Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Một ngày mới vui vẻ bắt đầu với Lục Hắc Thiên vì hôm nay là ngày mà Thẩm Hạ Hy bắt đầu làm người phụ nữ của anh trong cuộc giao dịch đó.
- "Tới nhà cùng tôi ăn sáng."Lục Hắc Thiên gọi điện cho cô và nói hệt giọng ra lệnh.
- " C...cái gì? Anh bị hâm à"-Thẩm Hạ Hy ngỡ ngàng
- " Làm người phụ nữ của tôi thì tất nhiên chuyện đó là luật" -Lục Hắc Thiên
- " Luật cái đết gì? luật rừng thì có"Cô tức giận không chú ý dùng những lời lẽ không ra gì nói với anh.
Lục Hắc Thiên bên này nghe xong,cau chặt mày tức giận trầm giọng xuống nói:" Chú ý lời nói"
Hạ Hy bây giờ mới nhận ra thì xin lỗi nhưng nói chưa hết câu bị Lục Hắc Thiên chặn họng.
- " Cô còn 15 phút." Anh nói xong thì liền tắt máy,để lại Hạ Hy ngơ ngẩn tức giận.
Cô chửi thầm trong miệng "Tên chết bầm".
Cô nói xong thì tức tốc thay đồ chạy xuống dưới nhà thì gặp bà nội và mẹ cô. Sáng nay ông và ba cô đã đi làm sớm nên giờ còn 2 người phụ nữ quyền lực.
Bà thấy cô thì lên tiếng hỏi
- " Hạ Hy sáng sớm con đi đâu mà sớm vậy? Còn chưa kịp ăn sáng nữa"
Cô đi tới ngồi bên bà và mẹ cô nói giọng đa phần gấp gáp.
- " Bà à, bây giờ con phải ra ngoài có chuyện gấp, với lại con cũng sẽ ăn ở ngoài luôn. Bà với mẹ cứ ăn đi ạ"
Tiếp đó mẹ cô cũng hỏi với giọng nhỏ nhẹ.
- " Nhưng mà con đi đâu,phải nói rõ ra. Nếu ba về hỏi thì mẹ biết trả lời như thế nào?"
- " hmmm thì bây giờ con ra ngoài xin việc làm ạ. Ở nhà ngồi không cũng chán."
- " Vậy con mau vào Bless J mà làm."
- " Ây dô, mẹ à con sẽ làm việc ở công ty khác rồi nhanh chóng học hỏi rồi về công ty làm. Con không muốn người ta nghĩ con vào công ty nhờ ông và ba"
Bà và mẹ cô nghe như thế thì liền cười. Rồi bà cũng lên tiếng.
- " Cháu bà cứ khéo suy nghĩ,con xinh đẹp tài giỏi ai ai cũng biết,cần gì chứng minh".
- " Bà nói vậy con ngại quá nè, à quên con phải đi đây,con sắp trễ rồi."
Cô nói xong thì đứng dậy vừa xin phép bà và mẹ vừa bước chân nhanh nhẩu.
Cô vừa ra tới cổng thì có chiếc xe đứng trước cổng nhà cô. Thấy cô thì một thanh niên cao ráo chững chạc bước ra mời cô lên xe. Vừa mời anh vừa nói.
- " Tiểu thư,Lục Tổng kêu tôi sang đây đón cô"
Thẩm Hạ Hy nghe vậy thì cũng cười nhẹ mà đáp lại rồi nhanh chóng lên xe. Trong lòng cô nghĩ thầm.
"Tên này lắm chiêu"
Vừa lên xe, Bạch Phi vừa lái xe vừa giới thiệu. Cả hai vừa đi vừa nói chuyện vui vẻ. Như là cả hai chẳn có rào cản gì. Nói chuyện rất hợp ý nhau nên Hạ Hy cũng không thấy chán.
Khoảng thời gian trôi qua, chiếc xe cũng dần đến nơi.Hạ Hy nhìn về phía biệt thự mà ngỡ ngàng. Nó lộng lẫy như lâu đài với màu trắng là tông màu chủ đạo. Cô vừa đi vừa há hốc vì nó thật sự rất rộng, biệt thự này cũng ngang bằng nhà của cô nhưng nó đẹp hơn cô tưởng tượng. Nó được thiết kế kiểu Tây Âu, bước vào tới nhà cô càng ngỡ ngàng hơn,cô phải đứng hình khi bên trong nó quá sang trọng. Các bậc thang làm bằng đá lấp lánh, bậc thang màu bạch kim xếp tầng tầng cao vút. Lầu 1 lầu 2 lầu 3 lầu 4..... đều có thể nhìn thấy rõ bằng cách nhìn xuống đấy. Biệt thự kiểu thoáng đoảng dễ chịu không bị ngột ngạt. Trong khi cô đang hửng hờ vì tự đoan trang của biệt thự thì giọng nói từ phía cầu thang vang lên.
- " Nếu thích có thể sống cùng tôi"
Thẩm Hạ Hy giật mình tiếng nói của anh và sốc nhân 2 khi nghe anh nói. Cô nhanh chóng trả lời.
- " Này này anh bị điên à! Yêu cầu gì mà toàn cái trên trời vậy?"
Anh vừa đi xuống cầu thang tiến lại cô vừa nói thản nhiên:
- " Tại sao lại không được,người của tôi thì phải ở cạnh tôi"
- " Gì mà người của anh? Chỉ là quan hệ giao dịch thôi mà,tại sao anh lại đưa ra các yêu cầu vở vẩn như thế?"
- " Vớ vẩn"
Anh trầm giọng,cau màu cúi sát vào mặt cô khiến cô đỏ mặt ngượng ngùng muốn né tránh nhưng không được vì nếu né tránh Hắc Thiên anh ta sẽ nổi giận và cô chả biết anh sẽ làm điều gì.
Thấy cô mặt đỏ như trái cà chua thì anh cười nhẹ rồi kéo cô vào phòng ăn.Anh kéo ghế mời cô ngồi xuống rồi nói:
- " Mau ngồi xuống ăn"
- "Um"
Hạ Hy cũng ngồi xuống đối diện với Hắc Thiên. Đồ ăn thì cũng được dọn sẵn. Cô vừa ngồi xuống cũng đưa mắt nhìn xung quanh.Vì xung quanh có hàng chục người làm đang đứng xung quanh để phục vụ bữa ăn của cô và Hắc Thiên làm cô có phần e ngại.
Anh nhận ra được thì cũng phất tay ra lệnh mọi người xung quanh rời đi để cô có thể thoải mái hơn.