Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 771
*Chương có nội dung hình ảnh
Chương 771: Tôi sẽ cố gắng hoàn thành mọi việc (12)
Thế nên tôi mới không biết rằng những lời tôi
nói có lọt vào tai anh không nhưng vẫn cố gắng.
Sự xuất hiện của anh khiến tôi và Phó Thắng
Nam đều choáng váng, thấy anh say bất tỉnh nhân
sự mà bảo anh ấy về thì chắc là chuyện không
tưởng rồi nên buộc lòng phải để anh ấy ở đây nghỉ
ngơi.
Phó Thắng Nam đưa anh ấy lên phòng dành
cho khách, tôi rót cho anh ấy tách trà giải rượu, dỗ
anh ấy uống xong mới thở phào nhẹ nhõm, thấy
điện thoại anh ấy cứ vang lên mãi tôi bèn nhìn
sang và màn hình hiển thị là cuộc gọi từ Vương
Yên Nhiên.
Người phụ nữ này thật là, tôi nhấc máy nghe
thì giọng nói õng ẹo dịu dàng bỗng vang lên bên
kia: "Anh Minh Thành, anh đang ở đâu thế? Sao
anh không nghe điện thoại của em thế? Em lo
lãng cho anh lắm luôn đấy, em đến dưới lâu nhà
anh tìm nhưng nhãn chuông cửa mãi vẫn không
có người trả lời em. Anh bị làm sao thế? Có
chuyện gì xảy ra ư?"
Nếu tôi không nghe thấy hơi thở đâu dây bên
kia có gì đó là lạ thì chắc tôi đã cảm thấy người
phụ nữ này thật lòng thật dạ quan tâm đến Thẩm
Minh Thành rồi, tôi hờ hững nói với cô ta: "Vương
Yên Nhiên, cô đã lấy được rất nhiều thứ từ anh tôi
rồi thì tốt nhất nên biết đâu là điểm dừng, anh ấy
không thể cưới cô và nhà họ Thẩm cũng không
thể chấp nhận cô được, tốt nhất cô không nên
tham lam quá."
"Cô Xuân Hinh?” Đầu dây bên kia thoáng lặng
người, rõ ràng tiếng hít thở của người đàn ông kia
nhỏ đi rất nhiều: "Cô đang ở cùng với cậu Minh
Thành ư? Cô nói gì thế tôi nghe chẳng hiểu gì cả,
cậu Minh Thành có sao không thế?"
"Nói đi, cô muốn lấy thêm bao nhiêu tiền nữa!"
Tôi chẳng có tí kiên nhẫn nào với loại phụ nữ này
cả, giọng điệu của tôi cũng trở nên khó chịu hơn
rất nhiều.
Có thể thấy đầu dây bên kia chợt im lặng rồi
khó hiểu hỏi: "Cô Xuân Hinh, kẻ có tiền các người
thích dùng cách này để sỉ nhục tôn nghiêm của
người khác lắm đúng không?"
Tôi bật cười thành tiếng: "Nếu là người có tôn
nghiêm thì tất nhiên tôi sẽ không dùng cách này
để sỉ nhục người ta, nhưng mà Vương Yên Nhiên
này, cô có thứ đó không? Trong những ngày tháng
cô theo anh tôi thì chắc anh ấy đã tiêu rất nhiêu
vào chi phí ăn mặc ở đi lại, anh ấy không có khái
niệm gì về tiên bạc cả nên thường hào phóng với
phụ nữ, chắc là cô cũng kiếm chác được khá
nhiều rồi. Nếu đã thấy ổn thì cô nên biết điều một
chút, thu dọn đồ đạc của mình biến cho lẹ lên,
đừng lắc lư lượn lờ trước mặt anh ấy nữa. Con
người tôi không tốt lành gì cho cam, nếu như cô
rơi vào tay tôi thì chắc cô sẽ thảm hại hơn những
gì cô có thể tưởng tượng ra được đấy!"
Đâầu dây bên kia bỗng chốc trở nên khó chịu
và bực đọc: "Cô Xuân Hinh, cô đang muốn nói cái
gì thế? Tôi với cậu Minh Thành thật lòng yêu
thương nhau, các người ghét tôi thì ghét nhưng
anh Minh Thành có quyên quyết định
chuyện hôn
nhân cả đời của mình chứt Nói thẳng ra cô chỉ là
một đứa con hoang mà thôi, cô lấy tư cách gì
quyết định thay cho anh Minh thành?"
"Khi cô nói những lời đó thì người đàn ông
nằm bên cạnh cô đang có cảm giác và tâm trạng
thế nào nhỉ?"
Tôi lên tiếng, nhìn sang Thẩm Minh
Thành đã ngủ say trên giường rồi lại cảm thấy tiếc
thương thay anh ấy.
Tôi tiếp tục nói: "Vương Yên
Nhiên, tôi là phụ nữ nên tôi biết rất rõ cô đang
muốn cái gì, tôi chỉ cân liếc mắt nhìn cô tôi là đủ
biết cô là loại người thế nào. Tất cả những chuyện
bẩn thỉu cô làm đều lọt vào mắt tôi, chỉ cần tôi
muốn biết và đi điều tra thì cô có muốn giấu tôi
cũng đào bảy tấc đất nên tìm cho bằng được. Tôi
chưa đụng tới cô vì tôi nghĩ đến việc cô ở bên bầu
bạn với Thẩm Minh Thành thời gian gần đây
nhưng mọi thứ chỉ dừng lại ở đó mà thôi, con
người ta thông minh hơn loài vật ở chỗ biết điều,
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Xem ảnh 3
Xem ảnh 4
Xem ảnh 5