Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
“Thế con chó đó đầu rồi, chắc thú cưng của ai đi lạc” - Đặng Việt vừa hỏi Trương Tú ANh vừa dáo dác nhìn xung quanh để tìm con chó. Anh ta bỗng đứng hình khi thấy Thịnh Thiên Vĩ bước ra từ nơi Trương Tú Anh vừa xuất hiện. KHông lẽ Con chó mà cô nói là anh ta? Đặng Việt nén cười trong lòng.
“Nó đáng ghét quá nên tôi đã cho nó một phát rồi đuổi nó đi rồi.” Trương Tú Anh nhìn thấy Thịnh Thiên Vĩ liền cố ý mở to âm lượng.
“Chúng ta về thôi, giày cao gót làm chân tôi tê hết rồi.” Trương Tú Anh không thèm để ý tới bộ mặt của Thịnh Thiên Vĩ và Đặng Việt. Cô quay gót bước ra khỏi khách sạn. Đặng Việt lật đật chạy theo nói cô đứng ở đây chờ anh ta đi lấy xe.
Thịnh Thiên Vĩ đã nghe hết cuộc đối thoại của cô và Đặng Việt. Cô như vậy mà lại dám gọi anh là chó, anh nheo mắt nhìn theo bóng lưng cô rồi nhẹ nhàng bước tới sau lưng, ghé sát vào tai Trịnh Tú Anh: Cẩn thận không có ngày bị chó cắn đấy.” Anh ta cố tình môi khẽ lướt qua tóc cô. Nói xong, không để có phản ứng lại anh ta một mạch bước
về chiếc siêu xe đã chờ sẵn ven đường. Trước khi cửa kính được kéo lên anh ta còn ra hiệu cô mắc nợ anh ta một ân tình.
“Đúng là tránh vỏ dưa lại gặp phải vỏ dừa.”
Ngày mai Lăng Quốc Thiên mới trở về, Trương Tú Anh một mình hết ra lại vào trong biệt thự. Buồn chán muốn chết. Bình ba mẹ Lăng Quốc Thiên đều ở nước ngoài, Lăng Quốc Thiên lại thích sống yên tĩnh nên trong nhà chỉ có hai người giúp việc ở lại, còn tất cả đều làm theo giờ.
Nếu cứ ở không như này cũng thật buồn chán. Trương Tú Anh quyết định lên mạng tìm một công việc gì đó để làm, khi còn ở nước ngoài cô là một chuyên gia tài chính có tiếng, tranh thủ thời gian. này tìm một công ty xin vào làm để tìm hiểu thị trường trong nước lại có thêm thu nhập cũng tốt.
Có mục tiêu khiến Trương Tú Anh phấn chấn hơn hẳn. Ngón tay click chuột cũng hưng phấn hơn. Tốc độ phát triển của Ninh Thành mấy năm gần đây thật đáng kinh ngạc. Các công ty, tập đoàn mọc lên như nấm. Trương Tú Anh nhìn một lúc mà hoa hết mắt. Cô khá ưng một vị trí tư vấn đầu cấp cao của một công ty chuyên về tư vấn đầu tư. Làm việc 4h một ngày, giờ làm việc linh hoạt, thu nhập cũng tốt. Với CV của cô ở nước ngoài, chắc chắn việc nhận được công việc này không phải là quá khó.
Trương Tú Anh soạn một CV đầy đủ rồi gửi
đi. Xong việc cô thay bộ đồ thể thao muốn tập luyện một chút. Lâu rồi người có chút ỳ.Tầng hai của biệt thự có một phòng tập đầy đủ máy móc. Trương Tú Anh lên đó bắt đầu vận động. Khi còn
nước ngoài, mặc dù công việc bận rộn nhưng Trương Tú ANh vẫn duy trì việc luyện tập thể thao để nâng cao sức khỏe. Lịch sinh hoạt, làm việc của cô rất khoa học và có quy củ.Về Ninh Thành cô càng không muốn thay đổi thói quen của mình.
Trương Gia
“Ba ơi, Trương gia chúng ta có hạng mục nào hợp tác với tập đoàn US không ba?” - Trương Tú Linh ăn trái cây vừa hỏi Trương Vân Sơn.
“Sao hôm nay con lại quan tâm tới chuyện của công ty thế?” - Trương Vân Sơn mỉm cười trừu mến nhìn cô con gái cưng của mình.
“Hôm trước đi dự tiệc từ thiện, con biết được tập đoàn US đầu tư rất nhiều hạng mục ở Ninh Thành, có quan hệ hợp tác làm ăn với hầu hết các tập đoàn lớn của Ninh Thành. Là con quan tâm tới công việc của gia đình thôi mà.” - Trương Tú Linh nũng nịu.
“Sao? Con gái ba bắt đầu biết chú ý vào công việc của công ty rồi sao?” - Trương Vân Sơn cười híp cả mắt.
“Con không lo thì sao, chị đã vậy, không giúp được gì cho ba, con không lo lắng thì Trương Thị
sẽ ra sao” Trương Tú Linh nũng nịu nhìn Trương Vân Sơn, giọng nói đầy vẻ có trách nhiệm.
“Tốt, tốt đúng là con gái ngoan của ba. Hiện tại tập đoàn US đang muốn đầu tư vào vùng đất phía nam của chúng ta.”
“Vùng đất phía nam? Cái nơi mà toàn sa mạc khô cằn bấy lâu ba bỏ không ấy ạ?” - Trương Tú Linh thắc mắc. Tuy cô ta ăn chơi lêu lổng nhưng cũng được đào tạo ở trường đại học tư thục có tiếng trong nước. Giỏi giang thì không nói nhưng kiến thức cơ bản cô ta cũng nắm được kha khá.
“Đúng rồi, con gái chúng ta quan tâm tới công ty thật rồi. Thu Nguyệt em ra mà xem này”. Trương Vân Sơn rất cao hứng. Khi Thịnh Thiên Vũ cho người đưa tin rằng tập đoàn US quan tâm tới khu đất ấy, Trương Vân Sơn vẫn chưa có động thái gì. Ông ta còn phải tìm hiểu xem US muốn làm gì với khu đất ấy.
“Ba! Ba giao việc khu đất ấy cho con được không? Biết đâu không những Trương Thị có thể hợp tác thuận lợi với US mà ba còn có một người con rể tài giỏi như Thịnh Thiên Vĩ thì sao”. Trương Tú Linh lắc lắc cánh tay TRương Vân Sơn.
“Hai ba con nói chuyện gì mà vui vẻ vậy?” Hàn Thu Nguyệt từ phòng bếp đi ra, trên tay cầm đĩa hoa quả, ngồi xuống bên cạnh Trương Vân Sơn.
“Bà xem, con gái chúng ta biết quan tâm tới công việc rồi, xem ra tôi cũng nên để con tham gia vào hoạt động công ty được rồi” - Trương Vân Sơn vừa nói vừa đưa tay kéo Hàn Thu Nguyệt lại gần mình. Coi bộ ông ta đang rất hài lòng.