Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Nhưng Đường Thị vẫn không ngờ rằng mình lại nhanh chóng trở lại với cái nhìn của công chúng theo một cách khác như vậy.
Ngày hôm sau khi cô đi làm, lúc đi ngang qua văn phòng, có ai đó không ngừng thì thầm.
“Là cô ấy nhỉ?” “Nhìn thì có vẻ là đúng rồi…” “Có lẽ không sai, chậc chậc, nhìn người không thể nhìn vẻ bề ngoài mà”
“Những người bạn mà Khương Thích dẫn đến, đều là cá mè một lứa, chắc chẳn cũng không phải là hạng tốt đẹp gì” Đường Thí duỗi thẳng lưng, khi đi đến chỗ ngồi của mình, cô đặt túi xuống và bật máy tính lên, cô liền thấy hộp thoại của Khương Thích nhảy lên liên tục, cô lập tức mở ra xem.
Khương Thích: Trời ơi, cậu có biết đã xảy ra chuyện gì không? Đường Thi có chút hoài nghị, cô gõ ba chữ “có chuyện gì” rồi gửi đi Khương Thích nhanh chóng gửi một bức ảnh cho cô, là tấm ảnh trên tiêu đề giải trí của cô, chỉ thấy nửa khuôn mặt của Đường Thi được xuất hiện trên tiêu đề, bóng đáng là Tô Kỳ, chỉ là không chụp được chính diện của Tô Kỳ, nhưng gần như.
nửa khuôn mặt của Đường Thi đều bị đăng lên.
Góc độ chụp trộm đó rất đúng lúc, nhìn như thể Đường Thi và Tô Kỳ có mối quan hệ rất thân thiết, người ngoài nhìn vào đều cảm thấy khá mờ ám.
Đường Thi mở to mắt kinh ngạc, cô có chút thất thần, Khương Thích lại gửi cho cô rất nhiều tin nhắn: “Hôm nay người mà cả văn phòng bàn tán có phải là cậu không?”
“Là mình” Đường Thi thở dài và gõ hai chữ gửi đi, cô thừa nhận điều đó, nhưng không ngờ, đi quán bar lại bị người ta chụp trộm, bịa đặt thành như vậy.
€ô và Tô Kỳ? Làm sao có thể chứ, Đường Thi nhíu mày, chỉ cảm thấy mọi việc rất rắc rối. Hiện tại cô là một thành viên của công ty, xảy ra chuyện như vậy chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến hình ảnh của công ty.
Quả nhiên cô vừa ngồi xuống chưa được bao.
lâu, liền có một nữ nhân viên đi đến, nhìn cô với vẻ khinh bỉ và nói: “Ôi~ tôi nghe nói có ai đó đã quyến rũ được cậu chủ nhà họ Tô!” “Thật là tài giỏi!”
Bên cạnh lập tức có người phụ họa: “Nghe nói cậu chủ nhà họ Tô mới về nước không lâu, nhanh như vậy đã bị mắc câu rồi, đúng là đã coi thường cô ta rồi” “Xuyt, chưa biết chừng người ta chỉ là bạn tốt thôi, hahaha”
“Bạn tốt sao? Haha, bạn tốt của cậu chủ nhà họ Tô đều là những cô chủ xinh đẹp nổi tiếng, cô ta được coi là cô chủ của nhà nào vậy? Cũng chỉ là gà rừng muốn bay lên ngọn cây để trở thành phượng hoàng mà thôi!”
Đường Thi không nói gì, mà chỉ nhìn người phụ nữ khơi mào câu chuyện bằng đôi mắt lạnh lùng, người phụ nữ bị cô nhìn như vậy cảm thấy có chút chột dạ, nhưng vẫn không chịu nhận thua: “Sao, sao vậy, ánh mất hung ác thì gi sao?”
Đường Thi cười khẩy. Đối với lọai phụ nữ này, từ năm năm trước cô đã không muốn mở mắt nhìn rồi. Thế là cô dứt khoát quay lại chỗ làm việc của mình, dáng vẻ như kiểu không bị ảnh hưởng.
Những người xung quanh cảm thấy như đang.
đấm vào bông, nó mềm nhữn và chẳng có phản ứng gì.
Cũng chỉ là một người giả bộ thanh cao thôi mài Chưa biết chừng ở trước mặt mấy cậu chủ nhà giàu lại nịnh nợt! Cho nên mọi người đều khit mũi khinh bỉ, dường như cô cố tình thế hiện ra như vậy cho mọi người xem.
Chỉ là có một người nào đó đang ngồi trong văn phòng Tổng giám đốc ở một tòa nhà khác, khi nhìn thấy tiêu đề “Cậu chủ nhà họ Tô đêm khuya đến quán bar hẹn hò với một cô gái bí ẩn” ở trên báo, lập tức xé đôi tờ báo ra, sau đó hét qua đường dây nội bộ: “Lâm Từ!”
Ngay sau đó Lâm Từ đẩy cửa bước vào: “Cậu Bạc, cậu có chuyện cứ phân phó” “Đóng cửa hết mấy nhà báo này cho tôi!” Khuôn mặt đẹp trai của Bạc Dạ tràn đầy sự tức giận: “Tiện thể hãy điều tra cho tôi tối hôm đó rốt cuộc Đường Thi đã làm gì!”