Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hạ Tiểu Lạc một mình đi ra bệnh viện tư lập Thánh Mã Lệ, đi trên con phố nhỏ, lại quay đầu nhìn các toà nhà cao tầng. Cô rất muốn trở về căn phòng nhỏ của mình để thay một bộ quần áo, nhưng vừa nghĩ tới ánh mắt háo sắc của ông chủ phòng trọ, liền bỏ đi ý niệm trở về. Hạ Tiểu Lạc đi trên đường không mục đích, hôm nay cô trừ muốn chết, là nhờ Đậu Nhã giúp đỡ, căn bản không có biện pháp khác. nhưng cô biết Đậu Nhã cũng có chỗ khó xử, cha Đậu Nhã chết sớm, mẹ tái giá không muốn cô (ĐN), cô từ nhỏ liền ở nhờ trong nhà chú thím, nhưng chú thím một mực không ưa cô, ngày nào cũng gây gánh nặng. Ngày hôm qua ở nhà hàng, Đậu Nhã vì duy trì cho mình không bị bị đuổi việc, cũng chọc giận quản lý, hai người liền bị đuổi việc. Hạ Tiểu Lạc cảm thấy muôn phần tội lỗi, lúc này cô không có dũng khí đi quấy rầy Đậu Nhã.
“ tuyển nhân viên!” Hạ Tiểu Lạc thấy nhiều người tập trung ở biển quảng cáo, lập tức tiến tới nhìn một cái.
“ mười tám tuổi trở lên, phái nữ, thân cao một mét sáu trở lên ……” Hạ Tiểu Lạc tựa hồ lại thấy được hy vọng, mặc dù là quán rượu cao cấp, nhưng yêu cầu tựa hồ cũng không cao, mình hẳn tạm được. Hạ Tiểu Lạc tinh thần lập tức tỉnh táo, không để ý mình còn mặc bệnh nhân, liền đường hoàng đi vào, đối với người phục vụ phía trước hỏi:
“ Xin chào, tôi thấy trước cửa tuyển có nhân viên, tôi tới nộp đơn. ” vị tiểu thư trước mắt mặc dù coi thường Hạ Tiểu Lạc một thân mặc đồ bệnh nhân, nhưng dù sao đây cũng là quán bar cao cấp lại ở phía trước cửa, như cũ mang theo nụ cười, ôn nhu nói: “ Xin mời điền vô tờ đơn xin việc này, sau đó lên lầu hai quẹo phải, đến khu HR, đem tờ đơn xin việc giao cho hướng dẫn viên, liền có thể chờ đợi. ”
“ Cám ơn! ” Hạ Tiểu Lạc nhận lấy tờ giấy cùng cây bút, năm phút sau liền ghi xong, lập tức hấp tấp vọt tới lầu hai, đem tờ đơn xin việc giao cho hướng dẫn viên. Hạ Tiểu Lạc nhìn thấy người tới nộp đơn không ít, liếc mắt chừng hơn ba mươi người. Vậy mà, vui mừng nhất chính là nơi này vẫn còn có một khuôn mặt quen thuộc,
“ chết Đậu Nha, cậu tại sao lại ở chỗ này? ”
“ tiểu Lạc! ” Đậu Nhã một thân xơ xác, so với Hạ Tiểu Lạc mặc đồ bệnh nhân, không tốt hơn được.
“Người cậu làm sao mặc đồ bệnh nhân vậy? Ngã bệnh sao? ” Đậu Nhã lấy tay đưa lên trán Hạ Tiểu Lạc thử nhiệt độ một chút, Hạ Tiểu Lạc là hất tay Đậu Nhã ra,
“ sốt cao, bất quá đã tốt lắm. Chỉ xuất viện quá mau, quên đem đồ bệnh đổi lại. ”
“ cậu không có sao là tốt rồi. Buổi trưa hôm nay hàng xóm kế nhà mình nói quán rượu này cuối tuần sẽ chính thức khai trương, cần rất nhiều phục vụ, mình liền muốn tìm cậu cùng đi xin việc, nhưng điện thoại di động của cậu một mực tắt máy, không nghĩ tới cậu cư nhiên cũng tìm được nơi này. ” Đậu Nhã oán trách,cô cơ hồ gọi điện thoại một canh giờ a.
"Mình không có tiền đóng tiền mướn phòng, liền lấy điện thoại di động đi thế chấp rồi. Mới vừa điền vào đơn xin việc, phương thức liên lạc mình viết số điện thoại di động của cậu. ai! ” Hạ Tiểu Lạc than thở.
“ đáng thương a! hy vọng chúng ta cũng có thể nộp đơn thành công. ” Đậu Nhã vỗ vỗ vai bạn tốt.
“ bất quá, cậu mặc quần áo này cũng không thích hợp đi nộp đơn, dù sao vóc người chúng ta không khác biệt lắm, mình trước nộp đơn, mình cùng cậu liền vô phòng WC đổi đồ cho nhau.”
“ Đậu Nha tốt quá, tớ yêu cậu chết mất. ” Hạ Tiểu Lạc vừa nói liền cho Đậu Nhã một cái ôm.
“ Cậu mau tránh ra cho mình, chớ đem quần áo của mình làm nhăn, lập tức sẽ đến phiên mình. ” Đậu Nhã đẩy Hạ Tiểu Lạc ra, hai người cũng đứng ở trên ghế dài chờ đợi.