Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Ban đêm , một chiếc RollsRoyce đứng dưới lầu , một thân ảnh tựa vào trên xe , tay cầm thuốc hút , bộ dạng nhìn hết sức buồn tẻ
Lúc sau , TRình Mộ Thanh vừa lúc trở về , mới vừa xuống xe nhìn thấy hắn , không nói truyện , định trực tiếp sẽ đi qua
“Chờ một chút”
Trình Mộ Thanh giật mình , dừng cước bộ đưa lưng về phía hắn không quay đầu lại ” Có chuyện gì sao?”
“Tôi muốn nói chuyện với em” Hách Liên Tuyệt âm thanh có chút vô lực cộng với áp lực
Trình Mộ Thanh lạnh lùng , khoé miệng cong lên , xoay người liếc hắn ” Chúng ta còn gì để nói sao?”
Hách Liên Tuyệt đem thuốc quăng xuống đất , lấy chân đạp lên , bước qua , một thân ảnh cao 1m8 bao phủ dáng dóc gầy gộc của cô ” Có”
“Thật có lỗi , tôi không biết chúng ta còn có gì để nói” Lưu lại một câu , Trình Mộ Thanh xoay người định bước đi
“Đứa nhỏ !”
Hách Liên Tuyệt nói một tiếng , làm cho TRình Mộ Thanh dừng lại , khôg khỏi giật mình , cả người như bị sét đánh ngang qua
“Tiểu Trạch” Hách Liên Tuyệt nhìn bóng dáng của cô , nói ra hai chữ
Trình Mộ Thanh đứng ở nơi đó , đưa lưng về Hách Liên Tuyệt , sắc mặt trở nên khó coi ” Tôi không biết anh đang nói gì” Vừa định đi thì hắn lại bước đến trước mặt ” Trình Mộ Thanh , em đang trốn tránh cái gì? Hay là muốn nói thằng bé chính là con trai của tôi?” Hách Liên Tuyệt hô to hỏi
Trình Mộ Thanh một phen đẩy hắn ” Tôi thật không biết anh đang nói gì?”
“Tôi đã gặp q
ua thằng bé” Hách Liên Tuyệt cầm cánh tay của Mộ Thanh hô ” Nói cho tôi biết , thằng bé có phải là con trai của tôi không?” Âm thanh của Hách Liên Tuyệt mang theo một cỗ vô lực
Lúc này , Trình Mộ Thanh ngẩng đầu , một đôi con ngươi thoát ra sự tàn nhẫn ” Không phải”
Hách Liên Tuyệt nhìn cô ” EM nói cái gì?”
“Tôi nói không phải” Trình Mộ Thanh kiên định ” Tôi không biết anh như thế nào lại quen biết Tiểu trạch nhưng anh đừng có tự đa tình , thằng bé với anh không có nửa điểm quan hệ” Cô gằng từng chữ , đem tất cả quan hệ đó xé nát ra thành từng mảnh
“Phải không? Như vậy năm năm trước…….”
“Không cần nhắc lại 5 năm trước nữa được không? Năm năm trước tôi quen cũng không phải chỉ là một người” trình mộ thanh bỗng nhiên đánh gảy lời nói của hắn
Nhìn cô ……Con ngươi Hách Liên Tuyệt thật sâu chăm chú ..
Trình Mộ Thanh ngẩng đầu , đối diện con ngươi đó , không chút sợ hãi cũng không để lộ một chút dấu vết nói dối nào ..
Cô không phải không thừa nhận mà là không dám thừa nhận cũng không thể thừa nhận !
Một khi thừa nhận , thì quan hệ của bọn họ sẽ thay đổi , Tiểu Trạch cũng có thể bị hắn cưới đi , cô không thể mạo hiểm như vậy !
“Tôi là sau khi đến Milan mới mang thai , cho nên thằng bé không phải con anh , mong anh từ nay về sau đừng đến quấy rầy mẹ con tôi nữa” Nói xong , Trình Mộ Thanh bước đi không hề quay đầu lại ..
Lúc sau , Tiểu TRạch trên lầu đi xuống ” Mẹ , mẹ về rồi..”
Nhìn thấy Tiểu Trạch , Trình Mộ Thanh không nói hai lời trực tiếp kéo thằng bé lên lầu , Hách Liên Tuyệt đứng phía sau nhìn đến bộ dạng hai mẹ con , Tiểu Trạch thỉnh thoảng còn quay đầu lại nhìn..
Đọc tiếp Tổng Tài , đưa cục cưng cho tôi – Chương 63Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại mTruyen.net và Ngontinh.vn