Saved Font
  1. mTruyen.net
  2. Tổng Tài Cao Lãnh: Sủng Vợ Lên Trời
  3. Chương 47 "Cho người của ông ra ngoài tìm!"
Trước /301 Sau

Tổng Tài Cao Lãnh: Sủng Vợ Lên Trời

Chương 47 "Cho người của ông ra ngoài tìm!"

Màu Nền
Màu Chữ
Font Chữ
Cỡ Chữ
Style Combo

Khuôn mặt âm trầm của anh vô cùng khó nhìn, mà tất cả đám phóng viên trước mắt này đều trở về im lặng, không ai dám nói gì lung tung. Họ nhìn thẳng vào khuôn mặt lạnh lùng kia của anh, không hiểu sao cũng bắt đầu thấy căng thẳng.

Nguyễn Chi Vũ đi đến cạnh Trần Võ Quyền, ánh mắt dò xét kỹ càng người gã đàn ông trung niên phía trước này.

Trần Võ Quyền bị anh nhìn, dù người đàn ông trước mắt này nhỏ tuổi hơn ông ta, lòng ông ta cũng có một chút kiêng kị khó hiểu.

Trần Võ Quyền không rõ là vì sao đứa con gái tính cách bướng bỉnh kia của mình lại chọc đến người này. Dù nó có mang thai, dù có biết nó là con gái nhà họ Trần, thì với tính cách của Nguyễn Chi Vũ, cũng sẽ không tiết cưới nó như thế.

"Cho người của ông ra ngoài tìm!"

Nguyễn Chi Vũ nhìn Trần Võ Quyền ở trước mặt, đôi mắt lạnh lùng kia ánh lên, không có chút ý nào là kính trọng, hầu như chỉ toàn giọng điệu ra lệnh.

"Cho người của ông ra ngoài tìm, nếu không tìm thấy, chúng ta không cần làm thông gia nữa!" Câu nói cuối cùng này của Nguyễn Chi Vũ, rõ ràng là cảnh cáo.

Nếu nhà họ Nguyễn và nhà họ Trần không thành thông gia được, vậy chính là kẻ thù. Chống lại nhà họ Nguyễn, ai lại điên vậy chứ?

ở đây là thành phố C, mạng lưới của nhà họ Trần tại nơi này rộng rãi, các ngõ ngách cũng quen thuộc hơn. Nguyễn Chi Vũ yêu cần Trần Võ Quyền cho mình sự giúp đỡ, nếu ông ta không giúp, vậy chính là đối nghịch với anh.

Trần Võ Quyền đen mặt, nghiêm nghị. Ông ta không hề có cơ hội từ chối, nghe đồn hình như thủ đoạn của người đàn ông này rất tàn nhẫn, không để lại cho đối phương bất kỳ đường sống nào.

"Cậu Nguyễn, chúng ta là người một nhà hết, có chuyện gì vào nhà rồi từ từ nói." Bà cụ Trần đi ra, trên mặt là nụ cười lấy lòng.

Nguyễn Chi Vũ nhìn thoáng qua bà cụ ở trước mắt này. Đừng nói là một bà già lạ hoắc, dù có là ông nội ruột của anh, anh cũng lười cho mặt mũi.

Tuy nhiên, khi anh đảo mắt qua phòng khách của nhà họ Trần, Nguyễn Chi Vũ chú ý tới việc cả Trương Thiên Thiên và Trương Tiểu Vi đều ở bên trong. Khuôn mặt Trương Thiên Thiến đầy sợ hãi, tay cầm di động của cô ta run rẩy không ngừng, như đang sợ hãi điều gì đó.

Nguyễn Chi Vũ nhìn hai người bên trong đó, biểu cảm hơi đăm chiêu một chút. Anh dặn dò người vệ sĩ bên cạnh một câu: "Nói với bộ công tín, tình huống thư nặc danh tôi nhận được hôm nay.”

Anh vừa nói ra mấy chữ, một tiếng "bốp" đã vang lên, Trương Thiên Thiên như chột dạ, bị cái gì đó dọa cho sợ, di động rớt xuống sàn nhà.

Nguyễn Chi Vũ quay đầu, đôi mắt tàn nhẫn nhìn về phía cô ta, ánh mắt sắc bén kia nhìn Trương Thiên Thiên đến mức chân cô ta như nhũn ra...

"Cậu chủ Nguyễn, có tin tức rồi!"

Hai người vệ sĩ vội vã chạy tới nói nhỏ bên tai Nguyễn Chi Vũ, biểu cảm anh đầy sững sờ, không để ý Trương Thiên Thiến thêm nữa mà lập tức rời khỏi đây.

Trương Thiên Thiên thấy bọn Nguyễn Chi Vũ rời đi đột ngột, khuôn mặt trở nên tái nhợt lạ thường, tóm lấy tay của Trương Tiểu Vi cầu cứu: "Làm sao bây giờ, chị ơi, chị nói đi, chúng ta phải làm sao đây? Nếu anh ta biết, em sẽ chết mất."

Trương Tiểu Vi không quan tâm cô ta, vì chính mặt của bản thân ngay lúc này cũng vô cùng khó coi, tim đập cuồng loạn không ngừng.

Đây là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy Nguyễn Chi Vũ, một người đàn ông như anh ta... thật sự không nên chọc vào.

"Dịch Kiệt!"

Trương Thiên Thiên thấy bóng dáng Triệu Dịch Kiệt phía trước thì vội vã gọi anh ta thật to. Vì cô ta căng thẳng quá, giọng nói cũng trở thành sợ hãi, lanh lảnh.

Triệu Dịch Kiệt quay đầu lại liếc nhìn cô ta một cái: "Trần Tử Huyên xảy ra chuyện rồi, trước đó cô ấy đã nhảy xuống sông cứu anh... Anh không thể để cô ấy xảy ra chuyện được..." Anh ta chần chừ một chút rồi xoay người đuổi theo bọn Nguyễn Chi Vũ.

"Dịch Kiệt, anh đừng đi mà!" Trương Thiên Thiến kêu to lên như đã tuyệt

Vọng.

"Trương Thiên Thiến, não cô bị úng nước rồi. Không thể để Triệu Dịch Kiệt biết chuyện đó!" Trương Tiểu Vi kéo cô ta vào trong phòng, mắng to.

Quảng cáo
Trước /301 Sau
Theo Dõi Bình Luận
[Đồng Nhân Nữ Hoàng Ai Cập] Ta Là Asisư

Copyright © 2022 - MTruyện.net