Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Lôi Tu đi tới trước mặt hai nữ hồn sư.
Hai vị nữ hồn sư nhìn nam nhân gần trong gang tấc, trong chớp mắt phục hồi tinh thần lại, má hai người không hẹn mà cùng đỏ, các nàng có chút ngượng ngùng cúi đầu, sau đó lại nhịn không được lặng lẽ ngẩng đầu nhìn về phía Lôi Tu, một nữ hồn sư trong đó nhỏ giọng nói trầm gần như không thể nghe thấy: “Cảm ơn ngươi…”
Lôi Tu khẽ gật đầu, sau đó đặt tầm mắt lên những mảnh trận pháp rơi lả tả kia.
Theo hồn lực hắn thả ra, hồn lực màu tím lóng lánh trên đầu ngón tay, ngón tay thon dài hữu lực linh hoạt điểm động trên trận pháp, sau một lúc, lực lôi điện màu tím triệt để bao trùm trận pháp tản mát, “đinh” một tiếng, trận pháp cùng lực lôi điện của Lôi Tu biến mất trong không trung.
Lôi Tu thu tay lại, nhìn về phía sư sinh Ellen ở phía đối diện, sư sinh Ellen đang mở to hai mắt nhìn mặt hắn, ngoại trừ hiệu trưởng Ellen ra, kể cả các vị chủ nhiệm đều đang thẳng tắp nhìn khuôn mặt Lôi Tu không tha.
“Ta là đội trưởng đội ngũ hồn sư đội săn ma, đội săn ma tổng cộng một trăm năm mươi lăm thành viên đã đi tới Ellen, ngoại trừ ta cùng một đội phó khác ra, phần lớn mọi người đều ở đảo ma thú kịch liệt giao chiến với dị ma, hiện tại, ta hy vọng có thể cùng các ngươi đi ra khỏi đây, giữ lại toàn bộ dị ma chạy trốn.”
“Đội săn ma?” Hàn chủ nhiệm ngơ ngác nhìn mặt Lôi Tu, vô ý thức hỏi.
“Ngươi là… người đi cùng hồn sư hai hệ vừa rồi?” Lúc trước khi đang thi đấu với dị ma có một vị lão sư vẫn luôn chú ý Lôi Tu, mặc dù lúc này thấy dung mạo Lôi Tu thay đổi, có xảy ra một chút biến hóa so với lúc trước, nhưng hắn còn nhận được thân hình cùng với quần áo Lôi Tu mặc trên người.
Lôi Tu nhìn bọn họ, gật đầu.
Mọi người miễn cưỡng phục hồi tinh thần lại từ trong khiếp sợ, bọn họ cũng nhớ lúc trước có hai hồn sư cùng nhau đến, một người biểu hiện xuất sắc trên sân thi đấu, người còn lại lại đứng ở bên cạnh không ai biết đến, tuy rằng lúc đó ánh mắt bọn họ cơ bản đều bị phong thái của hồn sư trên sân đấu hấp dẫn, nhưng vẫn nhớ có Lôi Tu người này.
Chỉ là… là bọn họ hoa mắt sao, vì sao lại cảm thấy nam nhân này không giống lúc trước nữa? Nhìn gương mặt hiện tại của hắn, còn có ánh mắt, rất giống cao thủ đứng đầu đại lục Lôi Tu ở trong sách giáo khoa đi!
“Ngươi cùng Lôi Tu là quan hệ như thế nào?” Hiệu trưởng Ellen nhìn hồn lực Lôi Tu còn chưa thu lại, cảm ứng được hồn sư trước mắt này chỉ có hồn lực chưa đến cấp năm, hắn mở miệng hỏi.
Hiệu trưởng hỏi ra điều mà tất cả mọi người nghi ngờ trong lòng, mọi người lập tức tò mò nhìn Lôi Tu đợi câu trả lời của hắn.
Lôi Tu hơi nhíu mày. Hắn tự nhiên biết Lôi Tu mà hiệu trưởng Ellen nói cũng không phải hắn, mà là cao thủ đứng đầu đại lục kia.
Trong đầu vô thức nhớ lại dáng vẻ Trang Dịch trước kia khi hỏi hắn về vấn đề này…
“Hắn là ai?” Lôi Tu mặt không thay đổi hỏi lại.
Biểu tình mong đợi của mọi người nhất thời cứng đờ: hả?
Lôi Tu không để ý đến vẻ mặt ngạc nhiên của mọi người, trầm giọng nói: “Ở đây tuy rằng tạm thời là an toàn, nhưng tất cả gió xoáy năng lượng trong Trung tâm kiểm trắc hồn sư dự tính sẽ tụ tập lại với nhau trong mười lăm phút nữa, một khi năng lượng nổ tung, toàn Trung tâm kiểm trắc hồn sư sẽ bị cuốn sạch.
Dù cho biết rõ còn tiếp tục đợi ở đây thì sẽ vô cùng nguy hiểm, nhưng khi biết được thời gian chính xác, không ít người vẫn hít ngược một hơi khí lạnh.
“Lúc trước ngươi không ở cùng một chỗ với chúng ta, bây giờ làm sao chuẩn xác tìm được chúng ta?” Một trong hai nữ hồn sư vừa được Lôi Tu cứu, nhìn Lôi Tu đỏ mặt hỏi, “Lẽ nào ngươi rất rõ nơi này, có thể mang chúng ta ra ngoài?”
“Đường đi ra ngoài đã bị phá hỏng, biện pháp duy nhất hiện tại là tìm được một nơi ở bên trong gần cửa ra nhất xây dựng phòng ngự, chờ ngoại viện, có lẽ còn có một con đường sống.”
Lôi Tu nói, nhanh chóng nói lại một lần kế hoạch của hắn cùng Trang Dịch, khi mọi người biết được bọn họ phải gửi mạng sống của mình lên người một hồn sư, không ít người nhất thời lộ vẻ thất vọng.
Ở đây có rất nhiều người cấp bậc cao hơn Trang Dịch, đừng nói là phá trận pháp tới cứu bọn họ, ngay cả ngăn cản dị ma cũng là cực kỳ khó khăn, hiệu trưởng còn không thành công, lẽ nào hồn sư cấp bảy kia còn lợi hại hơn hiệu trưởng?
Lôi Tu nhìn biểu cảm của bọn họ, bình tĩnh nói: “Đại trận phòng ngự là hắn sửa.”
Toàn trường lập tức yên lặng, “Cái gì?”
“Nói đùa, làm sao có thể.”
Lôi Tu nhìn về phía hiệu trưởng Ellen cùng các vị chủ nhiệm: “Chúng ta từ Ngự Hồn điện tới, tham dự chiến đấu đối kháng dị ma của Ngự Hồn điện, đại trận phòng ngự là hắn sửa lại thành công, cho nên chúng ta mới có thể thần không biết quỷ không hay đi vào thành Phi Sương và học viện Ellen, đồng thời thay đổi trận pháp của dị ma.”
Mọi người nhìn Lôi Tu, vẻ mặt không chắc chắn, nửa ngờ nửa tin.
Bất luận là Trang Dịch hay Lôi Tu, bề ngoài còn quá trẻ tuổi, Lôi Tu còn đỡ một chút, nhìn như học viên đã tốt nghiệp chừng hai mươi tuổi, đáng tiếc hồn lực chưa đến cấp năm, Trang Dịch tuy có cấp bảy, nhưng khuôn mặt xen giữa thiếu niên và thanh niên, nhiều nhất cũng vừa mới thành niên mà thôi.
Thấy sư sinh Ellen còn nghi ngờ lời của mình, Lôi Tu không nói nhiều lời, yên lặng chờ chính bọn họ quyết định.
Hiệu trưởng Ellen từ đầu đến cuối đều đang quan sát Lôi Tu, khi thấy Lôi Tu không nói gì chỉ đứng yên lặng ở bên cạnh nhìn bọn họ, hiệu trưởng Ellen giống như xác định cái gì, sau đó đứng ra nói: “Nghe hắn.”
“Hiệu trưởng!” Hàn chủ nhiệm nhịn không được đứng ra, một đám người đông như vậy lại nghe theo một hồn sư chưa đến cấp năm, thật sự là quá mức nguy hiểm.
Hiệu trưởng Ellen mỉm cười nhìn mọi người, vẻ mặt tràn đầy tin tưởng: “Người thanh niên này sáng tạo quá nhiều kỳ tích, ta tin tưởng hắn.”
Lôi Tu hơi liếc mắt nhìn hiệu trưởng Ellen, khi đối diện với cặp mắt già nua thâm thúy kia, một cảm giác quen thuộc vi diệu ùa tới, trong đầu Lôi Tu đột nhiên lóe lên mấy bóng người.
Hình ảnh xa lạ xuất hiện ở trong đầu, Lôi Tu kinh ngạc, bản năng quay đầu đi chỗ khác không đối diện với hiệu trưởng Ellen nữa, song khi hắn đối diện với mấy vị chủ nhiệm, Lôi Tu đột nhiên phát hiện, đám người kia, hắn hình như cũng từng gặp.
Cũng không phải thời gian ở cùng với Trang Dịch lúc trước, mà là sớm hơn nữa, vào lúc những người này còn trẻ.
Thấy Ellen nhanh chóng chỉnh đốn hoàn tất đợi chỉ thị của hắn, Lôi Tu cưỡng chế đè cái cảm giác quen thuộc kia xuống, hắn xoay người mang theo sư sinh Ellen chậm rãi đi tới: “Mặc dù mảnh trận pháp tản mát khắp nơi sẽ trở ngại đường chúng ta đi, nhưng nếu như vận dụng tốt lại có thể cản trở gió xoáy năng lượng giúp chúng ta, đồng dạng, gió xoáy năng lượng cũng có thể sử dụng hợp lý… Ngay giống như khu vực phía trước chúng ta hiện giờ này, chỉ cần nhẹ nhàng điều chỉnh chúng nó một chút, thông qua tính toán một chút là chúng ta có thể an toàn đi qua…”
Năm phút đồng hồ sau, Lôi Tu mang theo mọi người xuyên qua khu vực gió xoáy năng lượng tương đối an toàn hiếm thấy, bắt đầu vòng quanh xuyên qua khu vực trung tâm nguy hiểm nhất.
Sư sinh Ellen ở trước khu vực gió xoáy năng lượng an toàn còn có thể tạm thời chậm một chút, dùng ít năng lượng khởi động lồng phòng ngự, nhưng theo càng tới gần trung tâm năng lượng, mọi người càng phải gia tăng hồn lực phát ra.
Gió lốc năng lượng bốn phía so với năng lượng ở trung tâm chỗ bọn họ đợi vừa rồi đã trở nên quá kinh khủng, rất nhiều cơn lốc năng lượng cỡ lớn hợp lại thành một, không ngừng cuốn toàn bộ những thứ khác ở bốn phía vào bên trong giống như một vòng xoáy, lực hút cực mạnh, làm người ta bất cứ lúc nào cũng phải dùng hết toàn lực đứng vững gót chân chống lại.
Hồn sư hồn lực dưới cấp bảy đều bị luồng năng lượng mạnh mẽ này ép không thở nổi, lại thêm trong lòng sợ hãi, mỗi người đều sắc mặt trắng bệch, hồn sư cấp bảy trở lên cũng không dễ chịu, bọn họ gánh vác phần lớn hồn lực phát ra cho cả đội ngũ, đứng ở vị trí nguy hiểm nhất đội ngũ bảo vệ những hồn sư yếu hơn mình, vận chuyển hồn lực với cường độ cao làm cho toàn thân bọn họ đều ướt mồ hôi, cơ bản không có tâm tư đi phán đoán đường đi, nếu như không phải phía trước có người dẫn đường, bọn họ thậm chí chỉ có thể đứng tại chỗ chờ chết!
Chỉ có các hồn sư cấp tám trở lên tình huống mới đỡ hơn chút, trải qua cường hóa lúc cấp sáu lên cấp bảy và cấp bảy lên cấp tám, chất tinh thần lực bay vọt, tố chất thân thể hồn sư cấp Vương đã vượt xa hồn sư thông thường, mà làm cho những cường giả cấp tám này sợ hãi là, hồn sư đi song song với hiệu trưởng ở trước nhất đội ngũ kia rõ ràng chỉ có cấp năm, nhưng lại không bị năng lượng điên cuồng ở bốn phía ảnh hưởng chút nào, bởi vì hắn đứng trước mặt bọn họ, cho nên mọi người không thấy rõ vẻ mặt của hắn, nhưng từ sống lưng thẳng tắp cùng bước chân ổn định của hắn đến xem, người này nhìn qua không hề có chỗ nào kém hiệu trưởng ở bên cạnh.
Thảo nào có thể được hiệu trưởng tín nhiệm, quả nhiên là một người thần kỳ.
Trong lúc mọi người đang sợ hãi than, đúng lúc này, Lôi Tu ở phía trước đột nhiên dừng bước.
Hiệu trưởng Ellen phát hiện Lôi Tu dị thường đầu tiên, quay đầu nhìn về phía Lôi Tu.
Trang Dịch…
Cảm nhận tình huống Trang Dịch thông qua khế ước, Lôi Tu vô thức hơi nhíu mày.
Kể từ lúc cùng Trang Dịch tách ra cho đến bây giờ, bên Trang Dịch vẫn vô cùng bình tĩnh, thế nhưng lúc này lại xảy ra biến đổi lớn, không chỉ tâm tình Trang Dịch lên xuống cực lớn, thậm chí tình huống thân thể hắn cũng đến tình cảnh cực kỳ nguy hiểm!
“Làm sao vậy?” Hiệu trưởng Ellen nhìn Lôi Tu sắc mặt khó coi, dò hỏi.
Lôi Tu cẩn thận thông qua cảm ứng nắm bắt tình huống của Trang Dịch, sau một lát, Lôi Tu chợt ngẩng đầu lên, nhìn về phía cơn lốc năng lượng phía trước.
Vòng xoáy hình cái phễu xoay tròn với cường độ cao ở phía trước, vốn đang dùng một trạng thái tương đối ổn định liên tục mở rộng, vậy mà lúc này lại không biết bị cái gì ảnh hưởng, sau chớp mắt ngắn ngủi tạm ngừng cuốn hút năng lượng bốn phía, đột nhiên dùng cách thức càng thêm mãnh liệt xoay tròn, thậm chí còn bắt đầu di chuyển!
Hiệu trưởng Ellen là người thứ hai sau Lôi Tu phát hiện nó khác thường, ông lão cho tới giờ vẫn đều duy trì bình tĩnh này, khi thấy vòng xoáy năng lượng trung tâm vậy mà lại bắt đầu chuyển động không có quy tắc không ngừng mở rộng phạm vi cơn lốc, lập tức biến sắc: “Bốn phía có cái gì ảnh hưởng nó! Trong phạm năm trăm mét, ngoại trừ chúng ta ra, nhất định còn có lực lượng càng mạnh làm nó xảy ra biến hóa!”
Tốc độ di động của vòng xoáy năng lượng lúc đầu vẫn còn hơi chậm, vòng xoáy dạng cột mây vắt ngang trên không trung từ vốn là thẳng tắp trở nên uốn lượn, nhưng theo năng lượng ở bên ngoài ảnh hưởng nó càng mạnh, vòng xoáy năng lượng xiêu xiêu vẹo vẹo, cực kỳ không ổn định, xem tình huống này, nó có thể dời sang trái hoặc phải bất cứ lúc nào, mà một khi nó vừa vặn quét qua sư sinh Ellen ở đây, dùng cường độ hiện giờ của vòng xoáy năng lượng, hậu quả quả thực không thể tưởng tượng nổi!
Hiệu trưởng Ellen biến sắc làm tất cả mọi người sợ hãi, vòng xoáy năng lượng biến hóa bọn họ đều nhìn trong mắt, ở trước mặt lực lượng đáng sợ như vậy, hồn sư Ellen sức cùng lực kiệt, căn bản không có chút sức mạnh chống đối nào!
“Là pháp trận vòng ngoài kéo gió xoáy năng lượng bên trong dẫn đến sinh ra hiện tượng như vậy, chỉ cần kiên trì thêm một lúc nữa, một khi trận pháp bên ngoài mở, cơn lốc năng lượng sẽ tràn ra ngoài ——”
Lôi Tu còn chưa dứt lời, đột nhiên, gió xoáy năng lượng vẫn lung lay lắc lư chợt đảo về phía sư sinh Ellen, bởi vì gió xoáy năng lượng bao phủ toàn bộ Trung tâm kiểm trắc hồn sư, trong chớp mắt gió xoáy năng lượng di động qua lại, sư sinh Ellen căn bản không có chút cơ hội chạy trốn nào!
Mảnh vụn trận pháp cùng đủ loại gió xoáy năng lượng cỡ trung cỡ nhỏ cuốn sạch chu vi, bay lung tung trên không trung ném vào lồng phòng ngự, sau đó bị hút vào trong vòng xoáy năng lượng, theo vòng xoáy năng lượng càng đến gần, lồng phòng ngự hồn sư Ellen tạo ta thậm chí đều bị chen đến biến hình, dùng một loại trạng thái vô cùng quỷ dị bị vòng xoáy năng lượng rút ra.
Một hồn sư cấp sáu đứng ở bên rìa hồn sư cấp sáu không chịu đựng được đầu tiên, hắn phát ra một tiếng kêu đau đớn, sau đó không chỉ ngừng phát ra hồn lực, thậm chí ngay cả người cũng bị luồng sức mạnh này cuốn đi!
Thấy đồng bạn vậy mà lại cứ như vậy bị hút đi, sư sinh Ellen tại chỗ sợ đến kêu ầm lên, sống chết trước mắt, bọn họ nỗ lực đứng vững gót chân cố thủ trận địa, thế nhưng vẫn như cũ không ngăn cản được một số hồn sư cấp bậc tương đối thấp hoặc đứng ở vị trí tương đối nguy hiểm liên tục bay ra ngoài.
Lôi Tu thấy thế, thông qua khế ước cảm nhận tình huống Trang Dịch, cuối cùng dứt khoát đi ra khỏi lồng phòng ngự, đứng ở nơi cách gần vòng xoáy năng lượng nhất!
Gió quét quần áo hắn liên tục bay lên phấp phới, mái tóc đen dài bị đánh loạn tản ra, hai mắt đỏ sậm của Lôi Tu chăm chú nhìn vòng xoáy năng lượng, trận pháp tản mát bốn phía bay lung tung, Lôi Tu giơ tay lên ngưng tụ toàn bộ hồn lực ở hai tay, nỗ lực hợp lại trận pháp này tạm thời tạo thành tấm chắn chống lại vòng xoáy năng lượng.
Lực khống chế của hắn tuy khéo léo, nhưng cấp bậc hồn lực quá thấp, xa xa không theo kịp tốc độ hắn thao tác.
Hai hàng lông mày của Lôi Tu nhíu chặt, cảm ứng hồn lực lưu động trong cơ thể, không để ý kinh mạch đau đớn, hắn cắn răng gia tăng hồn lực phát ra.
Lúc chính thức vượt qua cấp năm, Lôi Tu phát ra một tiếng kêu rên trầm thấp, không thể ý đến đau đớn trong cơ thể, Lôi Tu nhanh chóng vận dụng hồn lực tăng lên một chút so với lúc trước, đẩy nhanh tốc độ tổ hợp trận pháp.
Vài vị chủ nhiệm đứng ở phía sau hắn cả kinh. Bọn họ vốn còn định ngăn Lôi Tu đi ra, kết quả Lôi Tu không chỉ không nhờ lồng phòng ngự cũng có thể đứng yên, thậm chí còn có thể điều khiển trận pháp. Dù cho biết Lôi Tu là lợi dụng mảnh trận pháp, đứng ở vị trí tương đối yếu lắp ráp, nhưng dùng hồn lực cấp năm của hắn, có thể làm được điểm này, tất cả mọi người cảm thấy không thể tin nổi.
Sau Lôi Tu, hiệu trưởng Ellen cũng đi theo ra khỏi lồng phòng ngự.
Không giống Lôi Tu, hiệu trưởng Ellen cấp chín hồn lực cực kỳ hùng hậu, trong lúc nguy cấp, hắn không để ý thân thể tuổi già của bản thân, không giữ lại chút nào phát huy ra toàn bộ thực lực của cường giả cấp chín, không ngừng dùng sức mạnh của một người gánh lấy một nửa hồn lực phát ra của lồng phòng ngự, còn dùng toàn lực phối hợp Lôi Tu, dùng hồn lực tạo thành một tấm chắn lớn ở phía trước trận pháp phòng ngự, nỗ lực ngăn cản bước tiến của vòng xoáy năng lượng!
Dưới sự phối hợp kiệt lực của hai người, vòng xoáy năng lượng đáng sợ sinh sôi bị cố định ở phía xa tròn ba phút. Nhưng theo từng chút từng chút thời gian trôi qua, không chỉ có cửa thoát của cơn lốc năng lượng bị đè ép ở trong không gian thu hẹp, chỉ sợ dù cho bọn họ có ngăn cản mạnh mẽ nữa, vòng xoáy năng lượng càng ngày càng cuồng bạo như trước vẫn không ngừng lại gần!
Nhìn vòng xoáy năng lượng vặn vẹo nặng nề ép xuống, sư sinh Ellen mở to hai mắt, giờ phút này, bọn họ thậm chí cái gì cũng không làm được, chỉ có thể trơ mắt đợi tử thần phủ xuống…
Đúng lúc này, một dòng năng lượng xa lạ tràn vào từ cái khe nào đó.
Năng lượng hai trận pháp va chạm nhất thời làm cho sư sinh đã sắp không chịu được càng thêm cố sức, Lôi Tu cấp tốc quát to: “Trận pháp bên ngoài có tác dụng, chịu đựng!”
Sư sinh Ellen nghe vậy, run rẩy dùng ý chí tiếp tục chống.
Đến khi luồng năng lượng xa lạ này càng ngày càng nhiều, tích lũy đến một trình độ nhất định, chớp mắt tiếp theo, giống như chợt bị xé mở ra một lỗ thủng lớn, năng lượng bị bít kín ở không gian bên trong bị lực hút truyền tới từ bên ngoài cuộn lấy, vòng xoáy năng lượng vốn đang tàn sát bừa bãi ở trước mặt sư sinh Ellen thoáng chốc thay đổi phương hướng, kèm theo trận pháp tản mát cùng năng lượng vọt ra bên ngoài, vòng xoáy năng lượng cũng yếu bớt theo.
Cuối cùng, sau khi toàn bộ vòng xoáy năng lượng đều xông ra ngoài, Trung tâm kiểm trắc hồn sư “ầm” một tiếng, cũng hoàn toàn sụp xuống.
Kiến trúc hóa thành bột phấn, bụi bặm rơi lả tả vẩy ra, sư sinh Ellen sống sót sau tai nạn ở tại chỗ thở phì phò từng hơi lớn, thẳng đến khi xác định bốn phía không còn nguy hiểm bọn họ mới hủy bỏ lồng phòng ngự, đồng thời nhanh chóng đỡ hiệu trưởng Ellen tiêu hao quá nhiều hồn lực ở phía trước vào đội ngũ.
So sánh với lúc trước, hiệu trưởng xuất ra toàn lực lại càng thêm già nua, cặp mắt thâm thúy kia của hắn cũng giống như bịt một lớp bụi, nhìn qua đục hơn không ít.
Sư sinh Ellen nhìn dáng vẻ tiều tụy tái nhợt của hiệu trưởng, vừa xấu hổ vừa không biết làm gì cho phải, nếu như bình thường bọn họ càng nỗ lực hơn một chút, cấp bậc tăng cao một chút, có lẽ tình huống hôm nay sẽ tuyệt đối không giống đúng không.
Đỡ hiệu trưởng, nhìn Trung tâm kiểm trắc hồn sư hoàn toàn biến thành phế tích, trong lòng mọi người ngũ vị tạp trần.
“Lôi Tu đâu…” Hiệu trưởng Ellen chậm rãi quét bốn phía một vòng, thở gấp nói.
Lôi Tu?
Một lão sư đột nhiên nhớ ra cái gì đó, nàng hét lên một tiếng: “Hồn sư cấp năm kia đâu?!”
Mọi người sửng sốt, giờ mới phản ứng được còn có một hồn sư cấp năm đứng cùng một chỗ với hiệu trưởng, giúp bọn họ trì hoãn tốc độ tiến tới của vòng xoáy năng lượng!
“Ở kia!” Nhìn khắp bốn phía tìm trong chốc lát, một học sinh phát hiện ở phía trước cách đó không xa có bóng người, lập tức quát to.
Mọi người lập tức nhìn lại theo phương hướng hắn chỉ, liếc mắt liền nhìn thấy một nam nhân đỡ một người khác đi đến.
“Là hồn sư hai hệ trên sân thi đấu lúc trước sao?” Một học sinh Ellen lén lút hỏi vị lão sư nhận ra Lôi Tu kia.
“Đúng.” Vị lão sư kia gật đầu.
Trang Dịch dựa trên người Lôi Tu, dùng sức một người chặn lại nhiều dị ma như vậy, hồn lực tiêu hao quá độ làm sắc mặt hắn tái nhợt không có một tia huyết sắc: “Dị ma tạm thời bị vây ở trong trận pháp, Thiên Yêu Thần Ảnh Thử và ma thú cùng nhau trông coi. Không ít dị ma còn giữ lại thực lực, ta không nhốt được chúng bao lâu.”
“Hồn lực trong cơ thể ngươi rất loạn.” Lôi Tu nắm tay Trang Dịch, cảm giác hồn lực trong cơ thể hắn lại đang nguy hiểm tán loạn, trầm giọng nói.
“Vừa rồi lúc chiến đấu thử dung hợp Lục Mang Thúy Phượng Điệp với Hướng Âm Quỳ, ta thành công, hiện tại đã là cấp bảy trung giai.” Trang Dịch khẽ cười nói, cũng tiện đường cảm ứng hồn lực của Lôi Tu, lúc phát hiện hắn lại cũng đột phá cấp năm, Trang Dịch ngạc nhiên, “Lôi Tu, ngươi lại lên cấp…”
“Hẳn là cách khôi phục không xa.” Lôi Tu khẽ mím môi, thấp giọng nói.
Trang Dịch phát hiện tâm tình Lôi Tu có chút không đúng, đang định nói cái gì, đột nhiên vài luồng hồn lực tán loạn trong cơ thể mạnh va chạm vào nhau, hồn lực xung đột nhất thời làm thân thể Trang Dịch khó chịu cuộn lại.
Lôi Tu dứt khoát ôm lấy Trang Dịch, đặt tới chỗ hiệu trưởng Ellen nghỉ ngơi, hắn thấp giọng dặn dò: “Cái khác trước đừng động, ngươi ở nơi này yên tâm khôi phục, còn lại giao cho ta.”
Trang Dịch cắn răng đau đớn ngẩng đầu nhìn Lôi Tu một cái, cuối cùng gật đầu.