Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Khuôn mặt người đàn ông này, là nhân vật tiên biểu có phong cách Nhật Bản, ánh mắt hẹp dài, ăn nói có ý tứ, không hoảng hốt, căn bản không thể nào nhìn ra được đang suy nghĩ về cái gì, có chút âm trầm
Thẩm Tường Vi tinh tế quan sát, cảm thấy trong phòng bởi vì Triết Dã đến mà không khí trở nên xấu hổ
"Mẹ ba, người đã đến rồi" Tả Đằng Triết Dã cởi mở cười to với người phụ nữ lễ phép gật đầu, lập tức đỡ người phụ nữ xinh đẹp bên cạnh cha ngồi xuống
Tiếp theo quay đầu nhìn Thẩm Tường Vi dùng tiếng trung nói, "Ngươi ngồi bên cạnh ta"
Gật gật đầu, Thẩm Tường Vi ngoan ngoãn nghe theo
Người đàn ông nhìn lướt qua những người bên trong phòng, cuối đầu nói với mẹ Triết Dã mấy câu tiếng Nhật, sắc mặt người phụ nữ đột nhiên trắng bệch, quay mặt với Triết Dã cũng nói tiếng Nhật thấp giọng hỏi: "Cha ngươi nói cô bé này có phải hay không ở Paris? Hắn nhìn rất giống!"
Sắc mặt Tả Đằng Triết Dã đột nhiên lúc trắng lúc xanh, nhìn thoáng qua Tường Vi, gật gật đầu, nhưng đói với người phụ nữa thấp giọng lẩm bẩm: "Đúng là ở Paris nhưng không có quan hệ gì với cô, chỉ là hiểu lầm, cha..."
"Làm càn!" Người đàn ông đột nhiên dùng lực vỗ bàn một cái! Hét lên một tiếng!
Thẩm Tường Vi thấy cả kinh, không hiểu bọn họ đang thì thầm cái gì, nâng con ngươi, lại phát hiện người đàn ông này đang nhìn chằm chằm vào cô, dường như muốn phun lửa đốt cháy cô! Ách... Cô lo lắng nhìn đi nơi khác, cảm nhận được người đàn ông này không vui khi cô đến đây
Tả Đằng Triết Dã khẩn trương quay đầu, ý bảo Thẩm Tường Vi an tâm, tiếp theo khiêm tốn nói với cha: "Cha, mọi chuyện tại Paris một chút cũng không liên quan đến cô ấy, mà Triết Dã cùng với cô ấy tâm đầu ý hợp, mong cha chúc phúc cho tụi con"
"Không có khả năng! Xú tiểu tử này, coi lời của ta như gió thổi bên tai sao? Nói bao nhiều lần rồi, với Tả Đằng Gia bất lợi, ngươi hôm nay vậy mà dẫn cô ta đến nhà! Trong mắt ngươi còn có xem ta là cha không?" Cha Triết Dã dùng tiếng Nhật thét lên
"Ôi, lão gia, ngươi đừng nên tức giận, việc này đối với cơ thể sẽ không tốt! Triết dã ngươi cũng thaath là, biết rõ cha ngươi không thích cô ta, ngươi vẫn mang cô ta về nhà, thật sự không coi ai ra gì!" Mẹ nhỏ Triết Dã, xem ra so với mẹ ruột của Triết Dã lẳng lơ hơn nhiều, vội vàng đứng lên trấn an cha Triết Dã, vừa nói, một bên không quên nhìn sắc mặt của người phụ nữ kia
Thẩm Tường Vi đứng ở đó thất thần, hoàn toàn không hiểu đã xảy ra chuyện gì, tâm cũng trở nên khẩn trương trở lại, bọn họ giống như là đang cãi nhau...
Lúc này, người phụ nữ khẩn trương quay đầu, đến bên cạnh Tả Đằng Triết Dã, nhìn Thẩm Tường Vi dùng tiếng Trung nói: "Tiểu thư, ngươi về phòng trước thì hơn"
Không đợi Thẩm Tường Vi lên tiếng, Tả Đằng triết Dã lập tức nắm giữ cánh tay của Thẩm Tưởng Vi, dưới tình thế cấp bách nhìn người phụ nữ dùng tiếng Trung hét lên: "Mẹ! Ngươi cũng chống đối không giúp đỡ ta sao? Việc này thật sự là hiểu lầm! Ta nói rồi chuyện ở Paris thật sự không có liên quan đến cô ấy, cha cũng chỉ vì việc này mà nỏng nóng"
Nói xong, bây giờ đến phiên sắc mặt của Thẩm Tường Vi lúc trắng lúc xanh
Hóa ra, bọn họ vì cô mà cãi nhau! Lần đó ở Paris... Thẩm Tường Vi không khỏi cắn cắn môi dưới, quả nhiên là cô làm liên lụy...
"Thực xin lỗi, Triết Dã, xem ra ta đến không đúng lúc rồi" Cảm thấy mình thực có lỗi với hắn, không chỉ làm phiền 'Ni Thường', còn lợi dụng Triết Dã, cô càng nghĩ càng cô thấy xấu hổ và đáng giận về mình! Vì thế, đứng dậy, cô nói vài câu tiếng Anh, hi vọng cha mẹ Triết Dã có thể nghe cô giải thích "Thực xin lỗi, làm cho ngài thêm phiền toái rồi, chuyện lần đó tại Paris, tôi cảm thấy thực xin lỗi, nhưng tôi sẽ cố gắng sửa chữa sai lầm mà sáng tác để bồi thường"
"Mạn Vi!" Tả Đằng Triết Dã khẩn trương đứng lên, không đợi cha bày tỏ thái đội, vội vàng sử dụng tiếng Nhật động viên cha "Chuyện kia cũng không phải là cô ấy sai, chỉ vì cô ấy quá lương thiện, cho là cô ấy làm phiền ta..."
"Vốn là cô ta làm phiền ngươi! Ngươi hiện tại đã bị con hồ ly tinh kia mê hoặc rồi sao? Ngươi không thấy nữ nhân trưởng thành không dễ chọc, hoàn toàn quên bên cạnh mình có hai nữ nhân, khi còn trẻ cũng là đại mỹ nhân!
"Cha..." Tả Đằng Triết Dã căn cứ vào đạo lý mà bảo hộ quyền lợi của mình, nhưng đối mặt với người cha có tính cách độc tài này, hắn có khi cảm thấy mệt mỏi, vô lực, huống hồ mẹ không như mẹ nhỏ được sủng ái, hắn không nghĩ đến lúc đó mẹ cũng vì hắn mà bị liên lụy
"Triết Dã, ngươi buông tay đi, ta nhớ cha ngươi thật sự không thích ta, không có chuyện gì, ta
sẽ lẩn tránh" Mặc dù đối với việc ở Paris kia cực kỳ áy náy, nhưng toàn bộ sự tình phát triển không hề thuận lợi, bất luận như thế nào, bởi vì cha hắn không thích cô, nhiều hoặc ít để cho cô có dũng khí cảm giác thoải mái khi giải quyết xong việc nào đó
Ít nhất là như vậy, lòng của cô sẽ dễ chịu một chút.