Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Hứa Mỹ Lệ đang ngồi trang điểm thỳ Mộ Tư Phàm đẩy cửa bước vào, anh nhìn cô ta qua tấm gương lớn:"Tiểu Hiên không đến cùng em à!".
Hứa Mỹ Lệ vờ buồn bã:"Không có,nó cứ nằng nặc không chịu đến đây, em buồn quá anh à! Hình như thằng bé không thích em".
"Em đừng buồn, rồi thằng bé sẽ chấp nhận thôi"
Lúc đầu, tiểu Hiên cũng đã nói sẽ không đến hôn lễ này nên nghe cô ta nói vậy anh cũng không nghiên ngờ gì. Không nói gì rời đi....
Hôn lễ của họ có thể nói rất hoành tráng, có hơn khoảng mấy nghìn khách, và tất nhiên những người bạn của anh cũng có. Họ được anh chuẩn bị một chỗ ngồi đặc biệt, sang trọng. Chỗ họ ngồi lớn hơn những chỗ khác, nhìn bắc mắt.
Mộ Tư Phàm cùng họ nói chuyện một hồi lâu, giờ lành cũng đã đến..
Anh đứng nghiêm nghị trên bục lễ, khuôn mặt lạnh lùng áp chế người nhìn.
Cô dâu Hứa Mỹ Lệ khoát lên người bộ váy cô dâu rất ư là gợi cảm. Để lộ ra một nửa lưng, phía trước đôi gò bồng cũng lộ ra nửa phần, nhìn thôi đã khiến những người đàn ông không khỏi mụ mị. Gương mặt được trang điểm khá dày, môi tô đỏ chói...
Hứa Mỹ Lệ được ba anh dắt tay vào, cô ta trên môi nở một nụ cười tươi như hoa nhìn anh, đổi lại chỉ là sự lười biếng nhếch môi của anh.
Ba anh khoát tay cô ta vào tay anh, họ quay người lại nghe cha sứ đọc...
Cha sứ bắt đầu đọc:"Mộ Tư Phàm, con có đồng ý lấy Hứa Mỹ Lệ làm vợ không? Dù cho sau này...bla..bla..bla...".
Trong thời gian chăm chú nghe họ đọc, Tiểu Hiên và Triệu Nặc Ân đã thành công đi vào nơi phát chiếu, ý nói nơi sẽ chiếu những kỉ niệm cùng với hình cưới của hai người họ...
Người đàn ông ngồi chờ để phát chiếu đã ngủ một giấc ngon lành bởi hương thảo, tiểu Hiên nhanh tay đổi cái đĩa CD của anh và cô ta thành cái đĩa CD mà bé đã ghép cả hai đoạn video vào. Cộng thêm Triệu Nặc Ân gắn đoạn ghi âm của mình vào cái loa. Hai người ngồi đó, do hương thảo này là do tiểu Hiên chế ra, một loại hương khi hít phải sẽ ngủ li bì suốt 24h. Cứ vậy mà bé và anh ta ngồi đó cứ như người phát chiếu vậy..
- -----Quay lại hôn lễ------.
Mục Lạc Anh cũng có mặt trong buổi lễ này, nhưng không ai biết được. Cô ngồi đó nhìn hai người họ, cô không khỏi nghĩ,nếu ba năm trước cô không bị hiểu lầm liệu người đứng bên cạnh anh có phải là cô không?.
Cha sứ đọc xong,Mộ Tư Phàm khẽ nói:"Con đồng ý".
Cha sứ tiếp tục nói:"Hứa Mỹ Lệ con có đồng ý lấy Mộ Tư Phàm làm chồng, dù cho sau này có nghèo khổ...bla..bla..bla".
Hứa Mỹ Lệ nhìn sang anh:"Con đồng ý".
"Hai con hãy trao nhẫn cho nhau".
Sau đó, cô ta đeo nhẫn vào tay anh, và anh đeo vào tay cô ta. Cha sứ tiếp tục nghĩ vụ của mình:"Và bây giờ ta tuyên bố hai con...".
Lời cha sứ bị áp chế bởi tiếng rên rỉ của phụ nữ, đồng loạt họ quay mắt về màn hình cực to.
Hình ảnh Hứa Mỹ Lệ trần trụi cùng người đàn ông đã bị che mặt đi mãnh liệt, cả hội trường bắt đầu bàn tán.
"Không ngờ Hứa Mỹ Lệ này ghê gớm thật".
"Đúng vậy, nhìn cô ta kìa chắc lúc đó cô ta sung sướng lắm!!".
........Và nhiều lời khinh miệt khác...
Mạc Phong nhanh chóng cầm mictro dõng dạc nói:"Xin lỗi mọi người, hôn lễ tạm thời dừng ở đây, thành thật xin lỗi".
Cứ thế từng người từng người rời đi, chốc sau cả hôn lễ chỉ còn những người bạn của anh, anh cô ta và có cả cô.
Hứa Mỹ Lệ thất sảy, run sợ:"Phàm..anh phải tin em, đoạn phim vừa rồi là ghép đó, không phải em đâu?".
Mộ Tư Phàm nhìn cô ta bằng ánh mắt lạnh thấu sương:"Vậy mà ba năm qua tôi cứ tưởng cô thật lòng thật dạ với tôi, nhưng không ngờ..."
"Tư Phàm, anh tin em đi,đó không phải sự thật đâu mà".
Lời nói của cô ta không ai nghe được hết, bởi vì đoạn video kế tiếp lại bắt đầu. Từng lời nói đến hành động của cô ta khiến người ta khinh bỉ.
Mộ Tư Phàm không ngờ, lúc trước cô từng nói Hứa Mỹ Lệ có liên quan đến cái chết của Hứa Minh Trì lúc đó anh tin, nhưng ba năm qua chuyện đó dần chìm vào dĩ vãng..
Bây giờ từng hình ảnh, từng chi tiết đều cho thấy Hứa Mỹ Lệ tàn ác thế nào.
Mục Lạc Anh ngồi từ xa mà lại ngồi trong chỗ khuất nên khó ai nhìn thấy cô dù biết bây giờ hội trường không còn nhiều mấy...Từng hình ảnh đều làm cô vui hẳn lên. Bảo bối của cô chính tay tìm ra cái bằng chứng này..
- ------------Còn----------
Mai ra tiếp...
*^O^* TÌ BÀ PHIÊU BẠC