Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Edit: Bàn
18.
Tôi lại bị người anh em hội học sinh đeo băng tay kia bắt, nói cái gì mà trường học quy định không được xỏ khuyên tai.
Cậu ta quá nửa là nhìn tôi ngứa mắt, nên mới năm lần bảy lượt tới làm phiền tôi.
Tôi lại một lần nữa vô tình bắt gặp băng tay trong WC, cậu ta giật lấy điếu thuốc tôi vừa quẹt diêm đốt, sau đó ném thuốc vào hố xí.
Tôi nói: "Giờ tôi muốn đốt pháo ở đây thì cậu có nhét tôi vào hố xí luôn không?"
Băng tay nói: "Hút thuốc không tốt cho sức khoẻ."
Tôi nói: "Nhưng mà tôi mạo hiểm tính mạng lấy thuốc lá từ chỗ ba tôi, cậu phải bồi thường cho tôi."
Tên công tử bột cau mày nhìn tôi, nói: "Cậu là lớp trưởng, phải làm gương tốt mới đúng, không nên đụng vào mấy thứ này."
19.
Đây chính là nguyên nhân vì sao từ nhỏ đến lớn tôi không muốn làm học sinh 3 tốt.
Không phải là không làm được, mà là tôi không muốn làm.
20.
"Cậu với Bách Liên lớp 18 là anh em à?" Buổi trưa lúc tôi ngồi ở căng tin ăn cơm, băng tay lại cố ý bưng đĩa ngồi đối diện tôi, còn tặng tôi chai Coca.
Tôi nói: "Đéo liên quan đến cậu."
"Tôi tên Lâm Túc Chương." Cậu ta nói, "Tên thật của cậu là Lý Cút à?"
Tôi thân thiện cười cười, nói: "Người anh em, không muốn tắm Coca thì tàu lượn nhanh hộ bố cái."
Cậu ta nói: "Cậu thú vị thật, tôi muốn làm bạn với cậu."
Tôi giương mắt nhìn cậu ta, nói: "Không có nhu cầu."
Lúc không có chuyện gì làm, tôi cũng không thích nói chuyện với người khác, cũng lười giao tiếp hàng ngày, duy trì quan hệ bạn bè bình thường với người ta.
Tôi gặm hết đùi gà, lúc vừa định bưng khay rời đi, hai bạn học nam cùng lớp ngồi bàn đằng trước tôi vừa lúc đi tới.
Bọn họ nhìn thấy tôi, hít vào một hơi.
Tôi liếc bọn họ một cái, chẳng muốn chào hỏi bọn họ.
Kết quả hai người bọn họ đột nhiên cùng nhau bái tôi một cái, to mồm nói: "Chào đại ca Cút!"
21.
Tôi thực sự bị xúc phạm rồi đấy.
Lúc đầu thanh danh của tôi cũng có truyền xa vậy đâu, kết quả hai thằng kia vừa lòi ra, không chỉ các học sinh cũng bắt đầu gọi đại ca Cút, mà ngay cả giáo viên cũng biết cái biệt danh độc đáo của tôi.
Vcđ tôi cạn lời rồi.
Chủ nhiệm lớp còn đặc biệt xách tôi tới phòng làm việc, tận tình khuyên bảo tôi: "Em đừng bắt nạt bạn học, cũng đừng làm chế độ cấp bậc gì cả."
Tôi quỳ: "Chế độ cấp bậc? Bây giờ em là Shudra [1] à?"
[1]: Cấp thấp nhất trong chế độ cấp bậc ở Ấn, người hầu nô lệ gì gì đó.
Ông anh bạch liên sát vách vừa lúc qua đây giao bài tập nghe thấy câu đó của tôi, quay đầu cười đểu một tiếng.
Hắn cười xong, quay đầu thấy tôi lườm hắn, liền làm cho tôi một cái khẩu hình.
Khẩu hình của hắn là:
"Lý Shudra."
22.
Ba, đêm nay ba mà không về tiếp, giữa con và hắn thực sự chỉ còn lại một thôi đấy!