Cô cô cô…… Đúng là xui xẻo! Rõ ràng muốn nghỉ ngơi dài hạn để thư giãn đầu óc lẫn cơ thể. Thế mà lại sống không yên vì người đàn ông tính tình rất rất kiêu ngạo này. Có lầm không thế? Nhưng mà cộ không thể không đi làm thuê cho anh ta── nói ra rất là dài dòng, cô chính là thiếu nợ một món ân tình. Mà cái người này trời sinh đã “ ngang hơn cua ”, ác mồm ác miệng, thậm chí còn xem thường cô nữa chứ !
Cô tuyệt đối sẽ không “ nhịn ” đâu, nhất định phải cho anh ta biết tay !
Quả nhiên, mới vừa làm thuê cho anh ta bữa đầu tiên, anh ta liền “ tặng ” cho cô đòn phủ đầu ra oai – thẳng chân đá cô ra khỏi cửa.
Hừ~~~ cô dễ bắt nạt vậy sao ?
Cô tuyệt đối sẽ không để anh ta lên mặt như vậy !
“Võ công” của cô thuộc hàng lão làng đấy, anh ta dám lấy “công phu mèo cào” mà đấu với cô ư? Hứ, tầm phào !
Không ngoài dự đoán, anh ta nhiều lần tức nghẹn họng, đều bị cô giải quyết một cách dễ dàng.
——— —————— —————————
Chẳng lẽ anh phải nhận mệnh làm bại tướng trong tay cô sao ?
Nhưng mà anh dường như lại thích cảm giác bị cô khi dễ này….
Giới Thiệu
Ở một nhà trẻ tư nhân của giới thượng lưu, trong phòng học mẫu giáo “Hoa hướng dương”, một đám tiểu yêu thay phiên nhau lên sân khấu để trình bày về chủ đề “Thần tượng của em”.
“Thần tượng của em là ba bởi vì cái gì ba em cũng làm được cả, ba lợi hại nhất……” đứa bé thứ nhất đề cao phụ tử tình thâm, cho rằng ba mình là người lợi hại nhất thiên hạ.
“Thần tượng của em là tổng thống Mỹ bởi vì ông ấy có thể điều khiển toàn thế giới, còn có thế xâm chiếm nước khác….” Đứa bé thứ hai già dặn hơn, tuổi còn nhỏ mà đã nhìn thấu bộ mặt thật của đế quốc Mỹ.
“Thần tượng của em là Einstein bởi vì ông đã phát minh ra thuyết tương đố, một nhà khoa học vĩ đại……” Được rồi! Đứa bé thứ ba này căn bản không biết Einstein là ai, cũng không hiểu cái gì là thuyết tương đối, chẳng qua ba nó là giáo sư vật lý, hơn nữa thường nghe ba nó nhắc tới người này, nghĩ rằng người mà ba nó kính nể thì người này nhất định là rất lợi hại, cho nên đủ tư cách trở thành thần tượng của nó.
Đám tiểu yêu thay phiên nhau lên phát biểu, rốt cục cũng đến phiên lớp trưởng của lớp mẫu giáo “ Hoa hướng dương ” – một bé mày rậm mắt to, khuôn mặt nhỏ nhắn trắn nõn, rất đáng yêu nhưng cũng rất ngang tàng.
“Thần tượng của em là…..” Giống như một quốc vương kiêu ngạo cai trị một quốc gia vậy, đảo mắt một vòng nhìn đám tiểu yêu rồi mới hài lòng gật gật đầu, lớn tiếng tuyên bố đáp án, “Con cua!”
~~~Xôn xao-ing~~~
Cả lớp đồng thanh “ồ” lên, lớp học như đang trong dầu sôi lửa bỏng, ai nấy đều hiếu kỳ nói nói.
“Thần tượng là con cua, kỳ thế, không ai đem con cua làm thần tượng cả….”
“Con cua cũng không phải người, làm sao có thể làm thần tượng….”
“Đúng vậy! Vì sao là con cua….”
“Bởi vì con cua…..” kiêu ngạo hất mặt lên trời, giọng nói của đứa bé lớn đến nổi áp đảo cả tiếng nhốn nháo phía dưới sân khấu, nói ra lý do của mình. “Có thể đi ngang!”
Hừ! Ba nói chỉ có người lợi hại nhất mới có thể đi ngang, con cua cũng là đi ngang, cho nên khẳng định rất lợi hại, mà nó cũng muốn làm người lợi hại nhất!