Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Cuộc sống của cô và anh trong suốt một năm qua bình yên, hạnh phúc. Từng ngày trôi qua rồi từng tháng trôi qua Hàn Gia luôn đầy ấp tiếng cười của trẻ con. Tình yêu giữa hai người vẫn như vậy, ấm áp ngọt ngào mà trao nhau trái tim đầy ấp cái vốn dĩ gọi là tình yêu vĩnh hằng
Một cuộc sống như vậy quả thật chính là một gia đình trong mơ của cô khi còn 8 tuổi và bây giờ nó đã trở thành hiện thực Cô đã bên anh 4 năm nay, trong bốn năm nay từ cái ngày đầu tiên chinh phục con người băng lãnh rồi cho đến cô trở thành người phụ nữ của anh khi nhìn lại sao trông nó cứ như một giấc mơ dài triền miên không dứt, nhưng cô lại nhận ra trong vòng 4 năm này cái tình yêu của anh đã cho cô hết tất cả cái gọi là hạnh phúc nhất trên đời này, bản thân cô là phụ nữ luôn có cái tâm hồn nhạy cảm mọi điều anh làm điều là vì cô, cô hiểu
Và nhiều lần anh đã muốn kết hôn nhưng cô vẫn chưa sẵn sàng, chỉ là cô muốn đợi Hàn Lãnh Phong lớn hơn một tí đến lúc đó kết hôn vẫn chưa muộn, tương lai của anh và cô còn rất dài, thì không sợ gì đánh mất nhau.. Cô sẽ không bao giờ đánh mất gia đình ấm cúng trọn vẹn
Nhưng đâu có chuyện gì tương lai có thể nhìn thấy trước được điều gì sẽ xãy ra, nếu xãy ra nó là xấu hay là tốt đây?
" Phu nhân không may rồi"
" Má Trần sao vậy"
Vốn dĩ nãy giờ cô vẫn đang ngồi ở ban công hưởng thức cái gió chiều, trên đùi là máy laptop để giải quyết công việc trong bang Thần Rồng, nhưng đôi lúc trên môi lại nở nụ cười sung sướng khi nghĩ lại những kỉ niệm bên anh
" Thiếu gia mất tích rồi"
" Dì nói sao, Phong nhi mất tích rồi"
Má Trần trên mặt đỏ ửng lên lo lắng, Hàn Lãnh Phong đã biết đi cũng biết nói rồi tính tình càng lớn càng năng động, địa điểm mà thằng nhóc thường hay đi tới vui đùa nhiều nhất đó là sân vườn...
Má Trần luôn là người túc trực bên cạnh thiếu gia mà cái thiếu gia này lại không quấn mẹ, không quấn lấy ai trong nhà ngoài Hàn Thiên, nên khi ai khác bên cạnh nó luôn kiếm trò quấy phá để đuổi người khác đi hoặc làm trận làm thượng nằm lăn xuống đất khóc xối xả, cô nhiều lúc chỉ muốn nhét nó lại vào bụng mình
Ngày nào cũng một hai đòi ba kiếm ba, trên miệng nhỏ cũng một chữ ba, nó không nhớ nó còn người mẹ luôn yêu chiều nó hay sao? Nhiều lúc cô cảm thấy uất ức
Lúc đó cậu nhóc đòi uống sữa bà mới bèn giao cho A Tý nhân viên phục vụ mới trong nhà trông coi thiếu gia nhưng không ngờ khi vừa mới bước ra bà đã thấy chuyện kinh hoàng, cổng nhà mở toang có dấu hiệu bị phá rồi đến lúc đi khỏi cổng bà mới thấy A Tý nằm trên vũng máu đỏ, thiếu gia cũng chẳng thấy đâu, bà đã sợ đến điên đầu sau đó mới chạy nhanh lên đây
" Thiên anh mau về, con biến mất rồi"
" Em bình tĩnh, anh về ngay"
Giọng cô run run nhưng vẫn kiên định vì cô biết nếu vào giờ lúc này hoảng hốt cũng chẳng được gì, chẳng những không giải quyết được chuyện này mà còn làm rối lên
Cô thay bộ suit, áo thun trắng vest đen và quần skinny rồi sau đó mới nhanh chóng bước chân đi ra khỏi phòng, vừa bước xuống đã nhìn thấy anh lãnh khốc bước vào
" Em yên tâm đừng quá lo lắng"
Cô không nói gì chỉ bước đến ôm anh nhưng trong lòng nó lại khác xa bên ngoài , Hàn Lãnh Phong mà gặp chuyện gì chắc cô không sống nổi nếu như cô thận trọng hơn chắc chuyện thằng nhóc đột nhiên biến mất sẽ không xãy ra
Cuộc sống bình yên quá đến mức sự thận trọng cảnh giác cao vốn dĩ đã buông lỏng từ khi nào không hay biết? Quả thật những năm nay cuộc sống này nó đã rất giống một gia đình bình dân, người vợ nội trợ ở nhà chăm sóc con,người đàn ông làm trụ cột gia đình.. Chính vì sự xúc cảm yên bề gió lặng của năm qua mà làm cô quên đi thân phận của anh và cô
Bây giờ yên bề gió lặng đã không còn, sóng gió lại bắt đầu nổi lên?
Hàn Thiên đang có cuộc họp quan trọng ở công ty nhưng khi nghe điện thoại của cô mà anh lập tức bỏ đi hết công việc mà nhanh chóng chạy về bên cô, trên đường về nhà lòng anh như lửa đốt cho nên khi về anh đã lập tức bay lên thư phòng, khuôn mặt càng lạnh hơn khi nhìn về phía màn hình camera, bàn tay nắm thành nắm đấm liên tục đập vào tường
Nơi đó đã dấy lên máu mà chảy từng giọt từng giọt xuống sàn nhà lạnh lẽo, là anh quá buông lỏng mới dẫn đến tình trạng như thế này......
" Anh đừng như vậy"
Lãnh Minh An hoảng hốt quay lại nhìn anh nhìn thấy bàn tay phải đang chảy máu không ngừng, cô liền chạy đến bên cạnh xót xa cầm lấy bàn tay rồi kéo anh ngồi xuống ghế sofa, ánh mắt lo lắng nhìn anh, cô biết anh đang tự trách bản thân,cô cũng trách bản thân nhưng không phải vì vậy mà cô cho phép anh làm tổn thương thân thể, nó không giúp gì được!
" Tên trong màn hình là bạn thân là của bố em, ông ta từng đứng đầu giới xã hội đen"
" Mã Yến Thê"
Anh lạnh lùng nói lên, Mã Yến Thê này mười lăm năm trước trước rất nổi trong giới xã hội đen nhưng chẳng hiểu vì sao ông ta lại một tâm biết mất mấy năm nay mà tại sao bây giờ quay lại bắt đi con trai anh? Ông ta là đang muốn khích chiến với Hàn Thiên này sao?
Hơn thế nữa khi về anh có nhìn vào mật vị ở cổng mới để ý nó không phải bị súng bắn làm vỡ mà là được người mở, anh không yên tâm nên lúc vào đã chỉ thị cho Tề Phong lấy mật vị đi kiểm tra...
Mật vị này cho dù súng có bắn nó sẽ vỡ nhưng vẫn tạo ra âm thanh lớn và nó tất nhiên là độc nhất vô nhị người ngoài không thể bấm được hay là những tên hacker đi nữa cũng vẫn không thể...
Mà cánh cổng hôm nay lại được mở ra một cách dễ dàng như thế, chỉ có thể tên Mã Yến Thê đó đã đưa người vào Hàn Gia
" Lão Đại mật vị trùng khớp với vân tay của A Tý"
Anh không nói gì chỉ gật đầu, quả thật anh đoán không sai, tên A Tý này lúc đầu anh quan sát sơ qua trong cái ánh mắt kia anh nhận ra được sự lươn lẹo vốn có và lúc đầu vốn dĩ lạnh lùng không nhận nhưng vì cô năn nỉ anh mới bất đắc dĩ chấp nhận
" Người này là do bố em giới thiệu đến, em phải gọi cho ông ấy hỏi rõ".
Lãnh Minh An giận dữ đứng dậy cầm điện thoại đến gần cửa sổ, bấm dãy số quen thuộc mà gọi, sau vài giây người đàn ông trung niên mới bắt máy
" Bố rốt cuộc A Tý là người nào mà bố dám đưa vào, bố có biết chính tên đó tiếp tay với Mã Yến Thê bắt đi con trai con không hã"
Đây là lần đầu tiên cô tức giận mà quát lấy Lãnh Thành Phát
" Con bình tĩnh nghe ta nói"
" Thằng bé còn rất nhỏ bố làm sao con yên tâm"
Bây giờ cô đã mất hết bình tĩnh mà mắng quát ông, nếu như cô không vì lời hứa gì đó với ông thì không có chuyện này xãy ra
Hàn Thiên đi đến ôm cô vào lòng, giật lấy điện thoại trên tay cô đưa lên lỗ tai nói
" Tên Mã Yến Thê cài tên A Tý vào đây, ông ta đã bắt Lãnh Phong đi rồi".
Lãnh Thành Phát nghe vậy liền giật mình, Mã Yến Thê là bạn thân ông nhưng hai người đã cắt đứt mối quan hệ từ mười năm trước, tại sao bây giờ quay lại đây rồi còn bắt đi cháu trai của ông, rốt cuộc ông ta tính làm gì?
" A Tý đó là nhân viên đắc lực trong công ty Lãnh Thị, ta thấy thằng nhóc đó lương thiện làm được chức vụ mà tụi con tìm nên mới giới thiệu, ta cũng không biết được tên đó là nội gián được Mã Yến Thê cài vào, ta xin lỗi"
Anh không nói gì nhiều nữa chỉ biết nói vài câu đáp lễ sau đó rồi thôi.. Anh nhất định không để tên đó yên thân..... Khi dám đụng vào con trai Hàn Thiên này?