Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Lúc về đến nhà Kha trời cũng đã gần tối. Hắn vào tắm rửa trước, tôi ngồi ở trên ghế xem ti vi. Đó là một bộ phim Hàn đình đám hiện nay. Màn hình đang chiếu cảnh người chồng ngoại tình với cô thư kí của mình trong khách sạn, còn người vợ thì đang loanh quanh ở dưới quầy tiếp tân. Tôi dự đoán sẽ có một trận đáng ghen "kinh thiên động địa", nhất thời hai mắt toả sáng đầy chờ mong. Người vợ đang từng bước, từng bước tiến đến gần căn phòng, cửa phòng sắp bị phá. Đương lúc dầu sôi lửa lửa bỏng thế này, bỗng "phựt" một cái, cả căn nhà tối om. Tôi giật thót tim, theo bản năng lớn tiếng gọi tên hắn. Phòng tắm vang lên những âm thanh giống như đồ vật bị rơi xuống đất. Sau đó một bóng đen từ trong lao ra ngoài:
-Vũ, tôi ở đây.
Tôi sờ sờ tay hắn, phát hiện trên tay toàn nước, tóc cũng ướt nhẹp, có lẽ vội quá nên chưa kịp lau khô.
-Có nến không?
-Trên tủ ti vi có mấy cây đó.
Tôi nhanh chóng thắp nến lên, tìm khăn lau tóc cho Kha. Hắn ngoan ngoãn ngồi trên ghế, im lặng một lúc đột nhiên nắm lấy tay tôi.
-Để tôi kể chuyện cho cậu nghe.
Tôi gật đầu, tựa vào người hắn.
-Lúc tôi còn nhỏ, mẹ tôi từng ngoại tình bên ngoài. Ngạc nhiên lắm phải không? Tôi cũng ngạc nhiên. Người mẹ tôi luôn kính trọng lại có thể làm ra chuyện như vậy.
-Thế giới của người lớn vốn rất phức tạp. Có nhiều chuyện chúng ta không thể nào hiểu được đâu. Hơn nữa, con người ai cũng sẽ phạm sai lầm. Mẹ cũng có quyền mắc lỗi. Nhưng dù sao bác ấy vẫn luôn yêu thương chăm sóc cậu, luôn làm tròn trách nhiệm của một người mẹ.
-Tôi biết. Cho nên tôi không có trách mẹ. Còn ba tôi, khi phát hiện mẹ ngoại tình, không có ý định làm lớn chuyện, im lặng giải quyết. Tình cảm hai người phai nhạt, quyết định ly hôn, chuyện này rất ít người biết, kể cả tôi cũng không biết. Mẹ không có nơi nào để đi nên vẫn ở lại nhà ba. Những năm sau đó mẹ tôi bị bệnh nặng đều do ba lo lắng tiền bạc, thuê người chăm sóc. Ba đối với mẹ tương đối đã có tình có nghĩa rồi.
-Thời trẻ ba tôi vốn là một người cuồng công việc, luôn làm việc không ngơi nghỉ như một cỗ máy. Có thể đó cũng một phần lý do làm mẹ chán ghét ông. Đối với tôi, ba dường như không quan tâm tới nhưng thật ra vẫn ở một bên âm thầm chăm sóc. Ba sau khi ly hôn mới quen biết dì, thật chất dì không có lỗi gì. Hơn nữa, việc tôi đi du học vốn là ý của mẹ, không hề dính dáng gì tới dì.
Kha chợt thở dài một cái, nói với tôi:
-Bao nhiêu năm cố chấp như thế, đến cuối cùng mọi thứ đều không phải như mình đã nghĩ.
-Được rồi. Như vậy tốt lắm rồi. Không cần chán ghét hận thù lẫn nhau nữa. Cậu có thể hòa thuận với gia đình rồi. Tôi cũng đỡ lo.-tôi vỗ vai hắn nói.
Người kia dở khóc dở cười gõ đầu tôi:
-Đâu đến mức hận thù chứ?
-Phải rồi. Có nhiều chuyện xảy ra như vậy sao bây giờ mới chịu nói với tôi?
-Tôi vốn không có ý định giấu giếm gì cả. Cái này lại chẳng gấp gáp gì. Tôi còn phải bồi dưỡng tình cảm với cậu nữa chứ. Chúng ta còn rất nhiều thời gian, lúc nào nói chuyện chẳng được. Chẳng phải bây giờ tôi đã kể với cậu rồi sao?
*************************
Tôi chầm chậm dắt xe đạp đi trên đường, theo sau tôi là một cô nhóc mặt mũi hầm hầm, hung ác như một ăn tươi nuốt sống người ta. Tôi bất đắc dĩ nói:
-Được rồi. Chuyện này cũng có phải tại tôi đâu.
-Không phải tại cậu thì tại ai? Chạy xe lủi thủi thế nào lại cán ngay cây đinh?
-Do cậu nhéo tôi trước.
-Thì ai bảo cậu chọc tôi?-người nào đó ngang bướng cãi lại.
-Lỗi của tôi được chưa? Còn chưa lấy nhau cậu đã bắt nạt người ta như vậy thì sau này tôi phải sống sao đây.
-Sống thế nào là chuyện của cậu. Mà tôi nói sẽ gả cho cậu khi nào?-chân tôi liền bị đá một cái. Cái cô nhóc bạo lực này!
-Cậu không gả cho tôi thì tôi đành phải uỷ khuất chính mình gả cho cậu vậy.
-Cậu... Ai thèm lấy cậu chứ?
Tôi thấy dáng vẻ ngượng ngùng của người nào đó, liền ngưng lại không đùa nữa.
-Bây giờ đến trường cũng đã trễ mất rồi. Mình cúp học luôn đi Vũ.
-Cái đầu heo nhà cậu. Lại dám rủ học sinh gương mẫu như tôi cúp học?
Nói thì nói vậy, nhưng cuối cùng cô nhóc vẫn lẽo đẽo theo tôi đi ăn sáng, rồi lên xe buýt đi loanh quanh khắp nơi trong thành phố.
*************************
Một ngày đẹp trời nào đó, lớp phó học tập tôi đây bị bắt ngồi cập nhật điểm tháng của lớp vào sổ. Lớp trưởng Hà Vũ ngồi kế bên hỗ trợ.
-Mệt quá đi mất.-tôi nằm dài ra bàn than thở.
-Mới làm xong có một nửa thôi. Ráng lên. Cái này làm nhanh lắm. Tôi đi lấy trái cây giải khát cho cậu nha.
Cô nhóc hôn lên mặt tôi một cái rồi mới vào trong bếp. Tôi nhìn theo bóng dáng kia, khoé miệng khẽ nhếch lên, tự thừa nhận chính mình có chút giả vờ đáng thương.
Tôi nhấp một ngụm nước lạnh, nói với người kia:
-Tháng này cậu lại hạng nhất nữa.
-Ừ. Tôi biết.-Vũ thản nhiên trả lời.
-Đồ kiêu ngạo.-tôi bất mãn lẩm bẩm.
-Cậu cũng giỏi lắm nha. Hạng 3 luôn.
-Ừ. Cũng bình thường.-tôi híp mắt cười.
Điểm của tôi đột nhiên tăng vọt đều có lý do. Cách đây hơn một tháng ba Long đã đặc biệt mời một gia sư đến dạy kèm cho tôi, sẵn tiện cũng kèm cho Hà Vũ. Tuy hai đứa học chung với nhau cũng ổn, nhưng vì đây là năm cuối cấp nên ba tôi rất lo lắng.
Gia sư đến nhà tôi vào thứ hai, tư, sáu. Mỗi lần như vậy phải học từ 7 giờ tối tới 9 giờ mới xong. Nhưng về cơ bản các buổi chiều còn lại và ngày chủ nhật tôi đều rảnh. Thế nên thường xuyên kéo bạn gái đi chơi khắp phố. Hàng quán nào cũng đã từng ăn qua, kể cả mấy tiệm lề đường, có chủ quán còn nhớ mặt nhớ tên cả hai đứa.
Tôi nhanh chóng dọn dẹp đồ đạc bề bộn trên bàn, quay sang hỏi người nào đó:
-Xong hết rồi. Bây giờ tụi mình làm gì?
-Cậu nghỉ ngơi đi. Tôi về nhà đây.
-Không được về. Ở lại chơi chút đã.-tôi lôi kéo không cho người ta đứng dậy.
-Haizz. Trời tối rồi còn muốn chơi gì chứ?-Vũ thở dài.
-Nhưng tôi không muốn xa cậu nha.-tôi lại giở giọng làm nũng.
-Tên nhóc đáng ghét cậu... Thật là...
-Vũ, hôm nay tôi nhìn thấy cậu đi chung với người khác nhé. Cậu nói đi. Tên đó là ai thế? Có đẹp trai bằng tôi không?
-Dĩ nhiên phải hơn cậu nhiều rồi. Người ta vừa đẹp trai vừa dịu dàng, lại hoà đồng thân thiện. Hoàng tử trong mộng của rất nhiều người nha.
Tôi mím môi, rất không vui trừng mắt nhìn bạn gái mình đang hồn nhiên khen ngợi người khác, buồn bực nói:
-Đã tốt như vậy thì cậu đi theo tên đó luôn đi, ở bên cạnh tôi làm gì?
-Này, ghen à?-cô nhóc ôm tay tôi hỏi nhỏ.
Tôi hậm hực trong lòng, trầm mặc không lên tiếng.
-Được rồi. Chỉ giỡn với cậu một chút thôi mà. Nói cậu nghe nhé. Trai đẹp đó chỉ để ngắm thôi, không đến gần được không. Người ta "hoa đã có chủ" rồi, có bạn trai đàng hoàng đấy nhé.
-Cái gì hả?-tôi ngạc nhiên, hầu hết vẫn là hoảng sợ, chưa kịp tiếp thu tin tức này.
Cái thế giới này loạn thật rồi!