Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Người dịch: Tài
Biên: Kira123
Team dịch: Vạn Yên Chi Sào
Đám người Thái Càn Thiên phát hiện sự bất thường của Thiên Phong Linh, nhất thời kinh sợ hỏi thăm.
- Làm sao vậy?
Thiên Phong Linh gào thét, tỏ ra rất đau đớn, sắc mặt trắng bệch giống như bị thương nặng.
- Hắn đang đoạn tuyệt bản thể của ta.
- Cái gì?
Mọi người thất kinh, không thể tin tưởng chuyện Thiên Phong Linh đang nói.
- Không thể nào, Côn Lôn Thần Sơn là tuyệt phẩm Tiên khí, lại được khí vận Côn Lôn Thần Tông gột rửa, coi như chúng ta muốn luyện hóa nó cũng phải bỏ ra rất nhiều công phu mới được.
Lâm Phàm đang bí mật luyện hóa Côn Lôn Thần Sơn cũng ngẩng đầu nhìn lên trời, hắn nhìn thấy vẻ mặt Thiên Phong Linh thống khổ, trong lòng sung sướng không nói ra lời.
- Khà khà, ngươi dám trấn áp lão tử à, hôm nay lão tử sẽ nuốt luôn cái Thần Sơn gì đó của ngươi, coi ngươi còn huyênh hoang nữa không.
Côn Lôn Thần Sơn vẫn tồn tại liên hệ cùng Thiên Phong Linh như cũ, hơn nữa, Thần Sơn này là bản thể của hắn, nếu Thần Sơn bị luyện hoá, sợ rằng hắn sẽ bị thương rất nặng.
- Súc sinh, tên súc sinh này, ta nhất định phải tìm được hắn.
Thiên Phong Linh rống giận, hắn chưa bao giờ tức giận như thế, nhưng giờ hắn đã không thể nhịn được.
- Luyện hoá nhanh chút đi.
Trong lòng Lâm Phàm reo hò.
Khí linh Côn Lôn Thần Sơn cũng kêu la thảm thiết bên trong Thiên Địa Dung Lô, dưới lực lượng luyện hóa, nó không có một chút phản kháng, dù bản thể nó vô cùng lớn nhưng khi bị Thiên Địa Dung Lô hút vào, một chút tác dụng cũng không có.
- A!
Tiếng kêu thảm thiết nối liền không dứt, vang vọng đất trời, tâm thần Thiên Phong Linh giờ đã bị trọng thương, mặt hắn trắng như tờ giấy, nhìn qua cực kỳ khó coi, hắn phun một ngụm máu, thân thể lảo đảo run rẩy không ngừng, giống như tùy thời có thể ngã xuống.
Thái Càn Thiên lập tức đỡ lấy Thiên Phong Linh, sau đó lấy ra một viên tiên đan cho hắn ăn vào, sắc mặt Thái Càn Thiên cũng cực kỳ âm trầm và đáng sợ.
Xì xì!
Tiên đan có thể nghịch thiên cải mệnh nhưng thương thế kia chẳng quản ngươi ăn tiên đan gì cũng vô dụng. Thiên Phong Linh lần thứ hai điên cuồng nôn ra một ngụm máu tươi, biểu hiện hắn lúc này rất uể oải.
Đến hiện tại, Thiên Phong Linh vẫn không hiểu tên kia đến cùng làm thế nào.
Đây không phải tạm thời chém đứt liên hệ của mình và Côn Lôn Thần Sơn mà là hoàn toàn hủy diệt mối quan hệ của mình cùng Thần Sơn.
Một số cường giả cũng luyện hoá bản mệnh Tiên khí nhưng sẽ không làm giống như Thiên Phong Linh với Côn Lôn Thần Sơn, bởi vì nếu liên hệ quá chặt chẽ với Tiên khí, sẽ không cách nào tránh khỏi có lúc vật huỷ người vong.
- Đáng ghét, đáng ghét a.
Thiên Phong Linh rống giận, sau đó hắn cắn răng, cắt đứt liên hệ của mình cùng Côn Lôn Thần Sơn.
Hiện giờ hắn đã bị thương nặng, nếu cứ tiếp tục như vậy, sợ rằng tổn thương sẽ nghiêm trọng hơn nữa.
“Keng, chúc mừng luyện hóa thành công.”
“Keng, thu được lực lượng bản nguyên của Côn Lôn Thần Sơn còn gọi là lực lượng khí vận của Côn Lôn Thần Tông.”
Lâm Phàm phát hiện trong Thiên Địa Dung Lô có hai đoàn ánh sáng phiêu phù, nhưng lúc này hắn còn đang chạy trối chết, cũng không có thời gian nghiên cứu kỹ hai món đồ này được.
- Ngươi đã chặt đứt liên hệ của mình với Thần Sơn rồi à?
Thái Càn Thiên kinh hãi hỏi, hắn không ngờ tên đệ tử Thiên Địa Tông kia dĩ nhiên có bản lãnh bực này, có thể che giấu cảm ứng của họ rồi luyện hóa Côn Lôn Thần Sơn, còn bức Thiên Phong Linh chủ động cắt đứt liên lạc với Thần Sơn, chuyện này sẽ là một đã kích nghiêm trọng đối với Côn Lôn Thần Tông.
Thiên Phong Linh lúc này cực kỳ suy yếu, tinh khí thần đang không ngừng tiêu tan, nếu không phải có tiên đan áp chế thương thế, e rằng hắn đã ngất rồi.
Lần này không phải bị thương đơn giản mà Nguyên Thần bị hao tổn, bản thể cũng bị người ta phá huỷ, sự tổn thất hắn không thể chịu được.
- Nếu như không cắt đứt liên hệ, hậu quả sẽ càng thêm nghiêm trọng.
Thiên Phong Linh lên tiếng.
- Sợ rằng Thiên Địa Tông sẽ không để yên chuyện này đâu, hiện tại nhất định phải trở lại bế quan, bằng không cảnh giới sẽ bất ổn, sau này có thể sẽ bị giảm cảnh giới, về sau không thể tiến thêm được nữa.
Thái Càn Thiên kinh hãi, Thiên Phong Linh là phó tông chủ Côn Lôn Thần Tông, nếu hắn có chuyện gì, sẽ là tổn thất không thể bù đắp cho Côn Lôn Thần Tông.
Lâm Phàm vẫn bất động nhìn lên mấy bóng người trên hư không biến mất, nhất thời thở phào nhẹ nhõm, đi rồi thì tốt, nhưng mình không được sơ suất, có trời mới biết những người này có để lại hậu chiêu gì gì đó hay không.
Mấy ngày sau.
Khi xác định bên ngoài đã an toàn, Lâm Phàm mới dám từ từ hành động, hắn bơi lội trong hồ thỏa thích, sau đó mới lặng lẽ bò lên bờ, cất bước đi từ từ, bay cũng không dám bay.
- Thực là một đám rác rưởi, thực lực đều trâu bò như thế mà ngay cả ta ở đâu cũng không tìm tới được, còn nói mình là tông chủ Côn Lôn Thần Tông, ha ha….
Lâm Phàm hiện giờ đắc ý vạn phần.
Nhưng nghĩ lại chuyện vừa xảy ra, trong lòng hắn vẫn còn thấy sợ, nếu hắn không phải có hoả diễm Nhất Niệm Thành Đan, sợ rằng bị nhốt ở đó cả đời rồi.
Ở một địa phương bí mật nào đó, Lâm Phàm lén lút lấy ra hai đoàn lực lượng bản nguyên ra xem.
Côn Lôn Thần Sơn bản nguyên: Tiên Thiên Thần Sơn, Thổ Linh chi chủ, sau khi nuốt vào, có thể thăng cấp thần thông thổ đến đỉnh cao viên mãn.
Côn Lôn Thần Tông khí vận lực lượng: Có thể dùng, khi dùng thì khí vận Côn Lôn Thần Tông sẽ tự động gia trì lên thân, từ đó bản thân có khí vận nghịch thiên, có thể chuyển hoá thành một lượng kinh nghiệm khổng lồ.
Không ngờ hai món đồ chơi này lại có loại hiệu quả như thế, quả thực không tồi mà, Lâm Phàm không chút do dự, trực tiếp nuốt vào.
“Keng, chúc mừng Kí chủ phục dụng bản nguyên Côn Lôn Thần Sơn, thần thông thổ hệ tăng cấp lên viên mãn, Tiên Thiên Ngũ Hành thổ hệ lên cấp.”
“Keng, chúc mừng Kí chủ phục dụng lực lượng khí vận Côn Lôn Thần Tông, khí vận chuyển hóa thành kinh nghiệm.”
“Keng, chúc mừng thu được... kinh nghiệm...”
“Keng, tu vi thăng cấp.”
“Tu vi: Kim tiên đại viên mãn.”
Lâm Phàm mừng thầm, tu vi hắn tăng lên thật sự quá nhanh, hiện giờ đã đạt đến Kim tiên đại viên mãn rồi, thời điểm trở thành cường giả cấp Tổ cảnh cũng không còn xa.
Vì muốn tự động viên mình một chút, Lâm Phàm bèn ở lại đây nghỉ ngơi một đêm, tình huống hôm nay thật sự quá nguy hiểm, nếu không phải đầu óc hắn linh hoạt, sợ rằng hắn vẫn còn bị nhốt chứ chả chơi.
Lâm Phàm từ tông môn đi ra, mục đích chủ yếu là muốn gặp cường địch sau đó chém giết hắn, thu kinh nghiệm.
Nếu trong địa bàn tông môn, chỉ gặp được một ít cường giả thông thường thôi, chỉ khi đến những nơi xa xôi, mới gặp được nhiều tồn tại trâu bò được.
Thời điểm Lâm Phàm đang nghỉ ngơi, một nơi xa xôi nào đó trong hư không, một ông lão tay cầm tiên bút trong suốt viết gì đó lên tấm vải đang toả ra ánh sáng thần thánh.
Nếu như để một ít cường giả thế hệ trước nhìn thấy lão giả này, bọn họ sẽ rất bất ngờ.
Bởi vì lão giả này là hậu nhân của Văn Đạo Thiên Quân.
Văn Đạo Thiên Quân, Thiên Quân có thực lực yếu nhất trong đám cường giả Thiên Quân, nhưng không có chuyện gì trên đời có thể lọt qua được con mắt của hắn.
Chân Tiên Dự Bị Bảng, Kim Tiên Bảng, Tổ Tiên Bảng, đều từ tay Văn Đạo Thiên Quân xuất ra.
Sau khi Văn Đạo Thiên Quân ngã xuống, hắn đã dung nhập pháp tắc mình lĩnh ngộ ra vào trong một cây bút, sau đó lưu truyền xuống để hậu nhân viết lại sự tình xảy ra trên thế giới.
Tu vi lão giả sâu không lường được, nhưng khi nhìn thấy nội dung ghi trên tấm vải kia, cũng kinh ngạc vạn phần.