Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
"Ức Trai anh đứng lại cho em"_Triệu Liên hét toáng lên, gương mặt đỏ bừng bừng vì tức giận.
Ức Trai cười đùa:"Khi nào em bắt được anh sẽ đứng lại".
"Anh đang giỡn với em à! Cái tên khốn kiếp, sữa của con anh cũng dành là sao hả?".
Ức Trai làm ra vẻ vô tội nói:"Sữa của nó cũng là sữa của anh, lại nói của em rất nhiều sữa, bỏ thì rất lãng phí nha".
Triệu Liên tức chết với hắn mà, làm gì có người ba nào lại dành sữa với con mình một cách trâng trợn như vậy chứ!
Làm hại bây giờ một bên thì sẹp lại, còn bên kia thì to ra như quả dưa hấu.
Ức Trai nhìn vẻ mặt nhăn nhó của vợ, lại nhìn theo ánh mắt cô đang nhìn xuống nơi đẩy đà, ý nghĩ xấu xa liền nổi ra:"Bà xã, có phải em muốn anh uống luôn bên kia không?".
Triệu Liên trừng mắt:"Anh thật là mặt dày mà, muốn uống thì đi tìm mấy em gái nào to to một chút mà uống".
"Không chịu nha, của họ rất bẩn, biết bao nhiêu người đã thử qua, bảo anh làm sao uống được, cộng thêm của em tinh khiết hơn, đảm bảo an toàn thực phẩm".
"............"_đây là chồng cô sao? Anh biến thái từ khi nào vậy chứ! Chắc là học theo Mộ Tư Phàm rồi, suốt ngày cứ nói linh tinh chuyện gì đâu không?
Chắc chắn cô phải nói lại với chủ nhân biết,để chủ nhân còn dạy dỗ lại chồng, đàn ông đi chung với nhau quả là không có chuyện gì tốt đẹp cả.
........
Chỉ mong mọi người dành chút thời gian để đọc các bộ truyện khác của mình, để mình tiếp thêm đọng lực viết.