Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Sự thăng tiến như vậy nhanh hơn Hà Tâm Nhu của năm đó nhiều, hồi đó trong công ty luôn có người nói bóng gió là cô sớm muộn gì cũng sẽ thay thế Hà Tâm Nhu, vì vậy trong lòng Hà Tâm Nhu vẫn luôn có thành kiến với cô.
“Nếu như dự án lần này có thể đến tay chúng ta, vậy mọi người đều sẽ phải vất vả hơn rồi, sau này mọi người cùng đồng tâm hiệp lực làm việc, không có về đội hay không về đội ai cả, dự án hoàn thành tốt, mọi người đều có phần ngon.”Hà Tâm Nhu được mọi người nịnh bợ thì đắc ý vô cùng, vừa rót thêm cafe cho mình vừa cổ vũ sĩ khí.
Dương Mộc Tây âm thầm chọc cho cô một nhát: “Nếu như hai năm nay mà cậu còn ở đây, vị trí của Hà Tâm Nhu đã là của cậu rồi.”
“Suỵt.” Cố Thiên Tầm đưa ngón tay lên chặn miệng cô, không cho cô nói tiếp nữa.
........
Khoảng hơn 3 giờ chiều, Ngô Ca mặt mày rạng rỡ đến phòng làm việc. Mọi người đều lần lượt đứng dậy, “Sếp à, có phải có tin vui gì không?”
“Đúng vậy, tin vui to bằng trời!” Ngô Ca phấn khích cao giọng nói: “Hôm nay Mộ tổng đích thân đến tham quan công ty chúng ta, đã chỉ định chúng ta làm đội ngũ duy nhất thiết kế dự án mới của Hoàn Vũ! Tất nhiên, thông qua nghiên cứu và thảo luận giữa các bên với nội bộ công ty ta, Mộ tổng cũng đã chỉ định người làm giám đốc dự án lần này!”
Ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía Hà Tâm Nhu, ai nấy đều ngưỡng mộ, lại có người đã khe khẽ chúc mừng. Hà Tâm Nhu đang vui mừng dỏng tai lên nghe, chỉ đợi sếp tổng tuyên bố.
Nhưng không....
Một giây sau đó, lời của ông khiến mọi người đều kinh ngạc đến mức con ngươi muốn rớt ra ngoài.
“Giám đốc dự án lần này chính là người vừa mới quay trở lại với công ty chúng ta - Cố Thiên Tầm!”
Cả phòng đều lặng im.
Mọi người đều cho rằng mình nghe nhầm rồi, đến cả Cố Thiên Tầm cũng ngây người ra trong giây lát, Dương Mộc Tây là người bừng tỉnh trước, vừa kinh ngạc vừa vui mừng ôm chầm lấy cô, kêu lên: “Thiên Tầm, cậu là giám đốc dự án, Mộ tổng đã chỉ định cậu!”
“Đúng vậy, chính là Mộ tổng đã chỉ định, mọi người vỗ tay chúc mừng Thiên Tầm!” Ngô Ca là người khởi xướng vỗ tay đầu tiên, Dương Mộc Tây cũng theo ngay sau. Mọi người đều dần dần định thần lại, ái ngại nhìn Hà Tâm Nhu đứng như gỗ tại đó, cũng vỗ tay theo, nói vài lời chúc mừng với Cố Thiên Tầm.
“Thiên Tầm, Mộ tổng đã chỉ định cô rồi thì thời gian sắp tới cô phải thể hiện cho thật tốt vào đấy.” Ngô Ca khích lệ vỗ vỗ vai cô, “Tâm Nhu và Mộc Tây sẽ làm hai cánh tay đắc lực giúp cô, bọn họ đều là những người rất có kinh nghiệm. Cô cần gì cứ nói với hai người họ là được.”
Cố Thiên Tầm còn đang bàng hoàng định thần lại, còn chưa kịp trả lời thì đã nghe thấy có người bất bình thay cho Hà Tâm Nhu, “Sếp à, chị Tâm Nhu mới là người có kinh nghiệm nhất, dù thế nào cũng nên chọn chị ấy làmgiám đốc dự án chứ? Chọn một người mới là ý gì đây, nếu lỡ như dự án không thành công thì chẳng phải chúng ta lỗ vốn nặng hay sao?”
Người lên tiếng là Chu Linh, trợ lý của Hà Tâm Nhu.
“Người mới? Cho dù Thiên Tầm có là người mới đi chẳng nữa thì sao chứ, ai bảo Mộ tổng thích vậy cơ! Người ta muốn đem dự án này giao cho Thiên Tầm, cô làm gì được hả? Nếu cô không muốn thì đi mà nói với Mộ tổng đi. Nếu không được nữa thì cô rút khỏi dự án này luôn đi.” Dương Mộc Tây cự lại.
“Thích hả?” An Nhã cười rộ, ánh mắt nhìn xoáy vào Cố Thiên Tầm: “E là đúng như vậy. Nếu cô ta và Mộ tổng không có quan hệ mờ ám gì thì đời nào anh ta lại vô duyên vô cớ giao vào tay một người mới như cô ta cả dự án lớn như thế này chứ? Một kẻ là gái đã có chồng với một kẻ không chồng mà chửa, thật là đôi bạn chí cốt, chắc hẳn thủ đoạn khôn lường nhỉ?”
An Nhã vừa nói dứt lời, mọi người đã cười ồ lên.