Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Bất quá, hiển nhiên Diệp An Thần không có cân nặng khổng lồ như vậy, Đông Phương Tuyệt xoa xoa bả vai liền đứng lên.
“Còn ngồi dưới đất làm gì, không biết chính mình hiện tại còn phát sốt sao?” Ngoài miệng nói, Đông Phương Tuyệt lại vươn tay kéo Diệp An Thần để cậu đứng lên.
Nhìn tay ở trước mặt chính mình, Diệp An Thần do dự một chút nhưng vẫn duỗi tay nắm lấy tay Tổng Tài đại nhân, không biết có phải vừa rồi hôn hay không…… Diệp An Thần lại cảm thấy giống như…… Chỉ là kéo tay mà thôi, lại sẽ làm tim đập có ảo giác nhanh hơn.
Chỉ là khi Diệp An Thần đứng lên trong nháy mắt liền cảm giác được đau đớn.
“Làm sao vậy?” Thấy Diệp An Thần nhíu mày, Đông Phương Tuyệt vội đỡ Diệp An Thần hỏi.
Diệp An Thần nhìn chân mình, hơi dùng sức, lại là một cảm giác đau đớn truyền đến, nhíu nhíu mày mới ngẩng đầu nhìn tổng tài hình như hiện tại đang ôm cậu, ngạch…… Hảo không phải giống như, hiện tại chính mình ở trong lòng Đông Phương Tuyệt: “Chân hình như là bị trẹo.”
Nói xong, Diệp An Thần liền quyết định bắt đầu làm đà điểu, mất mặt a, một đại lão gia cư nhiên còn sẽ trẹo chân, đây là vì cái gì a!!
Nghe Diệp An Thần nói, Đông Phương Tuyệt nhíu nhíu mày, ngồi xổm xuống, quả nhiên ở một bên chân có điểm sưng, ngồi xổm xuống hơi chạm, cảm giác được cậu hơi rụt chân lại, Đông Phương Tuyệt mới ngẩng đầu: “Rất đau sao?”
Diệp An Thần gật gật đầu, vừa rồi chưa cảm thấy, hiện tại toàn bộ lực chú ý đều ở trên chân, vừa rồi bởi vì Tổng Tài đại nhân chạm vào, dù sao Diệp An Thần cảm thấy hiện tại chân càng đau.
Có điểm nước mắt lưng tròng nhìn Tổng Tài đại nhân, ô ô…… Thật sự rất đau a! Khó chịu giật giật chân, lại vì trên chân đau, càng thêm đau, liền khi Diệp An Thần muốn che lại nơi bị đau, nháy mắt lại bị bế lên.
Ngạch…… Sao lại thế này? Hướng bên cạnh nhìn nhìn…… Ô ô…… Tổng Tài đại nhân anh lại là muốn làm cái gì?
"Để em xuống.” Giật giật thân, lại không cẩn thận động đến chân bị đau, càng đau Diệp An Thần liền hút khí lạnh, đau quá a, nguyên bản muốn rơi lệ a.
“Còn lộn xộn, nếu biết đau liền ngoan ngoãn.” Đông Phương tuyệt đem người trong lòng mình nhanh chóng ôm đến cửa.
Đây là muốn đi đâu? Nhìn Tổng Tài đại nhân đi về phía trước, Diệp An Thần trong nháy mắt sợ ngây người, nghi hoặc nhìn về phía người đem mình ôm vào trong ngực Tổng Tài đại nhân, chớp chớp mắt, “Chúng ta…… Là đi……”
“Bệnh viện.” Diệp An Thần mới hỏi ra, Đông Phương Tuyệt cũng đã trả lời Diệp An Thần.
Y, bệnh viện? Nghe thấy cái từ này, Diệp An Thần trong nháy mắt ngây người, vì cái gì lại muốn đi bệnh viện a, hôm nay cậu cùng bệnh viện có duyên sao? Vì cái gì một ngày, Tổng Tài đại nhân đã hai lần muốn đưa cậu đi bệnh viện? “Trường học không phải có phòng y tế sao? Chúng ta vẫn là đi phòng y tế đi!” Ở thời điểm ra khỏi môn, Diệp An Thần nói.
Cậu không muốn đi bệnh viện a! Hơn nữa trường học thật sự có phòng y tế a, hơn nữa phòng y tế quý tộc, luôn phục vụ 24 giờ, thiết bị đầy đủ a! Có thể so với bệnh viện loại nhỏ a!
Mà Đông Phương tuyệt chỉ là nhìn Diệp An Thần một cái, về sau liền không màng Diệp An Thần, tiếp tục đi về phía trước. Đây là…… Có ý gì? Là đồng ý? Hay là không đồng ý?
Chỉ là vấn đề này, Diệp An Thần không có rối rắm bao lâu lại bắt đầu rối rắm một cái vấn đề quan trọng khác. Khi đi ra ngoài, nhìn đoàn người bên ngoài cách đó không xa, Diệp An Thần trong nháy mắt mới phản ứng. Hiện tại cậu cùng Tổng Tài đại nhân…… Hình như là…… Công chúa ôm đi!
Công chúa ôm a! Σ ( ° △°|||) ︴
Này nếu là để người ta thấy……Cậu còn muốn sống ở trên đời hay không?
“Cái kia, Tuyệt, anh có thể để em cho hay không, em có thể tự đi.” Tuy rằng chóp mũi luôn có mùi hương của Tổng Tài đại nhân, hơn nữa bởi vì hiện tại là bị ôm, cho nên Diệp An Thần nghiêng đầu, mà Tổng Tài đại nhân đi trên đường, cho nên luôn cố ý vô tình cọ đến Tổng Tài đại nhân.
Nhưng hiện tại…… Ai còn quản nhiều như vậy? Hiện tại…… Cậu chỉ là không muốn để người ta thấy a! Mất mặt a, mất mặt a, sống lâu như vậy một đại nam nhân, hôm nay cư nhiên bị công chúa ôm, nếu truyền ra, về sau còn sẽ có em gái thích sao? Ô ô……
"Em là bị là trật chân! Còn muốn tự đi.” Đối với bộ dáng thẹn thùng của Diệp An Thần, Đông Phương Tuyệt cảm thấy thực đáng yêu, đem người bế lên một chút, Đông Phương Tuyệt tiếp tục hướng xe mình đi đến.
“Ân? Cái kia, em có thể, nhảy đi a!” Diệp An Thần tràn đầy tin tưởng nói, nhưng Đông Phương Tuyệt lại vẫn không có đem cậu thả xuống.
"Em thật sự có thể tự nhảy đi, sức bật của em thực tốt.” Một lát sau, thấy Đông Phương Tuyệt vẫn không đem mình thả xuống, Diệp An Thần liền tiếp tục nói, tranh thủ Tổng Tài đại nhân có thể để cậu đi a, cậu thật sự không muốn bị Tổng Tài đại nhân công chúa ôm. Thật sự là quá tổn hại hình tượng.
“Tới rồi.” Lại một trận trầm mặc, thời điểm Diệp An Thần cảm thấy mình khuyên bảo hẳn là thất bại. Tổng Tài đại nhân thình lình nói một câu.
Tới rồi? Nghe Tổng Tài đại nhân nói, Diệp An Thần dừng một chút sau lập tức ngẩng đầu, thật nhanh a…… Tổng Tài đại nhân đây là đi thần tốc a! Nhưng là…… Diệp An Thần hiện tại chỉ nghĩ che mặt a, ô ô…… Chính mình cư nhiên cứ như vậy bị Tổng Tài đại nhân ôm một đường a, về sau rốt cuộc gả không ra…… Ô ô ô……
Mở cửa xe, Tổng Tài đại nhân đem Diệp An Thần thật cẩn thận để cậu ngồi vào trong xe, Diệp An Thần mới dám ngẩng đầu. Nhưng thời điểm ngẩng đầu mới nhớ, vừa rồi giống như có chỗ nào chính mình nghĩ sai rồi đi!
Khi Đông Phương Tuyệt khởi động xe, Diệp An Thần lại nhớ tới, vừa rồi không đi bệnh viện. Hướng bên cạnh nhìn cây cối lui về phía sau, Diệp An Thần nhận ra…… Cậu vẫn là từ bỏ giãy giụa đi! Không cần quên Tổng Tài đại nhân nói một không nói hai a!
Cúi đầu nhìn cái chân bị thương, liền tính không chạm vào cũng vẫn rất đau, nhìn Tổng Tài đại nhân đang lái xe ở bên cạnh, nghĩ lúc ấy ngã xuống đi phía trước…… Mặt hơi đỏ hồng. Bỏ qua bỏ qua, cậu hiện tại quan tâm cũng không phải là cái này, tuy rằng cái này thân mình rất nhỏ lại gầy, nhưng nói như thế nào cũng là một thân cao một mét bảy mấy của đàn ông, cân nặng cũng là thật.
“Nhìn tôi làm gì?” Diệp An Thần ngượng ngùng định hỏi, Tổng Tài đại nhân lại mở miệng trước.
“Ai nhìn anh……” Bị Tổng Tài đại nhân nhìn thấy tâm tư nhỏ của chính mình, Diệp An Thần có điểm không muốn nói, nhưng ngẫm lại cân nặng của chính mình, Diệp An Thần vẫn có điểm lo lắng, nếu Tổng Tài đại nhân thật sự bị chính mình đè hỏng rồi, cậu không chịu nổi trách nhiệm này a!
"Anh vừa rồi từ phía trên ngã xuống, anh không có việc gì sao?”
Đông Phương Tuyệt đang lái xe, quay qua nhìn Diệp An Thần một cái, sau đó vươn đến trước mặt Diệp An Thần, hướng môi Diệp An Thần hôn một cái mới nói: "Em cho rằng tôi như em? Chỉ là ngã một chút có thể trẹo chân?”
(Đậu, tổng tài đại nhân, ngài đang lái xe chở vợ ngài a, đây là muốn đồng quy vu tận à)
A…… Ha hả…… Diệp An Thần vẫn duy trì bộ dáng vừa rồi, trong lòng khẽ cười lạnh hai tiếng, sau khi nghe Tổng Tài đại nhân nói xong liền cẩn thận xoay người, nhìn về phía phong cảnh ngoài cửa!
Hôm nay Tổng Tài đại nhân tuyệt đối là bất thường! Bằng không vì cái gì hôm nay tổng đại nhân không có bình thường? Phong cách hoàn toàn mà nói. Tính cách chính là lưu manh a! Hôm nay, chính cậu cũng không biết bị hôn bảo nhiêu cái, cậu cũng đã lười đi đếm a!
(Anh ấy hôn bạn Thần nhà chúng ta 4 cái nhá)
Chẳng lẽ, Tổng Tài đại nhân còn có một người anh em sinh đôi cùng Tổng Tài đại nhân, nhưng tính cách lại hoàn toàn tương phản? Ha hả…… Đây là không có khả năng. Tuy rằng giống như Tổng Tài đại nhân có một đệ đệ, nhưng là…… Tuyệt đối không có khả năng trước mắt này.
Cho nên tất cả dấu hiệu đều cho thấy…… Chỉ có một kết quả, hít sâu một hơi, xoay người, đối mặt Tổng Tài đại nhân, lại trong lòng gian hít sâu một hơi sau mới đối với Tổng Tài đại nhân nói: “Đông Phương Tuyệt a! Anh có phải hay không cũng là xuyên qua?”