Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hôm nay là ngày đầu tiên Kình Trạch nhậm chức, có quốc yến, hắn uống không ít rượu. Tộc trưởng của sáu gia tộc lớn cùng tề tựu, cùng mở một tiệc rượu thông qua internet. Hơn nữa nó chỉ là không gian ba chiều, các tộc trưởng của các gia tộc khác đều đến chúc mừng người thống trị mới của gia tộc Kình Thiên.
Trong tiệc phải uống rượu là thói quen từ bên Hoa Hạ truyền tới, thế nhưng rượu hiện giờ đều tới từ phía Trùng tộc. Bởi vì bọn họ có một loại sâu có thể ủ rượu, rượu nhưỡng ra rất thơm và ngọt. Mỗi lần có quốc yến đều không thể thiếu loại rượu này.
Hôm nay Kình Trạch uống không ít, nhưng thật ra cũng không say nặng lắm. Nhưng dựa vào khứu giác nhạy bén của Đan Kỳ, cậu cho rằng Kình Trạch đã bắt đầu mơ hồ. Bởi vì Thần Tướng cũng thích uống rượu, thiên cung cũng có không ít lần mở tiệc. Đặc biệt là yến tiệc bàn đào, tiên nhân phải uống say. Đừng nhìn vẻ ngoài uy nghiêm lạnh lùng của Thần Tướng, kỳ thật hắn rất thích uống rượu. Sau khi uống say còn rất đáng yêu, cứ kéo tay Đan Kỳ nói chuyện suốt, giống như muốn bù lại lời nói cho ngày thường.
Bất cứ lúc nào Kình Trạch cũng mang gương mặt lạnh lùng, nhìn thấy Đan Kỳ tới liền giương mắt hỏi: “Sao em lại tới đây?”
Đan Kỳ đặt canh trứng rau chân vịt lên trên bàn nói: “Anh uống say sao? Vừa lúc tôi làm canh, anh uống một ít đi! Sau khi uống xong đi ngủ một giấc thì dạ dày sẽ thoải mái hơn.”
Kình Trạch lắc đầu nói: “Không cần phải phiền như vậy, em đi nghỉ ngơi đi!” Nói xong câu đó, Kình Trạch liền ngã xuống sô pha.
Đan Kỳ lập tức đi lên đỡ lấy hắn nói: “Nếu không tôi đỡ anh đi nghỉ ngơi?”
Trong mắt Kình Trạch lộ ra vài phần mơ màng, bỗng nhiên ôm lấy Đan Kỳ nói: “Đừng rời khỏi tôi…. không cần…..”
Đan Kỳ giật mình, cậu nhìn thấy sự đau xót nồng đậm trong mắt Kình Trạch. Giờ khắc này cậu bỗng nhiên ý thức được một việc, Kình Trạch không muốn viên phòng với cậu, có phải là có người trong lòng hay không? Nếu không hắn vì sao lại nói với mình những lời này?
Hiển nhiên, người kia đã rời khỏi hắn, cho nên hắn mới không muốn ngủ với mình.
Đan Kỳ hỏi: “Anh nói tới ai?”
Kình Trạch liếc mắt nhìn Đan Kỳ, trong mắt lại có vài phần tỉnh táo, hắn xoa xoa giữa mày vẫy vẫy tay nói với cậu: “Không có, tôi uống say. Em mang canh tới phải không?…. Những việc này để cho người hầu làm là được.”
Đan Kỳ bưng canh tới nói: “Đây không phải là canh dinh dưỡng bình thường, là canh rau dưa tôi tự làm, có muốn nếm thử hay không?”
“Canh rau dưa sao?” Kình Trạch ngồi dậy, nhận lấy canh rau dưa mà Đan Kỳ đưa qua.
Đó là một chén canh nóng hổi với những chiếc lá xanh mướt, kết hợp với lòng đỏ trứng gà vàng kim, còn tản ra mùi canh ấm áp. Kình Trạch hít hít cái mũi nói: “Hương vị cũng không tồi đấy, làm như thế nào? Hiện giờ có thực phẩm mô phỏng thực vật sao?”
Đan Kỳ nói: “Anh uống thử trước xem.”
Kình Trạch lại bưng chén không uống, nhìn chằm chằm vào chén rồi ngẩng đầu nhìn về phía Đan Kỳ: “Em… sẽ không cho thuốc vào bên trong đó chứ?”
Vẻ mặt Đan Kỳ kinh ngạc hỏi: “Vì sao lại nói như vậy? Tôi tôi tôi tôi tôi không có cho thuốc vào!”
Kình Trạch bỗng nhiên cười cười nói: “Em lo lắng như vậy làm gì? Có phải chột dạ hay không?”
Mặt Đan Kỳ đỏ bừng nói: “…. Tôi không có suy nghĩ hư như vậy.”
Kình Trạch ung dung: “Ừ, bị chủ nhận từ chối thì phải làm sao bây giờ, làm sao mới có thể thành công viên phòng, dùng sắc dụ chủ nhân…. phạm pháp sao?” liên tiếp nói ra ba điều mà Đan Kỳ đã từng xem.
Đôi mắt Đan Kỳ trừng lớn, mặt cậu lập tức đỏ bừng hỏi: “Anh anh anh sao lại biết được….” Rõ ràng là tôi len lén tra trên quang não của mình!
Kình Trạch thở dài duỗi tay vỗ vỗ đầu cậu nói: “Quang não của em, gắn liền với phân đoạn IP của tôi. Nếu không dựa vào thân phận sinh sản giả của em, sao có thể đi vào Linh Võ Khu? Em yên tâm, tôi không có ý đi kiểm tra lịch sử của em, chỉ là hôm nay tìm kiếm một ít tài liệu liên quan, nên vô tình phát hiện mà thôi…. không phải là cố ý tìm kiếm lịch sử của em.”
Đan Kỳ xấu hổ muốn chết, Kình Trạch lại thở dài, nói với cậu: “Nếu…. Em thật sự cần, thì có thể tới tìm tôi, tôi sẽ không từ chối em.”
Nói xong hắn ngẩng đầu nhìn về phía Đan Kỳ, giống như là đang dò hỏi ý của cậu. Đan Kỳ lại né tránh nhìn sang hướng khác, Kình Trạch lắc đầu nói: “Rõ ràng sợ muốn chết, vì sao nhất định phải làm chuyện này?”
Đan Kỳ xoay đầu hơi giận dỗi nói: “Anh không phải sinh sản giả nên anh không hiểu được chua xót của chúng tôi, nếu anh không viên phòng với tôi, tôi sẽ bị toàn bộ người ở tinh tế cười chê. Nếu tôi trong một năm mà không sinh được con cho anh, bên ngoài khẳng định lại không biết nói như thế nào. Còn có Đông Phương Y, nó sẽ càng vui khi thấy tôi bị như vậy. Ở tinh tế kiếm ăn, chỗ nào lại dễ dàng như vậy? Tôi không muốn bị người ta châm chọc mỉa mai cả ngày.” Đặc biệt là bị Đông Phương Y châm chọc mỉa mai.
Kình Trạch phát hiện, Đan Kỳ là người có vẻ ngoài mềm mại, nhưng tính tình lại rất kiên cường.
Nếu mình vẫn từ chối cậu, có phải đó là một loại tổn thương khác phải không?
Đan Kỳ còn nói thêm: “Có phải anh có người trong lòng hay không, cho nên không muốn phát sinh quan hệ với tôi?”
Kình Trạch cạn lời nói: “Không có, em nghĩ nhiều rồi.” Nói xong Kình Trạch bắt đầu ăn canh, một ngụm xuống bụng, vẻ mặt Kình Trạch liền thay đổi. Vị giác ngủ say bấy lâu nay được đánh thức trở lại, mùi thơm của rau diếp cá hòa quyện với vị mềm xốp của trứng, vị mặn ngọt vừa phải vương vấn trên đầu lưỡi khiến Kình Trạch không thể thốt nên lời. sau đó là miếng thứ hai, miếng thứ ba. Một chen cánh nhỏ không đủ hắn uống vài ngụm.
Sau khi uống xong, Kình Trạch hỏi: “Còn nữa không?”
Đan Kỳ lắc đầu nói: “Đã không còn.” Tổng cộng chỉ có được mười mấy cái lá, có thể làm được hai chén đã là không tồi.
Kình Trạch nói: “Uống thật ngon, là do nhà sinh vật học phát minh ra sao?”
Đan Kỳ quanh co lòng vòng nói: “Cũng không phải, dù sao…. anh thích là được rồi.”
Sau khi uống xong canh trứng rau chân vịt, Kình Trạch cũng gần như tỉnh rượu. Hắn đứng dậy kéo màn lên nói: “Đông Phương Kỳ, em xác định muốn lên giường với tôi sao?”
Đan Kỳ nói: “Đầu tiên tôi muốn làm rõ một chút, tôi đã không còn họ Đông Phương. Đại lục Đông Phương vứt bỏ tôi, 9 tỷ bán mình của tôi coi như là trả ơn nuôi dưỡng cho lão gia chủ. Trước khi tôi tới đây đã nói rõ với Đông Phương Y, từ nay nhà Đông Phương sẽ không có bất luận quan hệ gì với tôi. Sau này anh kêu tôi là Đan Kỳ! Sau đó, tôi không phải là xác định muốn lên giường cùng anh, mà là bắt buộc phải lên giường với anh.”
Kình Trạch gật gật đầu, đi tới trước mặt cậu, bỗng nhiên biến thân. Sau khi biến thân, từ sau người Kình Trạch dò ra mười mấy căn xúc tua, cuốn chặt lấy Đan Kỳ. Rồi dùng một chút lực, kéo cậu vào trong ngực.
Kình Trạch nói bên tai cậu: “Em hẳn là cũng biết, gia tộc Kình Thiên chúng ta là tộc hệ xúc tua duy nhất trong tinh tế. Biết cái gì là hệ xúc tua sao? Em cũng thấy rồi, những xúc tua này chúng ta dùng để chiến đấu, hơn nữa khi ở trạng thái linh trưởng nó chỉ có thể tích bằng 1/10 bản thể. Còn về….. một phần xúc tua, em có muốn xem không? Bộ phận sinh sản của hệ xúc tua cũng nằm trên các xúc tua, mỗi lần em cần phải thỏa mãn nhu cầu của mười mấy căn xúc tua này. Dựa vào báo cáo nghiên cứu sinh lý của linh trưởng, mỗi cái xúc tua đực giao phối trung bình là hai giờ… một lần.”
Khuôn mặt nhỏ của Đan Kỳ sợ tới mức trắng bệch, Kình Trạch còn từ trên cao hỏi cậu: “Cho nên, em còn muốn lên giường với tôi sao? Nếu em chuẩn bị tốt tâm lý, chúng ta có thể bắt đầu ngay bây giờ.”
Đan Kỳ ực một tiếng, nuốt một ngụm nước miếng. Trong đầu cậu không tự giác hiện lên một hình ảnh, mười mấy cái xúc tua xếp thành hàng dài. Nghĩ tới đây Đan Kỳ vội vàng lắc đầu nói: “Không không không không không không cần.”
Kình Trạch nhỏ giọng cười nói: “Đừng có vội, tôi cho em thời gian tiếp thu. Xin lỗi, tôi uống say, nói có hơi nhiều.”Nói xong hắn thu lại bộ phận biến thân của mình, nhìn theo Đan Kỳ đang chạy trối chết.
Không biết hắn bị làm sao, tồn tại của sinh sản giả ở tinh tế chỉ có một tiêu chuẩn duy nhất chính là sinh con. Hơn nữa còn có quy tắc trong một năm phải sinh được con, nếu không sẽ bị tiêm vào thuốc kích thích có thai. Thân là sinh sản giả, phải lấy việc sinh ra đứa con ưu tú làm vinh hạnh. Nếu đời sau của sinh sản giả có thể đạt được cấp linh võ là SS, thậm chí có thể đạt được tự do vô điều kiện. Đây chính là câu nói mẹ quý nhờ con ở Hoa Hạ.
Về quy tắc sinh sản tuy không công bằng nhưng không thể lay chuyển. Bởi vì nó là sự đảm bảo cho gen linh võ có thể di truyền, quy tắc hiện giờ đã được sửa lại rất nhiều lần, so với trước thì đã tốt hơn rất nhiều rồi. Tuy rằng vẫn có rất nhiều nơi không hợp lý, ví dụ như việc bán qua lại. Hiện giờ hiệp hội sinh sản giả đang thúc đẩy việc điều chỉnh lại quy tắc, quyết tâm gỡ bỏ những điều lệ không hợp lý. Ngoại trừ cấm ngược đãi và bạo lực, cấm bán qua lại cũng là một quyền lợi quan trọng để đảm báo cho sinh sản giả.
Chỉ là cấm bán trao tay sẽ chạm vào ích lợi của các tông tộc võ tu cấp thấp, bởi vì sinh sản giả tốt rất khó có được, bọn họ chỉ có thể dựa vào thủ đoạn bán qua lại mới thu được vào tay.
Vừa rồi không phải Kình Trạch dọa Đan Kỳ, bởi vì giao phối của hệ xúc tua quả thật là như vậy. Thế nhưng nó cũng không hẳn là khuyết điểm, có không ít sinh sản giả rất thích điểm này. Bởi vì nếu đã trở thành sinh sản giả, chi bằng hưởng thụ sinh hoạt thật tốt. Bọn họ có thể sống rất thoải mái dễ chịu, bởi vì nhóm kim chủ sẽ rất vui khi tiêu tiền trên người họ. Nếu sinh hoạt tính phúc còn hài hòa vậy thì thật hoàn mĩ.
Cho nên khi Đan Kỳ lên diễn đàn phun tào, các bạn nhỏ trong Bốn Cõi Như Nhau cực kỳ hâm mộ cậu!
Bốn Cõi Như Nhau [Nhuyễn Nhuyễn]: Cái…. cái gì? Kim Chủ mua cậu là linh chiến sĩ hệ xúc tua sao???
Bốn Cõi Như Nhau [Đan Kỳ]: Đúng vậy! Tôi vừa mới tra xét, bọn họ… thật đáng sợ!!!
Bốn Cõi Như Nhau [Bọt Biển Trong Nước]: Đan Kỳ, cậu là đang khoe khoang! Khoe khoang!
Bốn Cõi Như Nhau [Tiểu Lông Chim]: Chúng ta cùng nhau cô lập cậu, hừ!
Bốn Cõi Như Nhau [Đan Kỳ]: Từ từ…. sao mọi người lại cảm thấy tốt vậy? Tốt nơi nào chứ? Bọn họ có mười mấy căn xúc tua! Thời gian giao phối bình quân là hai giờ! Sẽ chết đó?QAQ.
Bốn Cõi Như Nhau [Nhuyễn Nhuyến]: Không thể nào! Cậu phải tin tưởng vào năng lực của sinh sản giả chúng ta! Chúng ta bị cải tạo là vì sinh sản. Nếu chỉ như vậy mà không kiên nhẫn được, vậy sao có thể sinh con? Đan Kỳ là cậu có phúc!
Bốn Cõi Như Nhau [Tiểu Lông Chim]: Đúng vậy Đan Kỳ, cậu là có phúc! Hơn nữa linh chiến sĩ hệ xúc tua, không bao giờ dứt tinh! Cậu kiếm lớn!
Đan Kỳ:….
Cái nhìn của cậu lại được đổi mới một lần nữa, nhưng người này sao lại như vậy?
Đan Kỳ rời khỏi internet, quyết định không nghĩ tới chuyện này, dù sao tương lại còn dài, xe tới chân núi ắt có đường.
Thực nhanh rau chân vịt của Đan Kỳ đã trưởng thành xanh um tươi tốt. Ngoại trừ để lại mấy cây để lấy giống, còn phần dư lại cậu dùng xẻng đào lên, rồi cột lại thành từng bó, định đăng lên bán.
Hôm nay là một ngày rất quan trọng, cậu đã đồng ý các fans, phải phát sóng trực tiếp cho mọi người biết cách nấu nướng rau chân vịt như thế nào. Cậu chuẩn bị mấy nguyên vật liệu phù hợp tiêu chuẩn, những nguyên liệu này đều có ở trong bếp của vương cung. Chẳng qua bình thường bọn họ sử dụng các dụng cụ nhà bếp đã được thanh lọc để chế biến nguyên liệu. Đan Kỳ muốn mang tới những món ăn với cách chế biến khác nhau cho mọi người ở tinh tế.
Trước khi phát sóng trực tiếp, cậu còn chuẩn bị một chút. Chuẩn bị một cái bàn điều khiển và một bộ áo dài cổ của Hoa Hạ. Cuối cùng chỉnh màn hình tới bàn điều khiển kia, có thể quay được từ tay xuống, sẽ không lộ mặt. Lại dọn ra tất cả nguyên liệu nấu ăn cần thiết, đặt tới bên cạnh bàn điều khiển, phát sóng trực tiếp chính thức bắt đầu.