được gom lại trong nháy mắt và được cất vào tủ. Những vị tiền bối khác trông rất ấn tượng như thể họ đang mong đợi điều đó.

"Lính mới, hãy quan sát và học hỏi từ anh ấy. Joonghyuk-ee là át chủ bài của căn cứ chúng ta đấy, cậu thấy không? "

Chỉ cần nhìn bầu không khí của các tiền bối, anh có thể biết được tiền bối hướng dẫn của mình là người như thế nào. Chiếc mũ nồi được đặt hoàn hảo đó, bộ chăn màn xếp hoàn hảo đó - cứ như thể mọi nơi người này chạm vào đều lấp lánh rực rỡ. Nếu anh có thể tiếp tục cuộc sống quân đội của mình giống như tiền bối này...

"Gì đây? Chúng ta có một người mới à?"

Đúng lúc này, một giọng nói vui vẻ vang lên từ lối vào. Khuôn mặt người đàn ông lấm tấm mồ hôi như thể anh ta vừa trở về sau một ngày làm việc mệt mỏi.

Lee Hyunsung xác nhận cấp bậc trung sĩ khi người đàn ông lướt qua anh và nhanh chóng thực hiện động tác chào kiểu quân đội. "Thưa trung sĩ!"

"Ah ah. Đừng căng thẳng như vậy. Được rồi." Trung sĩ quan sát khuôn mặt của Lee Hyunsung trước khi cười toe toét. Sau đó, anh ta chuyển hướng nhìn về phía Binh nhất Yoo Joonghyuk. "Có vẻ như cuộc sống quân ngũ của Joonghyuk-ee của chúng ta sắp trở nên dễ dàng hơn rất nhiều? Anh ấy đã có cho mình một hậu bối để ra lệnh và tất cả."

Nước da của người đàn ông đang cười khẩy là quá nhợt nhạt đối với một người lính. Nhưng, tại sao lại như vậy? Khoảnh khắc nhìn thấy người đàn ông này, Lee Hyunsung cảm thấy nơi sâu thẳm nhất trong trái tim mình hơi nhói đau.

Các binh sĩ xác nhận khuôn mặt của người đàn ông và hét lên.

"Trung sĩ Kim Dokja-nim! Thật vui khi được gặp lại anh sau một ngày làm việc mệt mỏi!"

"Được rồi, các cậu. Nhân tiện, tại sao Joonghyuk-ee không chào tôi?"

"....Chào... mừng... trở... lại...."

Binh nhất Yoo Joonghyuk run lên rõ rệt, nước da trắng bệch. Cảm giác như vẻ mặt cau có của anh ấy không phải vì sợ hãi, thay vào đó lại giống như một cơn thịnh nộ tuyệt đối hơn.

Trung sĩ Kim Dokja nhún vai sau khi quan sát phản ứng của anh ta, rồi lên tiếng. "Chào mừng đến với đội của chúng tôi, Lee Hyunsung."

"Tôi là Binh nhì, Lee Hyunsung! Thưa ngài!"

Đây là cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa Lee Hyunsung và đội trưởng Kim Dokja.... Theo như trí nhớ của anh thì là vậy.

*

Khoảng hai tuần trôi qua kể từ khi anh được chuyển đi.

Trong thời gian đó, Lee Hyunsung đã học được nhiều điều về căn cứ này. Ví dụ, về Trung sĩ Kim Dokja, người có thẩm quyền trên thực tế trong đội mà anh thuộc về.

"Hiểu không? Nếu tên ngốc Yoo Joonghyuk đó làm điều gì đó ngoài giới hạn, cậu phải nói với tôi ngay lập tức."

"B-Binh nhì, Lee Hyunsung!! Không có những điều như vậy xảy ra đâu ạ!"

(Ghi chú của người dịch: Trong quân đội, khi nói chuyện với cấp trên phải hô rõ cấp bậc và tên của mình trước. Đó là lý do anh Hyunsung tự rú tên mình lên như vậy.)

"Không, nghe này. Một điều như vậy sẽ xảy ra. Cậu đã phải chịu đựng rất nhiều lần, cậu thấy đấy."

"..... Tôi nghĩ tôi vừa nghe nhầm, thưa ngài?"

Và sau đó, Binh nhất Yoo Joonghyuk, người luôn ở bên cạnh anh và là một tấm gương dẫn đầu, và cũng thường xuyên lườm Trung sĩ Kim Dokja mỗi khi có cơ hội.

"Đánh bóng ủng quân sự của cậu theo cách này."

"B-Binh nhì, Lee Hyunsung! Tôi sẽ làm việc chăm chỉ!!"

"Làm việc chăm chỉ không có nghĩa lý gì. Điều quan trọng là làm đúng."

Ngoài ra, sĩ quan y tế Trung úy Yoo, người định kỳ có mặt để kiểm tra sức khỏe.

"Ừm, anh có một vết bầm tím ở chân... Tôi có nên cho anh nhập viện vì lý do sức khỏe không?"

"B-Binh nhì, Lee Hyunsung!! Tôi sẽ ổn thôi!"

"Vậy thì, tôi có nên khâu anh lại không? Tôi khá giỏi trong việc khâu vá."

Sau đó, Thượng sĩ Jung, người có vẻ không quan tâm nhưng cũng rất tỉ mỉ, và đôi khi nhìn Lee Hyunsung bằng vẻ mặt buồn bã.

".....Thế nào rồi? Cậu ổn không?"

"B-Binh nhì, Lee Hyunsung!! Tôi sẽ cố gắng hết sức mình!!"

"Không sao đâu. Dù sao anh cũng luôn cố gắng hết sức mình."

....Mọi người ở đây, đều có điều gì đó rất kỳ lạ ở họ.

"Vì lợi ích của việc thiết lập văn hóa cho môi trường quân đội tiến bộ!"

Tuy nhiên, nếu anh phải chọn một người kỳ lạ nhất trong số họ, thì...

"Tất cả binh lính phải đọc webnovel trong thời gian rảnh của họ. Đọc webnovel là khởi đầu và kết thúc của một quá trình giết thời gian hiệu quả. "

....không ai khác chính là chỉ huy đội, Đại úy Han.

"Thế là đủ rồi! Bây giờ là thời gian rảnh! Tất cả các cậu, hãy đọc webnovel nào."

"Tuân! Lệnh!"

Đó là cách mà cuộc sống quân ngũ đẹp như mơ của Lee Hyunsung bắt đầu. Tuy nhiên, anh chẳng hiểu gì cả.

[Hiện tại, <Kim Dokja Company> đang thách thức Trung tâm Trải nghiệm Trí nhớ "Tôi đã đánh mất một chiếc vỏ đạn do nhầm lẫn".]

[Độ khó của Trung tâm Trải nghiệm này được đánh giá là khó nhất.]

[Số lần thử vượt qua hiện tại là 3]

Anh không biết rằng cuộc sống quân ngũ này không phải là lần đầu tiên của anh.

*

Thực sự không cần phải giải thích nữa, nhưng tổng số người tham gia vào kịch bản này là năm. Yoo Joonghyuk, Yoo Sangah, Jung Heewon, Han Sooyoung và tôi.

Thêm vào đó, kịch bản ẩn mà chúng tôi nhận được là cái này. +

<Kịch bản ẩn - Tôi đã đánh mất một cái vỏ đạn do nhầm lẫn> Loại: Ẩn

Độ khó:???

Điều kiện cụ thể: Hóa thân "Lee Hyunsung" bị mắc kẹt trong ký ức của chính mình. Giải quyết chấn thương của anh ấy và giải cứu anh ấy khỏi ký ức của mình.

Giới hạn thời gian:???

Phần thưởng: Sự trở lại của Lee Hyunsung, có khả năng nhận được phần thưởng chính liên quan đến việc củng cố hồ sơ tiểu sử của <Oz>.

Thất bại: Tăng tốc độ phá hủy của <Oz>.

+

Đó là một kịch bản vô nghĩa. Thời hạn hiển thị dưới dạng dấu chấm hỏi đã khiến chúng tôi rơi vào tình trạng khó hiểu, nhưng điều kiện cụ thể và hình phạt thất bại thậm chí còn khiến chúng tôi bối rối hơn.

Thượng sĩ Jung Heewon-nim.... không, khoan đã, chỉ là Jung Heewon thôi, hỏi một câu. "Trung sĩ Kim Dokja."

"Sao?"

"Bây giờ tạm thời không nói đến những cái khác. Nhưng tại sao <Oz> lại bị phá hủy nếu chúng ta thất bại?"

"Có hai giả thuyết có thể xảy ra. Một, là khi hồ sơ của <Oz> bị tụt dốc đến mức giới hạn, và.... hai, có thể đó có nghĩa là một dạng tổn thương vật lý."

Cùng với một tiếng "Boom!!", một thứ giống như những làn sóng mảnh lan ra từ phía xa của bầu trời. Tôi nhớ lại những Tinh vân đã đuổi theo chúng tôi đến nơi này. Có thể là họ đã bắt đầu cuộc xâm lược của mình một cách nghiêm túc. Nếu đúng là như vậy, thì chúng tôi không còn nhiều thời gian.

Có lẽ anh ấy đã nghe thấy tiếng động của gợn sóng, Lee Hyunsung với vẻ ngoài trắng bệch của anh ấy nhanh chóng chạy về phía chúng tôi từ xa.

"Trung sĩ Kim!!"

"Ừ, Hyunsung-ah."

"Có vẻ như Bắc Triều Tiên đang tấn công chúng ta!!" "Không, không sao đâu. Đi nghỉ ngơi đi."

"Tuân lệnh!"

Lee Hyunsung dường như không biết phải làm gì tiếp theo, cuối cùng đã đi đến một góc của căn cứ và bắt đầu bài luyện tập quân sự quốc gia mà anh chưa thành thạo.

Jung Heewon nhìn anh ta và lẩm bẩm với tôi. "Hyunsung-ssi thực sự có thể trở lại với chúng ta không?"

"Tôi không chắc. Nhưng chúng ta phải cố gắng." Đây đã là nỗ lực lần thứ ba của chúng tôi rồi.

Lần thử đầu tiên là một thất bại, bởi vì đa số những người bạn đồng hành của tôi không biết nhiều về quân đội (thực ra tôi là người duy nhất từng đi nghĩa vụ trong nhóm chúng tôi) và lần thứ hai kết thúc như một thất bại khác, tất cả đều là nhờ vào sự đối xử nghiêm khắc của Yoo Joonghyuk.

Yoo Joonghyuk đang cau có bên cạnh chúng tôi. "Thật bực mình. Lee Hyunsung phải vượt qua những thử thách của anh ta để có thể thức tỉnh nhanh hơn. Cậu đã quên chuyện ở Kaixenix rồi?"

"Chúng ta đã thử điều đó trong lần thử thứ hai."

"Tôi có thể làm tốt hơn nếu có một cơ hội khác."

"Anh nên biết rõ hơn bất kỳ ai là điều đó không đúng."

"....."

"Anh biết rằng việc cứu người khác không bao giờ dễ dàng như vậy."

Yoo Joonghyuk này đã trải qua lượt hồi quy thứ ba... hoặc, thậm chí có thể là lượt thứ 1864. Vì vậy, anh ta nên biết điều đó ngay cả khi tôi không nói ra.

"Lee Hyunsung! Trình tự bài luyện tập của cậu sai rồi!"....Hoặc, có thể là anh ta không biết.

Yoo Joonghyuk sải những bước lớn về phía Lee Hyunsung đang sợ hãi.

Tôi nhìn hai người họ tập bài tập quân sự cạnh nhau và thì thầm với Jung Heewon. "Tôi nghĩ ở đây quá lâu sẽ có hại cho chúng ta. Ngay cả Yoo Joonghyuk cũng trở nên kì lạ."

".....Anh ta á?"

"Anh ta chưa bao giờ phục vụ trong quân đội, nhưng anh ta đang thích nghi với nó quá tốt."

Tôi đã xem Yoo Joonghyuk thực hiện bài luyện tập với lòng nhiệt thành gần như một tín ngưỡng. Có một sự kiện trong lượt hồi quy thứ 144, nơi anh ta nhận nhầm một sự truyền thụ từ "Câu chuyện quân sự" của Lee Hyunsung và phát điên.

Nếu thời gian ở lại đây dài thêm thì một Câu chuyện giống như ⸢Chiến binh điên cuồng Yoo Joonghyuk⸥ khác sẽ được tạo ra trong quá trình này, thế thì.....

Jung Heewon trả lời. "Đây không phải là một chuyện tốt khi anh ấy đang thích nghi rất nhanh sao?"

"Đúng vậy, anh ta thích nghi tốt, nhưng vấn đề là anh ta đối xử tồi tệ như thế nào với tôi, tiền bối của anh ta về cấp bậc. Tôi phải nói rằng quân đội ngày nay đã trở nên thực sự nhẹ nhàng. Hồi tôi còn ở trong quân đội.... "

"Dokja-ssi, anh chỉ đang thấy chua trong lòng khi Joonghyuk-ssi chưa bao giờ đi nghĩa vụ thôi, đúng không? Ý tôi là, anh ấy đã được miễn trừ, phải không?"

(Ghi chú của người dịch: Nam giới ở Hàn Quốc được miễn nghĩa vụ quân sự nếu đạt được huy chương ở kỳ Olympic. Trong trường hợp này, khả năng cao là Joonghyuk từng đạt huy chương, có lẽ là về eSport, nên được miễn đi nghĩa vụ.)

Tôi trả lời cô ấy một cách bình tĩnh. "..... Trong mọi trường hợp, tình hình sẽ không quá tệ nếu chúng ta loại trừ được phần đó. Chỉ cần chúng ta còn ở đây, thì hồ sơ của hành tinh <Oz> cũng sẽ tăng lên."

[Hiện tại, một số lượng lớn Chòm sao đang chú ý đến kịch bản này!]

Có thể tin đồn về việc <Kim Dokja Company> đang tạo ra một Câu truyện kỳ dị khác đã xuất hiện khắp nơi, vì lượng người truy cập vào kênh của Biyoo đã tăng lên.

Tôi không thể chắc chắn, nhưng những Tinh vân nhắm vào chúng tôi ngay bên ngoài hành tinh có lẽ đang theo dõi chúng tôi ngay bây giờ. Nếu họ không thể tấn công chúng tôi ngay lập tức, thì việc tận dụng tình hình sẽ là một việc làm thông minh.

[Nhiều Chòm sao đã vào kênh này!]

[Danh tiếng của hành tinh <Oz> đang ngày càng lan rộng!]

[Câu chuyện hoàn toàn mới liên quan đến Hóa thân "Lee Hyunsung" đang nảy mầm!]

Điều kỳ lạ là, những Chòm sao mới gia nhập không phải là những người mà tôi biết. Uriel, Tề Thiên Đại Thánh, Hắc Hỏa Vực Long, Thanh kiếm đầu tiên của Goreyo.... cứ như thể họ là thủy triều đang rút dần, tất cả các Bổ ngữ mà tôi rất vui khi nhìn thấy đều không còn nữa.

Một linh tính đáng ngại len lỏi trong đầu tôi. Chuyện gì đã xảy ra với họ?

[Phần lớn các Chòm sao đang háo hức chờ đợi sự trở lại của Hóa thân "Lee Hyunsung!]

Tôi cần nhanh chóng kết thúc Kịch bản này để có thể tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng...

"Tuy vậy, thực sự có cần giải quyết nó không?" "Sao cơ?"

Jung Heewon không trả lời và nhìn chằm chằm về phía Lee Hyunsung. Dưới sự hướng dẫn của Yoo Joonghyuk, anh ấy vẫn tiếp tục thực hiện bài luyện tập kể cả khi mồ hôi chảy ròng ròng trên mặt. Có lẽ lần này anh ấy đã làm đúng vì có thể nhìn thấy Yoo Joonghyuk đang gật đầu. Lee Hyunsung trông rất phấn khởi.

[Nhân vật "Lee Hyunsung" đang cảm thấy hạnh phúc!]

"Bởi vì anh ấy luôn nói về sách hướng dẫn này và hướng dẫn nọ, tôi nghĩ rằng Hyunsung-ssi là một người lính bẩm sinh."

Tôi đồng ý với nhận xét của cô ấy, vì vậy tôi đã gật đầu theo.

Cốt truyện của Lee Hyunsung không được thảo luận sâu trong Cách sinh tồn.

Người đàn ông tên là Lee Hyunsung, người đã sống chết theo các quy tắc của sổ tay quân đội. Nhưng thực tế là, một người đàn ông như vậy lại phải chia tách ra xa khỏi cuốn sách hướng dẫn đó hơn bất cứ thứ gì khác ngoài kia.

Thế giới này là nơi cuốn sổ tay hướng dẫn của Lee Hyunsung trở nên sống động.

[Nhân vật "Lee Hyunsung" thích nơi này.]

Jung Heewon mỉm cười bất lực và nói với giọng buồn buồn. "Theo một cách nào đó, đưa anh ấy ra khỏi đây có lẽ là một điều tham lam."

Chắc chắn là vậy, Lee Hyunsung có thể hạnh phúc hơn khi ở lại <Oz>. Thay vì lang thang trong những Kịch bản như địa ngục, dành thời gian một cách bình dị, thoải mái bên trong ký ức của mình có thể là một cuộc sống tốt hơn cho anh.

Ku-gugugu....

Ngay lúc đó, chúng tôi nghe thấy một tiếng nổ chói tai khác.

Ngay khi tôi định trao đổi ánh mắt với Jung Heewon, một số tin nhắn lần lượt xuất hiện trên kênh.

[Chòm sao, "Thẩm phán quỷ diện hỏa thiêng" đã vào kênh!]

[Chòm sao, "Hắc Hỏa Vực Long" đã vào kênh!]

[Chòm sao, "Thanh kiếm đầu tiên của Goreyo" đã vào kênh!]

Tất cả các Chòm sao từng biến mất đã ngay lập tức trở lại kênh. Tuy nhiên, ngay trước khi tôi có thể hỏi chuyện gì đã xảy ra....

[Chòm sao, "Thẩm phán quỷ diện hỏa thiêng" đang cố gắng cảnh báo bạn về....!]

Tsu-chuchuchut!

[Tất cả tin nhắn gián tiếp trong kênh đã bị hạn chế.]

... Tin nhắn gián tiếp đã bị cắt bỏ.

Tôi ngẩng đầu lên và phát hiện Biyoo đang lộ vẻ ngạc nhiên. Rõ ràng, đây không phải là cô ấy làm, vì vậy... Trong trường hợp đó, là ai?

Một tiếng nổ khác phát ra từ bầu trời. Cùng với tiếng động giống như một cái trống khổng lồ bị xé toạc, các tầng trời phía xa bắt đầu nứt toác.

Craaaaack.

".....Dokja-ssi."

Có gì đó không ổn ở đây.

Quảng cáo
Trước /56 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Áo Blouse Trắng Và Em

Copyright © 2022 - MTruyện.net