Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
“Lâm Nguyệt.” Nghe xong lời Lâm Nguyệt nói, sắc mặt Đường Việt đứng ở bên cạnh trầm xuống, “Bất luận là chiến đấu phòng ngự hay là phụ trợ, trong cùng tuổi, Trang Dịch là hồn sư xuất sắc nhất ta đã thấy, là học sinh trao đổi được Bardon phái tới Ellen, cuối kỳ năm nay Trang Dịch đã trở thành người đứng đầu lớp phụ hồn sư, cùng đứng đầu lớp chiến hồn sư và ngự hồn sư đi vào rừng rậm ma thú Ellen, hắn đã thành người thắng cuối cùng, Trang Dịch đã hoàn toàn xứng đáng trở thành người đứng đầu năm thứ ba, phá vỡ lệ thường do chiến hồn sư đứng đầu xưng bá năm học của Ellen.
Đôi đệ đệ song sinh của ngươi xác thực cực kỳ xuất sắc, ta từng tiếp xúc với bọn họ, cũng vô cùng tán thưởng bọn họ, nhưng mà lần tham gia giải thi đấu hồn sư này cũng không phải trò đùa, ta chỉ mời tốt nhất, đồng dạng cũng là thích hợp nhất đến, phương thức chiến đấu của Lâm Lưu tương tự ngươi, trong đội ngũ đã có ngươi, lại nhiều hắn cũng không thể mang đến cho chúng ta trợ giúp càng lớn, mà năng lực các phương diện của Trang Dịch cân đối, cho nên ta cho rằng, hắn mới là người chọn lực thích hợp nhất.”
Thấy Lâm Nguyệt còn muốn nói tiếp cái gì, Đường Việt nói: “Huống chi, chúng ta đã không phải là lần đầu tiên tham gia giải thi đấu hồn sư, lần đầu tiên tranh đoạt đoàn trước trăm tên trước đó, trong đoàn đội chúng ta đồng dạng cũng có phụ hồn sư không chỉ đơn thuần biết trị liệu, ý nghĩ của mọi người rất nhất trí, trong phụ hồn sư cấp trung, phụ hồn sư có thể trị liệu vết thương thường thường không có đầy đủ năng lực tự bảo vệ, mặc dù ở thời khắc mấu chốt có thể giúp mọi người chữa thương, nhưng là chúng ta cũng đồng dạng phải phân càng nhiều tinh lực đi bảo vệ hắn, so với phiền toái như vậy, dứt khoát cứng rắn chịu đựng đến khi thi đấu chấm dứt để bên chủ sự trị liệu cho chúng ta, đây không phải là tất cả mọi người nhất trí tán thành sao? Trong mắt ta, Trang Dịch chuyển dời vết thương ngược lại là một kinh hỉ càng thêm tốt đẹp, hắn không chỉ không cần chúng ta phân tâm bảo vệ, càng có thể giúp chúng ta chuyển dời vị trí vết thương trí mạng vào thời khắc mấu chốt, như vậy đối với các vị ở đây mà nói, vị mà nói, đã hoàn toàn đủ rồi chứ?”
Lời Đường Việt nói làm ba vị nam sĩ khác lâm vào suy tư, Lâm Nguyệt cao thấp nhìn chằm chằm Trang Dịch cả buổi, cuối cùng nói: “Chiến đấu với ta một trận, để ta xem thực lực của ngươi.”
“Chúng ta là phụ hồn sư, dùng chiến đấu để chứng minh thực lực của chúng ta không có bất cứ ý nghĩa gì.” Từ lúc bắt đầu đã lọt vào nghi vấn, lại vẫn không mở miệng nói lời nào, sau khi nhận được lời mời của Lâm Nguyệt, Trang Dịch nhìn Lâm Nguyệt, bình tĩnh nói, “Học tỉ là phụ hồn sư loại chiến đấu, trừ có thể tăng sức chiến đấu của bản thân ra, trợ giúp đồng đội tăng hồn lực hẳn là rất sở trường, mà kỹ năng chuyển dời của ta, trừ vết thương, còn có hồn lực. Không bằng như vậy, chúng ta tự chọn riêng một vị hồn sư tiến hành phụ trợ, để cho bọn họ thí nghiệm một chút, từ bên cạnh chứng minh năng lực của hai bên chúng ta, như thế nào?”
Lâm Nguyệt không nghĩ tới Trang Dịch lại đề xuất phương án như vậy, ý nghĩ của nàng rất giống Lâm Lưu, mặc dù đều là phụ hồn sư, nhưng lại chú trọng tăng thực lực của mình hơn, bởi vậy mặc dù có phụ trợ người khác, nhưng lại ít, chẳng qua Trang Dịch nói những câu này rất có lý, nàng không có bất cứ lý do từ chối hoặc phản bác gì, Lâm Nguyệt tự xưng năng lực của mình xuất chúng hơn Trang Dịch nhiều, nghe vậy nhanh chóng một lời đáp ứng: “Có thể, ngươi chọn trước a.”
Trang Dịch nhìn về phía các hồn sư ở đây, đang muốn mở miệng hỏi thăm, Đường Việt giành trước hắn một bước: “Trang Dịch, ta và ngươi hợp tác.”
“Không được!” Lâm Nguyệt vội nói nhanh, “Đường Việt, thực lực của ngươi là cao nhất trong chúng ta, hơn nữa ngươi là đội trưởng, ngươi phải làm trọng tài.”
Đường Việt suy tư một chút, nói: “Như vậy Chu Vĩ cùng Diệp Duy a, hai người các ngươi thực lực tương đương, đồng dạng là ngự hồn sư, mỗi người Trang Dịch cùng Lâm Nguyệt phụ trợ một người, nhìn như vậy sẽ càng thêm rõ ràng một chút.”
“Được.” Lâm Nguyệt cùng Trang Dịch cùng nói.
Lâm Nguyệt nhanh chóng bắt đầu ngưng tụ hồn lực: “Như vậy bắt đầu đi, để cho ta nhìn xem, người đứng đầu năm ba là ngươi kia, đến tột cùng có bản lĩnh như thế nào.”
Lời Lâm Nguyệt còn chưa dứt, Đường Việt cau mày nói: “Nơi này phòng nghỉ ngơi của chúng ta, không thích hợp chiến đấu, hơn nữa Trang Dịch cùng ta chạy nhiều ngày đường đến đây như vậy, hiện tại đã rất mệt mỏi. Còn có… Lâm Nguyệt, hiện tại đã muộn rồi, nữ hài tử không ngủ ngon, sẽ già rất nhanh.”
Lâm Nguyệt bị Đường Việt ba lần bốn lượt đánh gãy, đang muốn nổi bão, nhưng là sau khi nghe tới câu nói sau cùng, mặt quỷ dị đỏ lên một chút, sau đó nàng trừng Đường Việt một cái, lần nữa mở miệng nói chuyện, vô hình đã thỏa hiệp: “Như vậy ngày mai đến chiến.” Nói xong, nàng tiên phong đứng dậy muốn về gian phòng của mình.
Mọi người thấy kế tiếp không có việc gì, cũng nhao nhao rời đi, Đường Việt có chút áy náy nói với Trang Dịch: “Thật có lỗi, vừa mới tới đã khiến ngươi đối mặt với chuyện như vậy, bình thường Lâm Nguyệt không phải hùng hổ dọa người như vậy, phụ hồn sư lúc trước rời đi làm cho tính tình của nàng trở nên nóng nảy rất nhiều, ta cho rằng có nhiều ngày hòa hoãn như vậy, có lẽ nàng đã khôi phục, không nghĩ tới… Là lỗi của ta, không xử lý tốt chuyện này.”
Trang Dịch lắc đầu khẽ cười nói: “Không có việc gì, Lâm Nguyệt học tỉ có đề xuất nghi vấn cũng là nhân chi thường tình, hơn nữa như vậy càng có thể làm cho mọi người tinh tường nhận thức được thực lực của ta, giúp ta dung nhập đội ngũ nhanh hơn, ngược lại là chuyện tốt.”
“Trang Dịch, ngươi tốt hơn so với tưởng tượng của ta nhiều.” Đường Việt thật sâu nhìn Trang Dịch nói.
Trang Dịch bị Đường Việt nhìn có chút không tự nhiên, vội vàng nói sang chuyện khác: “Đúng rồi học trưởng, phụ hồn sư lúc trước của các ngươi vì sao lại rời đi?” Dựa theo thời gian đến tính toán, trận đấu lần trước đến hiện tại ít nhất cũng đã cách 10 ngày, hồn sư bình thường trừ khi thương tổn đến căn bản, bằng không thời gian 10 ngày tuyệt đối đầy đủ khôi phục hoàn toàn, lại một lần nữa tham gia trận chiến đấu tiếp theo, vị phụ hồn sư kia nếu như cùng mọi người thẳng tiến đến trước 100 tên, lại rời khỏi vào thời khắc mấu chốt này, hơn nữa kết hợp lời Đường Việt nói, Trang Dịch nhịn không được tò mò hỏi.
“Nàng là bằng hữu ta quen biết lúc trước, lần dự thi trước bị thương, sau khi trở về không lâu đã đến điểm tấn cấp then chốt, cho nên muốn hảo hảo tĩnh dưỡng, mau chóng tăng thực lực.” Đường Việt cười nói.
Trang Dịch cảm thấy Đường Việt không nói thật với hắn, quá trình thăng cấp của hồn sư là cực kỳ nhanh chóng, hơn nữa nếu giải thi đấu hồn sư có thể làm cho đối phương tăng thực lực, không có lý do gì để mà bỏ qua sự kiện này. Nhưng mà dù sao cái kia không có nhiều liên quan đến Trang Dịch, hắn cũng chỉ thuận miệng hỏi mà thôi, Đường Việt không muốn nói, Trang Dịch cười cười, coi như đã tin.
Ngay lúc này, Lôi Tu vẫn luôn ngồi ở bên cạnh chờ Trang Dịch đã đi tới, dùng móng vuốt vỗ Trang Dịch hai cái.
Trang Dịch biết Lôi Tu đang thúc giục hắn đi ngủ, liền nói với Đường Việt: “Như vậy, học trưởng, ta cũng đi ngủ, ngươi nghỉ ngơi sớm chút.”
“Gian phòng của ngươi ở bên kia, ta đưa ngươi đi qua.” Đường Việt nói, đưa Trang Dịch đến cửa gian phòng, đang muốn cúi đầu nói ngủ ngon với hắn, kết quả Lôi Tu lập tức chạy vào giữa hai người bọn họ, cứ thế gạt mở ra một khoảng cách, sau đó tiếp tục dùng móng vuốt vỗ Trang Dịch hai cái.
“Xem ra ma thú của ngươi không thể chờ đợi được muốn đi ngủ nha.” Đường Việt nhìn Lôi Tu cười nói.
“Bình thường khi ở trường học, nó đều đúng giờ nghỉ ngơi.” Trang Dịch sờ lên Lôi Tu, nói, “Vậy, học trưởng ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.” Đường Việt vừa mới dứt lời, Lôi Tu đã đóng cửa phòng Trang Dịch lại rồi.
Trang Dịch nhìn cửa phòng đóng chặt, quay đầu thấy Lôi Tu đang vẻ mặt vô tội nhìn mình, hắn cúi người nhìn Lôi Tu: “Ngươi làm sao vậy, lúc trước không phải quan hệ cùng Đường Việt học trưởng rất không tệ?”
Lôi Tu nháy mắt với Trang Dịch, giống như nghe không hiểu lời Trang Dịch nói.
Trang Dịch sờ lên đầu của nó, cũng không coi là chuyện gì quan trọng, sau khi cùng Lôi Tu hoàn thành những chuyện trước khi đi ngủ cần làm, lập tức nắm chặt thời gian đi ngủ.
Ngày kế tiếp, Trang Dịch cùng đám người Lâm Nguyệt đi tới nơi chuyên môn cung cấp cho hồn sư huấn luyện ở phụ cận.
Trăm đoàn chiến của hồn sư cấp trung sẽ chính thức bắt đầu vào ngày mai, hai ngày này nơi cung cấp cho hồn sư huấn luyện hầu như mỗi ngày đều chật ních, vì có thể chiếm được vị trí, đám Trang Dịch sáng sớm đã đi tới sân huấn luyện, kết quả quả nhiên nhìn thấy bốn phía đều tràn ngập nhiều loại đội ngũ hồn sư đang tiến hành đăng ký phòng huấn luyện cùng giao phí.
Lúc trước ở Bardon Trang Dịch cũng từng đến sân huấn luyện hồn sư ở phụ cận, mục đích chủ yếu là vì kiểm trắc thực lực Lôi Tu, lúc ấy đi, rộng rãi muốn chết, kết quả không ngờ được nơi này vậy mà có thể chen chúc như vậy. Xếp hàng cùng chỗ với đám người Đường Việt, nhìn toàn bộ đại sảnh đăng ký kín người hết chỗ, Trang Dịch đột nhiên nghĩ đến cái gì, cúi người bảo Lôi Tu cố gắng quay đầu, tốt nhất có thể nhìn tất cả người ở chỗ này một lần.
Lôi Tu đại khái biết Trang Dịch lại muốn nghịch bông tai của nó, có chút bất đắc dĩ nghe Trang Dịch chỉ huy, máy móc mà quay tới quay lui cái đầu, đặc biệt là vành tai mang theo bông tai, linh hoạt nhích tới nhích lui về mọi hướng, thoạt nhìn cực kỳ thú vị.
Đám người Lâm Nguyệt nhàn rỗi nhàm chán, thấy Trang Dịch trêu đùa ma thú của mình như vậy, thỉnh thoảng cũng nhìn qua. Chớp mắt gần một giờ đã qua, thấy cuối cùng cũng sắp tới bọn họ, ngay lúc này, người một đội ngũ đi ngang qua bên cạnh bọn họ, một người trong đó chỉ vào Lôi Tu cười ha ha: “Ngươi xem dáng vẻ ngu ngốc của con hổ kia, thật ngớ ngẩn.”
Trang Dịch nghe đối phương không khách khí đánh giá lão hổ của mình như vậy, lập tức ngẩng đầu, người kia thấy Trang Dịch nhìn qua, không chỉ không thu liễm, càng cười không kiêng nể gì: “Tiểu tử, hổ là Bách Thú Chi Vương, không phải nuôi dưỡng như vậy, ngươi xem ma thú này của ngươi, giống như kẻ hèn nhát, một chút uy phong của ma thú cũng không có, còn dám mang nó tới tham gia giải thi đấu hồn sư, lên chiến trường cũng là bị mệnh bị người đánh chết.”
Nếu như nói câu đầu tiên của người này vẫn là vô tâm, như vậy đoạn lời nói thứ hai này đã có thể là cố ý khiêu khích, sắc mặt Trang Dịch trầm xuống, lập tức trả lời lại một cách mỉa mai: “Uy phong không phải dùng mồm mép đùa giỡn được ra, đám chó hoang bên ngoài kia sủa thật hung a, không chỉ không có ai coi chúng nó là chuyện gì, ngày nào đó chết ở dã ngoại hoang vu sợ là cũng không có ai biết.”
Nghe Trang Dịch ví von hắn thành chó hoang, còn nguyền rủa hắn chết, người kia lập tức hừ lạnh một tiếng: “Ngươi đây là khiêu chiến với ta sao?”
Người này vừa dứt lời, Đường Việt đứng ở sau lưng Trang Dịch liền đứng dậy: “Chỉ bằng ngươi còn chưa đủ tư cách. Phạm Chí Văn, quản tốt người của ngươi.”
Trang Dịch có chút bất ngờ nhìn Đường Việt một cái, Đường Việt cúi đầu nói với Trang Dịch: “Chuyện không liên quan ngươi, đối phương có thù cũ với chúng ta, cố ý lợi dụng ngươi mượn đề tài nói chuyện của mình.”
Trang Dịch nghe vậy, lúc này mới hiểu rõ, đã nói khiêu khích này đến quái lạ như vậy, thì ra là mình nằm cũng trúng đạn rồi.
Hắn thuận theo ánh mắt Đường Việt nhìn lại, vừa rồi sự chú ý của hắn đều ở trên người khiêu khích kia, lúc này nhìn kỹ, quả nhiên ở phía sau hắn còn đứng bốn năm người, mà nam nhân được Đường Việt gọi là Phạm Chí Văn kia, hiển nhiên là lão đại ở đội ngũ đối phương. Đường Việt lên tiếng, Phạm Chí Văn luôn luôn ở phía sau xem cuộc vui cũng đứng dậy.
Trang Dịch có chút kinh ngạc nhìn Phạm Chí Văn này, trong hồn sư bình thường, hình thể phụ hồn sư thiên về gầy gò, chiến hồn sư cùng ngự hồn sư đều tương đối cường tráng, nhưng bất luận như thế nào, bởi vì có thời gian dài rèn luyện, toàn bộ đều là hình thể cấp trung, nhưng Phạm Chí Văn này lại tương đối khác loại, vậy mà có một thân béo mập, thoạt nhìn vừa béo vừa cường tráng, thịt mỡ trên mặt chen ánh mắt hắn thành một đường nhỏ, hắn híp mắt nhìn Đường Việt nói: “Đường Việt, vài ngày không gặp, ngươi ngược lại càng có tiến bộ a, trận đấu còn chưa bắt đầu, có muốn cùng ta đến một trận làm nóng người?”
“Chỉ bằng ngươi cũng muốn chiến đấu với đội trưởng của chúng ta?” Lâm Nguyệt thấy thế, cũng đứng ra nói, “Lần chiến đấu trước thực lực tổng hợp của đoàn đội các ngươi ở dưới chúng ta, miễn cưỡng chen vào trăm đoàn chiến mà thôi, như thế nào, lần này không cam lòng, thấy thứ tự của mình không có hy vọng bay lên, ý định cố ý khiêu khích, muốn tiêu hao hồn lực của chúng ta trước khi đại chiến, kéo chúng ta xuống nước sao?”
Phạm Chí Văn quay đầu nhìn thấy Lâm Nguyệt, thần sắc vốn âm trầm, lập tức trở nên có chút đắm đuối, tướng mạo Lâm Nguyệt bình thường, thoạt nhìn còn có chút hung, nhưng làn da cực kỳ tốt, nhìn khiến cho người muốn sờ một cái: “Thì ra là Lâm Nguyệt a, hơn mười ngày không gặp, lại hấp dẫn hơn trước rồi, như thế nào, chị em tốt của ngươi vì sao không ở đây? Lần trước một chút không cẩn thận lạt thủ tồi hoa (mạnh tay bẻ hoa, hiểu theo nghĩa bóng đi), khiến nàng bị thương thành cái dạng kia, ta nhưng là cực kỳ đau lòng, đáng tiếc sau khi xong trận đấu các ngươi đã đi, chỉ để cho ta liếc nhìn nàng một cái cũng không chịu, hiện tại nàng thế nào?”
Lâm Nguyệt nghe được Phạm Chí Văn nhắc tới một người khác, trên mặt lập tức hiện lên vẻ tức giận, khuôn mặt vốn thoạt nhìn đã hung, nhất thời càng dữ tợn, nàng nghiến răng nghiến lợi ní từng câu từng chữ: “Ngươi ít giả bộ cho ta! Ngươi làm cái gì nàng, trong lòng ngươi tự biết rõ ràng! Ta cho ngươi biết, nàng chính là sinh ra trong gia đình quý tộc, đắc tội nàng, sau này ngươi cẩn thận chịu không nổi.”
Phạm Chí Văn nghe vậy, xùy~ cười một tiếng: “Quý tộc thì sao, ngươi cho rằng là thế gia sao?” Hắn nói xong, nhận lấy một bộ y phục từ trong tay thuộc hạ bên cạnh, nhìn giống như quần áo lót mà nữ hài tử mặc, “Ai, xem ra trận đấu lần này, nàng quả nhiên không tới. Không thấy được nàng, ta thật là khổ sở a, bộ y phục này cũng không biết lúc nào mới có cơ hội có thể trả lại cho nàng…”
Lâm Nguyệt nhìn thấy bộ y phục kia, biểu tình trên mặt chợt thay đổi, mãnh liệt xông lên phía trước muốn cướp về đến, Đường Việt thấy thế, lập tức giữ nàng lại: “Hắn đang cố ý chọc giận ngươi, đừng mắc lừa.”
Phạm Chí Văn thấy Đường Việt giữ chặt Lâm Nguyệt, cười híp mắt đưa ánh mắt nhìn về phía Trang Dịch, sờ cằm cao thấp đánh giá Trang Dịch một lần: “Đây chẳng lẽ là phụ hồn sư mới của các ngươi, lớn lên ngược lại rất thủy linh (xinh đẹp)… Ta nói, Đường Việt ngươi diễm phúc sâu a, người bên cạnh một người so một người xinh đẹp, cũng không biết công phu trên giường như thế nào…”
Trang Dịch cảm thấy cơ bắp toàn thân của Lôi Tu bên cạnh nhất thời kéo căng, vô hình thay đổi tư thế, tùy thời muốn nhào tới một ngụm cắn chết Phạm Chí Văn kia, hắn vội vàng ngăn cản Lôi Tu.
Đây là thù cũ giữa hai đoàn đội Đường Việt cùng Phạm Chí Văn, dưới tình huống không biết việc gì, Trang Dịch cũng không muốn rat ay tùy tiện.
Hơn nữa… Phạm Chí Văn này xuất hiện quỷ dị, giống như Lâm Nguyệt nói vậy, càng giống như là đến dò xét thực lực của bọn họ. Người trong đoàn đội của Đường Việt đều từng tiếp xúc với Phạm Chí Văn, duy chỉ có Trang Dịch là mới tới. Giả sử Phạm Chí Văn nhằm vào chính là hắn…
Hôm nay vốn là thời điểm hắn cùng Lâm Nguyệt chiến một trận, chứng minh thực lực của mình, hiện giờ Phạm Chí Văn này đột nhiên tuôn ra, trong lòng Trang Dịch cũng hiện ra một suy nghĩ, có lẽ hắn có thể dùng phương pháp tốt hơn để khiến người trong đoàn đội tiếp nhận hắn…
Cảm ứng được Trang Dịch có ý định khác, Lôi Tu miễn cường nhịn xuống, nó gắt gao nhìn chằm chằm khuôn mặt Phạm Chí Văn, giống như muốn nhớ cho kỹ bộ dáng người này.
Khi Trang Dịch đang nói chuyện với Lôi Tu thông qua khế ước, Đường Việt Lâm Nguyệt cùng người bên Phạm Chí Văn ngươi tới ta đi, lời lẽ xung đột, cuối cùng Phạm Chí Văn nói: “Như vậy a, muốn ta trả lại cho ngươi bộ y phục này cũng có thể… Ngươi cho phụ hồn sư xinh đẹp kia của ngươi đến đây đánh với ta một trận, hắn thắng, ta trả quần áo này cho các ngươi, hắn thua, cũng bắt hắn cởi áo đưa ta một bộ, như thế nào?”
“Không được.” Đường Việt lập tức cự tuyệt, “Phạm Chí Văn ngươi ngược lại có tính toán hay, bộ y phục trên người Trang Dịch này cũng không phải là người bình thường có thể mặc, bộ quần áo này coi như hắn chịu cho, ta ngược lại lo lắng ngươi mặc không nổi.”
Phạm Chí Văn nghe vậy, tỉ mỉ cao thấp nhìn Trang Dịch một lần, hắn liếc mắt nhìn một cái đã thấy Trang Dịch người này lớn lên tốt, nhưng là không nói nên lời đẹp mắt chỗ nào, lúc này nhìn kỹ mới phát hiện, chỉ nhìn ngũ quan không, Trang Dịch chính là thanh tú sạch sẽ mà thôi, chủ yếu là thân hình Trang Dịch gầy lại cao ngất, khí chất xuất chúng, còn có quần áo trên người hắn kia, tỉ mỉ nhìn, xác thực giá trị xa xỉ, người bình thường đúng là không mặc nổi.
Con ngươi Phạm Chí Văn đảo một vòng, hắc hắc nở nụ cười: “Như vậy không cần quần áo cũng được, nếu ngươi thua, tùy tiện cho ta một thứ trên người là được rồi, mặc kệ thắng thua, chỉ cần ngươi so với ta một trận, bộ quần áo này đều trả cho ngươi, như thế nào, mua bán này có lợi a?”
Thấy Trang Dịch không rõ Phạm Chí Văn này đang tính toán cái gì, Lưu Đằng đứng ở bên cạnh Trang Dịch đi đến bên người hắn thấp giọng nói: “Phạm Chí Văn này là một phụ hồn sư cấp năm trung giai, hồn thú của hắn là một con tắc kè hoa biến dị, chỉ cần trong tay nắm giữ vật phẩm thiếp thân (sát người) của đối phương, có thể mô phỏng ra bộ dạng cùng khí tức của hồn sư này trong thời gian ngắn, cực kỳ có tính lừa gạt. Lúc trước có một lần tranh tài, đoàn chúng ta gặp gỡ hắn, hắn trộm thứ gì đó của phụ hồn sư lúc trước trong đội chúng ta, biến thành hình dạng của nàng, lừa gạt tất cả chúng ta, còn làm bị thương nặng phụ hồn sư kia, thậm chí thiếu chút nữa lột sạch nàng…”
Thì ra là như vậy.
Một vị hồn sư lúc trước là nữ tính, ở thời điểm tranh tài thiếu chút nữa bị người lột sạch, nhục nhã như vậy, người thường tự nhiên không chịu được, khó trách nàng rõ ràng lên cấp lại muốn rời đi, khó trách trên tay Phạm Chí Văn lại cầm một bộ quần áo của nữ, mà Lâm Nguyệt lại tức giận như vậy.
“Mô phỏng này của Phạm Chí Văn không bị hạn chế sao? Chỉ cần lấy được vật phẩm thiếp thân của bất cứ kẻ nào, đều có thể biến thành bộ dạng đối phương?” Trang Dịch hỏi, không hổ là ma thú biến dị, loại kỹ năng này quả thực mới nghe lần đầu, chỉ sợ toàn bộ đại lục, duy nhất có một nhà này.
“Có, trước mắt chúng ta biết, thứ nhất, cấp bậc đối phương không thể cao hơn hắn, thứ hai, bởi vì muốn mô phỏng ra khí thế, cho nên hồn lực của đối phương cũng không thể nhiều hơn hắn. Nhưng mà sức chịu đựng của tắc kè hoa cực kỳ mạnh, bị hồn thú ảnh hưởng, hồn lực của Phạm Chí Văn cũng nhiều hơn người cùng cấp bậc một chút.” Lưu Đằng nói.
Trang Dịch nghe vậy, âm thầm tính toán một chút, hồn lực của hắn là gấp ba cấp năm hạ giai, Phạm Chí Văn là cấp năm trung giai, hồn lực tuyệt đối không bằng hắn, bởi vậy cho dù thua, hắn cũng không cần lo lắng Phạm Chí Văn sẽ biến thành bộ dáng của hắn, huống chi hắn còn không có ý định thua đâu.
Lưu Đằng thấy Trang Dịch có chút ý động, nghĩ nghĩ, cuối cùng vẫn nói: “Trang Dịch, ngươi chỉ sợ sẽ không phải đối thủ của hắn, nếu không cứ tính như vậy đi, hắn rõ ràng là tới khiêu khích thăm dò thực lực chúng ta, nếu mắc lừa như vậy, đối với chiến đấu kế tiếp của chúng ta ngược lại bất lợi. Bộ y phục kia, về sau có cơ hội chúng ta lại lấy về.”
Trang Dịch ngẩng đầu nhìn hắn một cái, mặc dù ngữ khí của Lưu Đằng tương đối bình tĩnh, nhưng nhìn Phạm Chí Văn, thần sắc vẫn không che dấu được phẫn nộ. Lâm Nguyệt cũng nghe thấy Lưu Đằng khuyên can, nàng nhìn Trang Dịch một cái, cuối cùng không nói gì.
“Bộ y phục kia chúng ta sớm muộn cũng sẽ lấy về.” Đường Việt nói, thấy đến lượt bọn họ đăng ký, mang theo Lâm Nguyệt cùng Trang Dịch đi lên phía trước, “Phạm Chí Văn, sớm muộn có một ngày, ngươi chờ!”
Phạm Chí Văn nhìn đám người Đường Việt bỏ đi, huýt một tiếng sáo, ha ha nở nụ cười: “Chỉ như vậy cũng không dám, Đường Việt, thiệt thòi ngươi vẫn là người đứng đầu học viện Ellen, ngươi có phải nam nhân hay không? Vì bảo vệ một kẻ hèn nhát còn nhu nhược hơn nữ nhân, mặt mũi trường học cũng bị ngươi làm mất hết, nếu việc này truyền tới trong trường học, những đệ tử Ellen kia sẽ bị ngươi làm tức chết đi, ha ha.”
Sắc mặt Đường Việt âm trầm, không nói lời nào.
Trang Dịch cảm thấy Lôi Tu lại rục rịch, chính vì cái câu “kẻ hèn nhát còn hơn nữ nhân” kia của Phạm Chí Văn, Trang Dịch cảm giác được sát ý của Lôi Tu, tâm tình hắn cũng có chút chịu ảnh hưởng của Lôi Tu, đối phương khi dễ đến tận nhà như vậy, rõ ràng hắn có thực lực chiến thắng Phạm Chí Văn, lại muốn nghẹn khuất chịu đựng, hơn nữa còn làm hại toàn đoàn đội đi theo mất mặt, nghĩ đến cái này, Trang Dịch trực tiếp đứng dậy, nhìn Phạm Chí Văn nói: “Ta đấu cùng với ngươi.”
Thấy Phạm Chí Văn đắc ý nở nụ cười, Trang Dịch chỉ vào Lôi Tu nói: “Nhưng ta là hồn sư cấp năm thượng giai, hơn nữa còn chưa thu phục hồn thú cấp năm, cho nên ta dùng ma thú của ta cùng tham chiến, ngươi không ý kiến a?”
“Ngươi điên rồi!” Lâm Nguyệt là người đầu tiên giữ chặt Trang Dịch, “Ngươi không phải đối thủ của hắn, tùy tiện đáp ứng hắn, cứ như vậy thua, không chỉ ném mặt của ngươi, còn có thể diện toàn đoàn đội ngươi biết không?”
“Các ngươi còn chưa thừa nhận ta chính thức gia nhập đâu.” Trang Dịch nhìn Lâm Nguyệt nói, “Nếu ta thua, ta trực tiếp rời khỏi trận đấu.”
Lâm Nguyệt nghe vậy, nhất thời khẽ giật mình, sau đó hung dữ nói: “Như vậy thì sao? Ngươi thua, vỗ mông rời đi, cuối cùng ném còn không phải mặt đoàn đội chúng ta?!”
“Ta không đáp ứng, hôm nay cũng đủ mất mặt rồi.” Trang Dịch nói, “Hơn nữa nếu ta thắng thì sao?”
Lâm Nguyệt bị Trang Dịch làm cho nghẹn họng, nhất thời không biết nên đáp lại cái gì.
“Để hắn tham gia, nếu Trang Dịch nói hắn sẽ thắng, liền nhất định sẽ thắng.” Đường Việt nhìn Trang Dịch nói.
Trang Dịch nhìn lại Đường Việt, bỗng nhiên biết Đường Việt căn bản đã đoán được hắn sẽ đáp ứng, đang chờ ở chỗ này đâu!
Đám người Trang Dịch ở bên này nói chuyện, Phạm Chí Văn bên cạnh lại cao giọng nói: “Hồn sư chiến đấu, làm gì có chỗ cho ma thú tham gia, ngươi đùa bỡn ta a?”
“Ngươi là một hồn sư cấp năm trung giai đã có được hồn thú cấp năm, khiêu chiến ta đây là một hồn sư mới vừa vào cấp năm, ngay cả hồn thú cũng chưa kịp thu phục, ta thấy ngươi càng giống đùa bỡn chúng ta thì có.” Trang Dịch nghe vậy, nhìn Phạm Chí Văn nói, “Ta ứng chiến, nếu ngươi không đáp ứng điều kiện của ta, như vậy chúng ta thay người? Ngươi là đội trưởng đoàn đội của mình, đội trưởng của chúng ta là Đường Việt, có lẽ ngươi có thể đấu cùng Đường Việt một trận, thua, trả bộ y phục kia lại cho chúng ta, thắng, chúng ta cũng sẽ không cần bất kỳ vật gì của ngươi, thế nào, mua bán này có lợi nhất a?”
Trang Dịch nói ra một câu cuối cùng, ngữ khí giống Phạm Chí Văn lúc trước như đúc, mặt Phạm Chí Văn có chút lạnh xuống, nhìn Lôi Tu đang hung dữ theo dõi hắn, có vài phần do dự.
“Ngươi sẽ ngay cả cái này cũng không dám a? Ngươi có phải nam nhân hay không, vừa rồi đồng đội của ngươi không phải nói con hổ này vừa lên chiến trường chính là mạng phải chết sao?” Lâm Nguyệt nói, “Ngay cả một con ma thú phải chết cũng sợ, Phạm Chí Văn, thiệt thòi ngươi còn có mặt mũi trở thành hồn sư, làm đội trưởng đoàn đội các ngươi, quả thực cười chết người rồi!”
Phạm Chí Văn nhìn khuôn mặt mỉa mai của Lâm Nguyệt, vừa rồi hắn chủ động khiêu khích Đường Việt, đã dẫn tới không ít người ở bốn phía quan sát, lúc này Trang Dịch phản lại một đòn, lập tức có không ít người nhìn hắn mà cười. Ở đây nhưng là toàn bộ đều là hồn sư, nếu thật truyền ra ngoài tin tức Phạm Chí Văn hắn sợ một con ma thú, về sau hắn cũng không cần lăn lộn.
Không phải là một con hổ thoạt nhìn cấp năm cũng chưa tới sao, Phạm Chí Văn khinh miệt nhìn thoáng qua Lôi Tu: “Dám, làm sao mà không dám! Một con súc sinh mà thôi, để cho ngươi mang theo cùng nhau chiến đấu vẫn không được sao?”
Trang Dịch nghe vậy, nhẹ nhàng nở nụ cười.
Ánh mắt Lôi Tu có chút híp lại, trong ánh mắt màu đỏ sậm lóe ra ánh sáng khát máu. Vừa vặn lúc này đến lượt đoàn đội Trang Dịch, sau khi mượn một phòng huấn luyện có phòng ngự tương đối tốt, đoàn người Trang Dịch cùng đoàn Phạm Chí Văn nhao nhao đi vào bên trong.