Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Tổng Tài Bá Đạo Chiều Vợ Yêu
  3. Chương 50
Trước /406 Sau

Tổng Tài Bá Đạo Chiều Vợ Yêu

Chương 50

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Mặc Tây Quyết không trả lời cô, chuyển sang chủ đề khác, “Anh bảo Duy Đức mang mấy quyển tạp chí gần đây đến để cho em xem, mở rộng tầm mắt cũng tốt.”

Như thể đáp lại lời nói của mình, chuông cửa reo lên, Mặc Tây Quyết ra mở cửa, quản gia Duy Đức chỉ đạo nhân viên mang những quyển tạp chí thời trang đặt trong phòng đọc sách.

Ngôn Tiểu Nặc nhanh chóng chạy vào xem, các loại tạp chí thời trang tinh tế, cô cầm lên một quyển ngẫu nhiên mở ra xem, quả nhiên của mình không thể so sánh với của người khác.

Có những tài liệu tốt như vậy, cô như người đang khát kiến thức bất giác nghiêm túc chăm chỉ nghiên cứu một cách vô thức.

Mặc Tây Quyết đứng ngoài cửa nói nhỏ với Duy Đức: “Về sau mỗi một kỳ đều mang đến cho cô ấy xem.”

Quản gia Duy Đức ghi chép lại trên quyển sổ công việc của mình.

Mặc Tây Quyết xem đồng hồ, đến giờ phải ra ngoài, anh nhìn Ngôn Tiểu Nặc vẫn đang mài đầu vào xem tạp chí một cái rồi không nói gì lặng lẽ rời biệt thự.

Ngôn Tiểu Nặc chăm chú xem tạp chí đến mức lưng nhức mỏi mới phát hiện ra đã tới giữa trưa rồi, trong phòng vắng vẻ không có người, Mặc Tây Quyết rời đi từ lúc nào cô cũng không để ý.

“Đói bụng quá.” Ngôn Tiểu tự nói với mình một câu, đang định vào nhà bếp nấu ăn, thì lúc này đã có người giúp việc của lâu đài Đế Quốc dẫn đầu bếp tới.

“Cô Ngôn, cậu chủ phái chúng tôi đến đây để nấu bữa trưa cho cô.” Giọng của người làm rất cung kính.

Ngôn Tiểu Nặc gật đầu: “Cảm ơn, mọi người vất vả rồi.”

Không lâu sau, từng món ăn rất tinh tế được dọn ra bàn, Ngôn Tiểu Nặc thốt lên nói: “Tôi ăn không hết nhiều vậy đâu.”

“Sức khoẻ của cô Ngôn rất yếu, đây đều là những món bồi bổ, là cậu chủ đặc biệt dặn dò cô bắt buộc phải ăn ạ.”

Ngôn Tiểu Nặc đành phải ngồi xuống ăn, đặt trước mặt cô là một bát nhỏ bên trong là một lớp mật ong đổ lên những thứ màu đỏ.

“Đây là mật ong với huyết yến, con gái mà ăn cái này là bổ nhất ạ.” Giọng nói của người hầu nhỏ nhẹ, có một thứ cảm giác “Cô bắt buộc phải ăn hết”.

Hoá ra đến để theo dõi việc ăn uống của cô, được thôi, vì lòng tốt của anh, cô ăn hết một bát yến sào.

Dưới ánh mắt để ý của người giúp việc, cô đã hoàn thành tất cả các món ăn bổ dưỡng, vì nó là thuốc nên hương vị không phải là thứ quan trọng nhất, Ngôn Tiểu Nặc ăn xong rồi rời khỏi bàn ăn.

“Cậu Mặc giờ đang ở đâu vậy?” Ngôn Tiểu Nặc nhẹ nhàng hỏi người giúp việc, người đàn ông này chắc chắn vì chạy trốn khỏi phải ăn những thứ thuốc bổ này nên mới để một mình cô ăn.

“Cậu Mặc sáng nay cùng với cô Tiểu Toàn chọn quà, bây giờ có lẽ đang ăn cơm.” Người giúp việc cười nhẹ đáp lại cô.

Ánh mắt của Ngôn Tiểu Nặc có chút hơi suy tư, “Cô Tiểu Toàn? Quan hệ giữa họ có tốt không?”

“Đương nhiên rồi ạ, cô Tiểu Toàn hàng năm đều đến lâu đài Đế Quốc ở một thời gian.”

“Vậy, cô Tiểu Toàn chắc chắn rất xinh đẹp nhỉ?”

“Đúng vậy, cô Tiểu Toàn là cô gái xinh đẹp nhất mà chúng tôi từng thấy, à, cô Ngôn cũng rất xinh đẹp.”

Ngôn Tiểu Nặc giả vờ mỉm cười, “Cảm ơn, cô đi làm đi.” Người giúp việc thu dọn phòng bếp và bàn ăn sạch sẽ xong xuôi rồi rời đi.

Chuông điện thoại reo lên, là điện thoại của Mặc Tây Quyết, cô ấn vào nút nghe: “Cậu Mặc.”

“Ừm, ăn trưa chưa?” Giọng của Mặc Tây Quyết rất bình thản.

“Em ăn rồi, người giúp việc và đầu bếp vừa rời đi.”

“Rất ngoan, chờ chút nữa về sẽ thưởng cho em.”

“Thưởng cái gì vậy?”

“Đến lúc đó em sẽ biết thôi.”

Anh nói xong liền tắt điện thoại, xem ra anh rất bận, chắc trong lúc bận rộn anh mới dành chút thời gian nhớ đến hỏi thăm cô một tiếng.

Ngôn Tiểu Nặc đang định vứt điện thoại sang một bên thì chuông báo tin nhắn hiện lên, là của Lục Đình gửi đến.

Vừa mở tin nhắn ra xem, thì thấy Lục Đình gửi đến hai tin nhắn, một tin là từ tối qua, tính lại thời gian, có lẽ là lúc điện thoại cô bị sập nguồn, cô chỉ để ý đến tin nhắn của Mặc Tây Quyết mà không để ý tới tin nhắn của anh.

Tin nhắn đầu tiên là hỏi cô đã về tới nhà hay chưa, tin nhắn thứ hai hỏi cô tại sao hôm nay lại không đi học.

Cô định chỉ đơn giản trả lời lý do thì có điện thoại của Phó Cảnh Dao gọi tới.

“A lô? Cảnh Dao?”

“Uyển Cừ, sao cô hôm nay không đi học?”

“Ừm, tôi có chút không khoẻ trong người nên xin nghỉ học rồi.”

Quảng cáo
Trước /406 Sau
Theo Dõi Bình Luận
Trong Mơ, Tôi Thầm Hôn Hotboy Bạch Nguyệt Quang

Copyright © 2022 - MTruyện.net