Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Tổng Giám Đốc, Xin Nhẹ Tay!
  3. Chương 6: Chap-6
Trước /34 Sau

Tổng Giám Đốc, Xin Nhẹ Tay!

Chương 6: Chap-6

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

CHƯƠNG 6: CON TRAI THIÊN TÀI

CHƯƠNG 6: CON TRAI THIÊN TÀI

Cô đã từng nguyền rủa tập đoàn Lục thị phá sản, nhưng không ngờ lời nguyền của cô không linh nghiệm, mà tập đoàn Lục thị lại phát triển nhanh nhường này, còn có tòa nhà làm việc lớn như vậy.

Nghĩ tới Lục Tuấn Khải và Thẩm Quỳnh Dao, nghĩ tới chuyện bọn họ cướp cổ phần của ba cô đang sống sung sướng, oán hận cô chôn giấu bốn năm giờ trào lên như thủy triều.

Nếu thật sự có một ngày khi cô có đủ năng lực, nhất định cô sẽ đoạt lại quyền sở hữu cổ phần của ba cô.

Cô thầm thề trong lòng.

Căn hộ do công ty sắp xếp rất tốt. Là một tiểu khu cao cấp, bên trong tiểu khu còn có nhà trẻ dạy song ngữ, rất thích hợp cho những gia đình có con nhỏ ở.

Công ty cho cô nghỉ ngơi một tuần rồi quay lại làm việc.

Trịnh Liên Nga dẫn theo con trai chuẩn bị vui chơi thoải mái một tuần ở thành phố này.

Nhưng mới hai ngày cô đã có một khách hàng lớn tìm đến tận nơi. Cấp trên của cô gọi điện thoại nói là có một bà chủ nhà giàu chỉ định cô thiết kế mẫu nhẫn kim cương, để một tháng sau làm quà kỷ niệm ngày cưới.

Trịnh Liên Nga là nhân vật nổi tiếng trong công ty, là nhà thiết kế được các bà chủ nhà giàu tranh giành.

Cô nhận điện thoại xong, khách hàng của cô vẫn ở công ty chờ cô, nhưng bây giờ con trai cô vẫn chưa đăng ký đi nhà trẻ nên cô chỉ có thể dẫn thằng nhóc đến công ty.

"Bình à, con phải nghe lời mẹ đấy. Lúc nữa mẹ đi gặp khách hàng, con ở trong phòng làm việc của mẹ đợi, không được chạy lung tung, biết chưa?" Trịnh Liên Nga dặn dò cậu.

"Mẹ à, mẹ yên tâm đi, con rất nghe lời, con sẽ ngoan ngoãn mà." Thằng bé nghiêm túc chớp đôi mắt to gật đầu.

Trịnh Liên Nga nhìn chăm chú đôi mắt hẹp dài xinh đẹp của con trai, còn cả gương mặt nhỏ nhắn tinh tế này của cậu nữa. Những người đã từng gặp cậu đều nói trừ làn da trắng nõn ra thì cậu bé không có chỗ nào giống cô cả.

Chuyện này khiến trong lòng Trịnh Liên Nga rất oán hận. Cậu bé không giống cô vậy chắc chắn là giống ba bé rồi. Cô căn bản không nhớ người đàn ông tối đó trông như thế nào.

Là già, là xấu, hay là cao, là thấp đều không ảnh hưởng gì.

Nhưng nhìn con trai vượt trội hơn bạn bè đồng trang lứa, không chỉ cao hơn, chiều cao tương đương đứa trẻ năm tuổi mà cả gương mặt cũng đẹp trai đến độ ngay cả cô cũng không dám tin. Cô thực sự cảm thấy ông trời quá ưu ái cô rồi.

Hơn nữa, quan trọng nhất chính là trí thông minh của cậu. Quả thật con trai cô thông minh như thiên tài. Tuổi còn nhỏ mà cái gì cũng biết, giao tiếp bằng tiếng Trung và tiếng Anh lưu loát, càng quá đáng hơn là con trai của dì cô học lớp ba mà thằng bé còn làm hộ bài tập được.

IQ này giống ai chứ?

"Mẹ ơi, mẹ lại nhìn con đến ngẩn người rồi? Con đẹp trai đến thế à?" Thằng nhóc chọc cô.

Trịnh Liên Nga hôn thật kêu lên trán cô: "Con là do mẹ sinh, tất nhiên phải đẹp rồi."

"Mẹ ơi, người khác đều bảo con không giống mẹ, vậy con nhất định giống ba rồi."

Trịnh Liên Nga đau lòng một hồi, chuyện cô áy náy nhất chính là từ nhỏ thằng bé đã thiếu thốn tình thương của ba.

"Có thể là vậy!"

"Nói vậy, chỉ cần người đàn ông nào giống con, thì có thể làm ba của con rồi?" Vẻ mặt cậu bé vô cùng hưng phấn. Cậu nghĩ dáng vẻ của cậu thế nào thì chắc chắn ba cậu sẽ là bản sao phóng to hơn.

Trịnh Liên Nga mím môi cười. Cô cúi đầu xem đồng hồ: "Được rồi, mẹ sắp bị muộn rồi, chúng ta đi thôi!"

Trịnh Liên Nga gọi taxi đến công ty. Công ty cô có hẳn một tòa nhà để làm việc, cũng được xem là bề thế. Trịnh Liên Nga lái xe đến đoạn đường trung tâm, ngẩng đầu lên đã nhìn thấy một tòa cao ốc vô cùng hoành tráng, chiếm cứ ngay trung tâm. Điểm đặc biệt trong thiết kế của tòa cao ốc này là nó được xây dựng từ ba tòa nhà chọc trời, giống như một kim tự tháp khổng lồ. Sự bề thế của nó làm lu mờ tất cả các tòa cao ốc chung quanh.

Trịnh Liên Nga liếc mắt nhìn tòa nhà của tập đoàn Lục thị cách đó không xa, so với tòa cao ốc này, tập đoàn Lục thị dường như cũng bớt đi khí thế.

Đây là công ty của người nào mà hoành tráng như vậy?

"Oa! Thật là đẹp!" Cậu bé cũng trầm trồ, dù sao cậu nhóc cũng đã có quan điểm thường thức và giá trị quan riêng của mình rồi.

Công ty của Trịnh Liên Nga là một cao ốc cỡ nhỏ ngay bên cạnh tòa cao ốc lớn này, vẫn thuộc khu vực trung tâm thành phố, nơi này là tấc đất tấc vàng.

Cho dù chỉ là tòa cao ốc nhỏ nhưng cũng cần phải có thực lực thật sự.

Quảng cáo
Trước /34 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Đốt Cháy

Copyright © 2022 - MTruyện.net