Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đạo Thiên choàng chiếc áo của mình lên vai cô.
- Em không sao chứ?
- Tại sao khi đứng gần cô ấy em lại có cảm giác cô ấy đang run sợ?
- Cô ta nghĩ mình là ai mà có thể đùa
- Tử Long nói với em cô ấy có trong thế giới ngầm ban Huyền Vũ
- Sao nó lại không nói cho anh nghe nhỉ?
- Đạo thiên này,công việc hiện tại tốt chứ?
- Tốt nó thích hợp với anh.Có gì không?
- À không...
Thiên Hoa định mở lời kêu anh quay về công ty Hắc Thị.Nhưng với bản tính của anh ấy sẽ từ chối và cho rằng khinh thường anh nên cô im lặng.
- Đêm nay em muốn ngủ ở nhà anh?
Đạo Thiên ngạc nhiên mở to mắt ý đồ.
- Thiệt sao?
- Này,đừng mơ nhé.
Cả 2 nằm cạnh nhau tâm sự kể nhau nghe khoảng thời gian chia tay.
- Nghe tội nhỉ?Nhưng em không tin đâu.Đàn bà khi yêu thì thật.Đàn ông thì chắt lọc bớt rồi không thể...
Đạo Thiên nằm đè lên người cô.
- Anh là tổng tài trong sạch nhất trong giới doanh nhân này.🙄
- Trong sạch theo kiểu nào?-Ngây thơ hỏi.
- Thử nhé....😅
Tiểu Hoa bây giờ mặt đối mặt thật gần.Má cô ửng đỏ
( Trời ạ tư thế gì đây.Anh ấy không biết mình vẫn còn cứ...)
Đạo Thiên nghe thấy suy nghĩ lúc này mắt mở to..(Quái...cô ấy....cô....mình đã điên tiếc lên đi rạch mặt Tiểu Kiều)
Thấy cô ngại ngùng và sau khi đọc đc suy nghĩ Đạo Thiên nhẹ lòng nằm xuống.Rồi nắm lấy tay cô.
- Dù thế nào em vẫn đã có người đàn ông tốt là anh bên cạnh rồi.
- Anh sẽ cố gắng gầy dựng lại và....
- Và gì nữa?
- Bí mật.Nếu em yêu và chờ anh.Tương lai ở phía trước của em nếu bên anh cực khổ thì anh cũng không cản em đến với người khác có điều kiện hơn.
- Trên đời này chỉ có anh là chấp nhận em.
Đạo Thiên phì cười hiểu ý.Thiên Hoa quay qua ôm anh và thiếp đi.
Tiếng chuông điện thoại vang.Đạo Thiên mơ màng nhấc và nghe.
Anh bật dậy,lật đật thay đồ.
- Chuyện gì vậy anh?
- Bà ở viện có chuyện rồi.
Mọi người cùng nhau chạy đến viện.Bsi đang cấp cứu bên trong.Trên gương mặt Đạo Thiên đầy lo lắng.Tiểu Hoa nắm lấy tay anh.
5p sau bác sĩ đi ra lắc đầu chia sẽ:
- Xin lỗi,chúng tôi đã cố gắng cứu chủ tịch nhưng không kịp.
- Tại...tại sao bà tôi lại như vậy?Bà vẫn bình thường.Tại sao....?
Anh hét lên và chạy vào.Tiểu Hoa cũng bàn hoàng.Cô hỏi y tá.
- Tại sao bà Thị lại đột ngột...
- Lúc 11h y tá đi kiểm tra và tiêm thuốc thì thấy nắp chụp oxi bị bung não thiếu oxi gây co giật chúng tôi liền báo cho người nhà và cấp cứu.
- Bị bung oxi?Vậy trước đó có ai đến thăm không?
- Tôi...tôi thay ca lúc 10h nên không rõ.Có thể xem lại Camera.
- Vậy đi mở cho tôi xem.
Tiểu Hoa lên phòng quan sát bv mở lại camera.Đúng là lúc 10h30 có dáng một bsi nam vào phòng bà Thị.
- Bsi này tên gì mau kiểm tra dùm tôi.
Sau đó ktra thì không có bsi nào đến vào giờ đó.Tiểu Hoa xin lại đoạn video đó rồi đến phòng bà Thị.Cô đến kế bên ngồi xuống ôm lấy Đạo Thiên an ủi.
Hôm sau,là ngày khai trương cty của Đạo Thiên mà Tiểu Hoa đã âm thầm mua lại.Cô đã liên lạc với Karen cô bạn nhỏ ở Pháp đứng ra làm Giám đốc công ty này và thay tên cty.
Vì cùng Gia đình đến chia buồn và ở bên cạnh Đạo Thiên nên việc Tiểu Hoa là chủ tịch của công ty vẫn chưa lộ diện.
Phút chốc tập đoàn Hắc Thị danh tiếng lãy lừng đã tan thành mây khói.
Sau khi tan lễ xong.Tiểu Hoa đã nói điểm khả nghi ở bệnh viện cho mọi người.Đạo Thiên vỗ vai ôm cô.
- Cảm ơn em.Chuyện này để tự anh sắp xếp.Kẻ thù của bọn anh rất nhiều,cho nên em cũng phải cẩn thận.
- Em phải đi làm việc rồi.
- Anh đưa em đi.
- Không...anh ở nhà nghỉ ngơi đi...Tử Long đưa em đi cũng được...
Cô đứng dậy,Đạo Thiên ánh mắt quyến luyến nhìn.
- Đạo Thiên ra đây em nói này.
Cô ra sau bếp.Đạo Thiên vừa đi tới.Cô ép anh vào tường.Đặt nụ hôn lên môi anh.
- Tối em về đây.
Đạo Thiên ôm và ngã vào vai cô.
- Không muốn em đi.
- Nào nào...Tổng tài mà em từng biết đâu rồi..Em về sớm thôi mà.
Tiểu Hoa đến công ty.
- Tiểu Hoa...sao...?
- Anh đừng nói với Đạo Thiên.Để em sẽ nói với anh ấy sau.
Cô chỉ cho Karen thu lại một vài nhân viên của cty cũ.
- À chị vừa trưa nay bên phía Doãn gia vừa gởi một hộp đồng hợp tác 2 tháng cho show Fashion Beach ở Pataya.
- Sao ả ta lại muốn hợp tác?
- Cô ta nói vì trước kia công ty này của bạn trai cô ta.Tò mò ai có thể đứng ra mua lại được còn nhanh hơn cả cô ấy.
Suy nghĩ xong Tiểu Hoa gật đầu.Em đánh một văn bản nguyên tắc của ta cho bên đó ký đi.
Xong việc Tiểu Hoa,Karen và Tử Long đi cf bàn chuyện.
- Anh Tử Long còn biết gì về Doãn Doãn?Cô ta ngày đầu đã gởi hợp đồng cho em đấy.
- Trong giới gian hồ thì Huyền Vũ cũng đc xem có uy.Nhưng người nắm ban đó là 1 phụ nữ đứng tuổi rất lí lẽ,Doãn Doãn là cháu của bà ta.Còn Doãn Doãn anh từng tìm được thông tin cô ta phẫu thuật thẩm mỹ khuôn mặt và cơ thể.Nhưng hình ảnh cũ trước đó đều không có.
- Tại sao 1 ngưòi bình thường lại đi pttm toàn diện như vậy?
- Nghe đâu bị tai nạn.
Tử Long đưa Tiểu Hoa về nhà Đạo Thiên trước.
- Anh đưa Karen về dùm em nhé.
Tiểu Hoa lên phòng Đạo Thiên,anh ấy đang ngồi làm việc.
- Sao anh không đi nghỉ cho thư giãn đầu óc,còn ngồi làm việc?.
- Về rồi hả?Muộn 2 tiếng.
- Em có hẹn cfe với khách hàng sau tan làm.
- Là nam hay nữ?
- Nam đấy!
Cô khiêu khích rồi cầm túi đồ vào phòng tắm.
Vừa bước ra khỏi cửa đã bị anh đứng đó chờ đột kích rồi 😅.
- Là ai dám cả gan mời vợ của Đạo Thiên này cafe vậy?
Đặt nụ hôn lên môi vừa có dư vị ghen nhẹ lẫn nhẹ nhàng trêu chọc.
- Thế thì làm vệ sĩ cho em đi.😚
Kéo Tổng tài tới chỗ mái hiên nơi ngồi đọc xách.
- Lại đây,chúng ta nói chuyện một chút.
- Chuyện gù mà nghiêm túc thế?
- Em đã mua lại chi nhánh của anh và thành lập một công ty riêng.Em biết nếu giao lại cho anh,anh sẽ không đồng ý.Doãn Doãn cô ta vừa gởi hợp đồng hợp tác Fashion Beach.Đây là cơ hội để thăng tiến nhưng e là....
- Như vậy em là người trả nợ cho anh?
Gật đầu..
- Em muốn anh làm gì?
- Theo em cái chết của bà anh chắc có thể liên quan đến cô ta.Lợi dụng sự hợp tác này chúng ta khai thác thử?Nếu cô ta biết cty này của em sẽ là nóng lòng muốn hợp tác nhanh thôi.
- Anh không cần,a không muốn em dính vào nguy hiểm.Anh tự lo được.
Tiểu Hoa im lặng,rồi gằng giọng
- Bộ muốn tự làm ý mình rồi tổn thương em nữa hả?....Em nói cho anh biết là tôn trọng anh muốn anh cùng em đối phó...
Lấy tay bịnh miệng:
- Thôi được rồi,đượcrồi. Vậy thì phải dẫn anh theo cạnh bên đó nhé.Như là keo ấy 🙄
- Sao...sao...trong mọi tình huống câu nào cũng có ý đồ..xí...háu sắc
- Chỉ với em thôi.
Cô đứng lên vừa chỉ tay vừa nói
- Nói rồi làm em tổn thương em bỏ anh luôn đấy. Đi ngủ thôi!
Cả hai nằm cạnh nhau.
- Này, sao lúc nào cũng làm khó anh thế?
- Vậy mai em về nhà?
- Ủa sao nay hiểu lẹ thế?
- Em biết anh nói gì nghĩ gì mà?Thế anh cưới em đi?
Tổng tài im lặng nằm sắp xuống tay choàng qua ôm cô.
- Đợi anh...Bây giờ,anh có thể cưới nhưng lại không cho em địa vị và một cái đám cưới hoành tráng được.
- Bộ em cần sao?
- Nhưng anh cần,không phải cho anh mà là vì em xứng đáng.Nên a không thể....mà thôi bí mật của người ta mà 😂
- Thế thì vầy,hãy ráng làm trả nợ cho em đi.Em sẽ để lại công ty cho anh,đó là con đường nhanh nhất đấy.
- Tiểu Hoa em muốn chồng đến thế sao? 😂