Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chương 791
*Chương có nội dung hình ảnh
Chương 791: Sự thật dần dần sáng tỏ (10)
Châu Diệp Anh cũng bị dọa sợ, lập tức chạy đi
tìm bảo vệ. Tôi nhìn Vương Gia Vĩ đang đè người
đàn ông đó xuống đất mà đánh liền nói: “Đừng để
người ta bị thương, nếu không cảnh sát mà tới thì
sẽ rắc rối đấy”
Hành động vì việc nghĩa và đánh nhau gây
thương tích cho người khác là hai
chuyện khác
nhau, nếu như anh ta làm người đàn ông ấy bị
thương thì sẽ phải chịu trách nhiệm hình sự.
Dường như Vương Gia Vĩ đã nghe hiểu những
gì tôi nói, lúc anh ta đánh người chỉ dùng một
lượng sức vừa phải, không đánh mạnh, cũng
không để lại vết thương nào quá nặng trên người,
thế nhưng người đàn ông ở trên sàn nhà đau đến
nỗi phải kêu lên.
Một lúc sau, Châu Diệp Anh gọi được bảo vệ
tới, kéo hai người bọn họ ra, cảnh sát cũng tới
ngay sau đó. Bởi vì Vương Gia Vĩ đã tham gia vào
cuộc ẩu đả nên bị đưa đi để lấy khẩu cung.
Thấy Mạc Thanh Mây và Helen đã đi dạo
cũng lâu rồi, tôi hỏi: “Chúng ta cũng đi qua đó đi?”
Mạc Thanh Mây nhíu mày: “Đi làm gì chứ?
Người phụ nữ đó bị như vậy là đáng đời, loại phụ
nữ ấy cho dù có đánh chết cũng được, sống làm
gì chỉ đem lại tai họa cho người khác ”
Tôi lắc đầu: “Không phải, chúng ta đi theo họ
đi, mình sợ Vương Yên Nhiên sẽ cắn ngược lại,
đến lúc đó, người đàn ông dám làm việc nghĩa ấy
sẽ gặp phiên toái thôi, chúng ta đi cùng xem sao”
Helen không hiểu: “Dựa vào đâu mà cô ta lại
cắn ngược lại? Người ta đang giúp cô ta mà, nếu
không thì cô ta bị đánh chết rồi ”
Tôi nhún vai: “Chuyện khó nói, đi thôi, đi xem
xem, dù sao lần này cũng đi được nhiều rồi”
Hai người họ liếc nhìn nhau, dường như bọn
họ cũng cảm thấy đi dạo được một lúc rồi nên
cùng gật đầu, lên tiếng: “Được, đi thôi!”
Đi đến sở cảnh sát, Vương Gia Vĩ và người
đàn ông ấy đều bị giữ lại để trả lời thẩm vấn.
Vương Yên Nhiên được sắp xếp đến một phòng
thẩm vấn, một cảnh sát giúp cô ta rửa sạch vết
thương, rồi hỏi cô ta những việc đã xảy ra.
Mấy người chúng tôi ngồi ở bên ngoài để đợi.
Châu Diệp Anh nhìn tôi, dường như có điều gì
muốn nói rồi lại thôi, sự việc xảy ra vội vàng, tôi
suýt chút nữa là quên mất cô ấy. Tôi nhìn cô ấy,
cười yếu ớt, nói: “Châu Diệp Anh, dạo này có ổn
không? Lâu lãm rôi không gặp nhỉ”
Cô ấy nhìn tôi rôi cười, lên tiếng: “Đêu tốt cả,
nghe nói thời gian trước các cô đã đến Macao, tôi
còn tưởng mọi người vẫn còn ở Macao. Dạo gần
đây cũng không nhìn thấy Tổng giám đốc... Và
cô!”
Tôi lại cười: “Vâng, bên Macao vừa mới nhận
được một dự án mới, phải sang đó xử lý cẩn thận,
vậy nên dạo gần đây hơi bận rộn, không có đến
công ty được mấy lần. Tôi thấy dạo này tình trạng
của cô cũng tốt đấy chứ, có phải là đang hẹn hò
với Vương Gia Vĩ không?”
Cô ấy vội vàng lắc đầu, cười nói: “Không phải,
cô chủ đừng có hiểu lầm, tôi và anh ấy chỉ là bạn
bè bình thường thôi. Hôm nay chúng tôi cùng
nhau ra ngoài mua ít đồ, không có ý gì khác, cô
đừng hiểu nhầm”
Nhìn cô ấy vội vã giải thích như vậy, tôi không
khỏi cảm thấy hơi bất ngờ. Tôi thấy ánh mắt
Vương Gia Vĩ nhìn cô ấy rõ ràng là ánh mắt chứa
đựng tình yêu, thế nhưng hình như cô ấy cứ luôn
không chấp nhận cũng chẳng từ chối.
Tôi mỉm cười, cũng không hỏi nhiêu nữa.
Một lúc sau, những người ở bên trong đã ra
ngoài, vết thương trên người Vương Yên Nhiên
cũng đã được xử lý ổn thỏa, trên mặt cô ta vẫn
vương lại nước mắt. Cô ta kéo anh cảnh sát nói:
“Tôi và bạn trai tôi chỉ đang đùa với nhau thôi, anh
ấy không có đánh tôi, chỉ là đẩy tôi một cái.
Không biết người đàn ông đó tự nhiên từ đâu xuất
Xem ảnh 1
Xem ảnh 2
Xem ảnh 3
Xem ảnh 4
Xem ảnh 5