Trong trí nhớ của Bạch Thận Ngôn thì lần đầu tiên nhìn thấy cô đã tạo cho anh một ấn tượng không tốt đẹp lắm đó là một cô gái có tính cách quái đản, quần là áo lượt, ngực to não trái nho.
Rồi tới khi lần thứ hai gặp lại, thì Bạch Thận Ngôn lại cảm thấy cô là cô gái lòng dạ hẹp hòi lại ác độc.
Lần thứ ba gặp, cô uống say, cầm lấy cổ áo Bạch Thận Ngôn, mắt say lờ đờ mông lung, nói: "Người đẹp, hôn một cái!" Bạch Thận Ngôn tức giận đến mức đang muốn kéo cô ra, kết quả đã bị cô ói cả một thân... dây dưa từ đây.
Sau này, Bạch Thận Ngôn bị cô lừa đến hộc máu: "Cô cút cho tôi!"
Nhưng, lúc cô thật sự "Cút", y lại luống cuống không yên. Chờ đến lúc y vất vả tìm người về được, lại phát hiện hoa đào bên cạnh cô, mỗi một đóa đều nở xán lạn.
"Đời này em là của tôi, đời sau, đời sau sau nữa, đời đời kiếp kiếp, đều là của tôi! Cho dù là một cọng tóc, tôi cũng sẽ không nhường cho người khác." Bạch Thận Ngôn sau khi hắc hóa đè cô dưới thân, hung hăng nói.