Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 1065
Ngay khi chị Phương đẩy ông cụ đến trước mặt họ, Đào Vân Nhi bỗng nhiên chạy đến nói: “Cụ ơi, không cho phép cụ phá hỏng đám cưới của ba và mẹ cháu”
Ngay cả Vân Nhi cũng cho rằng ông cụ muốn đến ngăn cản đám cưới.
Gần đây tình trạng sức khỏe của ông cụ không tốt lắm, lúc này nhìn thấy ông cụ đã gầy đi trông thấy, đến mức đôi mắt của ông cụ khi nhìn người khác cũng đục ngầu có chút đáng sợ.
“Đứa nhỏ này mau tránh ra” Giọng nói của ông cụ âm trầm nặng nề.
“Không được, cụ muốn phá hỏng chuyện tốt của ba mẹ cháu, cháu không cho phép đâu”
Lâm Hương Giang cũng đứng lên nói với ông cụ: “Ông nội, anh trai cháu khó khó lắm mới có thể tìm được tình yêu đích thực. Ông nhìn xem, đứa bé đã lớn như vậy rồi, bản thân anh ấy cũng đã trưởng thành, ông để anh ấy kết hôn đi. Bây giờ muốn tìm một người phụ nữ để kết hôn khó khăn biết nhường nào”
Cô vừa nói xong, Nguyễn Cao Cường lập tức nói tiếp: “Ông nội, nếu như ông đến tham dự đám cưới, cháu hoan nghênh ông, nhưng nếu như ông ngăn cản cháu kết hôn, vậy thì mời ông quay về cho”
Đào Hương Vi nhìn anh, trước ánh mắt kiên định khác thường của anh, sự lo lằng trong lòng cô cuối cùng cũng dịu xuống.
Chỉ là… Ông cụ sẽ từ bỏ sao?
Ông cụ lạnh lùng nhìn bọn họ, tức giận nói: “Ai nói với các cháu là ông đến đây để phá hỏng hôn lễ?”
‘Trông ông ta giống một ông già độc ác như vậy sao?
Trong lúc nhất thời Nguyễn Cao Cường không kịp phản ứng lại câu nói đột ngột này của ông ta.
Một lúc sau, anh ngập ngừng lên tiếng: “Ý của ông là… Ông đến dự đám cưới của chúng cháu sao?”
Không phải đến để ngăn cản bọn họ sao?
“Chứ còn sao nữa?”
Sắc mặt của ông cụ vẫn khó coi như cũ, sau đó hừ lạnh một tiếng nói: “Xem ra các cháu không hoan nghênh ông, vậy thì ông trở về là được”
“Ông nội” Nguyễn Cao Cường vội vàng kêu lên một tiếng, gọi ông cụ lại.
Lâm Hương Giang cũng chủ động đi đến đẩy xe lăn của ông cụ: “Ông nội, nếu như ông đã đến đây để chúc phúc, vậy thì chúng cháu nhất định hoan nghênh ông”
Đào Vân Nhi cũng thay đổi thái độ: “Cụ ơi, vậy cụ hãy ở lại đây đi, ba và mẹ cháu cần lời chúc phúc của cụ”
Ông cụ nhìn bọn họ, rồi lại liếc nhìn Nguyễn Cao Cường và Đào.
Hương Vi ở cách đó không xa, dáng vẻ vẫn không vui như cũ: “Thôi được rồi, vẫn là ông không nên ở đây làm chướng mắt mới tốt, tránh khiến cho người ta ghét bỏ.”
Đào Hương Vi bỗng nhiên lên tiếng: “Ông nội”
Một tiếng gọi này của cô ấy đã làm cho vẻ mặt của ông cụ Nguyễn Cao thay đổi một chút, sau đó lập tức nhìn thấy cô ấy kéo váy cưới đi về phía ông cụ.
Ông cụ nhìn cô ấy với vẻ khó hiểu, vừa rồi cô ấy gọi ông ta là ông nội?