Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
“Chỉ cần cậu xuất hiện lần nữa trước mặt Lục Thừa Tiêu, cho dù cậu không phải là Diệp Vãn Ninh, chỉ cần Lục Thừa Tiêu thích cậu, cô ta sẽ không tha cho cậu, đổi thành cách nói khác, chỉ cần là người phụ nữ Lục Thừa Tiêu thích, cô ta đều không tha! Cậu bắt buộc phải bảo vệ bản thân, đấu mưu trí với cô ta, có lúc cậu không làm hại người khác, nhưng người ta cứ nhắm vào cậu, đây chắc là câu nói này, người không muốn hại hổ, hổ lại muốn cắn người!” “Trình Tân, tớ hiểu lời cậu nói...!tớ cũng không thể trốn tránh mãi, sớm muộn có một ngày tớ sẽ tiến vào thị trường khác cùng với công ty chủ quản, sớm muộn gì tớ cũng phải đối mặt với Lạc Vận Nhi, nếu như tớ luống cuống, vậy chưa cần phải chiến đấu, tớ cũng đã thua rồi” “Cậu có thể không làm hại cô ta, nhưng cậu nhất định phải bảo vệ bản thân mình, còn về chuyện thu thập chứng cứ, cứ để tớ lo!” Anh từng luôn giấu diếm tất cả, nay anh quyết định giúp Diệp Văn Ninh mưu cầu tình yêu, anh không đủ ích kỷ hẹp hòi giấu mãi chân tướng, càng không thể ích kỷ dùng cách này trói buộc cô ở bên mình.
Tình yêu, chỉ cần nhìn thấy người mình yêu hạnh phúc, cũng đã đủ rồi...!“Trình Tân...!cậu đừng tốt với tớ như thế, tớ không biết nên làm thế nào...!“Đối xử tốt với cậu không cần lý do, tớ nói rồi...!cậu có thể không thích tớ, nhưng cậu không thể ngăn cản tớ thích cậu!” Kỷ Trình Tân luôn là người lạc quan, anh nở nụ cười vô cùng tuấn tú với Diệp Vãn Ninh, “Thời gian không ngừng lại, tớ cũng không ngừng thích cậu, cậu chỉ cần chấp nhận tớ đối xử tốt với cậu, đừng từ chối ý tốt của tớ.
“Nhưng, Trình Tân...!tớ không hy vọng cậu luôn dồn hết tâm tư lên người tớ, cậu quá tốt với tớ, tốt đến mức tớ không biết nên làm thế nào”
Kỷ Trình Tân lập tức cười lên, “Vậy cậu không cần phải nghĩ nhiều như vậy.
Chỉ cần chấp nhận những điều tốt đẹp tớ dành cho cậu, là đủ rồi.
Tớ cũng sẽ chỉ dành tâm tư cho cậu, dù sao về một số phương diện tớ là người cố chấp.
“Cốc cốc cốc..” Đúng lúc Diệp Vãn Ninh đang muốn mở miệng đáp trả, cửa phòng làm việc vang lên tiếng gõ.
Chị Ni cầm hộp cứu thương trong tay thích thú đứng trước cửa, “Bọn em nói chuyện xong chưa? Ninh Y, chị đến khử trùng cho em, cho dù vết thương không lớn, cũng phải dán băng cá nhân chứ?” “Tổng giám đốc Kỷ, bớt giận chưa?” Chị Ni đi vào phòng làm việc, chòng ghẹo Kỷ Trình Tân, sau đó bắt đầu khử trùng mu bàn tay Diệp Văn Ninh, dán băng cá nhân rất dễ thương lên.
“Chị Ni đã nói vậy rồi, em đâu dám giận tiếp?”
Chị Ni lại cười lên, “Ninh Y, lát nữa còn có lịch trình, em có cần phải nghỉ ngơi một ngày không? Hay là dời lịch trình đi..”
Diệp Vãn Ninh lắc đầu, “Không được đâu chị Ni, nếu như dời lịch trình sẽ ảnh hưởng đến công ty, hơn nữa cũng sẽ ảnh hưởng không ít đến danh tiếng của em, em không sao đầu, chỉ bị rách ít da thôi, có thể tiếp tục công việc” “Vậy được, nghe theo em cả." Chị Ni gật đầu đồng ý.
sau đó giải thích: “Ngày mai dời lịch của em lùi về sau, mai em nghỉ ngơi một ngày đi, sau đó phải tập luyện cấp tốc.
Diệp Vãn Ninh ngẩng đầu nhìn chị Ni, “Tập luyện cấp tốc?" Tại sao cô không biết gì?
Chị Ni gật nhẹ đầu, đây là chuyện vừa được quyết định vào mấy ngày trước, vẫn chưa kịp nói với cô! Bây giờ kế hoạch cụ thể cũng đã được đưa ra, “Ừ, công ty đã đưa ra một kế hoạch hoàn hảo, sẽ cho em xâm nhập vào thị trường nội địa, điểm khởi đầu của em là thành phố T.
Vì thể đặc biệt lập ra một kế hoạch huấn luyện cấp tốc!”.