Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Tối Cường Triệu Hoán Sư
  3. Chương 63
Trước /260 Sau

Tối Cường Triệu Hoán Sư

Chương 63

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Nửa năm sau.

Sau khi rèn luyện từ Rừng rậm Ma thú trở về, Trang Dịch cùng Vệ Cẩn thuận lợi tấn cấp bốn. Hành trình Rừng rậm Ma thú năm nay nhẹ nhõm hơn năm trước nhiều, trường học rút kinh nghiệm từ năm trước, tăng cường biện pháp phòng hộ.

Mà năm hai và năm ba đã trải qua rèn luyện giống như tai nạn của năm trước, ổn trọng hơn năm trước rất nhiều, hơn nữa khi năm thứ hai cùng năm thứ ba vẫn còn là năm thứ nhất cùng năm thứ tư, đã từng có hợp tác, mọi người đều quen biết, cho nên cuối cùng khi hoàn thành nhiệm vụ, không chỉ không xuất hiện thương vong, còn làm cho đại đa số người thành công tấn cấp, quả thực là cục diện tất cả đều vui.

Mà năm nhất năm nay hợp tác với năm thứ tư, dưới sự tôi luyện của năm thứ tư cũng càng ngày càng có nề nếp.

Nghỉ hè tiến đến, trong khi tất cả mọi người bắt đầu buông lỏng vui đùa, Trang Dịch cùng Vệ Cẩn lại bận rộn bắt đầu chuẩn bị rời Bardon, đi tới học viện bọn họ phải ở lại trong một năm kế tiếp.

Trước khi rời đi, học viện đã tặng cho mỗi người bọn họ một ma thú cấp bốn, trong đó Trang Dịch ở trong học viện thành công thu phục một cây tặng đưa cấp hai người bọn họ mỗi cái một cái cấp bốn ma thú, trong đó Trang Dịch ở trong học viện thành công thu phục một cây Bồ Công Anh Ảo Giác cấp bốn, không chỉ có tăng cường tốc độ chuyển rời của Trang Dịch, Bồ Công Anh Ảo Giác còn có thêm ảo thuật, đối với hệ chiến hồn sư của Trang Dịch kia thì am hiểu ảo thuật cũng có tăng thêm nhất định.

Đảo mắt, nghỉ hè cũng đi qua một nửa, qua khoảng một tháng nữa chính là thời gian các học viện lớn khai giảng, Trang Dịch cùng Vệ Cẩn bước lên hành trình rời khỏi học viện Bardon, riêng mình tự đi về các phương hướng khác nhau.

Học viện Ellen ở phương Bắc đại lục, khí hậu tương đối rét lạnh, Trang Dịch đặc biệt mang theo vài món quần áo có thuộc tính chống lạnh để vào không gian, cũng nhét đầy không gian bằng một ít đồ dùng sinh hoạt thiết yếu hàng ngày của hắn cùng Lôi Tu, sau đó mới xuất phát.

Học sinh trao đổi đi về một học viện khác, học viện kia sẽ phái ra đại biểu cao cấp hộ tống trên đường đi, người được phái tới là người đã từng đến học viện Bardon làm học sinh trao đổi, bởi vì giữa học viện Bardon cùng học viện Ellen cách xa nhau 32 tòa thành thị, nếu dùng phương tiện giao thông bình thường, vừa đi vừa về e rằng cần tròn 50 ngày, mà kỳ nghỉ, thời gian khai giảng cùng đi học của học viện Ellen lại có chút khác biệt với học viện Bardon, cho nên để học sinh trao đổi có thể thành công đến học viện Ellen vào khai giảng, cuối cùng quyết định dùng Thành Lệ Vân ở trung gian hai học viện làm điểm giữa, đệ tử hai trường gặp nhau ở đó.

Để chiếu cố ma thú của Trang Dịch, học viện Bardon đặc biệt thuê một chiếc xe ngựa cực lớn, ngựa kéo xe đằng trước được lão sư tự thân làm trận pháp che chở, khiến chúng không cảm ứng được hơi thở của Lôi Tu, nếu không đám ma thú ngựa cấp thấp này, nhìn thấy Lôi Tu căn bản không thể nào đứng thẳng, càng đừng nói chạy đi.

Vừa đường xá xa xôi trở về từ Rừng rậm Ma thú không bao lâu, lại ngồi xe ngựa chạy đi, Trang Dịch cùng Lôi Tu có chút mỏi mệt ngồi trong xe, ánh nắng giữa hè nóng bỏng chướng mắt, xuyên thấu qua khe hở chiếu vào xe ngựa.

Không khí nóng bức khiến người lười biếng.

Lôi Tu ghé vào trên đệm lót mềm mại, so với nửa năm trước, bởi vì mùa hè đến, lông trên thân thể nó trở nên thưa thớt hơn một chút, thoạt nhìn không phải một đống lớn như vậy nữa, đồng thời bởi vì hành trình đến Rừng rậm Ma thú tháng trước, Lôi Tu thuận lợi từ cấp năm tấn lên cấp sáu, mỡ treo trên người nó một năm vừa rồi rốt cuộc toàn bộ tiêu giảm, không chỉ toàn bộ hình thể gầy hơn, cơ bắp hoa văn đường cong rõ ràng, cũng chầm chậm bày ra.

Lúc này nó ghé vào trên đệm mềm mại, đường cong các bộ phận từ đầu đến đuôi tràn ngập mỹ cảm mềm dẻo, đặc biệt là tứ chi cường tráng cùng phần eo thon đầy sức mạnh hình thành đối lập rõ ràng, cái đuôi vừa thô vừa dài, toàn thân nhìn qua là tỉ lệ hoàn mỹ, tràn đầy sức mạnh!

Trang Dịch lười biếng tựa trên người Lôi Tu, đầu gối lên phần bụng mềm mại của nó, thỉnh thoảng vươn tay động động móng vuốt Lôi Tu, sờ sờ đuôi của nó.

Lôi Tu có chút mệt rã rời, thỉnh thoảng chợp mắt một chút, thấy sắp nhắm mắt lại, Trang Dịch lại động động thân thể của nó, nó lại mở ra, sau đó một lát lại chầm chậm nhắm lại, kết quả là Trang Dịch lại khẽ động. Sau nhiều lần như vậy, Lôi Tu rốt cuộc giận, cúi đầu xuống dùng đầu lưỡi dùng sức liếm láp cổ Trang Dịch, chui tới chui lui trong khoảng giữa bả vai cùng xương quai xanh của hắn.

Không phải chỉ có người mới có thể trêu đùa điểm mẫn cảm của động vật, dưới sự dạy bảo của Trang Dịch, Lôi Tu đã sớm học xong một chiêu này.

Trang Dịch bị Lôi Tu liếm cười ha ha không ngừng, hành trình quá mức buồn tẻ không thú vị, phong cảnh trôi qua bên ngoài cơ bản đều giống nhau, Trang Dịch đã chán ngấy rồi, thấy Lôi Tu chơi đùa với mình, lập tức ghé lên người Lôi Tu đùa giỡn với nó, cuối cùng một người một thú đều chơi mệt, lúc đó mới trán dính trán trao đổi hồn lực, vừa giải lao lại vừa xúc tiến tu luyện.

Lôi Tu đã sớm thăng lên cấp năm từ một năm trước, so sánh với tốc độ thăng cấp thần tốc từ cấp một nhanh chóng đến cấp năm trong năm thứ nhất của Lôi Tu, trong năm thứ hai này của Trang Dịch, Lôi Tu chỉ tấn từ cấp năm lên cấp sáu, tốc độ thăng cấp rõ ràng lộ ra chậm hơn không ít, Trang Dịch mặc dù có chút nghi hoặc với điều này, nhưng rất nhanh cũng thoải mái.

Hắn thường xuyên điều tra lực lượng cuồng bạo trong cơ thể Lôi Tu kia, phát hiện so sánh với 2 năm trước, luồng lực lượng này đã bị co lại nhỏ hơn rất nhiều, điều này nói rõ, hồn lực của Lôi Tu vẫn luôn tăng cường.

Bất luận là hồn sư hay là ma thú, cấp bậc càng lên cao, thăng cấp càng khó khăn, từng cấp bậc của hồn sư, sở dĩ phân ra các giai thượng hạ cùng đỉnh phong, chủ yếu chính là vì phục vụ cho hồn sư cấp trung trở lên, càng đến giai đoạn sau, dù là hồn sư cùng cấp bậc, hạ giai cùng đỉnh phong vẫn chênh lệch quá nhiều, bởi vậy có thể thấy được tăng lên từng cấp bậc là có bao nhiêu khó khăn.

Ma thú giống như hồn sư, cấp bốn đến cấp sáu là ma thú cấp trung, cấp bảy chính thức bước vào hàng ngũ ma thú cấp cao, ranh giới giữa ma thú cấp trung đến cấp cao, tuyệt không phải chỉ đơn thuần tu luyện hồn lực là có thể vượt qua.

Nếu là hồn sư, bởi vì hồn lực trong cơ thể khi vượt qua cấp sáu thăng đến cấp bảy sẽ có biến hóa nghiêng trời lệch đất, vì để khi tấn cấp không nổ tan xác mà chết, nhất định phải học được cách điều khiển hồn lực đến trình độ cực kỳ tinh tế, lợi dụng hồn lực cường hóa thân thể, tương đương với cải tạo lại thân thể một lần, quá trình này có vài phần tương tự với lúc trước Trang Dịch thức tỉnh huyết mạch triệu hóa sư, nhưng mạnh mẽ hơn cái kia nhiều.

Thân thể tẩy tủy phạt kinh một lần, không chỉ có vết sẹo bên ngoài thân thể sẽ biến mất, tạp chất trong cơ thể cũng bị hồn lực loại bỏ, mật độ thân thể thành lớn, sức thừa nhận càng mạnh hơn, cho dù là hồn sư rất gầy yếu, sau khi trở thành hồn sư cấp bảy, chỉ cần vận dụng hồn lực, lực phòng ngự thân thể sẽ tương đương với hồn sư cấp thấp.

Nói ngắn lại, cấp sáu tiến vào cấp bảy, sẽ là một quá trình cực kỳ khó khăn phiền toái, nhưng lại cực kỳ làm cho người ta chờ mong, mặc dù mỗi lần Trang Dịch nhìn thấy Lôi Tu thăng cấp đều nhẹ nhõm dị thường, nhưng ở dưới tình huống có thể, hắn vẫn hy vọng Lôi Tu có thể tiến hành theo chất lượng, không cần phát sinh bất luận ngoài ý muốn nào mới tốt.

Đảo mắt hơn 10 ngày buồn tẻ rốt cuộc trôi qua, khi thấy ma thú ngựa kéo xe không đi vòng qua thành thị sát biên giới mà trực tiếp rẽ vào con đường đi đến trung tâm đại lục, Trang Dịch rốt cuộc xốc lại tinh thần, lấy một bức thư trong không gian ra, bắt đầu tỉ mỉ so sánh.

Phong thư này là học viện Ellen gửi cho hắn, trừ viết rõ hắn đi vào học viện Ellen rét lạnh cần mang theo những vật phẩm gì cùng những hạng mục công việc cần chú ý ra, còn cụ thể dặn dò quá trình gặp mặt trong Thành Lệ Vân như thế nào.

Trên thư đã nói, hy vọng Trang Dịch có thể chờ ở quảng trường trung tâm Thành Lệ Vân vào giữa trưa từ 2 giờ đến 5 giờ ngày 23 tháng này, học viện Ellen đã phái một đệ tử năm thứ năm, một đệ tử năm thứ tư cùng một đệ tử năm thứ ba tới đón hắn, hy vọng hắn có thể thông qua nói chuyện với đệ tử niên cấp cao của học viện Ellen, trong hơn 10 ngày trên đường có thể triệt để hiểu rõ học viện Ellen.

Dưới cùng của bức thư là bản đồ Thành Lệ Vân, bên trên còn đánh dấu rõ ràng điểm gặp mặt ở quảng trường, hình như là ở trong một cái đình nhỏ.

Hôm nay là ngày 22, Trang Dịch đến sớm hơn thời gian đã hẹn một ngày, sau khi xe ngựa mang mình đi vào phụ cận thành thị, Trang Dịch nhanh chóng thu thập đồ đạc trong xe ngựa, sau đó tìm một nhà trọ ở phụ cận, bố trí xe ngựa ổn thỏa trước, sau đó mới mang Lôi Tu vào nhà trọ nghỉ ngơi một đêm, giữa trưa ngày kế tiếp, đúng hẹn đi vào cái đình nhỏ kia.

Thành Lệ Vân là một thành thị cỡ trung chênh lệch giàu nghèo rất lớn, người bình thường rất nhiều, hồn sư tương đối thưa thớt, mà hồn sư mang theo ma thú lại càng hiếm thấy, huống chi hình thể Lôi Tu lớn như vậy, dù là ở phụ cận học viện Bardon cũng cực kỳ làm người khác chú ý, sau khi đi vào Thành Lệ Vân, hầu như mỗi người đi qua người Trang Dịch đều lựa chọn lách qua một khoảng cách, sau đó vây xem từ xa.

Mặc dù ở học viện Trang Dịch đã quen tầm mắt nhìn chằm chằm vào hắn của những người khác, nhưng là nhiều người như vậy cùng nhau dùng ánh mắt kính sợ nhìn hắn cùng Lôi Tu, vẫn là khiến Trang Dịch vô cùng không được tự nhiên, hắn thậm chí có người đặc biệt chạy từ đằng xa tới chỉ vì liếc trộm Lôi Tu một cái!

Cúi đầu xuống cố gắng bỏ qua những ánh mắt kia, Trang Dịch kiên nhẫn chịu đựng, từ giữa trưa 1 giờ chờ đến 6 giờ, thấy mặt trời đã sắp xuống núi mà vẫn không có bất kỳ người nào đến, Trang Dịch mấy lần cúi đầu đối chiếu bản đồ cùng thời gian, sau khi xác định mình không tính sai thời gian, thần sắc trên mặt Trang Dịch triệt để lạnh xuống.

Bọn họ đây là đang ra oai phủ đầu với hắn? Các hồn sư đại biểu học viện Ellen đến đây tiếp đãi học sinh trao đổi, lần đầu tiên gặp mặt đã làm ra việc thất lễ như vậy… Đây quả thực là khiến cho Trang Dịch không thể tin.

Giả sử đây không phải là ngoài ý muốn, bài trừ loại khả năng đầu tiên, như vậy, trừ khi bên trong có người biết hắn, hơn nữa từng có liên quan tới hắn —— nếu Trang Dịch nhớ không lầm, Trương Triết nhìn thấy ở bên ngoài Rừng rậm Ma thú hơn một năm trước kia, hiện tại vừa vặn lớp năm a? Hắn là học sinh trao đổi đến học viện Bardon một năm trước, lần này tất nhiên sẽ cho hắn tham dự, mặc dù như trước cảm thấy có chút không ngờ, nhưng mà xét thấy học viện Ellen là trường học coi thực lực là trên hết, nếu Trương Triết cố ý khiến cho Trang Dịch mất mặt, có lẽ cũng không phải không có khả năng…

Bất luận làm sao, đây đều là suy đoán cá nhân của hắn, Trang Dịch quyết định đợi thêm một ngày đêm nữa, nếu vẫn không gặp được người của học viện Ellen, để hắn một mình trở lại thành Bardon là không thể nào, cùng lắm thì hắn mang theo Lôi Tu một mình đến học viện Ellen, đến lúc đó xem đối phương trả lời như thế nào.

Trang Dịch thu bản đồ lại, trên mặt không nhìn ra chút bất mãn nào, hắn cúi đầu xuống nói với Lôi Tu: “Chúng ta về nhà trọ trước.” Hắn cũng không tin Trương Triết dám lấy tâm tư cá nhân mà đuổi học sinh trao đổi là hắn đây chạy về học viện Bardon.

Trang Dịch cùng Lôi Tu đứng dậy rời khỏi đình nhỏ, dân chúng ngừng chân vây xem bên ngoài lập tức cả kinh, nhao nhao nhường đường cho Trang Dịch, có mấy người không kịp đi, thậm chí bị trượt chân trên mặt đất, khi thấy Lôi Tu đi tới hướng đó, trên mặt người kia lập tức toát ra tâm tình hoảng sợ, lăn một vòng chạy đi.

Trang Dịch thu tình hình này vào trong đáy mắt, âm thầm phân tích trong lòng, chỉ sợ mặc dù hồn sư ở Thành Lệ Vân rất thưa thớt, nhưng địa vị lại cực cao, hơn nữa có lẽ còn rất thích hư danh cùng khoe khoang, bằng không khi dân chúng bốn phía gặp được hắn sẽ không có biểu hiện như vậy.

Thẳng đến khi Trang Dịch trở về phụ cận nhà trọ, đằng sau còn đuổi theo mấy đứa trẻ thích xem náo nhiệt, ở xa xa chỉ vào Lôi Tu vừa tò mò lại sợ hãi thảo luận, quần áo những đứa bé này rách rưới, thoạt nhìn giống như trẻ lang thang, Lôi Tu mặc dù không thích bị người khác chỉ trỏ như vậy, nhưng sau khi thấy đối phương là một đám trẻ con sáu bảy tuổi, cũng kiềm chế lại.

Chẳng qua là bước chân đi đường của nó rõ ràng nhanh hơn, bởi vì nó vẫy đuôi, một đám trẻ con đằng sau liền kêu to “Nó vung đuôi kìa!”, nó vừa quay đầu, đám trẻ phía sau lại lui về sau vài bước, la hét “Nó muốn tới ăn ta!”, Lôi Tu bị chúng nó kêu làm phiền chết, thật sự nhịn không được rống cho chúng nó một tiếng, mấy đứa nhỏ trừ chạy xa hơn kêu to “Nó đang gầm!” ra, chốc lát sau vậy mà lại nhích tới gần, cuối cùng bất đắc dĩ Lôi Tu đành phải đi đường trừ tứ chi đang động, các bộ phận khác vẫn không nhúc nhích, dù là cái đuôi cũng cứng ngắc rủ xuống giữa không trung.

Trang Dịch nhìn tình hình này, đang cảm thấy thú vị, đúng lúc này, phía trước truyền đến tiếng tranh chấp.

Trang Dịch nghe được thanh âm, phản xạ có điều kiện nhìn về phương hướng kia, khi thấy mấy nam nhân cường tráng túm tay lôi kéo một nữ nhân gầy yếu, bắt buộc nàng đi theo bọn họ, Trang Dịch không tự giác nhíu mày.

Mấy nam nhân kia thân thể cường tráng, nhưng quanh thân không có hồn lực chấn động, là một đám người bình thường, đồ án hoa văn thống nhất trên cánh tay bọn họ, hẳn là thành viên đoàn thể nào đó, mà nữ nhân bị bọn họ vây vào giữa kia, mặc dù gầy yếu, vóc dáng lại rất cao, dù là bị nhiều nam nhân như vậy lôi kéo, nàng cũng cực lực giãy dụa, gào thét: “Ta không đi, ta không đi!!”

“Ngươi không đi cũng phải đi, đây là các ngươi thiếu nợ chúng ta!” Một nam nhân trong đó dữ tợn nói.

Sắc mặt nữ nhân tái nhợt, ánh mắt có chút điên cuồng, nàng cực lực giãy dụa, trong miệng lại chỉ la hét ba chữ “Ta không đi” kia.

Trang Dịch nhìn chằm chằm khuôn mặt gầy như khô lâu của nữ nhân kia, chỉ cảm thấy có chút quen mắt, lại nhất thời không nghĩ ra đã nhìn thấy ở đâu… Hắn xác định, nữ nhân này cùng những người hắn quen biết, không có ai lớn lên giống như vậy, cho nên nhất định là Trang Dịch đã nhìn thấy nữ nhân này ở nơi nào, hơn nữa còn để lại ấn tượng cho hắn, hẳn không phải người thường mới đúng.

Trang Dịch đang muốn đi lên trước làm cái gì, đúng lúc này nghe được một nam nhân trong đó nói với nữ nhân kia: “Đây là các ngươi thiếu nợ sòng bạc chúng ta, sớm biết có ngày hôm nay, vì sao không nắm chặt thắt lưng, hảo hảo tiết kiệm tiền sống qua ngày, không có thực lực mà cũng dám vay nhiều tiền như vậy, hôm nay chúng ta mới tới mang ngươi đi, đã xem như hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi!”

Sòng bạc, nợ tiền?

Trang Dịch dừng bước, cuối cùng vẫn mặc cho mấy nam nhân kia mang nữ nhân đi. Thiếu nợ thì trả tiền, đạo lý hiển nhiên, lúc trước dám to gan vay tiền, nên ngờ tới cục diện hôm nay, Trang Dịch tự nhiên sẽ không vì loại người này mà xen vào việc của người khác.

Chẳng qua là nhìn bóng lưng của nữ nhân kia, khuôn mặt quen thuộc ở trong đầu hắn không gạt đi được.

Đứa nhỏ vẫn luôn luôn quan sát Lôi Tu ở đằng sau thấy Trang Dịch dừng bước, nhìn chằm chằm vào mấy người đã rời đi kia, có đứa nhỏ nhịn không được nói: “Ca ca… Ngươi biết bọn họ?”

Trang Dịch kinh ngạc quay đầu nhìn đứa nhỏ dẫn đầu, thấy mặc dù toàn thân nó vô cùng bẩn, lại có bộ dạng rất thông minh lanh lợi, Trang Dịch không trả lời, hỏi ngược lại: “Làm sao vậy?”

Đứa nhỏ giảo hoạt cười một tiếng: “Xem ra ca ca không biết đâu, cũng đúng, ngươi vừa mới tới hôm qua nha. Ca ca, ngươi cho chúng ta sờ con hổ của người một cái, ta liền nói cho ngươi bọn họ là ai.”

Ánh mắt Trang Dịch hiện lên một tia sắc bén: “Làm sao ngươi biết ta vừa tới ngày hôm qua?”

Đứa nhỏ tựa hồ cảm giác được tâm tình Trang Dịch thay đổi, co rúm lại một chút, sau đó lấy dũng khí nói: “Con hổ này của ngươi dễ làm người khác chú ý như vậy, phụ cận chúng ta đây đã truyền khắp, còn có người nhờ chúng ta nhìn chằm chằm ngươi đâu…”

Trang Dịch nhìn đứa nhỏ này, bỗng nhiên nhớ tới những đứa bé này mặc dù là trẻ lang thang, nhưng là đi lại trong từng góc thành thị, chúng nó nhìn như tầm thường, lại linh thông tin tức, đám người dễ dàng bị bỏ qua này, thường thường có tác dụng không ngờ. Nghĩ đến điều này, thần sắc trên mặt Trang Dịch nghiêm túc lên: “Con hổ này của ta không dễ dàng để người sờ vào, nhưng là chỗ ta có chút tiền, nếu ngươi nói cho ta, ta có thể cho ngươi.”

Ánh mắt đứa nhỏ sáng lên, cùng đồng bạn bốn phía nhìn nhau vài lần, cuối cùng nói: “Đám nam nhân vừa rồi kia, là người của sòng bạc lớn nhất trong thành – Song Cực Phường, hoa văn trên cánh tay đã chứng minh thân phận của bọn họ, bình thường thường xuyên là vài người ra ngoài, đại biểu Song Cực Phường đòi nợ đòi tiền bốn phía, hơn nữa lại thích khi nam phách nữ (ức hiếp người khác), tất cả mọi người rất sợ bọn họ. Song Cực Phường không chỉ là sòng bạc lớn nhất trong thành, cũng là nơi cực kỳ có danh khí trong mấy tòa thành phụ cận, bên trong trừ có người bình thường, còn có rất nhiều hồn sư ngưỡng mộ tiếng tăm mà đến, muốn chơi một lần. Nghe nói Song Cực Phường rất có bối cảnh, người bình thường không thể trêu vào, mấy năm trước từng có người muốn —— “

“Có thể nói cho ta biết cái nữ nhân kia là ai không?” Đứa nhỏ này hiển nhiên không chỉ một lần bị hỏi, đại khái những người hỏi lúc trước đều có hứng thú với Song Cực Phường, cho nên đứa nhỏ lập tức thao thao bất tuyệt nói chuyện quanh Song Cực Phường. Nhưng so với Song Cực Phường, Trang Dịch lại càng có hứng thú với nữ nhân kia, vì vậy không khỏi đánh gãy đứa nhỏ lên tiếng nói.

“Nàng?” Đứa nhỏ sững sờ, sau đó lập tức nói, “Tên của nàng gọi La Đình Ân, là người địa phương, năm nay 21 tuổi, hai năm trước gả cho ông chồng hiện tại của nàng, người chồng kia lúc trước khá tốt, mặc dù là người bình thường, nhưng đối với mọi người đều nho nhã lễ độ, vừa có học vấn lại chịu đi lên, đáng tiếc sau khi cha mẹ hắn chết, không hiểu sao tính tình bắt đầu thay đổi rất nhiều, về sau say mê đánh bạc, trong vòng một năm ngắn ngủi, không chỉ có thua sạch tất cả tiền tài, còn thiếu một khoản nợ lớn. La Đình Ân vốn mang thai, bởi vì chuyện của chồng mà sinh non, đại phu nói về sau chỉ sợ nàng không thể sinh con nữa. Chồng nàng liền đánh chủ ý lên nàng, bán nàng cho người của sòng bạc, người Song Cực Phường muốn mang đi nàng rất nhiều lần, mỗi lần nàng đều chạy thoát, kết quả hôm nay —— “

“Số tiền này cho ngươi, cám ơn.” Trang Dịch nói xong, lập tức mang theo Lôi Tu chạy theo hướng La Đình Ân bị mang đi.

Trang Dịch nhớ tới vì sao hắn cảm thấy La Đình Ân quen mặt, hắn sở dĩ không nhớ nổi, bởi vì La Đình Ân là người Trang Dịch biết ở kiếp trước, hơn nữa, khi Trang Dịch quen biết La Đình Ân thời điểm, La Đình Ân đã là một nữ hồn sư rồi!

Lúc trước Trang Dịch dùng thân phận binh lính bình thường xuất chiến, trong đội ngũ của bọn hắn, có vị hồn sư tên Hứa Dương, dẫn theo đoàn đội của hắn cùng binh lính bình thường kề vai chiến đấu, quan hệ giữa Hứa Dương và Trang Dịch không tệ, cho nên Trang Dịch cũng có may mắn biết được mấy hồn sư trong đội ngũ kia, chẳng qua kiếp trước tâm tính Trang Dịch tự ti nghiêm trọng, mà mấy hồn sư kia cũng không giỏi giao lưu với người khác, cho nên trong mấy người cơ bản không có đụng chạm.

Trang Dịch rõ ràng nhớ kỹ, trong đội ngũ của Hứa Dương có một nữ hồn sư, tên là La Đình Ân, là một chiến hồn sư cấp bốn thượng giai, hồn thú của nữ nhân này là Thanh Lôi Điểu, am hiểu công kích bộc phá từ xa, mặc dù tính cách vô cùng lãnh khốc, nhưng lại là một người trong nóng ngoài lạnh, tuyệt không giống một vài hồn sư, không coi tính mạng người thường ra gì.

Chẳng qua khác với các nữ hồn sư khác là, năm đầu ngón tay phải của La Đình Ân đứt. Trang Dịch từng nghe Hứa Dương nói qua, La Đình Ân là hồn sư không giống người thường, khi nàng 16 tuổi, khảo nghiệm tinh thần lực là dưới 20, vốn hẳn là cả đời nhất định là người bình thường, nhưng là khi 21 tuổi, gặp phải một đợt tai nạn mà biến dị rồi trở thành hồn sư, mà năm đầu ngón tay kia, cũng là bị chém đứt trong tai nạn đó.

Cụ thể như thế nào, Hứa Dương không biết được.

Mà nay, La Đình Ân chính đang 21 tuổi, đầu ngón tay của nàng còn chưa đứt!

Quảng cáo
Trước /260 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Phương Tiên Sinh, Chờ Ngày Anh Nhận Ra Em

Copyright © 2022 - MTruyện.net