Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Nữ nhân bị dáng vẻ cùng giọng nói của người đàn ông kia làm cho sợ hãi, cả người cơ hồ trở nên lạnh buốt. Khí chất của người đàn ông này tuyệt đối có thể áp bức người khác.
“ Anh rốt cuộc là gì của Chân Mạt ? “.
Thiệu Cẩm Noãn nhịn không được tò mò hỏi. Từ lời nói của hắn cũng có thể thấy Chân Mạt đối với hắn có bao nhiêu quan trọng. Cô ta đột nhiên cảm thấy ghen tị, trên thế giới này tại sao tất cả nam nhân ưu tú đều chỉ quan tâm đến Chân Mạt ? Thiệu Cẩm Noãn này cũng xinh đẹp, có khí chất vì sao lại không được để tâm ?
“ Tôi là chồng của cô ấy “.
Lộ Chí Tiêu bình thản đáp. Chân Mạt sinh ra đã thuộc về thế giới như địa ngục, mà trong thế giới ấy chỉ có hắn - Lộ Chí Tiêu mới thích hợp là chồng của cô, người đàn ông tên Viên Thái Bách, hắn nhất định khiến Chân Mạt tự tay giết anh ta, có như vậy cô mới hoàn toàn thuộc về hắn.
“ Nhưng cô ta đã là phu nhân tổng thống ... “.
“ Im miệng ! “.
Lộ Chí Tiêu tức giận, bắt lấy cằm Thiệu Cẩm Noãn, hắn hơi dùng lực khiến gương mặt Thiệu Cẩm Noãn đau đớn đến mức trở nên vặn vẹo.
“ Tôi mới là chồng của cô ấy ! “.
Phía đằng xa thư ký của Lộ Chí Tiêu bước xuống xe, hướng về phía hắn mà hét lên.
“ Chủ thượng, đã đến giờ, mời người về tổ chức “.
[ ... ]
Để tránh Viên Thái Bách bị làm phiền, Chân Mạt đã làm thủ tục để anh xuất viện. Đám phóng viên bên dưới thư ký Lý mất gần một tiếng đồng hồ mới có thể giải quyết nên việc đi từ bệnh viện trở về nhà cũng không mấy khó khăn.
Trong xe.
“ Việc của Bắc Triệt bên chính phủ cũng đã nhúng tay vào rồi, em đừng lo lắng nữa. Hắn bị cắt chức, hơn nữa cuộc bầu cử đợt này cũng tạm thời hoãn lại “.
Viên Thái Bách ôm lấy Chân Mạt, bàn tay vuốt ve gương mặt nhỏ nhắn của cô.
Anh với Bắc Triệt là bạn từ nhỏ, hắn đi đến ngày hôm nay cũng không phải là điều anh mong muốn, mẹ anh hiện tại ở bên nước ngoài nếu như biết tin này nhất địch sẽ trụ không nổi, dù gì Bắc Triệt cũng là một tay bà nuôi lớn.
“ Nghe nói luật sư lấy cơ hắn bị bệnh nên đã bảo lãnh được hắn ra ngoài ? “.
Chân Mạt nằm trong lòng anh, lên tiếng hỏi.
“ Phải. Anh sẽ không để xảy ra chuyện gì “.
Chẳng mấy chốc chiếc xe đã dừng lại chiếc cổng biệt thự, Chân Mạt và Viên Thái Bách vừa mới bước vào trong đã nhìn thấy Thiệu Cẩm Noãn ngồi trong hoa viên.
Viên Thái Bách nhíu mày, tâm trạng cực kỳ không vui vẻ. Anh theo phản xạ kéo Chân Mạt ra sau lưng để bảo vệ cô.
Người phụ nữ này chính là công chúa nước M, lần trước hại chết đứa con còn chưa ra đời của anh, anh tốt bụng tha cho cô ta một mạng, nếu lần này cô ta đụng đến Chân Mạt, anh nhất định không nương tay.
Thiệu Cẩm Noãn đi đến trước mặt hai người, như cười lại như không nói.
“ Đã lâu không gặp. Chân Mạt cô không nhớ tôi sao ? “.
“ Không nhớ “.
Chân Mạt thẳng thắn đáp, đối với loại người hay tìm cách phá hoại hạnh phúc của người khác như cô ta cô việc gì phải nhớ nhung ?
“ Tôi là người khiến cô xảy thai, à còn là người muốn mua Viên Thái Bách “.
Lời này lọt vào tai Chân Mạt khiến cả người cô căng cứng, một đoạn ký ức như thước phim chầm chậm chạy trong đầu cô. Phải, đứa con đầu tiên của cô bị cô ta hại chết ! Cả người Chân Mạt lạnh buốt.
Cảm nhận được sự sợ hãi của Chân Mạt, Viên Thái Bách siết chặt lấy tay cô, dùng hơi ấm của mình để chấn an tâm trạng cô.
“ Đừng đụng vào vợ tôi “.
“ Viên Thái Bách, tôi yêu anh là sai sao ? “.
Thiệu Cẩm Noãn đột nhiên hét lớn, ánh mắt cô ta lúc này đặc biệt bi thương.
“ Phải. Biết tôi đã có vợ mà còn đem lòng yêu tôi thì cô sai. Thiệu Cẩm Noãn, cô có thể mang não khi nói chuyện với tôi không ? “.