Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Tổng Giám Đốc Độc Ác Tuyệt Tình
  3. Chương 334
Trước /428 Sau

Tổng Giám Đốc Độc Ác Tuyệt Tình

Chương 334

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Tường Vi lắc đầu một cái, nỗi kinh ngạc hiện rõ trong đôi mắt, anh đang hỏi cô, say rượu có làm ra chuyện xấu nào hay không?

Này đúng là tin tức buồn cười nhất sáng nay, Hắc Diêm Tước đại nhân tàn bạn lạnh lùng nhất từ xưa đến nay, thế mà cũng lo lắng khi say rượu có làm ra hành vi bất lương nào hay không? Cô cứ tưởng là anh cũng chẳng thèm để ý mấy chuyện này, dù sao anh cũng y như chim công không ai bì nổi.

“Vậy...” Trong lời anh nói có chút chần chờ, sau lại nói: “Cô nghỉ ngơi một chút đi.”

Anh hơi không quen kiểu chung đụng với cô như thế này, nhưng rất dễ nhận thấy, anh không muốn mình làm cô sợ thêm nữa. Một tuần nay, sự việc cô đâm anh, làm cho anh nghĩ ngợi rất nhiều.

Giả như, cô không mang họ Thẩm, giả như, giữa bọn họ chưa từng xảy ra bấy nhiêu chuyện không vui, có lẽ anh sẽ tiếp nhận cô, nhưng, khi cô hiểu rõ chân tướng, cô sẽ tiếp nhận được anh sao?

Có lẽ đây là bí mật duy nhất chôn giấu trong lòng anh suốt năm năm qua chưa từng được nói ra khỏi miệng, trong lòng anh thật không hy vọng cô phát hiện ra bí mật kia, hoặc là nói, một ngày nào đó, vào cái lúc mà cô biết chân tướng, có lẽ anh sẽ không chịu nổi ánh mắt thù hận của cô, thà rằng để cô hận anh luôn từ đầu...

Cho nên không cho anh bất kỳ hi vọng gì thì về sau anh sẽ không cần phải thất vọng.

“Cái đó, chuyện của Tiểu Trạch, khi nào anh sẽ làm?” Tường Vi gọi anh lại, lo lắng mở miệng hỏi.

Ánh mắt của anh chợt lóe, quả nhiên, từ đầu tới cuối cô khẩn trương là vì con trai cô, mặc dù nó cũng là con anh, nhưng trong đáy lòng anh có chút vô cảm, “Lúc nào thì cô có thể lên đường đi Ả - rập?”

Lời của anh, khiến mặt Tường Vi tái đi trong nháy mắt! Anh không biết, anh vô ý, lại biến thành thanh kiếm sắc đâm cô.

Vương phi Saudi, thân phận vinh dự biết bao, đôi mắt anh lướt qua một tia khổ sở, vẻ đẹp của cô, trong lúc vô tình đã làm cho rất nhiều người hâm mộ.

Nhìn cô đang trố mắt, giọng điệu anh hòa hoãn lại: “Chuyện của con, tôi đã phái người đi, nhưng hoàng tử Alva Aure đã gọi điện thoại tới thúc giục tôi.”

“...” Lòng cô bế tắc, Tường Vi dùng sức hít thở sâu một hơi, khẽ gật đầu, “Tôi muốn thấy Tiểu Trạch bình yên vô sự, nếu không...”

“Cái này thì chắc rồi! Đừng quên, nó cũng là con tôi!” Nguyên nhân anh chắc việc này, là bởi vì Tiểu Trạch rất giống anh, sẽ chẳng có ai hoài nghi Tiểu Trạch không phải con anh.

Trầm mặc một hồi lâu, rốt cuộc Tường Vi khó khăn gật đầu một cái, chậm chạp nói: “... Được, tôi tin tưởng anh.”

Anh không lên tiếng một hồi lâu, lặng lẽ nắm chặt quả đấm, tiết lộ ra tay anh hơi run rẩy, cô tin tưởng anh, mấy chữ đơn giản mà ngắn gọn, lại làm anh lộ vẻ xúc động...

“Như vậy, cô chuẩn bị một chút, mấy ngày nữa lên đường.”

Lạnh nhạt nói xong, anh xoay người, cũng không quay đầu lại, rời phòng.

Chỉ để lại căn phòng lành lạnh, Tường Vi ôm cánh tay, tiu nghỉu như mất hồn...

Tin tức về việc người mấu số một của năm năm trước Thẩm Mạn Vi sắp cưới hoảng tử Ả-rập đã gây xôn xao. Mà dựa theo thông tin từ Ả - rập, hoàng tử Alva Aure cũng xác nhận chuyện này, bây giờ đã bắt tay vào chuẩn bị cho hôn lễ hào hoa nhất thế kỷ.

Bởi vì Hắc Diêm Tước trở về, tập đoàn Hắc thị lần nữa đi vào quỹ đạo, tốc độ phát triển siêu cao, đã nhảy vọt vào bảng xếp hạng các doanh nghiệp cực kỳ có ảnh hưởng của quốc tế, bởi vì nhiều năm qua Hắc Diêm Tước không hề lộ mặt bao giờ, trong lúc nhất thời cũng nhanh chóng trở thành tin hot của giới giải trí, thậm chí danh tiếng còn vượt qua những minh tinh quốc tế.

Thì ra Hắc Diêm Tước cũng đâu giống như người ta vẫn đồn, là một ma quỷ hung ác, ngược lại, anh anh tuấn đẹp trai mê người y như hoàng tử vậy.

Nghe nói, anh sắp kết thành thông gia với vị hoàng tử phú khả địch quốc (giàu có tương đương với một quốc gia) của Saudi, đây thật là việc vui lớn, nhờ đó giá cổ phiếu của tập đoàn Hắc thị một đường tăng vọt, làm bùng lên làn sóng muốn mua cổ phiếu tập đoàn trên toàn thế giới.

Ngày đông ấm áp, ánh mặt trời rạng rỡ chiếu sáng cả vùng đất, đuổi đi một chút rét lạnh, ngay cả gió cũng phối hợp với tiết trời, dịu dàng man mác.

Ngày hôm đó, mặc dù bầu trời trong xanh, quét đi nỗi lo lắng nhiều ngày nay, nhưng trong lòng Tường Vi không cách nào nhẹ nhõm, ngược lại rất nặng nề.

Vừa mới xuống sân bay, còn không kịp che giấu gương mặt tiều tụy, Tường Vi đã thấy nhóm lớn phóng viên truyền thông ào sang.

Cô có chút bối rối, lúc này, Hắc Diêm Tước đưa cho cô một cặp kính râm: “Đeo lên.”

Ngước mắt, mới phát hiện anh đã sớm đeo một cặp kính râm, vẻ mặt tự nhiên mà nhìn những phóng viên đang vọt tới, trước sau như một nhếch miệng cười lạnh, cô yên lặng nhìn gương mặt nghiêng của anh, thâm thúy như đẽo khắc, đường cong khuân mặt phác họa ra nét kiên cường của phái nam, chỉ là nụ cười lạnh kia, đâu thể gọi là cười chứ? Tường Vi nghĩ thầm, anh không cười, anh chỉ nhàn nhạt nhếch đôi môi mỏng.

“Hắc tiên sinh! Hắc tiểu thư...”

Nhóm phóng viên đã ngay lập tức chạy tới, tách tách tách, đèn chớp không ngừng.

Tường Vi cúi đầu, đeo kính lên thật nhanh, sợ bị người ta thấy cô hốt hoảng và tiều tụy.

“Xin hỏi Hắc tiên sinh, lần này có phải là ngài sẽ đưa Hắc tiểu thư tới Ả - rập thành hôn hay không?”

“Hắc tiên sinh, đối với lần kết thân này, Hắc tiểu thư là con gái nuôi của ngài, ngài có muốn nói điều gì không?”

“Hắc tiểu thư, năm năm trước vừa bước vào giới người mẫu, đang lúc đỉnh cao sự nghiệp, tại sao đột nhiên lại có tin cô chết ở vịnh Tokyo?”

“Đúng, Hắc tiểu thư, xin hỏi năm năm qua cô đã đi đâu? Làm những gì? Vì sao lại lựa chọn xuất hiện trở lại trước truyền thông vào lúc này?”

“Xin hỏi Hắc tiểu thư, cô và hoàng tử Alva Aure đã quen nhau như thế nào? Yêu nhau ra sao? Có thể nói cho chúng tôi biết không...”

...

Hắc Diêm Tước kéo tay Tường Vi, đi thẳng vào trong phi trường, đi theo là mấy hộ vệ hộ tống.

“Thật xin lỗi, không thể trả lời.” Hắc Diêm Tước lạnh lùng cự tuyệt tất cả, trực tiếp lôi kéo Tường Vi đi vào lối VIP.

Tường Vi đi phía sau anh, trong lòng đủ mọi hương vị, cô và hoàng tử Alva Aure quen nhau và yêu nhau như thế nào? Thật ra thì cô cũng muốn hỏi như vậy.

Chỉ là cô biết, tất cả đều sẽ chỉ là uổng công, nếu như anh không chịu nói, người đó cũng đừng mong biết.

“Hắc tiên sinh... Hắc tiểu thư...”

Hộ vệ ngăn phóng viên ở sau lưng, Tường Vi cứ như vậy bị anh dắt vào phi trường, ngón tay anh rất lạnh, lòng bàn tay lại rất ấm, tay của anh rất dày rộng, ngón tay rất thon dài...

Quảng cáo
Trước /428 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Cô Ấy Đến Xem Concert Của Tôi

Copyright © 2022 - MTruyện.net