Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Tối Cường Triệu Hoán Sư
  3. Chương 222
Trước /260 Sau

Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 222

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Trang Dịch chuyên chú nghiên cứu trận pháp trước mắt. Lần này, hắn không lập tức động thủ, mà là cẩn thận quan sát trước, sau đó lại suy xét tỉ mỉ, sắp xếp lại ý tưởng của mình với trận pháp.

Lần nghĩ này, thời gian một ngày liền qua đi.

Ánh sáng từ trận pháp không biết đã biết mất từ lúc nào, ánh sao dày đặc lấp lánh, ánh trăng chiếu xuống, ném lên mặt đất bóng cây cùng bóng người nhàn nhạt.

Lôi Tu để Lâu Huyền Uyên bố trí trận pháp cạnh Tinh Hỏa, che giấu hơi thở của mn, cố gắng không làm cho người đi ngang qua chú ý. Lúc này thành viên Tinh Hỏa đã bắt đầu cắt lượt ngủ, nắm chặt thời gian nuôi đủ tinh lực, đề phòng chuẩn bị xuất phát hoặc xuất hiện tình trạng đột phát bất cứ lúc nào.

Trang Dịch một thân một mình đứng trước trận pháp, trải ua vài giờ lắng đọng lại, tâm tình của hắn đã đặc biệt bình tĩnh.

Kết hợp tri thức về trận pháp của triệu hoán sư bản thân nắm giữ với những tri thức mấy ngày nay Lâu Huyền Uyên truyền dạy, Trang Dịch vẫn cứ quyết định chọn dùng phương pháp phá trận bản thân am hiểu nhất —— phân chia phá bỏ.

Con người Lâu Huyền Uyên tuy rằng nhìn bề ngoài là ôn hòa, nhưng phương pháp phá trận lại đơn giản thô bạo, hắn thích trực tiếp vào trọng điểm, tuy rằng tiêu hao nhiều hồn lực, nguy hiểm cũng không nhỏ, nhưng vô cùng tiết kiệm thời gian. Mà Trang Dịch lại ngược lại hắn, Trang Dịch thích bóc từng tầng trận pháp, cho đến vị trí trung tâm nhất, thoải mái hóa giải nó.

Xác định phương hướng sau đó phá giải, Trang Dịch ngưng tụ hồn lực, rốt cuộc ra tay, bắt đầu dung hợp từ vòng ngoài cùng của trận pháp.

Chớp mắt hai giờ đã trôi qua, lực chú ý của Trang Dịch tập trung cao độ, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm trận pháp trước mắt.

Cảm nhận được uy hiếp từ bên ngoài, hồn lực trong trận pháp lại khởi động một lần nữa, lóe lên lập lòe, hình vẽ trận pháp phiền phức không ngừng hiện ra trên không trung, trừ trận pháp trùng điệp Lâu Huyền Uyên bố trí ra, trong hình vẽ, rõ ràng còn có dấu vết của tử đằng.

Hồn lực của Trang Dịch đúng là dùng hình thái tử đằng biểu lộ ra, tử đằng lấy hồn lực của Trang Dịch làm gốc, không ngừng bò lên dọc theo trận pháp, phàm là bị tử đằng bao trùm qua, đều bị Trang Dịch hóa giải, trở thành ký hiệu cho khu vực hắn nắm trong tay.

Vốn tất cả đều vô cùng thuận lợi, tốc độ phá bỏ nhanh chóng của tử đằng cũng chứng minh phương hướng công phá của Trang Dịch lần này là chính xác, nhưng khi Trang Dịch định mở trận pháp tạo thành một con đường, lại xuất hiện vấn đề khó.

Bởi vì hai lần thất bại trước đó của hắn tăng lớn độ khó của trận pháp, trong trận pháp xuất hiện tình trạng trùng điệp, cũng chính là độ khó khi phá giải tăng lên vài lần, Trang Dịch đánh giá tình huống này một chút, hắn muốn lặng lẽ không gây một tiếng động phá giải trận pháp này là không thành vấn đề, nhưng có lẽ sợ là còn phải mất một ngày rưỡi, mà nếu như muốn mở trận pháp trong đêm nay, e rằng sẽ kinh động không ít hồn sư trong thành Bardon.

Trang Dịch có chút khó khăn nhìn trận pháp chồng chất lên, dùng phương pháp hóa giải từng bước quá chậm, vậy phải làm thế nào?

Suy tư một lát, đáy lòng đột nhiên không hiểu ra sao xuất hiện một ý nghĩ: điệu hổ ly sơn.

Tuy trận pháp này có năng lực tự động phòng ngự, nhưng dù sao không phải sống, không thể suy nghĩ, chỉ cần hơi dùng một kế nhỏ, giả vờ tấn công từ một chỗ, cố ý kích phát năng lượng của trận pháp, hội tụ ở một chỗ khác, hắn lại nhân cơ hội này lặng lẽ mở một lối đi, vậy không phải được rồi.

Nghĩ vậy, đôi mắt Trang Dịch sáng lên, không có do dự, lập tức tiến hành.

Đây là lần đầu tiên Trang Dịch đấu trí so dũng với trận pháp, trong quá trình dụ dỗ, còn gặp khó khăn vài lần, mỗi một lần, trong đầu đều sẽ đột nhiên xuất hiện một ý nghĩ, giúp Trang Dịch một đường thế như chẻ tre mở ra trận pháp.

Mặt trời sáng lên ở phía đông, trời dần dần sáng.

Trang Dịch hít sâu một hơi, đột nhiên thu hồn lực lại, ngay sau đó, toàn bộ trận pháp giống như thạch trái cây trong suốt, dưới ánh mặt trời chiếu xuống, ánh vàng rực rỡ, Trang Dịch nhẹ nhàng vạch một cái, trận pháp đã mềm mại bị cắt ra một khe hở.

Đột nhiên, Trang Dịch ngẩn ra.

Trong hình ảnh phản chiếu trên trận pháp, Trang Dịch thấy được gương mặt tiều tụy của bản thân, cùng với… Lôi Tu đứng ở sau lưng hắn, tuy rằng vẫn là một khuôn mặt không chút thay đổi, nhưng ánh mắt nhìn hắn kia, lại là dịu dàng.

Nhưng đúng lúc này, “bùm” một tiếng, trận pháp trước mắt vỡ ra, một đường hầm hình vòm đường kính hai mét xuất hiện trước mặt Trang Dịch, tác dụng phản chiếu của trận pháp cũng biến mất theo.

Trang Dịch không để ý thưởng thức thành quả cả đêm của mình, hắn lập tức xoay người, nhìn về phía sau.

Không có một bóng người.

Tinh Hỏa ở một chỗ cách hắn ba trăm mét, Trang Dịch ngưng tụ hồn lực quanh mắt, điều chỉnh thị lực, vài giây sau, Trang Dịch tìm được Lôi Tu, hắn đang ngồi dưới một gốc đại thụ cách Tinh Hỏa không xa, một chân gập lại, tay đặt trên đầu gối, dựa lưng vào thân cây nghỉ ngơi.

Trang Dịch giống như bị hắt một chậu nước lạnh từ đầu đến chân, tâm tình nhảy nhót lập tức lạnh xuống.

Lôi Tu đang nghỉ ngơi chậm rãi mở mắt, nhìn về phía Trang Dịch.

Trang Dịch cả kinh, lúc này mới ý thức được vừa rồi cảm xúc dao động quá lớn, không cẩn thận không khống chế được, truyền lại một chút cho Lôi Tu, hắn vội vàng hoang mang rối loạn quay lưng, kiềm chế tâm tình của mình.

Mn không nghĩ đến chỉ dùng thời gian một buổi trưa mà Trang Dịch đã thật sự một mình phá giải trận pháp.

Không ít người trong Tinh Hỏa nhìn vẻ mệt mỏi của Trang Dịch, vừa cười chúc mừng hắn, vừa dặn hắn nghỉ ngơi cho tốt, Hứa Dương cùng Lâu Huyền Uyên lại kéo Trang Dịch đến bên cạnh, Lâu Huyền Uyên lấy ra những thứ Lâu gia cất giữ, Hứa Dương lại để Trang Dịch theo sát bên cạnh hắn, hắn dắt Trang Dịch đi, như vậy Trang Dịch vừa có thể nhắm mắt lại khôi phục hồn lực, lại cũng sẽ không trì hoãn hành trình của đội ngũ.

Trang Dịch nghe được dở khóc dở cười, chút cảm giác mất mát lúc sáng sớm kia, qua sự thân thiết của bọn họ, cuối cùng tạm thời bị ép xuống.

Mấy ngày kế tiếp, bọn họ di chuyển ở bên rìa khu vực trung tâm nhất đại lục, cẩn thận xuyên qua mỗi thành thị, không làm cho bất cứ kẻ nào chú ý.

Thành công phá trận pháp thanh Bardon, Trang Dịch dùng hành động thực tế chứng minh thực lực của hắn, nhưng trong lòng hắn hiểu được, bản thân cùng Lâu Huyền Uyên còn chênh lệch không nhỏ.

Để rèn luyện chính mình, tranh thủ trên đường đến mục đích có thể vận trôi chảy dụng trận pháp, dọc theo đường đi này, mỗi khi gặp được trận pháp, đều là do Trang Dịch ra tay giải quyết.

Lại mười sáu ngày trôi qua, bọn họ đã đi đến thành thị cuối cùng ngoài Rừng rậm Ma thú, chỉ cần cởi bỏ hai vòng trận pháp trong thành, cùng với trận pháp cỡ lớn ngoài Rừng rậm Ma thú kia, bọn họ liền hoàn toàn bước chân vào trong Rừng rậm Ma thú.

Trang Dịch một bên nhớ lại hình dạng trận pháp lớn nhìn thấy hồi năm nhất khi đi vào Rừng rậm Ma thú, một bên hờ hững hóa giải trận pháp nhỏ đơn giản trước mắt này.

Suy nghĩ một chút, Trang Dịch dần dần cảm thấy có vài phần không thích hợp, có người đứng sau lưng hắn, đang nhìn hắn.

Sống lưng vô thức căng thẳng, lực chú ý của Trang Dịch có chút phân tán.

Tầm mắt này trong khoảng thời gian này hầu như mỗi ngày đều đi theo hắn, cố tình mỗi lần Trang Dịch đều không tìm được người nhìn mình, Trang Dịch từng cố gắng an ủi bản thân đây là ảo giác, nhưng mà vô dụng, quá mức chân thật, căn bản không thể xem nhẹ, hơn nữa… Hắn luôn có một suy nghĩ ngay cả bản thân cũng không muốn thừa nhận, hắn có thể an ủi mình, đây là Lôi Tu kia đang nhìn hắn.

Lôi Tu sống chung với hắn ba năm, hiện giờ bị cường giả mạnh nhất đại lục nuốt mất kia, đang dùng một phương pháp khác, yên lặng làm bạn bên cạnh hắn.

Thời gian phá trận vô thức kéo dài, cơ thể Trang Dịch căng chặt, đứng nghiêm, nhìn kỹ còn có chút cứng ngắc không dễ phát hiện.

Thấy sắp đến một bước cuối cùng, Trang Dịch không nhịn được, hơi hơi nghiêng đầu, khẽ đảo mắt nhìn về phía sau.

Một bóng người trầm lặng, đứng ở cách đó không xa.

Trang Dịch hoảng sợ, động tác trên tay gia tăng biên độ, trận pháp lập tức bị hắn phá vỡ. Hoàn thành nhiệm vụ, Trang Dịch lập tức buông tay, xoay người nhìn Lôi Tu: “Ngươi…”

Muốn mở miệng hỏi cái gì, nhưng mà lời nói đến bên miệng, lại nuốt xuống.

Hắn đã đáp ứng Lôi Tu, sẽ không để cho tâm tình của mình ảnh hưởng đến hắn, kết quả lần đó ở ngoài trận pháp thành Bardon, lại nuốt lời. Lôi Tu vẫn luôn không chịu để ý đến Trang Dịch, không cho hắn bất cứ cơ hội đến gần, Trang Dịch muốn chủ động tìm hắn nhận lỗi cũng không thể, lúc này thấy hắn khó được chủ động đứng sau lưng mình, hắn có cần nói rõ chuyện lúc trước trước, lại hỏi hắn vì sao nhìn chằm chằm mình không?

“Tinh Hỏa, tập hợp!” Lúc Trang Dịch còn rối rắm, Lôi Tu đã trầm giọng quát.

Tinh Hỏa cách đó không xa lập tức dùng tốc độ nhanh nhất chuẩn bị đợi lệnh.

Trang Dịch cả kinh, bản năng chiến đấu nhiều năm làm hắn lập tức vận chuyển hồn lực trong cơ thể, cùng lúc đó, hắn nhìn thấy sắc mặt thành viên Tinh Hỏa đột nhiên thay đổi, đôi mắt Hứa Dương co rụt lại, gần như là kinh hoàng nhìn Trang Dịch hét lên: “Cẩn thận!”

Hứa Dương còn chưa dứt lời, ma khí màu đen ào ào trào ra từ sau lưng Trang Dịch, gần như chỉ trong nháy mắt đã hoàn toàn bao trùm cả người hắn.

Trang Dịch chỉ cảm thấy toàn thân giống như rơi vào trong địa ngục, bốn phía tối đen như mực, cái gì cũng nhìn không thấy, bất cứ nơi nào trên da tiếp xúc đến sương đen, đều lạnh phát đau, nếu như không có hồn lực trong cơ thể chống đỡ, Trang Dịch hiện tại đã sớm biến thành một người băng!

Đột nhiên, một luồng cảm giác nguy hiểm đánh úp lại, lông tơ toàn thân Trang Dịch dựng lên, hắn còn chưa kịp quay lưng, đòn tấn công mạnh mẽ kia đã lao đến trước mặt, nhắm trúng vị trí trái tim hắn!

Tiếng dao sắc cắt vào da thịt nặng nề vang lên, ngay sau đó, một cánh tay gắt gao siết chặt thắt lưng Trang Dịch, hung hăng kéo vào, thân thể Trang Dịch kề sát vào đối phương, bả vai chạm vào lồng ngực cường kiện của đối phương.

Theo động tác này, chất lỏng nóng ẩm phun ra từ miệng vết thương trên thân thể đối phương, chảy lên người Trang Dịch, Trang Dịch chấn động, nhưng hắn còn chưa kịp nói cái gì, Lôi Tu mang theo hắn nhanh chóng lui về phía sau vài bước, tránh được đòn tấn công đáng sợ tiếp theo.

“Có dị ma mai phục, tất cả mn toàn lực rút về phía sau! Lâu Huyền Uyên dẫn hơn một trăm người của Chiến Hồn điện đệm sau yểm trợ Hứa Dương, lui về thành Đông Kỳ!” Sau khi cứu Trang Dịch, Lôi Tu lập tức quay đầu lại ra lệnh cho Tinh Hỏa.

“Đội trưởng, hai người…” Là giọng nói của Hứa Dương, nhưng giống như truyền đến từ một nơi rất rất xa, mơ hồ không rõ.

“Chúng ta sẽ nhanh chóng tập hợp với các ngươi!” Lôi Tu vừa dứt lời, ngay sau đó, vô số tiếng nổ truyền ra, dị ma ùn ùn theo sương đen xông về phía nhân loại, hồn sư nhân loại cùng dị ma bắt đầu chém giết kịch liệt!

Trang Dịch ôm Lôi Tu, thả lỏng thân thể để Lôi Tu mang theo hắn tránh né một lần lại một lần tấn công tàn nhẫn của dị ma.

Mắt hắn không nhìn thấy, năng lực cảm ứng cũng đột nhiên yếu đi, tuy rằng hồn lực trong cơ thể không giảm xuống chút nào, nhưng Trang Dịch phát hiện cơ thể mình trở nên đặc biệt chậm chạp, đại khái lùi về khoảng cấp năm!

Dưới tình huống như vậy, cho dù Trang Dịch biết rõ Lôi Tu vì hắn mà bị thương, cũng không dám lung tung làm ra hành động gì, hắn gắt gao bám vào trên người Lôi Tu, sau một thời gian, Trang Dịch cắn răng nói: “Trong dị ma có trận pháp sư rất mạnh, dị ma huyết hồng chiến đấu bước đầu dự tính có ba con!”

Trận pháp là Trang Dịch tự mình phá, khoảng khắc phá trận kia hắn không cảm nhận được dị ma, trình độ trận pháp của đối phương ít nhất phải ở trên cấp chín, mà khi dị ma phát động tấn công, Trang Dịch là hồn sư cấp tám cũng vẫn không phát hiện chút nào, có thể thấy được dị ma huyết hồng trong tay đối phương là không ít, liên hợp lại yểm hộ, mới đạt đến mục đích lừa gạt hắn!

Quy mô như thế, mai phục ở một thành thị bên ngoài Rừng rậm Ma thú, rốt cuộc là chó ngáp phải ruồi, hay là con đường lần này bọn họ đi, đã sớm bị dị ma nhìn thấu?

Cảm giác được Lôi Tu đối phó càng ngày càng cố sức, Trang Dịch tạm thời vứt bỏ những suy nghĩ linh tinh khác, cố gắng chú ý chiến trường.

Rất nhanh, Trang Dịch phát hiện không đúng. Lôi Tu đã từng là cường giả cấp mười, sau ba năm mất tích trở về Chiến Hồn điện, khí thế của hắn vẫn kinh người như vậy, có thể dùng sức một người đối kháng đông đúc trưởng lão trong Chiến Hồn điện mà không rơi hạ phong, thậm chí trong phòng hội nghị từng tự mình ra tay một lần, mạnh mẽ làm cho người rung động.

Nhưng lúc này sống chết trước mắt, Trang Dịch mới phát hiện, thực lực của Lôi Tu cũng không mạnh như hắn nghĩ!

Mặc dù là cường giả lãnh vực, nhưng giống như vừa mới bước vào cấp chín không lâu, đối mặt đại quân dị ma, mang theo một Trang Dịch tạm thời không thể cung cấp giúp đỡ, nếu không phải Lôi Tu có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, lúc này e là đã sớm ngã xuống.

Cho đến lúc này Trang Dịch mới hiểu được, vì sao sau khi trở về Chiến Hồn điện Lôi Tu vẫn luôn không chịu ra mặt, mà đồng thời, hắn lại mạo cực lớn nguy hiểm, đồng ý Chiến Hồn điện, cùng Trang Dịch ra ngoài chấp hành nhiệm vụ!

Lại vài tiếng dao sắc nặng nề cắm vào da thịt làm da đầu run lên truyền đến, Lôi Tu trừ tiếng thở trở nên nặng một chút ra, ngay cả kêu đau một tiếng cũng không có.

Trang Dịch được Lôi Tu gắt gao ôm chặt, toàn thân không có một vết thương, nhưng hắn có thể cảm nhận được, lồng phòng ngự của Lôi Tu đã xuất hiện lỗ hổng, sau lưng hắn cũng bị kẻ địch cùng cấp đánh trúng không dưới mười lần, lúc này hồn lực trong cơ thể Lôi Tu đã bắt đầu xuất hiện tình huống không ổn, còn tiếp tục như vậy, rất có thể sẽ…

Cho dù Lôi Tu này đã không giống trong quá khứ, nhưng Trang Dịch cũng tuyệt không hy vọng hắn chết ở chỗ này!

Hắn không chỉ là quan trọng nhất đối với Trang Dịch, đối với cả đại lục mà nói, thực lực chân chính hiện tại của cường giả mạnh nhất rốt cuộc thế nào không quan trọng, mn cần là một tín ngưỡng có thể chống đỡ bọn họ, mà Lôi Tu, là người tất cả mn cam chịu, có thể dẫn bọn họ đi đến cuối cùng.

Tuy rằng kiếp trước Trang Dịch không thể tận mắt nhìn thấy cảnh nhân loại đánh đuổi dị ma, giành được thắng lợi, nhưng oanh động khi Lôi Tu mới xuất hiện ở trên chiến trường lúc đó, hắn cho đến giờ vẫn nhớ rõ ràng.

Trang Dịch sống lại một lần, mặc dù là sống vì bản thân, nhưng hắn tuyệt đối không thể ích kỷ, làm cho Lôi Tu vì hắn mà vĩnh viễn ở lại nơi này.

“Ma khí vào trong cơ thể ta, không lập tức tấn công ta, chỉ là hạ thấp năng lực của ta, làm cho ta trở nên chậm chạp.” Trang Dịch nói với Lôi Tu, “Ta là triệu hoán sư, dị ma không muốn giết ta.”

“Câm miệng.” Lôi Tu lập tức nói.

“Triệu hoán sư cùng dị ma có quan hệ mờ ám, dị ma chưa chắc sẽ giết ta, Lôi Tu, nhân lúc phần lớn dị ma chiến đấu với Tinh Hỏa, ngươi đi tập hợp với bọn họ, trước giữ mn an toàn. Cho dù ta bị dị ma bắt sống, bằng khế ước giữa chúng ta, ngươi tuyệt đối có thể tìm được ta, cứu ta ra ngoài.”

“Đừng tự mình đa tình.” Giọng nói của Lôi Tu đặc biệt lạnh lùng, “Hôm nay bất kể là ai ở trong này, là nhân vật quan trọng trong nhiệm vụ lần này, ta đều sẽ liều chết bảo vệ. Ngươi thay vì nói nhảm nhiều như vậy, không bằng dùng nhiều chút tinh lực khôi phục hồn…”

Một chữ cuối cùng kia chưa kịp nói xong, một con dị ma lao vào trong lồng phòng ngự của Lôi Tu, hung hăng đâm vào Lôi Tu một cái, Lôi Tu cả kinh, phản ứng đầu tiên là nhanh chóng kéo Trang Dịch ra sau lưng mình.

Bởi vì động tác này, Lôi Tu mất đi cơ hội tránh thoát, ngay sau đó, dị ma bám vào vết thương trên vai trái của hắn, vừa tham lam hấp thu máu của Lôi Tu, vừa rót ma khí vào trong cơ thể hắn.

Dị ma bốn phía thấy thế, phút chốc điên cuồng lên, tốc độ tăng lên gấp đôi, như không muốn mạng không ngừng va chạm vào lồng bảo vệ của Lôi Tu, bao gồm cả dị ma cấp chín, cũng giống như nổi điên liên lục nhào về phía Lôi Tu.

Lôi Tu khó chịu hừ một tiếng, lòng bàn tay ngưng tụ hồn lực hung hăng đánh lên người mình, lực lôi điện truyền từ bả vai xuống, không đến một giây đã biến dị ma kia thành nước đen, sau đó, Lôi Tu cắn chặt răng, tiếp tục điều khiển lực lôi điện, liều mạng dùng toàn lực, cố sức chống đỡ đầy trời dị ma.

Dù cho đã đến mức này, cho dù thân thể đau đến run lên, Lôi Tu vẫn như cũ gắt gao bảo vệ Trang Dịch ở phía sau, khi có tấn công rơi xuống trên người Trang Dịch, không còn sức dùng hồn lực, Lôi Tu dứt khoát dùng chính thân thể của mình chắn.

Thân thể Trang Dịch bị máu chảy ra từ trên người Lôi Tu tẩm ướt, lần này hắn không lại nói thêm, đồng dạng gắt gao ôm chặt lấy thân thể Lôi Tu, lồng ngực dính chặt sau lưng Lôi Tu, hai trái tim gần gũi, cùng nhảy lên trong hai cơ thể.

Một tia hồn lực xuyên thấu qua thân thể Trang Dịch, rót vào trong người Lôi Tu.

Toàn thân Lôi Tu cứng đờ, vài hình ảnh nhảy vào trong đầu, khi đó Trang Dịch cùng hắn trán kề trán, hai người chia sẻ hồn lực cho nhau…

Có tia hồn lực đầu tiên rót vào, nắm giữ được phương pháp, rất nhanh Trang Dịch liền hoàn toàn hiểu được vận dụng như thế nào.

Không chút giữ lại, Trang Dịch hết khả năng nắm chặt thời gian dùng hồn lực của mình bổ sung cho Lôi Tu. Cảm nhận được lồng phòng ngự của Lôi Tu dần dần khôi phục, chiến đấu với dị ma dần dần không chật vật như vậy, Trang Dịch thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng mà, bởi vì số lượng dị ma quá mức khổng lồ, rất nhanh, cho dù hai người hợp lực, dựa vào chút sức mạnh ấy, vẫn cứ không thể lao ra khỏi vòng vây trùng điệp!

Ý thức được điểm này, Lôi Tu vừa mang Trang Dịch lui về phía sau, vừa không ngừng thử đẩy Trang Dịch ra, tuy rằng hắn rất cần sức mạnh của Trang Dịch, nhưng Trang Dịch nhất định phải để lại cho mình chút hồn lực… Nếu không, sau khi dị ma bắt sống được hắn, nhìn thấy một triệu hoán sư ngay cả tự bảo vệ mình cũng không được, không biết sẽ làm ra chuyện gì.

Trang Dịch cảm nhận được từ chối, không chỉ không buông hắn ra, ngược lại ôm hắn càng chặt, trong cơ thể không còn dư bao nhiêu hồn lực, sau khi không còn hồn lực, hắn còn có thể giúp đỡ Lôi Tu cái gì?

Trang Dịch lòng nóng như lửa đốt, đầu óc hắn nhanh chóng chuyển động, cố gắng nhớ lại những cuốn sách đã từng xem qua, muốn tìm ra biện pháp có thể giúp đỡ Lôi Tu.

Đúng lúc này, trong không gian tinh thần của Trang Dịch, các hồn thú lơ lửng trong cột sáng tinh thần trong đầu, có động tĩnh.

Dây leo của tử đằng lặng lẽ tràn ra, chạm chạm hắc hổ do mảnh nhỏ linh hồn của Lôi Tu biến thành trong đầu Trang Dịch.

Toàn thân Trang Dịch run lên một cái, dùng tinh thần lực giao tiếp với tử đằng: “Đưa sức mạnh của các ngươi qua linh hồn này có thể tăng lên thực lực của Lôi Tu, ngươi xác định?”

Sau khi được câu trả lời chắc chắn khẳng định của tử đằng, Trang Dịch cắn răng, phối hợp với tử đằng.

Hồn thú do ma thú biến thành, không chỉ còn giữ lại trí tuệ của bản thân, trên thực tế, chúng nó còn giữ lại một chút sức mạnh độc hữu.

Loại sức mạnh này liên tiếp hồn thú và hồn sư, theo như sách giáo khoa trong trường, cảm giác theo chủ nhân mạnh mẽ, hồn thú có thể trở nên mạnh mẽ, chính là thể hiện qua sức mạnh này.

Khi mới trở thành hồn thú, sức mạnh chỉ có một chút ít, sau đó ở trong không gian tinh thần của hồn sư ngày qua ngày tẩm bổ, sức mạnh này cũng ngày càng mạnh lên.

Chẳng qua, cơ bản chỉ có hồn sư trên cấp chín mới có thể cảm nhận được sức mạnh này, sau đó thông qua nó, cuối cùng hình thành lãnh vực của bản thân.

Trang Dịch là hồn sư cấp tám, vốn là không thể sử dụng nó, nhưng hắn là triệu hoán sư, không gian tinh thần mạnh hơn hồn sư bt đến ba lần, huống chi… Tử đằng đã từng là vua của rừng rậm, đối với loại năng lượng này, nó am hiểu nhất.

Cơ duyên xảo hợp, Trang Dịch lúc này, có cơ hội thử nghiệm nắm giữ loại sức mạnh này!

Dây leo màu tím lan tràn ra, duỗi thân đến trước mặt mỗi hồn thú, sau đó nối liền với thân thể chúng, sức mạnh của tất cả hồn thú, thông qua tử đằng chuyển hoán, dung nhập vào trong thân thể Trang Dịch, Trang Dịch lại phối hợp với tử đằng, không chút giữ lại chuyển nó cho Lôi Tu.

Trong khoảnh khắc sức mạnh rót vào trong cơ thể Lôi Tu kia, không chỉ hồn lực của Lôi Tu được bổ sung, lãnh vực lôi điện quanh người Lôi Tu, cũng gần như trong nháy mắt được tăng mạnh!

Lôi Tu mở to đôi mắt, tức giận quát Trang Dịch: “Trang Dịch, ngươi đang làm cái gì!”

Trang Dịch đã hoàn toàn đắm chìm ở trong không gian tinh thần, căn bản không nghe được thanh âm của Lôi Tu, hai tay hắn gắt gao ôm lấy cơ thể Lôi Tu, hai mắt nhắm nghiền, tín niệm duy nhất chính là muốn truyền sức mạnh đến trên người Lôi Tu, bất luận thế nào, Lôi Tu nhất định phải còn sống đi ra.

Thực lực tăng lên không chỉ không làm cho Lôi Tu vui vẻ, ngược lại hoàn toàn rơi vào nóng nảy, bất luận hắn tránh thế nào, đều không thể bỏ Trang Dịch ra, dòng sức mạnh Trang Dịch khống chế kia đi vào thân thể Lôi Tu, sau đó giống như gắt gao buộc hai người lại cùng một chỗ, căn bản không cho phép Lôi Tu từ chối hoặc dừng lại!

Sau khi sức mạnh phát ra đến một điểm giới hạn, trong đầu Trang Dịch xuất hiện một cơn đau cực kỳ đáng sợ, thân thể hắn co giật vì đau đớn, Trang Dịch rên lên vài tiếng, thân thể triệt để mềm nhũn.

Lôi Tu nhanh chóng quay người đỡ lấy Trang Dịch, nhìn gương mặt Trang Dịch trắng bệch như tờ giấy, môi hoàn toàn mất đi màu máu, Lôi Tu mặt căng cứng, hắn run rẩy ôm chặt Trang Dịch, cúi đầu chạm vào mặt Trang Dịch, phát hiện hắn còn sống, Lôi Tu mới thở dài một hơi, sau đó càng dùng sức ôm lấy hắn.

Lực lôi điện trong lãnh vực đạt đến đỉnh cao trong ba năm này của Lôi Tu, lôi điện thô to va chạm lẫn nhau, sức mạnh sinh ra làm cho dị ma vừa rồi còn càn rỡ không thôi dừng bước chân, hai con dị ma huyết hồng tấn công Lôi Tu nhận thấy được khác thường, chúng nó dừng động tác, lơ lửng trên không trung yên lặng theo dõi thay đổi.

“Bùm” một tiếng, toàn bộ lôi điện trong lãnh vực lúc này đều đụng vào nhau, cùng với tiếng sấm vang rung động trời đất, ánh sáng trắng làm đau mắt người nổ tung, dị ma cách gần đó bị nổ thành bột phấn ngay tại chỗ, sau khi cảnh tượng đáng sợ này biến mất, lôi điện trong lãnh vực, cũng đã xảy ra thay đổi rất nhỏ.

Vẫn là lôi quang màu tím không ngừng lấp lánh, nhưng tập trung nhìn vào lại sẽ phát hiện… ở trong lôi điện màu tím, có chứa cả tử đằng!

Lực lôi điện vẫn cứ ngăn cản dị ma tấn công, đồng thời, cũng có một phần nhỏ sức mạnh, xuyên thấu qua những đóa tử đằng này, chuyển vào trong thân thể Trang Dịch.

Không chỉ dị ma, ngay cả Lôi Tu cũng bị rung động đến.

Đây rõ ràng là lãnh vực hoàn toàn mới! Là lãnh vực chung do sức mạnh của Trang Dịch cùng hắn diễn sinh ra!

Nhưng mà, chuyện càng làm cho người ngạc nhiên xảy ra.

Lôi Tu mở to hai mắt không thể tin nổi nhìn tay trái biến thành vuốt hổ của mình, ngay sau đó, toàn thân hắn, đều xảy ra biến hóa kinh người…

Lyl: a Tu đây là khẩu thị tâm phi a~

Quảng cáo
Trước /260 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Na Thì Hậu Hoa Khai

Copyright © 2022 - MTruyện.net