Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
CẬU BÉ CHƯA CHẾT NHƯNG ĐÃ CHẾT?
Vào ngày 23 tháng 8 năm 1912, gia đình nhà Dunbars dự định đi câu cá ở hồ Swayze thuộc St. Landry, bang Louisiana, Hoa Kỳ. Một số đầm lầy quanh khu vực này là nơi ẩn náu của rất nhiều loài cá sấu hung tợn, nhưng Lessie (mẹ) và Percy Dunbar (bố) vẫn cho Bobby Dunbar đi theo. Trong lúc họ đang mải ngắm nhìn hồ nước tuyệt đẹp bao quanh với đầm lầy đậm chất Louisiana, cậu bé mới bốn tuổi đầu, Bobby Dunbar, đột ngột biến mất. Bố mẹ thử tìm cậu bé xung quanh ao hồ nhưng không thấy đâu. Họ báo cho người dân xung quanh biết và cùng nhau bắt đầu tìm kiếm quanh khu hồ và khu vực đầm lầy nhưng không tìm được gì. Trời bắt đầu tối, hoảng hốt và sợ hãi, bố mẹ Bobby báo cho cảnh sát biết. Một cuộc tìm kiếm bắt đầu lan rộng trên khắp St.Landry rồi khắp cả Louisiana rồi trên khắp cả nước.
Họ tìm bằng nhiều cách: lội ao, chặn các cửa biên giới, theo dõi bất kỳ ai qua lại khu vực gần chỗ cậu bé bị mất tích ...Thậm trí những người đánh bắt cá sấu còn ném mìn xuống đầm lầy, giết chết hàng trăm con cá sấu rồi từ từ mổ bụng từng con một để xem bên trong có xác cậu bé hay không. Tất cả đều vô vọng cho tới tám tháng sau, cảnh sát báo tin vui cho gia là cậu bé Bobby Dunbar đã được tìm thấy ở bang Mississippi.
Một người đàn ông tên là William Cantwell Walters, loại người hay đi chơi bời, bị phát hiện đang dẫn cậu bé đi theo. Khi cảnh sát bắt được anh ta, anh ta khai cậu bé thực ra là Charles Bruce Anderson, đứa con hoang của anh trai anh ta và một phụ nữ làm việc cho gia đình anh ta tên là Julia Anderson.
Anh ta khai là cậu bé được Julia để lại để cho anh ta chăm sóc, trong khi cô ấy đi kiếm cơm áo gạo tiền. Nhiều người dân địa phương ủng hộ lời khai của Winter, nhưng cảnh sát vẫn bắt anh ta và giải cứu cậu bé.
Ngày hôm sau, sau khi đưa cậu bé về nhà và tắm cho nó, Lessie Dunbar nói với cảnh sát rằng cô thấy những nốt ruồi và vết sẹo trên cơ thể cậu bé rất giống con trai cô. Nhận thấy điều này, cảnh sát cho phép gia đình Dunbars nhận con của mình về chăm sóc trong khi phiên tòa vẫn đang xét xử đúng sai.
Tuy nhiên, vài ngày sau khi gia đình Dunbars đưa Bobby về nhà, Julia Anderson xuất hiện tại quan tòa, ủng hộ lời khai của Walters rằng cậu bé (Bruce Anderson) là con của cô. Cô ấy nói rằng cô ấy gửi Bruce cho Walters trong khi cô ấy đi kiếm việc làm và sẽ quay lại sau vài ngày. Thực ra đến tận vài tháng sau, khi mà vụ việc bắt đầu xảy ra, cô mới bị cảnh sát gọi quay trở về để làm rõ.
Cảnh sát mang Bobby (hoặc là Bruce ) ra để cho Julia nhìn thấy tận mắt. Hai mẹ con nhìn nhau thật kỹ càng. Bản thân Julia, sau bao nhiêu tháng ngày xa cách con và dưới sự chỉ trích của cư dân thị trấn vì đã là một bà mẹ tồi, không thể nhận gương mặt cậu bé. Liệu một cậu bé được ăn mặc đẹp, tắm rửa sạch sẽ lại có thể là con của một bà mẹ lang thang kiếm ăn ?. Cho dù bản thân Julia cảm thấy lưỡng lự nhưng cô cảm thấy trong trái tim mình, cậu bé là con cô. Tất nhiên, cảnh sát không thích giải thích này.
Julia đã không có đủ tiền để chọi được gia đình Dunbars trong vụ án này. Phần thắng nghiêng về Dunbars.
Sau khi không có đủ tiền để trả cho vụ án đòi lại con của mình, Julia trở về nhà ở bang North Carolina. Gia đình Dunbars phấn khởi đưa cậu bé về nhà sau hơn tám tháng mất tích. Họ còn khẳng định là trong thời gian cậu bé ở với gia đình, cậu ta rất hay chơi đồ chơi và biết được rõ các lối đi trong nhà của gia đình - đặc điểm rất giống với Bobby Dunbar trước kia.
Chính vì điều này , Walters bị kết tội bắt cóc (tội này đáng ra phải tử hình theo luật pháp của Lousiana thời bấy giờ) và phải ngồi tù hai năm. Do không có đủ tiền, ông không thể đòi phiên tòa xét xử lại vụ án được. Suốt thời gian ở tù cho đến lúc hết đời, ông luôn luôn tin rằng mình là người vô tội.
Bobby được đoàn tụ với gia đình của mình và sống một cuộc sống ấm no. Ông lớn lên và kết hôn, cuối cùng có 4 người con trước khi qua đời vào năm 1966. Gia đình ông luôn luôn tin ông là Bobby Dunbar và bản thân ông cũng khẳng định như vậy.
Cho đến một ngày nào đó vào năm 2004, Bob Dunbar Jr. - con trai của Bobby Dunbar, đồng ý xét nghiệm ADN với người anh họ của ông, con trai của em trai Bobby Dunbar. Người tiến hành cuộc xét nghiệm là Margaret Dunbar Cutright, con gái của Bob Dunbar Jr.
Kết quả xét nghiệm: Bob Dunbar Jr không cùng huyết thống với bất kỳ người nào trong gia đình Dunbars.
Cậu bé mà gia đình Dunbars dành được sau khi thắng vụ kiện là Bruce, con trai của Julia Anderson. Không phải là Bobby Dunbars (hại não). Vậy chuyện gì đã thực sự xảy ra với đứa trẻ mới bốn tuổi đầu tại hồ Swayze ? Đến ngày nay không ai biết được.
*GIẢ THUYẾT VỀ BOBBY DUNBARS BỊ MẤT TÍCH*
---- Xếp theo khả năng xảy ra ----
Giả thuyết 1: Bị chết đuối.
Giả thuyết 2: Bị cá sấu ăn thịt.
Giả thuyết 3: Bị bắt cóc.
Giả thuyết 4: Lessie và Percy Dunbar có thể đã phát hiện ra điều gì đó kinh khủng và cố tình dìm chết cậu bé và giấu xác nó đi để kiếm một đứa con khác về nuôi.