Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Đồng hồ điểm 010 sáng.
Thư phòng của Tôn Mặc Thiên vẫn sáng, Hàn Bách vừa nhìn màn hình vừa ghi ghi chép chép cẩn thận.
Hôm nay do Tôn Mặc Thiên có công chuyện gấp nên đêm nay tăng ca ở công ty, nếu không giờ này Hàn Bách đã không ngồi với máy tính làm việc ở đây.
Hơn 2 giờ Hàn Bách mới duyệt xong hồ sơ, ngồi nhìn những gì mình viết được, cô không khỏi thở dài. Có hơn 200 hồ sơ mà chỉ có 32 người đạt tiêu chuẩn cô đưa ra, mới gửi thông báo hôm sau họ đến phỏng vẫn mới chắc ăn được. Cô đã đặt lịch chủ nhật sẽ tổ chức phỏng vấn.
### Hàn Bách mệt mỏi vươn vai rồi tắt máy tính, ra khỏi phòng rồi về phòng ngủ chính.
Sáng hôm sau lúc Hàn Bách tỉnh lại đã là hơn 9 giờ. Làm vệ sinh cá nhân rồi xuống nhà ăn sáng, biết được anh vẫn bận công việc nên chưa về. Sau đó Hàn Bách gọi cho Diệp Tử Kì thông báo cô ấy sẽ nhậm chức Tổng Giám Đốc của công ty.
"Cậu tin tưởng mình đến thế sao? Cậu chắc mình sẽ nhận chức này chứ?" Diệp Tử Kì có hơi bất ngờ với quyết định này của Hàn Bách.
"Ừm, mình tin ở cậu, mình nghĩ cậu sẽ không làm mình thất vọng" Hàn Bách chắc chắn như vậy vì cô gái này cũng đã từng lăn lộn trong thương trường cùng anh trai mình không ít, cũng coi như là người có kinh nghiệm.
"Không ngờ mình lại có được niềm tin của cậu như vậy, cám ơn sếp!"
Hàn Bách cười rồi tắt máy. Hôm nay cô tính sẽ về nhà một chuyến, Hàn Bách nói với dì Trương một tiếng rồi lái xe về Hàn gia. Vừa bước vào nhà đã bắt gặp Hàn Tiểu Dương cùng với Từ Noãn Khang đang ngồi nói chuyện với Hàn Võ.
Nhìn thấy cô đầu tiên là Hàn Võ lập tức đứng dậy đi về phía Hàn Bách tươi cười nói: "Về rồi đấy à?"
"Vâng" Hàn Bách nhẹ nhàng ôm lấy ông nội.
"Chị! Lâu rồi không gặp" Hàn Tiểu Dương cũng đứng lên cười nói. Cô chỉ gật đầu ừ có lệ.
"Vậy chị với ông nói chuyện đi ạ! Chúng con xin phép đi trước" Từ Noãn Khang cũng lên tiếng, không hiểu sao lần này nhìn thấy Hàn Bách hắn có chút khó chịu.
"Được rồi hai đứa đi đi" Hàn Võ nói xong lại quay lại trò chuyện với cháu gái: "Mau mau vào đây ngồi"
"Gần nửa năm không thấy con, ta nhớ khuân mặt này chết đi được" Vừa nói vừa vuốt ve khuôn mặt hồng hào của đứa cháu gái.
"Con cũng nhớ ông và mọi người lắm! Đúng rồi hôm nay con có chuyện muốn nói với ông"
"Ừm ừm, nhà chúng ta cũng sắp có chuyện vui"
"Chuyện vui sao? Chuyện gì vậy? Chẳng nhẽ ông đã tìm được ý trung nhân??" Hàn Bách trêu đùa nói.
"Con bé này! Nói vớ vẩn gì đấy" Hàn Võ lườm cô một cái.
"Haha, không đùa ông nữa, có chuyện gì vậy ạ"
Ông Hàn hơi khựng lại vài giây rồi nói: "Chuyện là đầu tháng sau con bé Tiểu Dương có tổ chức hôn lễ, cho nên..."
"Ông yên tâm, con sẽ đến chúc phúc" Hàn Bách không có vẻ buồn rầu mà ngược lại đang cảm thấy rất hạnh phúc với hiện tại.
"Được được, vậy thì tốt" Nhìn cháu gái như vậy, ông cũng có thể yên tâm phần lớn: "Còn chuyện con muốn nói là gì?"
"À, đúng rồi con về lấy đồ, và muốn xin phép ông một chuyện" Hàn Bách kiên định nhìn ông, lại nói: "Con muốn chuyển về nhà Thiên ở"
Ông Hàn bỡ ngỡ nhìn cháu gái, một lúc sau khi suy nghĩ ông mới nói: "Hai đứa đã chắc chắn?"
"Vâng! Đã chắc chắn ạ"
"Nếu đã chắc chắn thì ông sẽ không cản mấy đứa, nhưng tiểu Bách à, con nên suy nghĩ và nhìn nhận đúng cho quyết định của bản thân, nhưng dù ra sao nên nhớ vẫn còn có ông" Ông không muốn đứa cháu gái này phải chịu thêm bất cứ tổn thương nào nữa, mọi chuyện đến với con bé từ nhỏ đã quá khó khăn rồi.
"Dạ vâng, nếu con dám quyết định thì con dám chịu"
"Tốt lắm, vậy bao giờ con đi?"
"Dạ con chỉ về dọn đồ rồi đi luôn ạ, thông báo luôn cho ông một thông tin vui"
"Hửm? Vẫn còn tin vui sao?" Ông Hàn cười rạng rỡ nói.
"Vâng, con mới mở công ty thiết kế"
"Hm...sao con không vào công ty nhà ta làm cho đỡ cực?"
"Sao mà thế được, con muốn tự tìm con đường thành công cho bản thân, không dựa dẫm vào bất cứ ai!" Hàn Bách tràn đầy tự tin nói.
"Tốt! Có lập trường! Sau này nhớ về thăm ông biết chưa?"
"Dạ đó là điều đương nhiên rồi ạ!"
Hàn Bách ngồi trò chuyện với ông thêm một lúc nữa rồi lên dọn đồ, về thẳng Bạch Liên Vạn Thự.
Vừa về đến đúng lúc dì Trương đang nấu bữa trưa liền vào bếp phụ giúp một tay. Từ ngày ở chung nhà cô học được từ dì Trương không ít món ăn từ chính đến phụ, chung quy có thể nấu một bữa hoàn thành. Vì buổi trưa chỉ có cô, dì Trương và bác Ngô ở nhà nên mọi người thường hay ngồi chung. Ăn xong Hàn Bách giúp dọn dẹp rồi lên phòng chuẩn bị chiều lên xử lý chuyện công ty.
2 giờ chiều Hàn Bách cùng Diệp Tử Kì cùng đến công ty tuyển nhân viên. Do công ty mới được thành lập nên hai người trực tiếp ngồi tuyển.