Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Đêm cùng ngày, toàn thể đệ tử tham gia mở một hội nghị tập thể ngắn, hội nghị do học sinh năm ba cùng năm tư cộng đồng tổ chức, tuyên bố hành trình rèn luyện tại Rừng rậm Ma thú lần này.
Trường học cho bọn họ thời gian 37 ngày (7 ngày đầu tiên của năm nhất qua ở trường học), trong đó 20 ngày là thời gian đi về, có 7 ngày ở Rừng rậm Ma thú, như vậy 3 ngày còn lại là thời gian nghỉ ngơi phục hồi. Năm thứ tư quyết định ngày mai nghỉ ngơi một ngày, ngày mốt lên đường, 7 ngày sau lại trở về, lại nghỉ ngơi một ngày, cuối cùng trở về trường.
Trừ sắp xếp thời gian, bọn họ đồng thời tuyên bố các quy củ cần tuân thủ trong căn cứ, cùng với những nơi các niên cấp phụ trách.
Mặc dù lần này học viện có sắp xếp một số lão sư ẩn ở phụ cận, nhưng lão sư sẽ không ở cùng đệ tử, cho nên cần thay phiên gác đêm.
Bởi vì vấn đề thực lực, năm nhất năm hai cho dù nhân số nhiều nhất, nhưng gác đêm cũng không thật làm cho người ta yên tâm, bởi vậy bọn họ quyết định tại căn cứ gác đêm do năm thứ ba cùng năm thứ tư phụ trách, mà năm nhất năm hai thì phụ trách làm việc nặng ban ngày, ví dụ như gánh nước chẻ củi vân vân.
An bài như vậy mặc dù năm nhất năm hai có không ít người sinh lòng bất mãn, nhưng là bề ngoài tất cả đều trung thực phục tùng, cuối hội nghị, năm thứ tư cấp cho tất cả các tiểu đội một phần bản đồ, còn có một chút nhu yếu phẩm ở Rừng rậm Ma thú, như nước, lương khô, bột đuổi côn trùng vân vân, hơn nữa tuyên bố, ngày mai năm thứ tư cùng năm nhất, cùng với năm thứ ba cùng năm thứ hai sẽ tự họp riêng, bàn với nhau tốt trước khi vào rừng rậm mới hành động.
Đám Trang Dịch đi gấp 10 ngày đường, sau khi đến nơi lập tức bắt đầu dựng lều họp, ngay cả cơm tối cũng chưa ăn, thật may trong túi mỗi người đều mang một ít đồ ăn, Trang Dịch lại càng là giấu một vài thứ không dễ hỏng trong không gian. Sau khi tan họp, mọi người tụ cùng một chỗ vội vàng ăn một bữa, mỗi người đều mệt mỏi muốn chết, gượng chống mí mắt để múc nước rửa mặt, sau đó mới trở lại lều vải đi ngủ.
Mỗi người đều lều vải riêng, không gian phi thường nhỏ hẹp, chỉ đủ một người gạt ra ngủ, Trang Dịch lần này tới còn mang theo Lôi Tu, hoàn hảo Lôi Tu không lớn, co lại thành một đoàn vùi bên cạnh gối đầu của Trang Dịch là tốt rồi.
Ngoài trời mùa hè vừa nóng bức lại ồn ào, đáy lều vải chỉ kê lót một tầng bông vải hơi mỏng, phía dưới chính là mầm cỏ dại, không khi bốn phía mặc dù tươi mát, nhưng là trộn lẫn chút mùi bùn đất cùng thực vật, phụ cận không ngừng có tiếng côn trùng kêu vang, ngẫu nhiên một trận gió thổi qua, ở trong lều cũng có thể cảm giác được.
May là kiếp trước Trang Dịch đã trải qua loại sinh hoạt gian khổ khi hành quân bên ngoài này, rất nhanh điều chỉnh tốt trạng thái, ôm Lôi Tu đi ngủ.
Ngày kế tiếp, đám năm nhất Trang Dịch dưới chỉ thị của năm thứ tư, cùng đi đến đất trống phụ cận, tụ hợp với năm thứ tư, tiến hành họp trước khi đi.
Người phát ngôn đứng ở đầu đội ngũ năm thứ tư, ngoài ý muốn lại là một nữ nhân phi thường xinh đẹp.
Nữ sinh năm thứ tư đã 19 tuổi, thân thể đã trải qua thời kỳ trưởng thành phát dục, có lồi có lõm, hơn nữa nữ nhân này mặc một bộ giáp da bó, phác hoạ dáng người nóng bỏng, hương diễm vô cùng, nàng ngũ quan tinh xảo kiều diễm, thần sắc lại vô cùng băng lãnh.
Kỳ thực thời gian hội nghị tập thể đêm qua, nàng đã xuất hiện qua, nhưng mà tối hôm qua mọi người mệt mỏi muốn chết, hơn nữa cảnh tối lửa tắt đèn, căn bản không nhìn kỹ người nói ở trên đài, kết quả hôm nay dưới ánh sáng mặt trời vừa nhìn, không ít nam sinh đều chảy nước miếng.
“Chào mọi người, tên ta gọi Lục Duẫn Vi, chiến hồn sư cấp bốn, cũng là đứng đầu năm thứ tư.” Lục Duẫn Vi thấy không ít người ở đây nhìn chằm chằm mặt cùng dáng người của nàng, trong mắt hiện lên một tia chán ghét, nàng giơ cằm, thần sắc băng lãnh nói, “Ở đây khả năng có không ít năm nhất chưa từng nghe qua tên ta, nhưng mà không quan hệ, các ngươi chỉ cần biết rằng, kế tiếp tất cả hành động ở Rừng rậm Ma thú do ta chỉ huy, mỗi người đều phải vô điều kiện hoàn toàn phục tùng ta điều động.
Đêm qua chúng ta đã cấp bản đồ Rừng rậm Ma thú đến từng tiểu đội một, khu vực màu xanh lá trong bản đồ chính là nơi chúng ta muốn thăm dò lần này, đường cong màu vàng là đường có thể đi, vì an toàn của chúng ta, trường học đánh dấu khu vực nguy hiểm cùng nguy hiểm thấp, phân biệt dùng các màu sắc khác nhau biểu đạt, từ màu cam đến đỏ thẫm, nhan sắc càng sâu, địa vực càng nguy hiểm, những nơi như vậy chúng ta sẽ tận lực tránh tiến vào.
Lần này trường học an bài nhiệm vụ rèn luyện của chúng ta là tiến vào Rừng rậm Ma thú, tìm được một loại ma thú cấp năm tên là Thôn Thiên Cự Ưng, mang một quả trứng của chúng về giao cho lão sư trong học viện nghiên cứu đầu đề mới, trừ cái đó ra, còn hy vọng chúng ta có thể thông qua lần rèn luyện này, mau chóng nâng cao thực lực của mình.
60 đồng học năm nhất ở đây, có lẽ cũng biết chỉ có trở thành hồn sư cấp ba, mới có thể lên năm thứ hai, bằng không bị ép lưu ban cùng kỳ năm nhất tiếp theo học lại một năm, học viện Bardon đã có gần trăm năm không xuất hiện học sinh năm nhất bị lưu ban, hy vọng các vị đừng đánh vỡ cái kỷ lục này.
Mà nếu hành trình lần này, các ngươi đầy đủ nghe lời, ta có thể cam đoan các ngươi mỗi người đều được ích lợi không nhỏ. Ta biết rõ ở đây có không ít hồn sư là xuất thân quý tộc, nhưng ở chỗ này, buông tư thái quý tộc của các ngươi, ở phía sau của chúng ta, là Rừng rậm Ma thú nguy hiểm, nếu ai không tuân lệnh, một khi xuất hiện bất kỳ vấn đề, tự gánh lấy hậu quả.”
Lục Duẫn Vi mặc dù rất xinh đẹp, nhưng cái thái độ “bởi vì ta mạnh nhất, nên ta muốn khống chế tất cả” này, cùng với ngấm ngầm hại người với hồn sư quý tộc, lập tức ở đây có không ít học sinh năm nhất tâm tư vi diệu.
Nhưng mà cái này dù sao cũng là lần đầu tiên hai năm ở chung, mà ngay cả như Tưởng Tuyên, qua một năm này dưới sự dạy dỗ của Trang Dịch, đều hiểu được thức thời, thời điểm ở trước mặt Lục Duẫn Vi, mặc dù biểu tình trên mặt thoáng có chút khinh thường, nhưng như trước giữ vững trầm mặc, cho nàng đủ mặt mũi.
Lục Duẫn Vi thấy không có người phản bác, thần sắc trên mặt thoáng hài lòng một chút, tiếp tục thông báo kế hoạch đã định ra, kỳ thực đại bộ phận nội dung nàng nói, lúc đám Trang Dịch ở trường học đã bị lão sư dặn đi dặn lại qua, nhưng mà Lục Duẫn Vi lại cường điệu một lần, mọi người cũng cưỡng chế kiên nhẫn nghe thêm một lần.
Trong lúc Lục Duẫn Vi không ngừng dùng việc thực lực không cách nào tăng lên liền muốn lưu ban đe dọa mọi người, đợi lúc nàng giao phó hết tất cả công việc, đã tới gần giữa trưa.
“Được rồi, những việc ta muốn nói nhiều như vậy, tổng kết một câu, sau khi tiến vào Rừng rậm Ma thú, tất cả nghe lệnh cấp cao điều khiển, không nghe lời mà bỏ mạng, sẽ không có người vì tính mạng ngươi phụ trách. Buổi chiều trở về chuẩn bị cho tốt những thứ các ngươi muốn mang theo trong vài ngày kế tiếp, đặc biệt là ảnh tinh, chỉ có nó mới có thể chứng minh chúng ta đi qua những đường kia, cũng cung cấp đầu đề cuộc thi phong phú hơn cho các đệ tử khóa sau. Hiện tại ta tuyên bố, tan họp.”
Xế chiều hôm đó, cùng Lôi Tu ăn cơm xong, lúc Trang Dịch đang thu thập hành lý, Vệ Cẩn cùng Thượng Thanh Vân cùng xuất hiện ngoài lều của hắn.
Trang Dịch mở lều vải, khi thấy biểu tình của hai người đứng trước mặt hắn này, lập tức minh bạch bọn họ muốn nói cái gì.
Mặc dù hành động lần này, năm nhất bởi vì nguyên nhân thực lực cơ bản sẽ trở thành phụ thuộc năm thứ tư, nhưng là năm nhất nhân số phần đông, Thượng Thanh Vân làm đứng đầu năm nhất, không có khả năng thật sự cái gì cũng không làm, hoàn toàn để mọi người nghe theo năm thứ tư chỉ huy điều động.
Hôm nay Lục Duẫn Vi mặc dù chỉ ở cùng mọi người đến trưa, nhưng thái độ cường thế của nàng đã khiến Thượng Thanh Vân cảm thấy uy hiếp, bởi vậy buổi chiều lập tức tìm Vệ Cẩn cực kỳ có danh vọng ở ngự hồn hệ cùng Trang Dịch có nhân duyên tốt nhất phụ hồn hệ.
Để Lôi Tu đứng ở trên vai mình, Trang Dịch đi theo Thượng Thanh Vân cùng Vệ Cẩn tới một nơi ít người ở phụ cận, một bên chậm rãi nói chuyện với nhau.
Kỳ thực nói là nói chuyện với nhau, đại bộ phận đều là Thượng Thanh Vân nói: “Lục Duẫn Vi yêu cầu rất đơn giản, yêu cầu tất cả mọi người muốn nghe mệnh lệnh của nàng, mặc dù thực lực của nàng xác thực mạnh hơn so với hồn sư cấp bốn bình thường, nhưng là, năng lực chính thức chỉ huy cùng tác chiến của nàng chúng ta cũng không rõ ràng lắm.”
Thượng Thanh Vân thản nhiên nói, Trang Dịch nhìn hắn, hầu như thấy được dã tâm bành trướng dưới khuôn mặt phong khinh vân đạm kia.
“Trang Dịch, Vệ Cẩn, các ngươi biết rõ vì cái gì mỗi câu chữ của Lục Duẫn Vi một mực nhằm vào hồn sư quý tộc sao? Bởi vì nàng xuất thân bình dân, quan trọng nhất là nàng khinh thường loại hồn sư quý tộc vừa sinh ra đã có tiền như chúng ta, bởi vậy hành trình lần này, chỉ sợ sẽ không thuận lợi như chúng ta tưởng tượng.”
“Nàng là bình dân?” Vệ Cẩn có chút kinh ngạc nhướng mày, “Khó trách lúc trước ở trường học rất khó nhìn thấy nàng…”
Vệ Cẩn nói xong, thanh âm càng ngày càng thấp, sau đó không nói thêm cái gì nữa.
Thượng Thanh Vân hiểu rõ mà cười: “Ta trước khi đến cũng định đi gặp nàng, kết quả bị nàng chặn ngoài cửa. Nói ngắn lại, mặc dù ta tin tưởng ánh mắt của các lão sư trong học viện, nhưng ta không dám xác định thực lực chân thật của Lục Duẫn Vi có thể gánh vác nhiều mạng người theo sau nàng như vậy hay không. Nói thêm càng thừa thãi nên ta cũng không nhiều lời, sau khi mọi người tiến vào Rừng rậm Ma thú, nhất định phải cẩn thận, quản tốt đệ tử của lớp mình, nếu có xuất hiện hiện tượng không khống chế được, năm nhất nhất định phải dựa sát vào đứng lên…”
Thượng Thanh Vân dùng an nguy của năm nhất làm điểm xuất phát, kỹ càng nói lên, Trang Dịch nghe hắn đi vòng vèo, hiểu rõ mục đích cuối cùng của hắn, chỉ là muốn bọn họ ở thời khắc mấu chốt xuất lĩnh năm nhất ủng hộ hắn mà thôi.
Xem ra hắn không chỉ lo lắng Lục Duẫn Vi, hơn nữa còn muốn nhân cơ hội này, thu phục toàn bộ năm nhất triệt để về hắn chỉ đạo.
Cáo biệt Thượng Thanh Vân đang cảm thấy mĩ mãn rời đi, Trang Dịch trở lại trong lều của mình, trừ thu thập quần áo, trước khi hắn tới nơi này, mấy thứ trong vòng tay không gian cũng sửa sang lại một lần, sau khi xem xét kỹ càng với Lôi Tu trong lều vải, Trang Dịch mới an tâm chìm vào giấc ngủ.
Hắn ai cũng không tin, lần này tiến vào Rừng rậm Ma thú, mục đích cuối cùng của Trang Dịch, lấy bảo trụ chính mình làm điều kiện tiên quyết, tăng thực lực lên mà thôi.
Sáng sớm hôm sau, trời còn chưa sáng hẳn, người trong că cứ đã đều bị gọi dậy. sau lưng mỗi người đều đeo bao lớn dùng cực kỳ bên do học viện Bardon phát ra, mang theo hành lý 7 ngày của mình, xuất phát, tiến nhập nơi với đại đa số người mà nói là thần bí lại khó lường —— Rừng rậm Ma thú!
Năm thứ tư lần này đến rèn luyện tổng cộng 11 người, kể cả Lục Duẫn Vi tổng cộng có 4 người xung phong phía trước, mà còn dư lại mấy người, trong đó có 3 người bị xếp vào bên trong, tùy thời ứng đối tình huống đặc biệt, mà đổi thành bên ngoài 4 người, tức thì được an bài sau cùng của đội ngũ.
“Tất cả mọi người, chú ý bốn phía bản thân cùng đồng đội, có bất kỳ tình huống ngoài ý muốn, lập tức thông báo học trưởng năm thứ tư ở phụ cận, ngàn vạn không thể tự hành động thiếu suy nghĩ.” Lục Duẫn Vi phía trước một bên tiến lên, một bên lớn tiếng nói, “Trong Rừng rậm Ma thú đều có cực kỳ nhiều nguy cơ không nhìn thấy, tùy thời có thể đánh úp lại từ bốn phương tám hướng, đề cao lực chú ý cùng tâm cảnh giới của các ngươi! Tùy thời chuẩn bị cho tốt bùng nổ hồn lực!”
Bên ngoài sáng sớm còn mang theo làn sương mỏng, đám Trang Dịch đứng ở vị trí sâu nhất đội ngũ, dùng hình thức một tiểu đội làm đơn vị chặt chẽ mà đi, mà Lôi Tu vì ngủ thuận tiện, nhảy vào bao Trang Dịch đeo sau lưng. Chỉ thấy nó nửa người dưới ngồi trong áo Trang Dịch, nửa người trên lộ ra bên ngoài, chân trước khoác lên vai Trang Dịch, thỉnh thoảng híp híp mắt.
Hổ là vua của rừng rậm, trong ma thú ngang cấp chiếm ưu thế tuyệt đối, lúc này vừa mới vào rừng cây, dù cho phụ cận có ma thú, tất cả đều là cấp thấp, là một ma thú Tật Lôi Hổ cấp trung, Lôi Tu không đem nguy hiểm bốn phía để trong lòng cũng coi như hợp tình lý.
Do di chuyển trong rừng nhiệt đới, bởi vậy hôm nay mọi người thống nhất đổi đi trường bào hoặc áo khoác ngoài ưu nhã lại xa hoa thường mặc, tập thể mặc trang phục thuận tiện hành động. Theo bọn họ cách căn cứ ngày càng xa, cỏ dại bên chân sinh trưởng cũng càng rậm rạp, giày màu đen dẫm trên cỏ cao cỡ nửa người, thanh âm loạt xoạt cỏ dại cọ qua ống quần cùng giày, nghe chỉnh tề lại nặng nề.
Từ từ, cây cối bốn phía bất tri bất giác nhiều hơn, ánh mặt trời xuyên thấu qua lá cây chiếu rọi xuống, lại bị sương trắng che đậy, tia sáng bốn phía cũng càng ngày càng mờ.
Bất tri bất giác, đám Trang Dịch đi gần một giờ lộ trình, chung quanh cây cối đã từ cây nhỏ bình thường, biến thành đại thụ năm sáu người ôm mới hết, cao chừng vài mét, trên cành bò đủ loại dây mây, tạo thành đồ án thiên nhiên kỳ quái, lá cây he khuất bầu trời, ngẫu nhiên có gió từ trên không trung thổi qua, tiếng lá cây va chạm, nghe vừa rõ ràng lại xa xôi.
Trang Dịch chú ý tới, phụ cận tiếng chim hót cùng tiếng côn trùng kêu vang càng nhiều hơn, bùn đất dưới chân cũng trở nên ướt át, không ít nơi còn mọc lên một ít nấm cùng rêu, là do trường kỳ không có ánh mặt trời chiếu sáng dẫn đến.
Đây là lần đầu tiên tới Rừng rậm Ma thú từ khi hắn trùng sinh đến nay, trong trí nhớ là lần thứ hai đến.
Kiếp trước trong quá trình hành quân Trang Dịch từng đóng quân một thời gian ngắn ở Rừng rậm Ma thú, kết hợp với nội dung cuộc thi, bởi vậy hắn rõ ràng minh bạch, Rừng rậm Ma thú là một nơi nguy hiểm như thế nào.
Đúng lúc này, năm thứ tư đang tiến lên ở phía trước dừng bước.
“Phía trước không có đường.” thanh âm của Lục Duẫn Vi từ tiền phương truyền đến, nàng cũng không có tận lực hạ giọng, bởi vậy người đứng phía sau nghe rất rõ ràng, “Trước đó lần thứ nhất chúng ta tới đây, bên trong rõ ràng còn có, như thế nào hiện tại không có…”
“Một năm thời gian không người bước vào, đầy đủ những thực vật này bao trùm đường đi.” Năm thứ tư khác nói, “Không quan hệ, trên bản đồ có đánh dấu, chúng ta căn cứ phía trên đi, nhớ rõ tránh những khu vực nguy hiểm kia là được rồi —— “
Năm thứ tư này còn chưa dứt lời, đột nhiên ở cuối cùng đội ngũ, tiếng thét chói tai của một nữ hồn sư năm nhất truyền đến: “Có sâu!”
Mọi người đang hết sức chăm chú nghe Lục Duẫn Vi cùng hồn sư năm thứ tư kia nói chuyện với nhau, sau lưng đột nhiên bạo phát ra thanh âm như vậy, lần đầu tiên bước vào Rừng rậm Ma thú, đám năm nhất bị cây cối mênh mông rậm rạp bốn phía làm cho có chút khẩn trương lập tức phản xạ có điều kiện nhìn về phía sau.
Chỉ thấy hai nữ hồn sư đứng ở phía dưới góc phải đội ngũ lảo đảo lui về phía sau, mặt mày trắng xám chỉ vào phía trước run rẩy nói. Mà ở chỗ các nàng đang chỉ, có một nữ hồn sư nhỏ gầy quỷ dị đứng tại nguyên chỗ vẫn không nhúc nhích.
Trang Dịch tập trung nhìn vào, nguyên lai trên người nữ hồn sư đó bò rậm rạp chằng chịt rất nhiều những con sâu hơi mờ, nhỏ chừng đầu ngón tay, sâu kia vừa bò qua thân thể nữ hồn sư, vừa lưu lại chất nhầy hơi mờ, phàm là da thịt bị chất nhầy kia dính vào, tất cả giống như bị cố định lại, bởi vậy trên mặt nữ hồn sư lúc này còn bảo lưu biểu tình hoảng sợ, như là một bức tượng.
Không đến một lát, chất nhầy của trên trăm con sâu nhỏ bao trùm hơn phân nửa thân thể nữ hồn sư, chúng hiển nhiên là bắt đầu bò xuống từ đỉnh đầu, cho tới bây giờ bò tới chân, nữ hồn sư này không đi được rồi người bên cạnh mới phát hiện dị thường.
Nhưng vào lúc này, một hồn sư cấp bốn đi phía sau đội ngũ thấy thế, lập tức xông lên, phóng thích hồn thú ra ngoài, hồn thú của hắn là một con chim sẻ thuộc tính hỏa, chỉ thấy hồn thú nhỏ nhắn xinh xắn kia mang theo hỏa diễm nhanh chóng bay vòng quanh thân thể nữ hồn sư, không đến ba phút, liền cắn nuốt tất cả côn trùng trên người nàng vào bụng, sau đó mới đánh nấc một cái, được hồn sư cấp bốn kia thu trở về.
Bạn đang �
Nhưng mà, côn trùng bị ăn sạch, chất nhầy lại như cũ còn tại.
Trang Dịch nhìn khuôn mặt ngày càng tái nhợt của nữ hồn sư kia, đột nhiên ý thức được chất nhầy chỉ sợ là mang theo độc tố mãn tính, thấy người xung quanh vẫn còn sợ hãi mà nhìn không dám nhúc nhích, Trang Dịch nghĩ nghĩ, nhanh chóng đeo bao tay, lập tức đi ra phía trước giúp nữ hồn sư kia đẩy chất nhầy toàn thân ra.
Chất nhầy này giống như nước trà đặc dính, một khi dính vào, liền kéo ra một đầu sợi tơ thật dài, hoàn hảo là hơi mờ, thoạt nhìn không đến mức quá ác tâm.
Thấy Trang Dịch bắt đầu động thủ làm, năm nhất bốn phía lập tức bắt chước làm theo, cũng đi theo hỗ trợ đẩy chất nhầy ra, cuối cùng Trang Dịch lại đến phụ cận thu sương sớm, đổ xuống trên người nữ hồn sư này, đại khái thanh lý chất nhầy trên người nàng một chút.
Sau khi triệt để giải cứu nữ há»n sÆ° từ trong chất nhầy ra, thân thá» nà ng má»m nhÅ©n, ý thức Äã lâm và o hôn mê. CÅ©ng may mà vá» nà y là há»n sÆ° ngá»± há»n há», lá»±c phòng ngá»± của bản thân cá»±c kỳ không tá», thá»i Äiá»m bá» côn trùng táºp kÃch, phản xạ có Äiá»u kiá»n dùng há»n lá»±c má» má»t lá» há»ng giúp mình hô hấp, bằng không Äã sá»m nghẹn chêÌt.
Ngay á» thá»i Äiá»m nà y, Lục Duẫn Vi cÅ©ng Äi phÃa sau Äá»i ngÅ©, sau khi nà ng nhìn thấy nữ há»n sÆ° hôn mê, sắc mặt liêÌn triá»t Äá» tái nhợt xuá»ng. Má»i tiến và o Rừng ráºm Ma thú liêÌn có má»t ngÆ°á»i hôn mê, nà y sẽ mang Äến cho Äá»i ngÅ© phiá»n toái rất lá»n, Lục Duẫn Vi láºp tức nhìn hằm hằm và o hai bằng hữu của nữ há»n sÆ° kia: âChuyá»n gì xảy ra? Các ngÆ°Æ¡i thân là há»n sÆ° cấp hai, ma thú chạy Äến trên ngÆ°á»i Äá»ng bạn, các ngÆ°Æ¡i cÆ° nhiên không biết? HÆ¡n nữa cà ng buá»n cÆ°á»i chÃnh là , sau khi phát hiá»n lại có thá» chá» và o thân thá» Äá»ng bạn sợ hãi lui ra phÃa sau, các ngÆ°Æ¡i vẫn laÌ há»n sÆ° sao? Nhìn thấy bằng hữu tao ngá» nguy hiá»m, phản xạ có Äiá»u kiá»n lui vá» phÃa sau tránh Äi, chẳng lẽ cái nà y chÃnh là phẩm chất của các ngÆ°Æ¡i?â
Hai nữ há»n sÆ° kia vừa phục há»i tinh thần lại không lâu, tháºt vất vả nhìn Äá»ng bạn không có viá»c gì má»i dám thá» dà i má»t hÆ¡i, kết quả bá» Lục Duẫn Vi quá» trách nghiêm nghá» nhÆ° váºy, há»c mắt láºp tức Äá» lên, cúi Äầu chá»u Äá»±ng không khóc lên.
Vá» Cẩn thấy thế, láºp tức mặc ká», hắn là Äá» nhất danh của ngá»± há»n há», tá»± nhiên không thá» Äá» Lục Duẫn Vi quá» trách ngÆ°á»i của hắn nhÆ° váºy, láºp tức Äi lên phÃa trÆ°á»c nói: âSá»± tình phát sinh Äá»t nhiên, các nà ng là lần Äầu tiên và o Rừng ráºm Ma thú, lại là nữ hà i tá», nhìn thấy nhiá»u côn trùng nhÆ° váºy, tá»± nhiên sẽ bá» dá»a Äến, mặc dù vừa bắt Äầu biá»u hiá»n không tá»t lắm, nhÆ°ng là sau khi phản ứng ká»p thá»i láºp tức Äi giải cứu Äá»ng bạn, há»c tá»·, vẫn laÌ suy nghÄ© má»t chút là m thế nà o khiến ngÆ°á»i hôn mê tá»nh lại a.â
Lục Duẫn Vi Äang tức giáºn bá»c lên Äầu, thấy Vá» Cẩn cÅ©ng dám phản bác nà ng, sắc mặt láºp tức âm trầm: âMa thú cÅ©ng mặc ká» ngÆ°Æ¡i là nam nhân hay laÌ nữ nhân, tiến nháºp nÆ¡i nà y, má»i ngÆ°á»i Äá»u là giá»ng nhau. Nếu các nà ng cho mình là nÅ©ng ná»u Äại tiá»u thÆ° xuất thân gia Äình quý tá»c, ngay từ Äầu liêÌn không nên báo danh tá»i nÆ¡i nà y chá»u tá»i! Än không hết khá» nà y thì Äừng qua Äây liên lụy ngÆ°á»i khác!â
Vá» Cẩn nghe váºy, sắc mặt láºp tức thay Äá»i, hắn kỳ thá»±c xem nhÆ° má»t quý tá»c phi thÆ°á»ng tiêu chuẩn, mặc dù có xúc Äá»ng cùng thiên chân của thiếu niên, nhÆ°ng thân là há»n sÆ° thế gia, luôn luôn rất phong Äá», nhÆ°ng là lá»i nói của Lục Duẫn Vi hôm nay thà nh công khiến Vá» Cẩn phá công, Vá» Cẩn Äang muá»n phản bác, Äúng lúc nà y, Thượng Thanh Vân Äi tá»i, ngÄn á» hai ngÆ°á»i: âÄược rá»i, ÄÆ°Ìng quâÌy, bây giá» không phải là thá»i Äiá»m cãi nhau, bá»n phÃa ẩn núp không Ãt ma thú còn nhìn chằm chằm chúng ta.â
âNgÆ°Æ¡i lại là cái gì.â Lục Duẫn Vi nhìn Thượng Thanh Vân, hÃp mắt khinh thÆ°á»ng nói.
Biá»u hiá»n trên mặt Thượng Thanh Vân cứng Äá», nhÆ°ng tháºt nhanh liêÌn khôi phục bình thÆ°á»ng: âHá»c tá»·, ta là Äứng Äầu nÄm nhất Thượng Thanh Vân, chiến há»n sÆ° cấp ba.â
Lục Duẫn Vi nghe xong cấp báºc của Thượng Thanh Vân, trên mặt láºp tức hiá»n ra thần sắc kinh ngạc, dù sao há»n sÆ° có thá» tấn cấp ba á» nÄm nhất, tÃnh ra là cá»±c kỳ hiếm thấy, mặc dù cấp ba há»n sÆ° so ra vẫn không thá» bằng nà ng, nhÆ°ng Ãt ra trong ná»i tâm Lục Duẫn Vi, miá» n cưỡng Äã có tÆ° cách nói chuyá»n vá»i nà ng.
Thượng Thanh Vân nhìn khuôn mặt xinh Äẹp của Lục Duẫn Vi, thu từng biá»u tình rất nhá» trên mặt nà ng và o Äáy mắt, hiá»u rõ thá»±c lá»±c của mình Äã Äược Lục Duẫn Vi tán thà nh, Thượng Thanh Vân nhẹ nhà ng cÆ°á»i má»t tiếng, Äang Äá»nh phong Äá» nhanh nhẹn má» miá»ng, Trang Dá»ch luôn luôn là m bạn bên ngÆ°á»i nữ há»n sÆ° á» Äằng kia Äứng dáºy: âTá»t rá»i, nà ng Äã tá»nh.â
Thanh âm của Trang Dá»ch láºp tức hấp dẫn ánh mắt tất cả má»i ngÆ°á»i, Thượng Thanh Vân cùng Lục Duẫn Vi á» trung tâm cãi lá»n lúc nà y má»i nhá» tá»i nữ há»n sÆ° vẫn còn hôn mê, thấy nà ng Äược Trang Dá»ch dìu Äỡ tá»nh lại, Lục Duẫn Vi sắc mặt láºp tức chuyá»n biến tá»t Äẹp, nhÆ°ng là khẩu khà nhÆ° trÆ°á»c không tá»t lắm, nà ng nói vá»i nữ há»n sÆ° nà y: âTháºt không biết ngÆ°Æ¡i là m sao trúng chiêu, nhiá»u ma thú cấp má»t bò qua bò lại trên ngÆ°á»i ngÆ°Æ¡i nhÆ° váºy, ngÆ°Æ¡i thân là ngá»± há»n sÆ°, cÆ° nhiên má»t chút cảm giác cÅ©ng không cóâ¦â
Trang Dá»ch không thá» chá»u Äá»±ng Äược Lục Duẫn Vi cay nghiá»t nà y, thấy nữ há»n sÆ° bên cạnh hắn bá» Lục Duẫn Vi rÄn dạy cúi Äầu không dám nói lá»i nà o, hắn ÄaÌ cắt ÄÆ°Ìt lá»i Lục Duẫn Vi: âHá»c tá»·, chúng ta vẫn laÌ tranh thủ thá»i gian tiếp tục Äi tá»i a.â
Lục Duẫn Vi láºp tức liếc Trang Dá»ch má»t caÌi, cÅ©ng có lẽ là bá»i Trang Dá»ch vừa má»i láºp má»t công, nà ng không lại rÄn dạy Trang Dá»ch, quay ngÆ°á»i Äi lên trÆ°á»c nhất Äá»i ngÅ©, sau khi thảo luáºn cùng vá»i và i há»n sÆ° nÄm thứ tÆ° má»t lát, má»i chá»n má»t phÆ°Æ¡ng hÆ°á»ng: âXuất phát!â
Äá»i ngÅ© tiếp tục bảo trì bá» pháp lúc trÆ°á»c Äi vá» phÃa trÆ°á»c, nhÆ°ng mà trải qua chuyá»n lần nà y, tâm tình má»i ngÆ°á»i trong Äá»i ngÅ© Äá»u không còn Äược nhÆ° lúc trÆ°á»c.
Có lẽ cà ng khẩn trÆ°Æ¡ng, có lẽ cà ng cảnh giác, có lẽ cà ng sợâ¦
Vá» Cẩn Äứng bên ngÆ°á»i Trang Dá»ch, thấp giá»ng bất mãn nói: âLoại nữ nhân nà y dẫn Äầu Äá»i chúng ta, tháºt không có vấn Äá» sao.â
Trang Dá»ch nghÄ© Äến mà n vá»i vã rÄn dạy má»i ngÆ°á»i vừa rá»i, lại hoà n toà n không ÄỠý ngÆ°á»i cần quan tâm nhất, trong Äầu cÅ©ng Äá»ng ý ý tÆ°á»ng của Vá» Cẩn. Bảo thủ, cuá»ng vá»ng tá»± Äại, hÆ¡n nữa Äá»i vá»i há»n sÆ° quý tá»c còn Äặc biá»t cay nghiá»t ác Äá»c, Trang Dá»ch tháºm chà hoà i nghi, chẳng lẽ nà ng tấn cấp bá»n quá lâu, hoà n toà n quên mất khi mình cấp hai là thá»±c lá»±c nhÆ° thế nà o, bá»i váºy khi Äá»i vá»i há»n sÆ° cấp hai bá»n há» nà y má»i có cái cảm giác không thá» nà o khiến ngÆ°á»i ta gáºt bừa vá» sá»± Æ°u viá»t kia.
âDù cho chuyá»n vừa rá»i là chúng ta không cẩn tháºn, nhÆ°ng phải biết sau cùng Äá»i ngÅ© còn có há»n sÆ° cấp bá»n Äang nhìn, bá»n há» phản ứng không phải cÅ©ng cháºm muá»n chết â¦â Vá» Cẩn vẫn còn nói thầm.
Äánh giá vá» Lục Duẫn Vi trong lòng Trang Dá»ch lại bá» thêm má»t Äiá»u: Bao che khuyết Äiá»m.
âÄúng rá»i, ngÆ°Æ¡i vừa má»i là m thế nà o cứu tá»nh nữ há»n sÆ° kia?â Vá» Cẩn Äá»t nhiên tò mò há»i.
âHá»n thú cấp hai của ta có tác dụng giải Äá»c, ta cÅ©ng không biết có thá» dùng hay không, lúc ấy tùy tiá»n thá» má»t chút.â Trang Dá»ch nói.
Vá» Cẩn bừng tá»nh Äại ngá», cÆ°á»i nói: âHá»n thú thá»±c váºt kia của ngÆ°Æ¡i vá»n không có tác dụng gì, nhÆ°ng và o trong tay ngÆ°Æ¡i, cÆ° nhiên biến thà nh trá» liá»u phòng ngá»± cùng phụ trợ nhất thá» rá»i.â
Trang Dá»ch nghe váºy, cÆ°á»i cÆ°á»i. Äúng lúc nà y, hắn Äá»t nhiên thấy Äược Thượng Thanh Vân Äứng má»t bên, chá» thấy trên mặt hắn treo nụ cÆ°á»i vui sÆ°Æ¡Ìng, nhìn qua bóng lÆ°ng Lục Duẫn Vi phÃa trÆ°á»c, thần sắc ôn nhu vô cùng ââ nhÆ° là Äang nhìn con má»i của mình.