Màu Nền | |
Màu Chữ | |
Font Chữ | |
Cỡ Chữ | |
Style Combo | |
Chân Mạt cô ấy vậy lại quên người đàn ông đứng trước mặt cô là người có quyền lực tối cao. Chức danh của anh là tổng thống đó nha ! Chẳng phải muốn gì được nấy hay sao ?
“ Anh ... vô sỉ “.
Chân Mạt không cãi lại được Viên Thái Bách, tức giận mắng anh một câu, mà người kia thì như một tên ngốc, cười hì hì.
“ Chỉ với em ! “.
Chân Mạt chỉ hận không thể đánh chết được Viên Thái Bách, nhiều lần cô cũng muốn mặc kệ tất cả ra tay đánh anh nhưng lại sợ người đàn ông vô sỉ kia lại tận dụng cơ hội chèn ép cô, Chân Mạt này là người thông minh đương nhiên không thể tự đào hố chôn mình.
“ Anh ra ngoài tôi phải thử đồ “.
Dứt lời Viên Thái Bách liền ngồi bệt xuống, đôi mắt long lanh ngước lên nhìn Chân Mạt.
“ Anh thích nhìn em thay đồ “.
“ ... “.
Chân Mạt quả thực phát điên, cô đạp tung phòng thay đồ, vứt váy cho nhân viên rồi rời đi, Viên Thái Bách thì lẽo đẽo đi theo sau cô như một cái đuôi.
Rời khỏi trung tâm thương mại, Chân Mạt bị đám người mặc áo đen chặn đường.
“ Tổng thống phu nhân, mời “.
Chân Mạt dừng bước, xoay người trừng mắt với Viên Thái Bách một cái.
“ Các người cút ! “.
Nhưng da mặt của đám người này dường như còn dày hơn cả Viên Thái Bách dù Chân Mạt có chửi khó nghe đến mức nào hay có ra tay đánh người, họ vẫn là vẻ mặt lạnh như băng, từ tốn nói.
“ Tổng thống phu nhân, mời lên xe “.
Viên Thái Bách vuốt vuốt sống mũi đi đến chỗ cô, ghé vào tai cô nói nhỏ.
“ Mạt Mạt, còn không lấy xe anh lập tức hôn em ngay tại đây “.
Sắc mặt Chân Mạt liền ửng hồng, Viên Thái Bách sợ cô bỏ chạy lại nhân cơ hội cô không để ý lập tức bế cô lên xe, đám người mặc áo đen cũng nhanh chóng trở về vị trí. Bốn chiếc xe hơi sang trọng lao vút đi
[ ... ]
Viên Thái Bách đưa Chân Mạt trở về biệt thự riêng của tổng thống, tất cả lịch trình ngày hôm nay đã được anh huỷ bỏ thế nên công việc chất thành đống.
Viên Thái Bách thấy Chân Mạt không náo loạn nữa nên cũng yên tâm đi giải quyết công việc. Còn về phía Chân Mạt cô dường như bị cách xây dựng của ngôi biệt thự này thu hút.
Cách xây dựng ngôi biệt thự sở hữu kiến trúc bậc nhất. Từ những chỗ chạm khắc cơ bản hay những chỗ phức tạp đều được chạm khắc một cách tỉ mỉ làm nổi bật lên thiết kế sang trọng, xa hoa.
Chân Mạt tặc lưỡi một cái, biệt thự riêng của tổng thống đúng là không thể xem thường.
Đi tham quan một vòng quanh biệt thự, sức lực của Chân Mạt bị tiêu hao không ít. Cô dựa vào ghế sô pha trong phòng khách nghỉ ngơi cũng chẳng biết bản thân từ khi nào đã ngủ thiếp đi. Giúp việc trong biệt thự thấy cô ngủ không dám đánh thức, lại sợ Chân Mạt cảm lạnh nên lấy chăn mỏng đắp cho cô.
Viên Thái Bách chuyên tâm làm việc nên đống văn kiện kia rất nhanh đã được xử lí xong xuôi. Vừa bước xuống phòng khách liền thấy bóng dáng nhỏ bé của Chân Mạt nằm trên ghế sô pha, khoé môi anh hơi nhếch lên, bước chậm về phía cô.
Viên Thái Bách vốn định bế Chân Mạt lên phòng để cô ngủ được thoải mái, nào ngờ vừa động vào người Chân Mạt cô liền tỉnh giấc.
“ Viên Thái Bách, anh định làm cái gì ? “.
Chân Mạt hoảng hốt, vội đẩy Viên Thái Bách ra xa.
“ Không gọi anh là tổng thống nữa rồi ? Vậy cũng tốt, nghe em gọi cả họ cả tên của anh cũng là một hạnh phúc “.
“ ... “.
Chân Mạt thật sự không thể nói chuyện quá hai câu với Viên Thái Bách. Nếu Viên Thái Bách không nói cô cũng chẳng để ý cách xưng hô của mình có thay đổi.
“ Mạt Mạt, tôi có quà cho em “.
Dứt lời, nữ giúp việc liền đưa một thùng giấy lớn đến trước mặt Chân Mạt.
“ Mở ra xem đi “.
Chân Mạt tuy đề phòng cảnh giác nhưng nội tâm lại hết sức tò mò, cuối cùng vẫn nhịn không được mà bóc ra.
Sau khi xem xong ‘món quà’ Viên Thái Bách tặng Chân Mạt đột nhiên có ý định muốn giết người !
Các bạn có biết món quà này là gì không ? Để tôi nói các bạn nghe, món quà này là:
MỘT THÙNG DUREX VỊ DÂU !!!!
“ Nghe nói em thích dâu tây nên tôi mua vị này, Mạt Mạt, em thích chứ ? “.
Chân Mạt cáu kỉnh, đáp lại.
“ Thích cái đầu anh “.
“ ... “.