Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 783
*Chương có nội dung hình ảnh
Chương 783: Sự thật dần dần sáng tỏ (2)
Tôi gật đầu, mặt đỏ bừng bừng, lúc rời khỏi
nhà, tâm trạng anh rất tốt.
Cũng là vợ chồng nhiều năm như vậy rồi, vẫn
còn đỏ mặt, cũng thật là quá mất mặt đi. Sau khi
Phó Thắng Nam rời đi, tôi lại tiếp tực ngủ thêm
một lúc nữa, cho đến khi có điện thoại gọi tới, tôi
mới hoàn tỉnh ngủ.
Là Lâm Uyên gọi điện thoại tới, bà ấy mở
miệng nói: “Xuân Hinh, con dậy chưa thế? Chuẩn
bị qua nhà ăn cơm đi, mẹ bảo tài xế qua nhà đón
con rồi đó nha, con chuẩn bị dần đi”
Tôi sửng sốt một lúc: “Mẹ, con ở nhà một
mình là được rồi, buổi chiều con sẽ qua nhà, mẹ
không cần phải bảo tài xế qua đón đâu”
Bà ấy mở miệng nói: “Ban sáng, Phó Thắng
Nam đặc biệt dặn dò rồi, con đừng có mà lười,
cũng gân trưa rồi con mau dậy đi, sửa soạn một
chút rồi tới đây ăn cơm, ăn cơm xong rồi lại đi ngủ
tiếp”
“Ban sáng Phó Thắng Nam gọi điện thoại cho
mẹ sao?” Tôi sửng sốt một chút, từ trên giường
ngồi bật dậy, nhìn đồng hồ treo tường, đã điểm
mười hai giờ trưa, xem ra là ngủ lâu thật.
Bà ấy ừ một tiếng, dặn dò tôi mau dậy đi rồi
liên cúp máy.
Cũng không có cách nào ngủ tiếp được nữa,
chín giờ Phó Thắng Nam lên máy bay, còn chưa
tới Thành phố Tân Châu, tôi sửa soạn qua loa rồi
tới nhà họ Mạc, cả hai vợ chồng Mạc Thanh Lâm
đều đã tới.
Hiên Hiên lớn hơn một chút rôi, cậu bé đang
nằm ngủ trong lòng Hàn Trí Trung, Mạc Thanh
Mây bận rộn ở trong phòng bếp, khi nhìn thấy tôi,
Hàn Trí Trung cười nhạt rồi nói: “Nghỉ ngơi một lát
trước đi, sắp xong rồi”
Tôi gật đầu rồi ngồi vào trước mặt anh ta, mở
miệng nói: “Trước đó tôi muốn hỏi anh vài thứ liên
quan đến kiến thức pháp luật, anh có thể giúp tôi
tìm một vài tài liệu Luật học được không? Gần
đây tôi khá là rảnh rỗi, không bằng dành thời gian
học trước, để chuẩn bị thi nghiên cứu sinh vào
Sang năm”
Anh ta hơi sững sờ, ngược lại là có chút ngoài
ý muốn, nói: “Tôi còn cho rằng cô không có ý định
thi nữa đấy, lần trước cô cũng không đi tham gia
kỳ thi. Được thôi, ngày mai tôi trở vê trường học
hỏi thăm một chút, tìm cho cô một vài tài liệu,
xem xem có thể giúp được gì cho cô không”
Tôi gật đầu, không khỏi than thở, khoảng thời
gian vừa qua cũng không biết nên làm cái gì cho
phải.
Anh ta cười nhạt: “Gần đây trạng thái tinh
thân của Tuệ Minh cũng không tệ, chờ người kia
dành thời gian, mọi người hãy cùng nhau ra ngoài
đi dạo, đưa bọn nhỏ đi giải khuây. Cô cứ bàn bạc
với Tổng giám đốc Phó đi, xem có thời gian hay
không.”
Tôi gật đầu,
chuyện này thì có thời gian,
nhưng mà chắc là phải chờ đến khi anh từ Thành
phố Tân Châu trở về mới có thể có thời gian được.
Mạc Thanh Mây từ trong phòng bếp đi ra,
trong tay bưng đĩa trái cây, đặt lên bàn nhìn chúng
tôi: “Đang nói chuyện gì thế? Thú vị lắm à? Kể cho
mình nghe với nào?”
Tôi nhún vai: “Nói chuyện thi cử thôi, nhờ
chồng cậu tìm giúp mình một ít tài liệu”
Cô ấy ừ lên một tiếng, sau đó bế Hiên Hiên từ
trong ngực của Hàn Trí Trung lên: “Mình đưa nó
lên lâu nghỉ ngơi đây, hai người cứ trò chuyện đi
nhé, à đúng rồi, chị dâu nói chút nữa chị ấy sẽ đưa
con nuôi tới, hai người nhớ chào hỏi nhé”
Con nuôi?
Tôi sững người mất một lúc, suy nghĩ kỹ, là
Trân Húc Diệu sao?
Chưa kịp hỏi nhiêu đã nghe thấy tiếng động
cơ xe truyền tới, Lâm Uyên từ trong phòng bếp đi
ra, nhìn tôi nói: “Xuân Hinh, con ra đón khách đi, là
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Xem ảnh 3
Xem ảnh 4
Xem ảnh 5