Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trang Dịch cũng bị dòng nhiệt huyết này lây nhiễm, hắn đứng ở trung tâm đội ngũ, cũng không tham gia chiến đấu.
Dưới sự khích lệ của Lôi Tu, máu hồn sư nhân loại đã hoàn toàn sôi trào, bọn họ quên đi dị ma khủng bố, chỉ có chiến ý hừng hực trong lòng đẩy bọn họ không sợ chết không ngừng đi về phía trước.
Trang Dịch là chỉ huy đội săn ma cùng Tuyết Nhận, lúc này thấy hồn sư Ngự Hồn điện đến, tự nhiên cũng thu nhận cả bọn họ. Chẳng qua hắn cũng không rõ năng lực hồn sư Ngự Hồn điện, bởi vậy dứt khoát để cho mọi người tiến hành chiến đấu luân phiên trước. Trung bình cứ 30 người tạo thành một phân đội nhỏ, tiến hành tấn công luân phiên, khi tiểu đội thứ nhất tấn công xong, đội ngũ phía sau nhanh chóng tiến lên tấn công. Như vậy tuy rằng không thể hình thành sức chiến đấu mạnh mẽ, nhưng có thể tự bảo vệ trong thời gian ngắn, cũng cho Trang Dịch đầy đủ thời gian hiểu biết cùng phân tích.
Khi vòng tấn công thứ nhất xong, Trang Dịch nhìn mỗi người ở đây, dùng trí nhớ khổng lồ của hắn nhanh chóng chia mọi người ra mấy tổ, sau đó Trang Dịch sai mấy người Hải Minh đứng ở bên cạnh hắn hỗ trợ, nhanh chóng căn cứ tình huống khác biệt của từng người mà tiến hành bố trí.
Dị ma cấp tám sau khi phụ thể cực kỳ khó đối phó, huống chi là một lần còn đến bốn con.
Đây nếu là đời trước, Trang Dịch nhìn thấy thế này thì chân sẽ phát run, thế nhưng cả đời này, Trang Dịch không cỉ không sợ hãi chút nào, thậm chí còn phải chỉ huy mấy nghìn hồn sư tiến hành chiến đấu.
Đôi tay Trang Dịch run nhè nhẹ, không phải sợ hãi, mà là hưng phấn!
“Lấy những hồn sư cấp tám ở trung tâm làm mục tiêu tấn công chính, nhưng đồng thời những dị ma nhỏ bên cạnh cũng không được xem nhẹ.” Trang Dịch nói, “Đội ngũ chiến ngự hồn sư cấp bảy cấp tám Lôi Tu Mạc Vi An phá vây ở phía trước nhất, Nhiễm Hành dẫn dắt hồn sư cấp sáu tới cấp bảy ở hai bên bọn họ, các hồn sư dưới cấp sáu còn lại, chiến hồn sư phụ trợ tấn công phía sau Nhiễm Hành, ngự hồn sư song song bên cạnh chú ý phòng ngự phía sau, đề phòng dị ma đột kích phòng tuyến của chúng ta tới đại trận Ngự Hồn điện! Phụ hồn sư còn lại đứng ở vị trí trung gian.”
Trang Dịch nói xong, mấy người Hải Minh lập tức truyền lệnh xuống, lấy tốc độ nhanh nhất thực thi.
Trong khoảnh khắc sinh tử tồn vong này, không chỉ có đội săn ma cùng Tuyết Nhận nghiêm khắc chấp hành mệnh lệnh, người Ngự Hồn điện lại cũng không hai lời, lấy tốc độ nhanh nhất hoàn thành trận hình!
Trong mắt Trang Dịch hiện lên một tia kinh ngạc, khi hắn chú ý tới những hồn sư Ngự Hồn điện này lấy ánh mắt kiên định đứng nhìn Lôi Tu đứng ở trước nhất đội ngũ, Trang Dịch mơ hồ hiểu được cái gì.
Có lẽ thực lực của Lôi Tu cũng không thể hoàn toàn làm cho bọn họ tin phục toàn bộ, nhưng nam nhân kích lên tâm huyết của bọn họ, dẫn theo bọn họ chiến đấu ở thời khắc mấu chốt này, lại đạt được tín nhiệm không chút giữ lại, bởi vậy kéo theo Trang Dịch được Lôi Tu toàn tâm tín nhiệm, thế nhưng cũng kỳ tích mà đạt được công nhận.
Từ trên không trung nhìn lại, đại quân dị ma thẳng tắp tấn công chính diện vào Ngự Hồn điện, đây là vì bọn chúng có số lượng khổng lồ, sử dụng loại chiến thuật biển người nguyên thủy nhất này tiến hành nghiền ép là thích hợp nhất, mà hồn sư nhân loại do Trang Dịch chỉ huy lại hoàn toàn ngược lại.
Gần một nghìn hồn sư, chiến hồn sư đứng ở phía trước nhất đội ngũ, ngự hồn sư song song chiến hồn sư mở rộng về phía sau, phụ hồn sư đứng ở trung tâm nhất, toàn đội ngũ giống như mũi tên nhọn kéo trên dây cung, nhắm thẳng vào dị ma, theo một tiếng hạ lệnh của Trang Dịch, mũi tên nhọn dũng mãnh xông về phía dị ma, nhân lúc dị ma cấp tám này còn chưa thích ứng thân thể hồn sư cấp tám, hồn sư nhân loại lấy xu thế bẻ gãy cỏ khô hoàn toàn đảo loạn đại quân dị ma!
Lần đầu tiên tấn công mà có được thành tích tốt như vậy, hồn sư nhân loại được ủng hộ sĩ khí rất nhiều, dị ma cấp tám tuy rằng mạnh, nhưng vào giờ phút này, có vẻ như cũng không khủng bố như vậy.
Không thể không nói Lôi Tu lựa chọn chỉ huy hồn sư nhân loại tiến hành tấn công dị ma vào thời gian này là thời cơ tốt nhất. Tuy rằng dị ma biến dị cấp tám kinh khủng, nhưng Vương hồn sư nhân loại dù sao không dễ phụ thể như vậy. Dị ma biến dị muốn dùng điểm này đến đả kích sĩ khí hồn sư nhân loại, kết quả trộm gà không thành còn mất nắm gạo, lúc này thấy hồn sư nhân loại càng trở nên nhiệt tình, mặt mũi chúng nhất thời trầm xuống.
Dị ma biến dị cấp tám hừ lạnh một tiếng, cũng bắt đầu học dáng vẻ Trang Dịch chỉ huy những dị ma cấp thấp kia tụ lại, dùng chúng nó làm vật hy sinh tranh thủ thời gian cho mình.
Trang Dịch thấy thế, nhẹ nhàng cười một cái.
Phản ứng của dị ma ở trong dự đoán của hắn, mà thủ đoạn kế tiếp đối phó dị ma hắn cũng đã sớm nghĩ kỹ.
Đúng lúc Trang Dịch muốn hạ lệnh nhân cơ hội phản công, một loại cảm giác kỳ dị đánh úp lại, Trang Dịch ngẩn ra, đột nhiên quay đầu lại, khi nhìn thấy ánh sáng trên đại trận Ngự Hồn điện quay vòng với tốc độ cao, biểu tình trên mặt Trang Dịch ngưng lại.
Đột nhiên, Trang Dịch cảm giác tay mình bị cầm.
Thì ra là Lôi Tu bất tri bất giác đi tới bên cạnh Trang Dịch, thấy Trang Dịch xoay người lại nhìn hắn, Lôi Tu nhìn Trang Dịch nói: “Đại trận phòng ngự Ngự Hồn điện, ngươi biết sửa không?”
Trong mắt Trang Dịch hiện lên một tia kinh ngạc, lúc này mới hậu tri hậu giác nghĩ tới khế ước giữa hắn cùng với Lôi Tu làm cho khi hắn suy diễn đại trận phòng ngự thì Lôi Tu tất nhiên có phát hiện ra. Đối mặt Lôi Tu, Trang Dịch không cần phải giấu diếm chút nào, hắn nói: “Còn chưa suy diễn xong, không có trăm phần trăm nắm chắc.”
“Đi thử đi.” Lôi Tu nói, “Đẩy nhanh tốc độ sửa chữa đại trận phòng ngự, đề phòng phát sinh biến cố.”
“Nhưng nếu thất bại mà nói, sẽ làm chậm lại thời gian đại trận phòng ngự sửa chữa!” Trang Dịch nhíu mày.
Là người kế thừa tri thức trận pháp của triệu hoán sư, lại kết hợp thiên phú về trận pháp, tầm mắt Trang Dịch đã sớm thoát khỏi sự hiểu biết của hồn sư bình thường với trận pháp. Trận pháp to lớn tỉ mỉ như đại trận phòng ngự, Trang Dịch trải qua mấy ngày không ngừng quan sát kết hợp với tri thức triệu hoán sư cũng nghĩ ra không ít thứ, cho nên lúc trước hắn mới có thể liếc mắt một cái đã nhìn thấu thực hư trận pháp phòng ngự Ngự Hồn điện.
Nhưng nhìn thấu cùng suy diễn là một chuyện, chân chính ra tay sửa chữa lại là một chuyện khác.
Lúc này trận pháp đã được Ngự Hồn điện đẩy nhanh tốc độ sửa chữa, nếu Trang Dịch lại dựa trên nền tảng này nâng cao lần nữa, trình độ khó khăn có thể nghĩ. Mà một khi vì thất bại mà làm cho thời gian sửa chữa trận pháp lùi lại, như vậy nhân số tử vong trên chiến trường này nhất định sẽ lại tiếp tục gia tăng!
Loại chuyện không nắm chắc này, từ trước đến nay Trang Dịch không làm, huống chi lần này còn dính dáng đến nhiều tính mạng như vậy, lại khiến Trang Dịch không thể không xuống tay.
“Dị ma cấp tám bị chúng ta kiềm chế, chỉ cần lại kiên trì thêm vài giờ, trận pháp phòng ngự Ngự Hồn điện có thể tự động chữa trị…” Trang Dịch nhìn Lôi Tu nói.
Lôi Tu nghe vậy, hắn nhìn đại trận phòng ngự Ngự Hồn điện, đôi môi mím chặt: “Tình huống trận pháp phòng ngự hiện tại ra sao?”
“Sắp đến thời khắc mấu chốt nhất.”
“Nếu như thời điểm này bị người cắt ngang thì sẽ thế nào?”
Trang Dịch ngẩn ngơ: “Loại thời điểm này bị người cắt ngang, chỉ sợ trận pháp sẽ…”
Lôi Tu nhìn chằm chằm Trang Dịch, biểu tình trong mắt có ý không cho từ chối, hắn kề sát vào bên tai Trang Dịch, dùng âm thanh cực thấp nói: “Những con dị ma biến dị này chậm chạp không thể thích ứng thân thể hồn sư nhân loại, nói rõ thực lực chúng nó cũng không mạnh hơn Vương hồn sư bao nhiêu, bốn con có thể phụ thể cùng lúc, dị ma nhất định còn có cao thủ mai phục.”
Cho dù lúc trước Trang Dịch cũng nghĩ tới khả năng này, nhưng lúc này Lôi Tu dùng ngữ khí khẳng định nói cho hắn biết, trong lòng Trang Dịch vẫn phát lạnh.
Lôi Tu gắt gao nhìn Trang Dịch chằm chằm: “Chúng nó chậm chạp không ra tay, chính là vì chờ thời khắc này. Ta không biết Vệ Dụ Phong có chuẩn bị về sau hay không, nhưng ngươi cứ đi qua để ngừa vạn nhất.”
Trang Dịch nhìn thoáng qua chiến trường chém giết thảm thiết, mỗi phút mỗi giây đều có hồn sư đang thương vong.
Không lại do dự nữa, Trang Dịch xoay người lập tức chạy về phía Ngự Hồn điện.
Lôi Tu kéo tay Trang Dịch còn chưa buông ra, đột nhiên, tay Lôi Tu dùng lực một chút, kéo Trang Dịch trở lại.
Trang Dịch ngạc nhiên nhìn Lôi Tu một chút.
“Một mình, cẩn thận.” Lôi Tu nhìn Trang Dịch thật sâu, thấy đồng tử màu xám nhạt của Trang Dịch phản chiếu khuôn mặt hắn, Lôi Tu nhắm mắt lại hung hăng hôn lên môi Trang Dịch một cái, sau đó buông tay ra, xoay người lại một lần nữa trở lại tiền tuyến xung phong liều chết của hồn sư nhân loại.
Lôi Tu lại tiếp tục tham gia vào nhất thời làm cho chiến hồn sư chém giết phía trước giảm rất nhiều áp lực.
Trang Dịch nhìn bóng lưng Lôi Tu, hắn một mình đến Ngự Hồn điện là nguy hiểm, Lôi Tu ở trên chiến trường, cũng là nguy cơ bốn phía.
Áp chế loại cảm xúc nói không nên lời trong lòng xuống, loại thời khắc này, tình cảm cá nhân đều có vẻ nhỏ bé như vậy, bao nhiêu người quên hết tất cả bảo vệ quê hương, Trang Dịch tự nhiên sẽ không lại trì hoãn thời gian.
Nói kế hoạch tiếp theo của hắn với Hải Minh bằng tốc độ nhanh nhất, Trang Dịch nhanh chóng xoay người, thôi động hồn lực lợi dụng thuộc tính thực vật ẩn nấp hơi thở, cố gắng làm cho mình không thu hút rồi nhanh chóng bước về phía đại trận phòng ngự của Ngự Hồn điện.
Trên chiến trường thay đổi trong chớp mắt, Trang Dịch một mình đột nhiên rời đi, trừ đội ngũ hắn vừa chỉ huy ra thì cũng không quá khiến người khác chú ý.
Ngược lại là biểu hiện của mấy người Lôi Tu Mạc Vi An Trương Thừa Lạc ở tiền tuyến làm bọn họ được rất nhiều người chú ý.
Trận chiến giữa hồn sư cùng dị ma này, cấp bậc hai bên tuy rằng không phải cao nhất trong hai phe, nhưng bởi vì tính đặc thù cùng tầm quan trọng của nó, nhất thời khiến cho dị ma cùng phía chỉ huy của nhân loại cực kỳ chú ý.
Nếu như nói lúc trước phối hợp giữa Tuyết Nhận cùng đội săn ma chém giết được hai dị ma cấp tám khiến cho Ngự Hồn điện kinh ngạc mà nói, khi phát hiện bốn vị hồn sư cấp tám của Ngự Hồn điện vậy mà bị phụ thể toàn bộ, bộ chỉ huy Ngự Hồn điện quả thực muốn nổ nồi.
Mà vào lúc này, Lôi Tu nhất định dẫn dắt đám hồn sư trung cấp kia ương ngạnh chiến đấu cùng bốn dị ma cấp tám lại khiến Ngự Hồn điện giật nảy người.
Bất luận là sự nắm chắc thời cơ của Lôi Tu, trận pháp Trang Dịch bố trí hay là năng lực thực chiến cao hơn cấp bậc của mình rất nhiều mà những hồn sư cấp trung này phát huy ra, đều khiến người Ngự Hồn điện nhìn đội săn ma với con mắt khác xưa, cho đến lúc này, bọn họ mới rốt cuộc phát hiện, đám hồn sư cấp trung thực lực yếu đuối trong mắt bọn họ kia, cũng không vô dụng giống như trong tưởng tượng của bọn họ
“Đội ngũ có thể cùng Tuyết Nhận phá vây vào trong Thần tích chi tường… Là chúng ta coi khinh bọn họ.” Vệ Dụ Phong làm tổng chỉ huy, ánh mắt vô cùng sắc bén, trừ chú ý tới thực lực đội săn ma phát huy hơn hẳn bình thường ra, hắn lại liếc mắt một cái liền nhìn thấu, trong trận chiến đấu này, phát huy tác dụng quan trọng nhất lại không phải hồn sư Ngự Hồn điện bọn họ, mà là nhân tài cất giấu trong đội săn ma!
Đội trưởng có thể khích lệ sĩ khí vào thời khắc mấu chốt, lấy thực lực cấp bảy đứng ở trước mặt bốn kẻ cấp tám lại không rơi vào hạ phong, chỉ huy có thể đối mặt bốn dị ma cấp tám mà vẫn gặp nguy không loạn tiến hành thăm dò, hơn nữa lập một đội ngũ xa lạ thành trận pháp tấn công tốt nhất, phát huy ra 200% thực lực hồn sư nhân loại, không gì không khiến Vệ Dụ Phong tán thưởng.
Ở trên chiến trường, trừ khi tới cấp bậc hồn sư cấp chín, nếu không, thực lực cá nhân bên trong hỗn chiến cũng không thể đóng vai trò quan trọng nhất. Loại thời điểm như thế này, một vị chỉ huy khôn khéo, một trận pháp sư có lực điều tiết khống chế siêu cường, thậm chí một hậu cần năng lực mạnh mẽ, đều có tác dụng cực kỳ quan trọng.
Trong một đội săn ma lúc trước hoàn toàn không chút thu hút này, lại có thể đầm rồng hang hổ như vậy!
Đúng lúc này, ánh mắt Vệ Dụ Phong đột nhiên thay đổi, hắn mạnh đứng lên, nhìn chằm chằm phương xa, khóe mắt như vỡ ra: “Hắn…!!”
Là trận pháp của Ngự Hồn điện, đại trận phòng ngự tự nhiên là nổi danh vì lực phòng ngự, vị trí đặc biệt trí mạng này, nếu lúc trước Ngự Hồn điện đã phái nhiều người như vậy trọng điểm bảo vệ nơi này, xây dựng trận pháp tự nhiên cũng nghiêm túc.
Lấy thực lực cấp sáu đỉnh phong của Trang Dịch hiện giờ, nghĩ muốn mạnh mẽ tấn công đi vào là không có khả năng. Nhưng mà không sao, hắn còn là một hồn sư tinh thông trận pháp. Lúc trước kết giới Liệt cốc cũng bị Trang Dịch phá, trận pháp phòng ngự Ngự Hồn điện đã được Trang Dịch nghiên cứu nhiều ngày như vậy, tuy hơi phiền một chút, nhưng như trước không làm khó được hắn.
Cở bỏ tầng tầng chướng ngại ngăn cản hắn, thấy Trang Dịch đã sắp đi vào trung tâm đại trận phòng ngự, đi vào bên trong xem xét tình huống, trong lòng Trang Dịch đột nhiên nảy lên một cảm giác cực kỳ vi diệu quái dị.
Có người ở phụ cận… Hơn nữa rất có thể, đang đi theo hắn!
Hiển nhiên thực lực người nọ mạnh hơn Trang Dịch nhiều, hơn nữa giỏi che giấu, nếu như Trang Dịch không phải thd nhạy bén hơn hồn sư bình thường thì có lẽ còn khó mà phát hiện.
Sau khi xác nhận điểm này, trên mặt Trang Dịch không biểu hiện ra chút nào, ngay cả bước chân cũng duy trì nhất trí với lúc trước, hắn cấp tốc động não suy nghĩ, rất nhanh liền có chủ ý.
Lúc này hắn còn đang ở trong một trận pháp cùng loại với mê cung, lấy thực lực của Trang Dịch thì cởi bỏ mê cung này chỉ cần tốn vài phút, nhưng trong lòng Trang Dịch có cảm giác nguy hiểm, hắn nghĩ nghĩ, đi vòng quanh mê cung vài vòng, cố ý vòng trở về một trận pháp hắn vừa mới phá giải, sửa chữa lại trận pháp một chút, cắt đứt đường lui của người đang theo dõi hắn.
Sau đó Trang Dịch lại đi về phía trước, sau khi phát hiện dưới trận pháp mê cung là một liên hoàn trận bùng nổ tấn công mạnh, Trang Dịch mỉm cười, nghiêm túc phá giải nó.
Rất nhanh đã đi qua liên hoàn trận, sau khi đứng vững thân hình, bước chân hắn chợt dừng lại, nhanh chóng vung tay lên, hồn lực hình thành đột nhiên dung hợp với trận pháp vừa bị hắn cởi bỏ phía sau, chớp mắt tiếp theo, liên hoàn trận bùng nổ vừa mới bị hắn phá ra lập tức khép kín lại.
Sau khi làm xong tất cả, Trang Dịch chậm rãi quay người, quả nhiên thấy phía sau chỗ hắn khoảng 2m có một bóng người bị nhốt ở bên trong!
Nhưng mà khi thấy rõ diện mạo đối phương, biểu tình trên mặt Trang Dịch lập tức đổi thành kinh ngạc: “Vệ… tiền bối?”
Đi theo phía sau Trang Dịch, không phải người khác, chính là Vệ Dụ Phong!
�
Vệ Dụ Phong thấy Trang Dịch phát hiện mình, hắn nhìn vẻ kinh ngạc trên mặt Trang Dịch, chậm rãi nói: “Không sai, là ta.”
Trong lòng Trang Dịch có chột dạ trong nháy mắt, dù sao hắn không phải người Ngự Hồn điện, cho dù là vì tốt cho Ngự Hồn điện, tự tiện đi vào như vậy cũng là không đúng. Nhưng mà ngay sau đó, Trang Dịch lập tức phát hiện không thích hợp: “Tiền bối là tổng chỉ huy chiến trường, không ở tiền tuyến chỉ huy mọi người, cùng đi theo ta tới nơi này làm cái gì?”
Vệ Dụ Phong nghe Trang Dịch nói, trong mắt hiện lên một tia cảm xúc kỳ quái, hắn buông mi mắt, ngẩng đầu lại chậm rãi nói: “Đại trận phòng ngự sửa chữa đến thời gian cuối cùng càng quan trọng hơn chiến đấu bên ngoài, ta đi vào xem tiến độ một chút.”
Ánh mắt Trang Dịch thay đổi.
Từ lúc vừa thấy được Vệ Dụ Phong Trang Dịch đã cảm thấy có chút kỳ quái. Hắn từng nói chuyện với Vệ Dụ Phong, Vệ Dụ Phong cực kỳ giống Vệ Cẩn, trên người rất có phong độ quý tộc truyền thống, khi nói chuyện thì quen mỉm cười, hơn nữa mỗi nhất cử nhất động đều làm người ta cảm thấy vô cùng thân thiết, nhưng mà Vệ Dụ Phong trước mắt, bất luận là thần thái khi nói chuyện hay là tốc độ nói cùng cách dùng từ đều hoàn toàn khác lần trước.
Mà chân chính làm cho Trang Dịch nghi ngờ chính là Vệ Dụ Phong không chỉ không hỏi vì sao người ngoài như hắn lại chạy tới trung tâm đại trận phòng ngự Ngự Hồn điện, càng không dò hỏi hắn phá trận như thế nào! Dù sao đối với Ngự Hồn điện mà nói, nếu như tùy tiện một người cũng có thể nhẹ nhàng đi tới trung tâm trận pháp Ngự Hồn điện như vậy, vậy thì trận pháp phòng ngự Ngự Hồn điện còn có cái ý nghĩa gì?!
Thế nhưng Vệ Dụ Phong lại không hỏi, hơn nữa trong mắt không có chút kinh ngạc nào.
Thấy Trang Dịch chậm chạp không đáp lời, “Vệ Dụ Phong” kỳ quái ngẩng đầu liếc mắt nhìn Trang Dịch một cái.
Trang Dịch nhanh chóng phục hồi tinh thần, hắn không phải đối thủ của người này.
Bản thân Vệ Dụ Phong là thực lực hồn sư cấp tám, người này không chỉ có thể phụ thể trên người Vệ Dụ Phong, hơn nữa trên người không có ma khí, như vậy chỉ có một loại khả năng. Đối phương là dị ma cấp chín, bởi vì cấp bậc Trang Dịch kém đối phương quá lớn, dưới tình huá»ng Äá»i phÆ°Æ¡ng cá» gắng che giấu, Trang Dá»ch không thá» phát hiá»n hắn là dá» ma!
Liên hoà n tráºn bùng ná» trÆ°á»c mắt nà y tuy rằng sẽ tạo thà nh phiá»n toái cho Äá»i phÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng nếu dá» ma cấp chÃn muá»n mạnh mẽ tấn công mà nói, cÅ©ng là có thá» phá.
Tâm thần Trang Dá»ch thay Äá»i tháºt nhanh, láºp tức hiá»u Äược bản thân nên là m nhÆ° thế nà o, hắn nhìn Vá» Dụ Phong nói: âVáºy tiá»n bá»i, ta Äi và o trÆ°á»c nhìn má»t cái, ngà i muá»n á» chá» nà y chá» hay là Äi theo ta và o?â
âTa cÅ©ng Äi và o.â Dá» ma cấp chÃn láºp tức nói.
âVáºy thì má»i tiá»n bá»i.â Trang Dá»ch cung kÃnh là m má»t tÆ° thế má»i.
Dá» ma cấp chÃn nhìn Trang Dá»ch chằm chằm, thấy trên mặt Trang Dá»ch không có chút dá» thÆ°á»ng nà o, hắn cúi Äầu nghÄ© nghÄ©, ngẩng Äầu thanh âm có chút âm u lạnh lẽo: âNgÆ°Æ¡i má» tráºn pháp nà y, á» phÃa trÆ°á»c dẫn ÄÆ°á»ng.â
Trang Dá»ch cÆ°á»i lạnh trong bụng, trên mặt lại là m ra vẻ kinh ngạc, nhìn dá» ma cấp chÃn nói: âTiá»n bá»i, ngà i quên rá»i sao, tráºn pháp nà y chá» có thá» phá giải từ ngoà i và o trong, không thá» cá»i bá» từ trong ra ngoà i a.â
âNgÆ°Æ¡i nói tháºt?â Dá» ma cấp chÃn âm u nhìn chằm chằm Trang Dá»ch.
Tá»± nhiên là giả, nhÆ°ng mà Trang Dá»ch ÄÆ°Æ¡ng nhiên sẽ không nói tháºt vá»i hắn, ngược lại vẻ mặt thuần lÆ°Æ¡ng nhìn dá» ma cấp chÃn: âTiá»n bá»i tháºt sá»± quên sao?â
Dá» ma cấp chÃn nhìn chằm chằm Trang Dá»ch, tuy rằng hắn không há» dùng sức mạnh, nhÆ°ng ánh mắt kia giá»ng nhÆ° váºt tháºt, dÆ°á»i sá»± táºn lá»±c phát huy áp lá»±c của Äá»i phÆ°Æ¡ng, má» hôi lạnh của Trang Dá»ch ra Äầy ngÆ°á»i.
Äúng lúc nà y, Trang Dá»ch Äá»t nhiên nhảy dá»±ng lên, kêu lên vá»i dá» ma cấp chÃn: âHá»n sÆ° bên ngoà i còn Äang chiến Äấu Äẫm máu, tiá»n bá»i, không nói nhiá»u nữa, ta Äi và o nhìn tình huá»ng má»t cái trÆ°á»c, ghi lại má»t chút tiến Äá», nếu ngà i muá»n và o lại không muá»n lãng phà tinh lá»±c phá tráºn mà nói, hay là ngà i á» chá» nà y chá» má»t lát, ta bây giá» và o ghi chép xong ná»p lên bá» chá» huy, sau Äó lại vòng lại ÄÆ°a ngà i Äi và o!â
Trang Dá»ch nói xong, cúi ngÆ°á»i chà o dá» ma cấp chÃn, sau Äó quay ngÆ°á»i nhanh chóng bÆ°á»c Äi.
Dá» ma cấp chÃn gắt gao nhìn bóng lÆ°ng Trang Dá»ch.
Trang Dá»ch cảm nháºn Äược trong ánh mắt nà y ẩn chứa sát khÃ, trái tim nảy lên tháºt nhanh, cÅ©ng sắp nhảy ra khá»i cuá»ng há»ng rá»i. Loại thá»i Äiá»m nà y Trang Dá»ch vô cùng cảm Æ¡n mẫu thân TÆ°á»ng Ninh trÆ°á»c Äây suýt chút nữa tá»n thÆ°Æ¡ng hắn.
Từng có trải nghiá»m bá» khà tức của mẫu thân TÆ°á»ng Ninh Äè ép, lúc nà y khi Trang Dá»ch Äá»i mặt dá» ma cấp chÃn má»i có thá» nói dá»i ung dung nhÆ° váºy.
NhÆ°ng dá» ma trá»i sinh tÃnh cá» quái hung tà n, Äại tráºn Ngá»± Há»n Äiá»n ngay á» trÆ°á»c mắt, bằng và o thá»±c lá»±c dá» ma cấp chÃn, chấp nháºn mạo hiá»m bá» trá»ng thÆ°Æ¡ng là hoà n toà n có thá» tiến hà nh tấn công mạnh.
Lúc trÆ°á»c dá» ma nà y Äi theo Trang Dá»ch là vì không muá»n bá» thÆ°Æ¡ng, mượn sức Trang Dá»ch Äi tá»i trung tâm Äại tráºn phòng ngá»±, tiết kiá»m thá»i gian lại dùng Ãt sức, thế nhÆ°ng lúc nà y Trang Dá»ch chạy, dá» ma má»t khi ká»p phản ứng ý tứ trong lá»i hắn nói, sợ là ââ
Trang Dá»ch còn chÆ°a nghÄ© xong, Äá»t nhiên, tráºn pháp váºn chuyá»n bá»n phÃa chợt ngừng lại, toà n bá» không gian trong chá»p mắt nà y trá» nên vặn vẹo, không khà bá»n phÃa giá»ng nhÆ° má»t bà n tay lá»n vô hình Äá»t nhiên Äè chặt lại, Äè ép thân thá» Trang Dá»ch, Äá»ng thá»i, má»t luá»ng sức mạnh là m cho ngÆ°á»i ta ngạt thá» xuyên thấu không gian vặn vẹo nà y trá»±c tiếp ná» vỡ mấy tráºn pháp kia, sau Äó Äánh úp vá» phÃa Trang Dá»ch!
Má»t kÃch do dá» ma cấp chÃn phát ra, quả thá»±c có thá» khiến trá»i Äất biến sắc, cho dù sức mạnh của má»t kÃch nà y Äã bá» liên hoà n tráºn bùng ná» tiếp nháºn má»t phần, nhÆ°ng sức mạnh còn dÆ° lại Äá»i vá»i Trang Dá»ch mà nói, vẫn cứ khủng bá» ngang hủy thiên diá»t Äá»a nhÆ° trÆ°á»c!
Và o thá»i khắc sá»ng còn nà y, Trang Dá»ch rá»t cuá»c bất chấp che giấu thá»±c lá»±c, ba há» há»n thú cùng nhau phóng ra, nháy mắt Äã Äược Trang Dá»ch dung hợp và o vá»i nhau, há»n sÆ° cấp sáu chá» có thá» dung má»t bá» pháºn thân thá» vá»i há»n thú, hiá»n ra trạng thái bán thú hóa, giá» phút nà y, vì ngÄn cản má»t kÃch kia, Trang Dá»ch là m ra phòng ngá»± mạnh nhất của bản thân, Tá» Tinh Hoà ng Äiá»u cùng Trang Dá»ch dung hợp thà nh má»t thá», chá»p mắt tiếp theo, Äôi mắt Trang Dá»ch biến thà nh mà u và ng kim của Tá» Tinh Hoà ng Äiá»u, Äá»ng thá»i hai tay hắn cÅ©ng có hoa vÄn lông vÅ© nhÆ° ẩn nhÆ° hiá»n, móng tay cùng ngón tay thì biến ảo thà nh ná»a móng vuá»t chim, trá» nên vừa sắc vừa dà i, sau khi hoà n thà nh xong hết tất cả, Trang Dá»ch chợt giÆ¡ hai tay lên Äan chéo á» trÆ°á»c ngá»±c, Äỡ má»t kÃch kia của dá» ma cấp chÃn.
Trong nháy mắt sức mạnh của dá» ma cấp chÃn Äụng phải thân thá» Trang Dá»ch, hÆ° ảnh Äôi cánh Tá» Tinh Hoà ng Äiá»u hiá»n ra bên ngoà i cÆ¡ thá» Trang Dá»ch thu lại, Äá»ng thá»i, Hoa Äèn Lá»ng Thất Tinh sáng lên từng cây từng cây má»t.
Má»t luá»ng chấn Äá»ng mạnh mẽ khuếch tán ra trong không gian, Trang Dá»ch cấp thấp hÆ¡n dá» ma cấp chÃn, lui vá» phÃa sau tròn gần 100 bÆ°á»c, mặt Äất tháºm chà bá» hai chân Trang Dá»ch vạch ra vết tÃch tháºt sâu.
Cảm giác Äòn tấn công của dá» ma cấp chÃn hoà n toà n tan Äi, Trang Dá»ch tháºt vất vả Äỡ má»t kÃch kia chá» cảm thấy cá» há»ng hÆ¡i ngá»t, hắn mạnh mẽ nuá»t máu xuá»ng, sau Äó Äứng vững thân thá», nhìn vá» phÃa dá» ma cấp chÃn.
âHá»?â Dá» ma cấp chÃn kinh ngạc nhìn Trang Dá»ch, hắn nhìn ra Äược Trang Dá»ch chá» có cấp sáu, lại không ngá» Trang Dá»ch váºy mà có thá» tiếp Äược má»t kÃch của mình, âNgÆ°Æ¡i, không tá»i. Chẳng qua, cà ng Äáng chết hÆ¡n!â
Dá» ma cấp chÃn nói xong, tấn công cÅ©ng tấn công rá»i, hắn cÅ©ng không lại che giấu nữa, ma khà từ trong cÆ¡ thá» trà n ra, khà tức lại phong tá»a Trang Dá»ch má»t lần nữa.
Trang Dá»ch Äỡ má»t Äòn của dá» ma cấp chÃn Äã tÆ°Æ¡ng Äá»i cá» sức, nếu lại tiếp má»t lần nữa, Trang Dá»ch cÅ©ng không dám cam Äoan có thá» nhÆ°ng lại không thá» không nháºn.
Hắn liếc nhìn tráºn pháp không á»n Äá»nh á» bá»n phÃa má»t cái, cuá»i cùng lấy linh lung há»p cùng dây chuyá»n Long Nha từ trong không gian ra.
Äúng lúc Trang Dá»ch muá»n ÄÆ°a há»n lá»±c và o Äá» sá» dụng hai bảo váºt lá»n nà y, Äá»t nhiên, má»t tiếng gầm giáºn giữ từ bên ngoà i truyá»n Äến: âDá» ma!â
Trang Dá»ch sá»ng sá»t, phản xạ có Äiá»u kiá»n thu lại dây chuyá»n Long Nha, thanh âm nà yâ¦
Dá» ma cấp chÃn cÅ©ng hoảng, hắn láºp tức thu há»i khà tức phong tá»a trên ngÆ°á»i Trang Dá»ch, quay Äầu nhìn phÃa ngÆ°á»i Äến.
Äá»ng tác của ngÆ°á»i ná» cá»±c nhanh, thá»i gian không Äến ba giây hắn Äã Äến giữa Trang Dá»ch cùng dá» ma cấp chÃn, má»t dòng há»n lá»±c tấn công mạnh mẽ Äánh vá» phÃa dá» ma cấp chÃn, tuy rằng thá»±c lá»±c ngÆ°á»i tá»i không bằng dá» ma cấp chÃn, nhÆ°ng hắn lại cá»±c kỳ quen thuá»c nÆ¡i nà y, tráºn pháp không chá» không tạo thà nh bất cứ trá» ngại nà o cho hắn, ngược lại hắn còn mượn tráºn pháp váºn hà nh há»n lá»±c, tÄng mạnh công kÃch của mình oanh vá» phÃa dá» ma cấp chÃn.
Dá» ma hÃt ngược má»t hÆ¡i, vá»i và ng tiến hà nh ngÄn cản. Bá»i vì quá mức vá»i và ng, má»t dá» ma cấp chÃn, váºy mà ngược lại bá» Äòn tấn công của má»t há»n sÆ° cấp tám Äánh lui má»t bÆ°á»c.
Nhìn cánh tay bá» xát ra vô sá» vết thÆ°Æ¡ng nhá» của mình, khuôn mặt âm trầm của dá» ma phiếm xanh, hắn cháºm rãi quay Äầu, âm u lạnh lẽo nhìn chằm chằm vá» phÃa Trang Dá»ch cùng há»n sÆ° cấp tám.
Sau khi há»n sÆ° cấp tám tấn công dá» ma xong liá»n Äứng á» bên cạnh Trang Dá»ch, Äợi sau khi hắn Äứng vững, Trang Dá»ch nhìn thấy rõ khuôn mặt của hắn, nhất thá»i giáºt nảy mình ââ
VỠDụ Phong!
Lúc nà y Vá» Dụ Phong Äang thá» há»ng há»c, Äôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm dá» ma cấp chÃn, Äả thÆ°Æ¡ng dá» ma cấp chÃn, trên mặt Vá» Dụ Phong lại không có chút vẻ hÆ°ng phấn nà o, ngược lại bá»i vì quá mức tức giáºn nên biá»u cảm trên mặt tháºm chà có chút vặn vẹo, Äâu còn có dáng vẻ thân thiết khi gặp Trang Dá»ch ngà y hôm Äó.
NhÆ°ng Trang Dá»ch lại có thá» xác nháºn, ngÆ°á»i nà y Äúng là Vá» Dụ Phong.
Nhìn hai nam nhân lá»n lên giá»ng nhau nhÆ° Äúc giằng co lẫn nhau, sau khi Trang Dá»ch kinh hãi thì láºp tức suy nghÄ© rõ rà ng.
Giá»ng nhÆ° Lâm Khê và Lâm LÆ°u váºy, nam nhân bá» dá» ma cấp chÃn phụ thá» nà y, rất có thá» là anh em song sinh của Vá» Dụ Phong!
Vá» Dụ Phong không cho dá» ma cÆ¡ há»i phản kÃch, hắn láºp tức Äiá»u Äá»ng tráºn pháp bá»n phÃa phá»i hợp tấn công, hoà n toà n quấy rầy tiết tấu của dá» ma cấp chÃn, sau Äó Vá» Dụ Phong giÆ¡ tay lên vung mạnh, tráºn pháp thay Äá»i, bóng dáng dá» ma cấp chÃn nhất thá»i biến mất không thấy, không biết bá» Vá» Dụ Phong di chuyá»n Äi Äâu.
âLôi Y?â Là m xong tất cả những cái nà y, Vá» Dụ Phong quay Äầu nhìn Trang Dá»ch.
âVâng.â Trang Dá»ch láºp tức Äáp.
âTại sao ngÆ°Æ¡i lại á» Äây?â
âLôi Há» nghi ngá» dá» ma bên kia còn có cao thủ Äang ẩn nấp, chá» chá» Äại tráºn phòng ngá»± tá»i thá»i Äiá»m quan trá»ng nhất thì Äá»t nhiên phá hoại, tạo thà nh tá»n thất không thá» cứu vãn cho Äại tráºn phòng ngá»±, thế nên Äá» cho ta tá»i⦠sá»a chữa.â
Vá» Dụ Phong nhìn tráºn pháp bá»n phÃa, nói: âNhững tráºn pháp bên ngoà i vừa rá»i kia, tất cả Äá»u là ngÆ°Æ¡i phá giải?â
âÄúng.â
âDùng bao lâu?â
âKhoảng hai phút.â
Vá» Dụ Phong sá»ng sá»t.
Hai phút phá giải gần 30 tráºn pháp chÆ°á»ng ngại?!
Phải biết rằng, trong những tráºn pháp chÆ°á»ng ngại kia, có không Ãt là Äặc biá»t nhằm và o há»n sÆ° cấp bảy trá» lên, cÅ©ng vì váºy, muá»n phá giải chúng, cho dù biết phÆ°Æ¡ng pháp thì cÅ©ng nhất Äá»nh phải là há»n sÆ° cấp cao má»i Äược.
Lấy thá»±c lá»±c cấp sáu của Lôi Y nà y mà có thá» dùng tá»c Äá» nhÆ° váºy Äi và o, quả thá»±c chÃnh là thiên phÆ°Æ¡ng dạ Äà m, nhÆ°ng hắn lại là m Äược!