Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Trương Tú Anh bước ra khỏi phòng phỏng vấn, Lisa đưa có một tờ hướng dẫn hẹn cô ngày mai có thể tới phòng nhân sự báo danh và bắt đầu làm việc. Ngoài sự đáng ghét của tên Thịnh Thiên Vĩ kia ra thì ở công ty này rất ổn, nhân sự chuyên nghiệp, ngay như cô Lisa này, đường đường là trợ lý đặc biệt kiêm thư ký trưởng mà rất nhã nhặn.
“Tôi được nhận rồi, ngày mai đi làm. Tôi đi mua chút đồ, bốn giờ tôi về.Anh có việc gì sao?”. Lòng Trương Tú Anh vẫn còn cảm giác ấm áp khi có người quan tâm, cô tự nhiên cũng nhắn tin cho
LU
anh dài hơn một chút, báo với anh tỉ mỉ hành trình của mình.
Ting! Tiếng thang máy mở ra, Trương Tú Anh mải nhìn điện thoại và phải một bóng người. Cô chưa kịp phản ứng đã nghe một giọng nói gắt gỏng vang lên bên tai.
“Đi đúng kiểu gì vậy? không có mắt hả?”
“Tôi xin lỗi! cô không sao chứ?” Điện Thoại của Trương Tú Anh bị văng xuống đất, cô vừa cúi xuống nhặt điện thoại vừa xin lỗi người mình và vào. Cô còn chưa kịp nhặt điện thoại lên thì đã bị một bàn tay từ đằng sau kéo giật lại. Trương Tú Anh quay người lại . Khi ánh mắt chạm nhau, Trương Tú Anh đứng hình là Thương Tú Linh, cô ta làm gì ở đây?
“Cô!” Ngón tay Trương Tú Linh dơ lên chỉ thẳng mặt người vừa va vào mình, trong miệng cô ta đã sẵn những lời mắng nhiếc. Không ngờ người và phải cô ta lại là Trương Tú Anh nhất thời cô ta giật mình.
“Chị làm gì ở đây?” - Trương Tú Linh hạ tay xuống nhưng giọng nói không hề giảm âm lượng.
“Tôi tới đây làm gì có liên quan gì tới cô?”. Trương Tú Anh hỏi ngược lại. Tay Trương Tú Linh vẫn nắm chặt áo của Trương Tú Anh khiến cô không cúi xuống nhặt điện thoại được.
“Đừng nói với tôi, chị tới đây để hòng quyến rũ Thịnh Thiên Vĩ?” - Đầu óc Trương Tú Linh lập
tức xoay chuyển, phải rồi, quen ở bữa tiệc, còn chưa biết đêm đó hai người bọn họ đã làm những gì. Sau khi hai người bọn họ ra ngoài thì cũng không thấy cả hai quay trở lại, mất công cô ta chuẩn bị mọi kịch bản để gây sự chú ý của Thịnh Thiên Vĩ.
Trương Tú Anh không nói gì chỉ cười khẩy nhìn cô ta.
“Hừ! không ngờ Làng Quốc Thiên mới kết hôn được mấy ngày đã bị chị cắm cho cặp sừng to tướng. Chị tới đây anh ta không biết sao? Mà cũng phải một gã què thì kiểm soát sao được vợ
mình” - Trương Tú Linh thấy Trương Tú ANh im lặng cô ta càng tự đắc.
“Sao? Bị tôi nói trúng tim đen nên không còn lời nào để nói hả? Nói cho chị biết, tôi đã để ý tới THịnh Thiên Vĩ, tôi sẽ chiếm cho bằng được anh. ta, chị đừng hòng đấu lại với tôi” - Không thèm để ý tới Trương Tú Anh, Trương Tú Linh thả tay ra rồi quay người bước vào thang máy.
“Đúng là đồ thần kinh!” Trương Tú Anh vừa nói vừa cúi xuống nhặt chiếc điện thoại đáng thương của mình. Cô á khẩu khi nhìn màn hình kết nối cuộc gọi với Lăng Quốc Thiên vẫn đang duy trì cuộc gọi. Thì ra lúc cô đang nhắn tin với anh vì và phải Trương Tú Linh nên ngón tay vô tình quẹt vào nút gọi.
“Anh...Anh nghe hết rồi à? Không phải như anh nghĩ đâu” - Trương Tú Anh vội vàng giải thích, mặc dù cô và Lăng Quốc Thiên chỉ là hôn nhân hợp đồng nhưng cô không thích anh nghĩ sai về cô càng không muốn vợ vào mình những việc mình không làm.
“Tôi nghĩ gì có quan trọng với cô không?” - Lăng Quốc Thiên hỏi ngược lại, anh vẫn có thói quen như vậy.
“Không phải, ý tôi là tôi không làm gì để anh phải xấu hổ.”
“Tôi bận rồi, cúp đây!” - Trương Tú Anh chưa kịp trả lời thì đã nghe thấy tiếng tút tút từ đầu bên kia.
Trương Tú Anh cười khổ trong lòng, bước ra khỏi Tòa nhà BIS. Xem ra bữa tối cô lại mất công giải thích với Lăng Quốc Thiên một chút.
Lisa đưa Trương Tú Linh tới phòng làm việc của Thịnh Thiên Vĩ.
“Mời Trường tiểu thư, cô ngồi đợi Thịnh tổng một chút, anh ấy quay lại ngay. Cô Trường uống trà hay cà phê? - Lisa lịch sự.
“Cho tôi trà” - Trương Tú Linh đáp cụt lủn, cô ta vừa gặp đã không vừa mắt với Lisa, không phải vì thái độ của cô ấy mà vì cô ấy quá xinh đẹp và nóng bỏng khiến cô ta cảm giác bất an.
Hôm nay Trương Tú Linh đã cố tình chọn chiếc
váy cổ chữ V nhìn rất lịch sự nhưng chỉ cần hơi cúi xuống một chút là có thể nhìn thấy cảnh xuân lấp ló muốn e ấp có e ấp, muốn quyến rũ có quyến rũ, ăn đứt mấy cô nàng nhân viên văn phòng quanh năm áo sơ mi, kín cổng cao tường. Cô ta không ngờ lại gặp Lisa người kề cận thân tín của Thịnh Thiên Vĩ, cô ấy không những không mặc đồ công sở mà còn mặc bộ váy đen bó sát tôn lên dáng người nóng bỏng của mình.
Trương Tú Linh khẽ hừ lạnh trong lòng, nhìn Lisa thêm mấy phần ác cảm, ăn mặc như thế này không quyến rũ ông chủ thì còn là gì.
Lisa mở cửa phòng trên tay bưng khay đồ uống. Cô đứng sang một bên nhường đường cho THình Thiên Vĩ đi vào.Anh ngồi đối diện Trường Tú Linh đưa tay về phía cô. Chào Trường tiểu thư, xin lỗi để Trường tiểu thư phải đợi. Lisa đặt ly trà trước mặt Trương Tú Linh và ly cà phê trước mặt Thịnh Thiên Vĩ. Cô quay người rời đi thì nghe thấy giọng cua THình Thiên Vũ.
“Lisa cô mang tài liệu về sa mạc phía nam rồi vào đây cùng ngồi luôn” - Thịnh Thiên Vĩ chỉ thị cho Lisa.
“Dạ thưa Thịnh Tổng” - Lisa cúi đầu bước ra ngoài, trên môi không giấu nổi nụ cười.Với những việc tiếp khách ở phòng làm việc thường Thịnh Thiên Vĩ sẽ tự xử lý, nhưng đối với những người đặc biệt là phụ nữ mà anh biết việc họ tới để bàn
công việc chỉ là phụ, việc leo lên giường anh mới là việc chính thường anh sẽ lôi Lisa vào làm cột đèn ngồi cùng “bàn công việc”.
Xem ra Thịnh Thiên Vĩ cũng giống cổ, nhìn ra ngay mục đích chính của Trương Tú Linh.